Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 989: Lăn qua lăn lại một đêm
Vong Ký Hô Hấp Miêu
02/07/2018
Mà Tiểu Thỏ tựa hồ là cảm giác được nhiệt độ người bên cạnh, cả người
đều chui vào trong lòng Trình Chi Ngôn, cả cái đầu lông xù, càng không
ngừng cọ bộ ngực của anh, vừa cọ còn vừa lẩm bẩm nói: "Lạnh quá..."
Trình Chi Ngôn vô thức duỗi tay ôm cô, thân thể nóng hổi của cô áp vào ngực anh, mang nhiệt độ nóng rực, tựa như là ôm một cái lò lửa nhỏ.
Mà Tiểu Thỏ lại là vừa chui vào trong lòng Trình Chi Ngôn, vừa che kín chăn mền, hận không thể che đến kín không kẽ hở.
Trình Chi Ngôn thở dài một hơi, lại kéo cô vào trong lòng ngực của mình, tận khả năng của anh, cho cô ấm áp.
Như vậy, chỉ qua một thời gian, chính anh cũng bị nóng đến đầu đầy mồ hôi.
Chỉ là Tiểu Thỏ trong ngực anh tựa hồ rất hài lòng với nhiệt độ này, cái đầu nhỏ lại động hai cái, ngủ an ổn một lần nữa.
Suốt cả đêm này, Trình Chi Ngôn liền ở trong lúc Tiểu Thỏ lạnh nóng không ngừng luân chuyển, từ từ vượt qua
Lúc trời sắp sáng, cô sốt cao tựa hồ cuối cùng lui một chút.
Sau khi tay Trình Chi Ngôn sờ lên trên trán cô, sờ đến một mảnh lạnh buốt, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm thật dài, nhiệt độ cơ thể cuối cùng cũng bình thường.
Anh vừa yên tâm, liền cảm thấy đặc biệt mệt, ôm Tiểu Thỏ, liền hỗn loạn ngủ đi.
Vì vậy... Tiểu Thỏ là bị mồ hôi trên người làm nóng tỉnh.
Cô lăn qua lăn lại một đêm như thế, trên người hai người đều ra không ít mồ hôi, hơn nữa chỉ trong một lát, Trình Chi Ngôn vẫn là ôm cô ngủ, vì vậy trong nháy mắt như vậy, Tiểu Thỏ gần như cảm giác mình có một loại ảo giác cả người đều ngủ ở trong chăn ướt hồ hồ
Cô quay đầu, nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn đang ngủ say, nhịn không được duỗi tay đẩy cánh tay anh.
Trình Chi Ngôn mới vừa ngủ không bao lâu, cứ như vậy lại bị cô đánh thức.
"Em tỉnh..." Giọng nói Trình Chi Ngôn nghe có một loại cảm giác mệt mỏi nồng đậm, anh khẽ rủ mắt xuống nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ bên cạnh, duỗi tay lại sờ soạng cái trán của cô một cái: "Ừ... Đã không nóng rần lên nữa rồi..."
Trình Chi Ngôn vô thức duỗi tay ôm cô, thân thể nóng hổi của cô áp vào ngực anh, mang nhiệt độ nóng rực, tựa như là ôm một cái lò lửa nhỏ.
Mà Tiểu Thỏ lại là vừa chui vào trong lòng Trình Chi Ngôn, vừa che kín chăn mền, hận không thể che đến kín không kẽ hở.
Trình Chi Ngôn thở dài một hơi, lại kéo cô vào trong lòng ngực của mình, tận khả năng của anh, cho cô ấm áp.
Như vậy, chỉ qua một thời gian, chính anh cũng bị nóng đến đầu đầy mồ hôi.
Chỉ là Tiểu Thỏ trong ngực anh tựa hồ rất hài lòng với nhiệt độ này, cái đầu nhỏ lại động hai cái, ngủ an ổn một lần nữa.
Suốt cả đêm này, Trình Chi Ngôn liền ở trong lúc Tiểu Thỏ lạnh nóng không ngừng luân chuyển, từ từ vượt qua
Lúc trời sắp sáng, cô sốt cao tựa hồ cuối cùng lui một chút.
Sau khi tay Trình Chi Ngôn sờ lên trên trán cô, sờ đến một mảnh lạnh buốt, cuối cùng thở phào nhẹ nhõm thật dài, nhiệt độ cơ thể cuối cùng cũng bình thường.
Anh vừa yên tâm, liền cảm thấy đặc biệt mệt, ôm Tiểu Thỏ, liền hỗn loạn ngủ đi.
Vì vậy... Tiểu Thỏ là bị mồ hôi trên người làm nóng tỉnh.
Cô lăn qua lăn lại một đêm như thế, trên người hai người đều ra không ít mồ hôi, hơn nữa chỉ trong một lát, Trình Chi Ngôn vẫn là ôm cô ngủ, vì vậy trong nháy mắt như vậy, Tiểu Thỏ gần như cảm giác mình có một loại ảo giác cả người đều ngủ ở trong chăn ướt hồ hồ
Cô quay đầu, nhìn thoáng qua Trình Chi Ngôn đang ngủ say, nhịn không được duỗi tay đẩy cánh tay anh.
Trình Chi Ngôn mới vừa ngủ không bao lâu, cứ như vậy lại bị cô đánh thức.
"Em tỉnh..." Giọng nói Trình Chi Ngôn nghe có một loại cảm giác mệt mỏi nồng đậm, anh khẽ rủ mắt xuống nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ bên cạnh, duỗi tay lại sờ soạng cái trán của cô một cái: "Ừ... Đã không nóng rần lên nữa rồi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.