Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 737: Một đám bạn cùng phòng trêu đùa 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
12/01/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên, mặt mỉm cười nhìn Tiểu Thỏ nói: "Đều đã đã qua bảy năm a..."
Lúc anh nói những lời này có gió nhẹ nhàng thổi qua lọn tóc hai người.
Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt anh thanh tú đẹp trai.
Theo thời gian trôi qua, khí tức ngây ngô thiếu niên trên người anh đang chậm rãi rút đi, trở thành người đàn ông thành thục khí chất trầm ổn.
Tiểu Thỏ nhìn anh, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
"Được rồi, trở về ký túc xá đi thôi." Trình Chi Ngôn thấy cô sau một lúc lâu không nói lời nào, đưa tay nhéo nhéo đôi má phấn nộn của cô hướng tới cô nói: "Có việc gửi tin nhắn cho anh."
"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, hướng tới Trình Chi Ngôn phất phất tay, xoay người tiến vào ký túc xá.
Trình Chi Ngôn đứng ở bên ngoài ký túc xá cô, vẫn nhìn bóng dáng của cô biến mất ở trong hành lang, lúc này mới xoay người rời khỏi.
Tiểu Thỏ ở ngay tại lầu một, sau khi vào ký túc xá quẹo trái đi đến đầu, phòng đầu tiên chính là chỗ cô ở.
Đi đến cửa ký túc xá, cô cúi đầu ở trong túi lật chuyển một phen tìm cái chìa khóa ký túc xá, sau đó mở cửa.
Trong ký túc xá có người đang bận rộn.
Nghe được tiếng mở cửa, động tác mọi người đều đã ngừng lại, xoay người hướng tới cửa nhìn lại.
"Ách..." Tiểu Thỏ nhìn người ký túc xá đầy đủ, chần chờ một phen, sau đó thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia... Các cậu khỏe a, tớ cũng là ký túc xá này, tớ tên Bạch Tiểu Thỏ."
"Cậu chính là Bạch Tiểu Thỏ!!" Cái nữ sinh tóc ngắn đang ở dưới giường thứ nhất sắp xếp đồ đạc kia vẻ mặt kinh hỉ nhìn Tiểu Thỏ.
"Đúng a..." Tiểu Thỏ mắt thấy người nữ sinh kia lấy vận tốc ánh sáng hướng tới chính mình vọt tới, sau đó bổ nhào ôm lấy chính mình một cái, sau đó liền nghe bên tai nói: "Ha ha ha, quả nhiên bộ dáng đáng yêu như Tiểu Bạch Thỏ."
Trình Chi Ngôn đứng thẳng lên, mặt mỉm cười nhìn Tiểu Thỏ nói: "Đều đã đã qua bảy năm a..."
Lúc anh nói những lời này có gió nhẹ nhàng thổi qua lọn tóc hai người.
Tiểu Thỏ ngẩng đầu, nhìn khuôn mặt anh thanh tú đẹp trai.
Theo thời gian trôi qua, khí tức ngây ngô thiếu niên trên người anh đang chậm rãi rút đi, trở thành người đàn ông thành thục khí chất trầm ổn.
Tiểu Thỏ nhìn anh, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì đó mới tốt.
"Được rồi, trở về ký túc xá đi thôi." Trình Chi Ngôn thấy cô sau một lúc lâu không nói lời nào, đưa tay nhéo nhéo đôi má phấn nộn của cô hướng tới cô nói: "Có việc gửi tin nhắn cho anh."
"Được." Tiểu Thỏ gật gật đầu, hướng tới Trình Chi Ngôn phất phất tay, xoay người tiến vào ký túc xá.
Trình Chi Ngôn đứng ở bên ngoài ký túc xá cô, vẫn nhìn bóng dáng của cô biến mất ở trong hành lang, lúc này mới xoay người rời khỏi.
Tiểu Thỏ ở ngay tại lầu một, sau khi vào ký túc xá quẹo trái đi đến đầu, phòng đầu tiên chính là chỗ cô ở.
Đi đến cửa ký túc xá, cô cúi đầu ở trong túi lật chuyển một phen tìm cái chìa khóa ký túc xá, sau đó mở cửa.
Trong ký túc xá có người đang bận rộn.
Nghe được tiếng mở cửa, động tác mọi người đều đã ngừng lại, xoay người hướng tới cửa nhìn lại.
"Ách..." Tiểu Thỏ nhìn người ký túc xá đầy đủ, chần chờ một phen, sau đó thanh âm yếu ớt nói: "Cái kia... Các cậu khỏe a, tớ cũng là ký túc xá này, tớ tên Bạch Tiểu Thỏ."
"Cậu chính là Bạch Tiểu Thỏ!!" Cái nữ sinh tóc ngắn đang ở dưới giường thứ nhất sắp xếp đồ đạc kia vẻ mặt kinh hỉ nhìn Tiểu Thỏ.
"Đúng a..." Tiểu Thỏ mắt thấy người nữ sinh kia lấy vận tốc ánh sáng hướng tới chính mình vọt tới, sau đó bổ nhào ôm lấy chính mình một cái, sau đó liền nghe bên tai nói: "Ha ha ha, quả nhiên bộ dáng đáng yêu như Tiểu Bạch Thỏ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.