Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 823: Nhớ cậu
Vong Ký Hô Hấp Miêu
02/03/2018
Editor: May
"Còn không phải là vì cậu..." Tiểu Thỏ vừa rửa mặt vừa giọng nói hàm hồ nói.
Thật vất vả rửa mặt xong, đánh răng xong, lại chải tốt tóc, lại ké một chút mỹ phẩm dưỡng da của Trình Thi Đồng, cuối cùng Tiểu Thỏ một thân nhẹ nhàng khoan khoái xoay đầu lại nhìn Trình Thi Đồng cười hì hì nói: "Được rồi, được rồi, tớ đã bổ sung máu sống lại tại chỗ, nói đi, tìm tớ có chuyện gì??"
"Như thế nào, không có việc gì liền không thể tìm cậu??" Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái, đi trở về phòng của mình, ngồi ở giường lớn mềm mại trừng mắt nhìn cô nói.
"Đó cũng không phải..." Tiểu Thỏ nháy mắt mấy cái, cũng đi đến bên người cô ấy ngồi xuống, sau đó thoải mái mà ngửa ra sau nằm xuống nói: "Nói đi, có phải là chuyện của cậu và Cố Ninh Thư không?? Chao ôi, muốn tớ nói, không phải là quân huấn không có thời gian sao, đây không phải là đã quân huấn kết thúc rồi ư, lập tức cậu sẽ có bó lớn thời gian đi thượng Cố Ninh Thư nha."
"Tới địa ngục đi, cả ngày lẫn đêm trong đầu cậu chỉ nghĩ những chuyện này!!" Trình Thi Đồng tức giận đẩy cô một phen, trừng mắt cô nói: "Tớ liền không thể là bởi vì một tháng không nhìn thấy cậu, nhớ cậu muốn tìm cậu sao??""Thực?" Tiểu Thỏ bỗng chốc ngồi dậy từ trên giường, vẻ mặt thụ sủng nhược kinh nhìn Trình Thi Đồng nói: "Nhớ tớ như thế nào??"
"Thì tùy tiện nhớ chút thôi." Trình Thi Đồng liếc cô một cái, nắm lấy cánh tay cô đứng lên từ trên giường nói: "Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo phố, cậu xem một chút thời tiết bên ngoài như thế hảo, không đi ra ngoài chơi liền rất đáng tiếc."
"Cũng được." Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, dù sao ở nhà cũng không có chuyện gì, liền gật đầu đáp ứng.
"Gần đây cậu và chú nhỏ tớ như thế nào, có phải rời khỏi nhà thoát khỏi trói buộc, bỗng chốc như cá gặp nước, ngày ngày dính cùng một chỗ không??" Trình Thi Đồng và Tiểu Thỏ vừa đi ra bên ngoài tiểu khu, vừa hỏi cô nói.
"Cái gì chứ, cậu cho rằng chỉ có các người quân huấn chúng tớ không quân huấn sao??" Tiểu Thỏ duỗi tay ở dùng sức bấm một cái ở ngang hông cô ấy nói: "Lại nói công ty chú nhỏ của cậu vừa mới khai trương, một tháng nay đều gấp rút đến muốn chết muốn sống, cuối cùng tớ cũng chỉ gặp được anh ấy ba lượt, hôm nay mới là lần thứ tư nhìn thấy anh ấy."
"Còn không phải là vì cậu..." Tiểu Thỏ vừa rửa mặt vừa giọng nói hàm hồ nói.
Thật vất vả rửa mặt xong, đánh răng xong, lại chải tốt tóc, lại ké một chút mỹ phẩm dưỡng da của Trình Thi Đồng, cuối cùng Tiểu Thỏ một thân nhẹ nhàng khoan khoái xoay đầu lại nhìn Trình Thi Đồng cười hì hì nói: "Được rồi, được rồi, tớ đã bổ sung máu sống lại tại chỗ, nói đi, tìm tớ có chuyện gì??"
"Như thế nào, không có việc gì liền không thể tìm cậu??" Trình Thi Đồng liếc Tiểu Thỏ một cái, đi trở về phòng của mình, ngồi ở giường lớn mềm mại trừng mắt nhìn cô nói.
"Đó cũng không phải..." Tiểu Thỏ nháy mắt mấy cái, cũng đi đến bên người cô ấy ngồi xuống, sau đó thoải mái mà ngửa ra sau nằm xuống nói: "Nói đi, có phải là chuyện của cậu và Cố Ninh Thư không?? Chao ôi, muốn tớ nói, không phải là quân huấn không có thời gian sao, đây không phải là đã quân huấn kết thúc rồi ư, lập tức cậu sẽ có bó lớn thời gian đi thượng Cố Ninh Thư nha."
"Tới địa ngục đi, cả ngày lẫn đêm trong đầu cậu chỉ nghĩ những chuyện này!!" Trình Thi Đồng tức giận đẩy cô một phen, trừng mắt cô nói: "Tớ liền không thể là bởi vì một tháng không nhìn thấy cậu, nhớ cậu muốn tìm cậu sao??""Thực?" Tiểu Thỏ bỗng chốc ngồi dậy từ trên giường, vẻ mặt thụ sủng nhược kinh nhìn Trình Thi Đồng nói: "Nhớ tớ như thế nào??"
"Thì tùy tiện nhớ chút thôi." Trình Thi Đồng liếc cô một cái, nắm lấy cánh tay cô đứng lên từ trên giường nói: "Đi thôi, chúng ta ra ngoài đi dạo phố, cậu xem một chút thời tiết bên ngoài như thế hảo, không đi ra ngoài chơi liền rất đáng tiếc."
"Cũng được." Tiểu Thỏ suy nghĩ một chút, dù sao ở nhà cũng không có chuyện gì, liền gật đầu đáp ứng.
"Gần đây cậu và chú nhỏ tớ như thế nào, có phải rời khỏi nhà thoát khỏi trói buộc, bỗng chốc như cá gặp nước, ngày ngày dính cùng một chỗ không??" Trình Thi Đồng và Tiểu Thỏ vừa đi ra bên ngoài tiểu khu, vừa hỏi cô nói.
"Cái gì chứ, cậu cho rằng chỉ có các người quân huấn chúng tớ không quân huấn sao??" Tiểu Thỏ duỗi tay ở dùng sức bấm một cái ở ngang hông cô ấy nói: "Lại nói công ty chú nhỏ của cậu vừa mới khai trương, một tháng nay đều gấp rút đến muốn chết muốn sống, cuối cùng tớ cũng chỉ gặp được anh ấy ba lượt, hôm nay mới là lần thứ tư nhìn thấy anh ấy."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.