Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 502: Nhược điểm của Trình Chi Ngôn 2
Vong Ký Hô Hấp Miêu
27/08/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
". . . Cút." Thân Tử Hạo đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Chi Ngôn, từ trong miệng thốt ra một chữ.
Trình Chi Ngôn cười cười, đưa tay dùng thìa múc một khối kem từ trong ly ra, đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Đừng để ý đến anh ta, há mồm."
"A - -" Tiểu Thỏ không chút khách khí há mồm, trực tiếp ăn luôn kem Trình Chi Ngôn đưa đến trước mặt mình.
"Chậc chậc... Tú ân ái! !" Thân Tử Hạo có chút nhìn không được hai người bọn họ nói: "Các cậu không suy xét cảm nhận người độc thân này sao? ?"
Tiểu Thỏ vừa ăn kem vừa xấu hổ nhìn Thân Tử Hạo.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn dường như không có việc gì liếc mắt nhìn anh ta, vừa tiếp tục đút Tiểu Thỏ vừa thản nhiên nói: "Nhìn không được liền đi, lại không ai bắt buộc anh ở chỗ này ngốc."
". . ."
Thân Tử Hạo nháy mắt liền bị chặn không lời nào để nói.
Ăn kem xong rồi, ba người lại nghỉ ngơi một hồi, Tiểu Thỏ cười hì hì kéo cánh tay Trình Chi Ngôn nói: "Anh nước chanh, chúng ta cùng đi ngồi xe núi có được hay không?"
". . ."
Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, cúi đầu nhìn mặt Tiểu Thỏ tràn đầy hưng phấn, chần chờ một phen, thấp giọng hỏi: "Đi xe núi?"
" Đúng a!!" Tiểu Thỏ vội vàng gật đầu nói: "Đều đã đến đây, dù sao cũng phải chơi các hạng mục một lần đi? ? Đi a, đi a, anh nước chanh, lại không nhanh lên, chúng ta lại xếp hàng thật dài."
". . ."
Trên má gương mặt trắng nõn tuấn tú Trình Chi Ngôn, khó có được lộ ra một chút vẻ mặt ngưng trọng.
Nhưng mà, anh còn chưa kịp nói chuyện, cả người liền đã bị Tiểu Thỏ túm, hướng tới bên ngoài vừa đi vừa nói: "Đi thôi, lúc em ngồi thuyền hải tặc đã thấy một cái xe qua núi siêu cấp siêu cấp cao, em muốn ngồi cái kia đã lâu rồi ! !"
Thân Tử Hạo thoải mái nhàn nhã theo sát phía sau hai người bọn họ, hướng tới bên ngoài tiệm nước giải khát đi, ngẩng đầu, liền thấy thuyền hải tặc không trung cách đó không xa xoay tròn ba trăm sáu mươi độ đủ loại ở giữa không trung.
Những cái tiếng thét chói tai này, tiếng la khóc mặc dù là cách thật xa, đều có thể đủ phá trường không, truyền tới trong lỗ tai bọn họ.
". . ."
Trình Chi Ngôn bị Tiểu Thỏ túm, một đường chạy đến chỗ xếp hàng xe qua núi, lúc này mới ngừng lại được.
"Anh nước chanh, chúng ta liền xếp hàng ở trong này đi? ?" Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, cười hì hì hướng tới anh nói.
". . ." Sắc mặt Trình Chi Ngôn có chút không tốt lắm nhìn Tiểu Thỏ nói: "Không phải em mới vừa cùng chơi đùa với bạn học sao? ? làm sao đột nhiên liền chạy tới tìm anh rồi hả ? ?"
"A..., các cô a..." Tiểu Thỏ hướng tới anh cười hắc hắc, vẻ mặt đắc ý nói: "Vừa rồi chơi thuyền hải tặc không trung, em làm bộ khó chịu a, sau đó để cho các cô tự mình đi chơi, ha ha, dù sao so với cùng các cô chơi, em càng thích cùng anh nước chanh một chỗ a."
". . ."
Trình Chi Ngôn vẻ mặt phức tạp nhìn Tiểu Thỏ không nói lời nào.
"Anh nước chanh,em nói với anh, vừa rồi ở phía trên, chơi vui lắm, thuyền hải tặc đổi tới đổi lui, tất cả phong cảnh công viên trò chơi đều có thể thu hết đáy mắt." Bên này Tiểu Thỏ hoàn toàn không có chú ý tới sắc mặt của anh, còn đang thao thao bất tuyệt hướng tới anh nói.
". . ."
Hai tay Thân Tử Hạo chọc vào túi, đứng ở phía sau hai người bọn họ, ánh mắt nhìn trên người Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ, cười hắc hắc không nói lời nào.
Rất không dễ dàng rốt cục tới ba người bọn họ, kết quả nhân viên công tác đứng ở cửa liền đẩy Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn vào rồi.
". . . Cút." Thân Tử Hạo đầu đầy hắc tuyến nhìn Trình Chi Ngôn, từ trong miệng thốt ra một chữ.
Trình Chi Ngôn cười cười, đưa tay dùng thìa múc một khối kem từ trong ly ra, đưa tới trước mặt Tiểu Thỏ nói: "Đừng để ý đến anh ta, há mồm."
"A - -" Tiểu Thỏ không chút khách khí há mồm, trực tiếp ăn luôn kem Trình Chi Ngôn đưa đến trước mặt mình.
"Chậc chậc... Tú ân ái! !" Thân Tử Hạo có chút nhìn không được hai người bọn họ nói: "Các cậu không suy xét cảm nhận người độc thân này sao? ?"
Tiểu Thỏ vừa ăn kem vừa xấu hổ nhìn Thân Tử Hạo.
Nhưng mà Trình Chi Ngôn dường như không có việc gì liếc mắt nhìn anh ta, vừa tiếp tục đút Tiểu Thỏ vừa thản nhiên nói: "Nhìn không được liền đi, lại không ai bắt buộc anh ở chỗ này ngốc."
". . ."
Thân Tử Hạo nháy mắt liền bị chặn không lời nào để nói.
Ăn kem xong rồi, ba người lại nghỉ ngơi một hồi, Tiểu Thỏ cười hì hì kéo cánh tay Trình Chi Ngôn nói: "Anh nước chanh, chúng ta cùng đi ngồi xe núi có được hay không?"
". . ."
Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mi, cúi đầu nhìn mặt Tiểu Thỏ tràn đầy hưng phấn, chần chờ một phen, thấp giọng hỏi: "Đi xe núi?"
" Đúng a!!" Tiểu Thỏ vội vàng gật đầu nói: "Đều đã đến đây, dù sao cũng phải chơi các hạng mục một lần đi? ? Đi a, đi a, anh nước chanh, lại không nhanh lên, chúng ta lại xếp hàng thật dài."
". . ."
Trên má gương mặt trắng nõn tuấn tú Trình Chi Ngôn, khó có được lộ ra một chút vẻ mặt ngưng trọng.
Nhưng mà, anh còn chưa kịp nói chuyện, cả người liền đã bị Tiểu Thỏ túm, hướng tới bên ngoài vừa đi vừa nói: "Đi thôi, lúc em ngồi thuyền hải tặc đã thấy một cái xe qua núi siêu cấp siêu cấp cao, em muốn ngồi cái kia đã lâu rồi ! !"
Thân Tử Hạo thoải mái nhàn nhã theo sát phía sau hai người bọn họ, hướng tới bên ngoài tiệm nước giải khát đi, ngẩng đầu, liền thấy thuyền hải tặc không trung cách đó không xa xoay tròn ba trăm sáu mươi độ đủ loại ở giữa không trung.
Những cái tiếng thét chói tai này, tiếng la khóc mặc dù là cách thật xa, đều có thể đủ phá trường không, truyền tới trong lỗ tai bọn họ.
". . ."
Trình Chi Ngôn bị Tiểu Thỏ túm, một đường chạy đến chỗ xếp hàng xe qua núi, lúc này mới ngừng lại được.
"Anh nước chanh, chúng ta liền xếp hàng ở trong này đi? ?" Tiểu Thỏ kéo cánh tay Trình Chi Ngôn, cười hì hì hướng tới anh nói.
". . ." Sắc mặt Trình Chi Ngôn có chút không tốt lắm nhìn Tiểu Thỏ nói: "Không phải em mới vừa cùng chơi đùa với bạn học sao? ? làm sao đột nhiên liền chạy tới tìm anh rồi hả ? ?"
"A..., các cô a..." Tiểu Thỏ hướng tới anh cười hắc hắc, vẻ mặt đắc ý nói: "Vừa rồi chơi thuyền hải tặc không trung, em làm bộ khó chịu a, sau đó để cho các cô tự mình đi chơi, ha ha, dù sao so với cùng các cô chơi, em càng thích cùng anh nước chanh một chỗ a."
". . ."
Trình Chi Ngôn vẻ mặt phức tạp nhìn Tiểu Thỏ không nói lời nào.
"Anh nước chanh,em nói với anh, vừa rồi ở phía trên, chơi vui lắm, thuyền hải tặc đổi tới đổi lui, tất cả phong cảnh công viên trò chơi đều có thể thu hết đáy mắt." Bên này Tiểu Thỏ hoàn toàn không có chú ý tới sắc mặt của anh, còn đang thao thao bất tuyệt hướng tới anh nói.
". . ."
Hai tay Thân Tử Hạo chọc vào túi, đứng ở phía sau hai người bọn họ, ánh mắt nhìn trên người Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ, cười hắc hắc không nói lời nào.
Rất không dễ dàng rốt cục tới ba người bọn họ, kết quả nhân viên công tác đứng ở cửa liền đẩy Tiểu Thỏ cùng Trình Chi Ngôn vào rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.