Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 774: Phiền não của anh 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
02/02/2018
Editor: Quỳnh Nguyễn
" Bây giờ cậu lại hỏi tôi như vậy cũng không thể được, tôi đây nói cho cậu, không được!" Trình Chi Ngôn cầm di động trong tay, một đôi lông mi thanh tú nhíu chặt, thanh âm lạnh giá hướng tới điện thoại điện thoại nói.
"Không có nhưng mà, tôi mặc kệ cái chương trình này có bao nhiêu khó thực hiện, trong quá trình thiết kế xuất hiện bao nhiêu cái BUG, tôi ta muốn kết quả cuối cùng!! Hơn nữa tối hôm nay trước mười hai giờ đem kết quả này làm được cho tôi!!" Trong thanh âm Trình Chi Ngôn đã có ẩn ẩn tức giận.
Tiểu Thỏ chọn xong, đang chờ người phục vụ bưng cơm, cô quay đầu nhìn sắc mặt Trình Chi Ngôn xanh mét, nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng kéo tay áo áo sơmi của anh.
Từ nhỏ đến lớn, cô cơ hồ không thấy qua Trình Chi Ngôn phát hỏa, cho nên... Có thể đem anh nước chanh bực bội thành như vậy khẳng định không là cái việc nhỏ gì.
Trình Chi Ngôn đang nói điện thoại, đột nhiên cảm giác được ống tay áo chính mình bị kéo kéo nhẹ nhàng, anh cúi đầu xuống nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt vô tội, đôi mắt đang tràn đầy quan tâm nhìn anh.
Bất quá trong nháy mắt hỏa trong lòng anh liền biến mất đi rất nhiều.
"Tôi biết các cậu đã liên tục tăng ca rất nhiều ngày, nhưng mà ngày mai chính là lễ quốc khánh, trước mười hai giờ tối hôm nay đem cái phương án này làm xong, toàn bộ bảy ngày Quốc Khánh, tất cả mọi người có thể nghỉ ngơi, cậu để cho Trương Vũ Phi tới đây nghe điện thoại." Trình Chi Ngôn hít một hơi thật sâu, cố gắng để cho ngữ khí chính mình nghe qua ôn hoà một chút.
"Xin chào mỹ nữ, đồ ăn cô chọn đã xong, tổng cộng là 172 khối năm xu."
Bên này Tiểu Thỏ đang nghe Trình Chi Ngôn nói điện thoại, bên kia người phục vụ MacDonald đã đem đồ ăn cô chọn mang lên, cười tít mắt hướng tới cô báo giá.
Trình Chi Ngôn đưa tay đem cặp công văn đưa cho Tiểu Thỏ, ý bảo chính cô lấy tiền từ bên trong.Tiểu Thỏ chần chờ một phen, vẫn lại là tiếp nhận cặp công văn của anh, mở ra, cầm bóp tiền, thanh toán tiền.
"Thu ngài 200, trả ngài 27 khối năm xu, chúc ngài dùng cơm vui vẻ." Người phục vụ kia động tác lưu loát thu tiền lại tìm tiền lẻ, ý cười nhẹ nhàng hướng tới Tiểu Thỏ nói một câu như vậy liền mời vị khách hàng tiếp theo chọn đồ ăn.
Tiểu Thỏ đem bóp tiền Trình Chi Ngôn thả lại trong cặp công văn, sau đó để cho chính anh mang theo cặp công văn, cô lại bưng bàn ăn, ánh mắt nhìn một vòng bên trong MacDonald, cuối cùng tìm gần cửa sổ ngồi xuống.
Trình Chi Ngôn thuận tay đem cặp công văn để ở trên ghế, vừa nói điện thoại vừa ngồi xuống.
Tiểu Thỏ trái lại tự mở ra một thùng tràn đầy chân gà kia, chần chờ một phen, vẫn lại là dùng giấy ăn bọc lại một cái cánh đưa tới trước mặt Trình Chi Ngôn.
Trình Chi Ngôn đưa tay tiếp nhận cánh cô đưa qua, sau đó liền cầm như vậy, tiếp tục nói điện thoại.
Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nhún vai, trái lại tự vùi đầu gặm lấy gặm để.
Rất không dễ dàng Trình Chi Ngôn nói xong điện thoại, một thùng chân gà kia đã bị Tiểu Thỏ ăn chỉ còn lại có một nửa.
Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, nhìn bộ dáng cô ăn ngấu ăn nghiến, nhịn không được cười nói: "Em này ăn cũng quá nhanh đi?? Một tháng huấn luyện quân sự này em như thế nào đói thành như vậy??"
"Đừng nói nữa..." Tiểu Thỏ vừa ăn vừa hướng tới Trình Chi Ngôn đáng thương tội nghiệp nói: "Mặc dù đồ ăn trường học cũng không sai, nhưng mà chính là không cho nhóm người sinh viên đại học năm nhất ra cổng trường."
" Bây giờ cậu lại hỏi tôi như vậy cũng không thể được, tôi đây nói cho cậu, không được!" Trình Chi Ngôn cầm di động trong tay, một đôi lông mi thanh tú nhíu chặt, thanh âm lạnh giá hướng tới điện thoại điện thoại nói.
"Không có nhưng mà, tôi mặc kệ cái chương trình này có bao nhiêu khó thực hiện, trong quá trình thiết kế xuất hiện bao nhiêu cái BUG, tôi ta muốn kết quả cuối cùng!! Hơn nữa tối hôm nay trước mười hai giờ đem kết quả này làm được cho tôi!!" Trong thanh âm Trình Chi Ngôn đã có ẩn ẩn tức giận.
Tiểu Thỏ chọn xong, đang chờ người phục vụ bưng cơm, cô quay đầu nhìn sắc mặt Trình Chi Ngôn xanh mét, nhịn không được đưa tay nhẹ nhàng kéo tay áo áo sơmi của anh.
Từ nhỏ đến lớn, cô cơ hồ không thấy qua Trình Chi Ngôn phát hỏa, cho nên... Có thể đem anh nước chanh bực bội thành như vậy khẳng định không là cái việc nhỏ gì.
Trình Chi Ngôn đang nói điện thoại, đột nhiên cảm giác được ống tay áo chính mình bị kéo kéo nhẹ nhàng, anh cúi đầu xuống nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt vô tội, đôi mắt đang tràn đầy quan tâm nhìn anh.
Bất quá trong nháy mắt hỏa trong lòng anh liền biến mất đi rất nhiều.
"Tôi biết các cậu đã liên tục tăng ca rất nhiều ngày, nhưng mà ngày mai chính là lễ quốc khánh, trước mười hai giờ tối hôm nay đem cái phương án này làm xong, toàn bộ bảy ngày Quốc Khánh, tất cả mọi người có thể nghỉ ngơi, cậu để cho Trương Vũ Phi tới đây nghe điện thoại." Trình Chi Ngôn hít một hơi thật sâu, cố gắng để cho ngữ khí chính mình nghe qua ôn hoà một chút.
"Xin chào mỹ nữ, đồ ăn cô chọn đã xong, tổng cộng là 172 khối năm xu."
Bên này Tiểu Thỏ đang nghe Trình Chi Ngôn nói điện thoại, bên kia người phục vụ MacDonald đã đem đồ ăn cô chọn mang lên, cười tít mắt hướng tới cô báo giá.
Trình Chi Ngôn đưa tay đem cặp công văn đưa cho Tiểu Thỏ, ý bảo chính cô lấy tiền từ bên trong.Tiểu Thỏ chần chờ một phen, vẫn lại là tiếp nhận cặp công văn của anh, mở ra, cầm bóp tiền, thanh toán tiền.
"Thu ngài 200, trả ngài 27 khối năm xu, chúc ngài dùng cơm vui vẻ." Người phục vụ kia động tác lưu loát thu tiền lại tìm tiền lẻ, ý cười nhẹ nhàng hướng tới Tiểu Thỏ nói một câu như vậy liền mời vị khách hàng tiếp theo chọn đồ ăn.
Tiểu Thỏ đem bóp tiền Trình Chi Ngôn thả lại trong cặp công văn, sau đó để cho chính anh mang theo cặp công văn, cô lại bưng bàn ăn, ánh mắt nhìn một vòng bên trong MacDonald, cuối cùng tìm gần cửa sổ ngồi xuống.
Trình Chi Ngôn thuận tay đem cặp công văn để ở trên ghế, vừa nói điện thoại vừa ngồi xuống.
Tiểu Thỏ trái lại tự mở ra một thùng tràn đầy chân gà kia, chần chờ một phen, vẫn lại là dùng giấy ăn bọc lại một cái cánh đưa tới trước mặt Trình Chi Ngôn.
Trình Chi Ngôn đưa tay tiếp nhận cánh cô đưa qua, sau đó liền cầm như vậy, tiếp tục nói điện thoại.
Tiểu Thỏ bất đắc dĩ nhún vai, trái lại tự vùi đầu gặm lấy gặm để.
Rất không dễ dàng Trình Chi Ngôn nói xong điện thoại, một thùng chân gà kia đã bị Tiểu Thỏ ăn chỉ còn lại có một nửa.
Trình Chi Ngôn hơi hơi nhíu mày, nhìn bộ dáng cô ăn ngấu ăn nghiến, nhịn không được cười nói: "Em này ăn cũng quá nhanh đi?? Một tháng huấn luyện quân sự này em như thế nào đói thành như vậy??"
"Đừng nói nữa..." Tiểu Thỏ vừa ăn vừa hướng tới Trình Chi Ngôn đáng thương tội nghiệp nói: "Mặc dù đồ ăn trường học cũng không sai, nhưng mà chính là không cho nhóm người sinh viên đại học năm nhất ra cổng trường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.