Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 845: Sao tôi phải tin tưởng cô?
Vong Ký Hô Hấp Miêu
14/03/2018
Editor: May
"Tại sao cô phải nói những lời này với tôi??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, chần chờ một chút, vẫn là nhịn không được hỏi cô ta.
"Bởi vì cô đáng yêu a." Lâm Sở Sở cười tủm tỉm nhìn Tiểu Thỏ, duỗi tay bóp một cái ở trên mặt trắng mịn của cô.
"..." Tiểu Thỏ che mặt của mình, vẻ mặt ánh mắt khiếp sợ nhìn cô ta.
"Đừng nhìn tôi như vậy, rất ngại." Lâm Sở Sở mặc dù ngoài miệng nói như thế, trên mặt lại không có một tia thẹn thùng lộ ra: "Bạn trai cô, xác thực thật tốt, từ trong nháy mắt anh ta vừa vào phòng, tôi liền vừa ý anh ta. Ai da, cô đừng có dùng loại vẻ mặt này nhìn tôi, tôi lại không có ý định đoạt bạn trai của cô, loại người như anh ta vậy, muốn thu anh ta vào tay, phải phí khí lực quá lớn, tôi cần gì vì một thân cây như anh ta, lãng phí cơ hội tốt tôi du tẩu bên trong cánh rừng lớn??"
Tiểu Thỏ nghe lời nói của cô ta, chỉ cảm giác mình có chút choáng, rốt cuộc cô muốn biểu đạt cái gì nha.
"Tôi biết rõ tôi nói những lời này nghe có chút kỳ quái, nhưng mà tôi chính là không thích bộ dáng bạn trai cô đối đãi với cô như vậy." Lâm Sở Sở bước đi vòng quanh Tiểu Thỏ không ngừng cuối cùng ngừng lại, cô ta đứng ở trước mặt Tiểu Thỏ, cúi đầu nhìn cô, khóe môi câu lên một chút mỉm cười nói: "Chẳng lẽ cô không muốn nhìn một chút vẻ mặt lạnh như băng trên mặt bạn trai cô trong nháy mắt hòa tan là bộ dạng như thế nào ư??""Cái này... Không dễ dàng như vậy đi..." Tiểu Thỏ có chút chần chừ nói với Lâm Sở Sở: "Anh ấy đã tức giận cả ngày."
"Sợ cái gì, cô làm theo lời nói của tôi, khẳng định anh ta sẽ không tức giận." Lâm Sở Sở nháy mắt mấy cái với Tiểu Thỏ, giảm thấp giọng nói.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy Lâm Sở Sở trước mắt rất giống một con rắn độc phun lưỡi, liều mạng dẫn dụ cô đi ăn trái táo bên trong vườn địa đàng.
"Tôi... sao tôi phải tin tưởng cô??" Tiểu Thỏ nhịn không được lui về phía sau một bước, vẻ mặt cảnh giác nhìn cô.
"Bởi vì tôi cảm thấy bộ dáng cô đáng thương ngồi ở bên cạnh bạn trai cô, đích xác làm đau lòng người." Lâm Sở Sở cười sáng lạn với cô một tiếng, không đợi Tiểu Thỏ kịp phản ứng, móng tay thoa sơn màu đỏ tươi của cô ta đã nắm cái cằm Tiểu Thỏ, sau đó cúi đầu, liền hôn một cái ở trên cánh môi đỏ thắm của cô.
Tiểu Thỏ...
"Tại sao cô phải nói những lời này với tôi??" Tiểu Thỏ ngẩng đầu lên, chần chờ một chút, vẫn là nhịn không được hỏi cô ta.
"Bởi vì cô đáng yêu a." Lâm Sở Sở cười tủm tỉm nhìn Tiểu Thỏ, duỗi tay bóp một cái ở trên mặt trắng mịn của cô.
"..." Tiểu Thỏ che mặt của mình, vẻ mặt ánh mắt khiếp sợ nhìn cô ta.
"Đừng nhìn tôi như vậy, rất ngại." Lâm Sở Sở mặc dù ngoài miệng nói như thế, trên mặt lại không có một tia thẹn thùng lộ ra: "Bạn trai cô, xác thực thật tốt, từ trong nháy mắt anh ta vừa vào phòng, tôi liền vừa ý anh ta. Ai da, cô đừng có dùng loại vẻ mặt này nhìn tôi, tôi lại không có ý định đoạt bạn trai của cô, loại người như anh ta vậy, muốn thu anh ta vào tay, phải phí khí lực quá lớn, tôi cần gì vì một thân cây như anh ta, lãng phí cơ hội tốt tôi du tẩu bên trong cánh rừng lớn??"
Tiểu Thỏ nghe lời nói của cô ta, chỉ cảm giác mình có chút choáng, rốt cuộc cô muốn biểu đạt cái gì nha.
"Tôi biết rõ tôi nói những lời này nghe có chút kỳ quái, nhưng mà tôi chính là không thích bộ dáng bạn trai cô đối đãi với cô như vậy." Lâm Sở Sở bước đi vòng quanh Tiểu Thỏ không ngừng cuối cùng ngừng lại, cô ta đứng ở trước mặt Tiểu Thỏ, cúi đầu nhìn cô, khóe môi câu lên một chút mỉm cười nói: "Chẳng lẽ cô không muốn nhìn một chút vẻ mặt lạnh như băng trên mặt bạn trai cô trong nháy mắt hòa tan là bộ dạng như thế nào ư??""Cái này... Không dễ dàng như vậy đi..." Tiểu Thỏ có chút chần chừ nói với Lâm Sở Sở: "Anh ấy đã tức giận cả ngày."
"Sợ cái gì, cô làm theo lời nói của tôi, khẳng định anh ta sẽ không tức giận." Lâm Sở Sở nháy mắt mấy cái với Tiểu Thỏ, giảm thấp giọng nói.
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy Lâm Sở Sở trước mắt rất giống một con rắn độc phun lưỡi, liều mạng dẫn dụ cô đi ăn trái táo bên trong vườn địa đàng.
"Tôi... sao tôi phải tin tưởng cô??" Tiểu Thỏ nhịn không được lui về phía sau một bước, vẻ mặt cảnh giác nhìn cô.
"Bởi vì tôi cảm thấy bộ dáng cô đáng thương ngồi ở bên cạnh bạn trai cô, đích xác làm đau lòng người." Lâm Sở Sở cười sáng lạn với cô một tiếng, không đợi Tiểu Thỏ kịp phản ứng, móng tay thoa sơn màu đỏ tươi của cô ta đã nắm cái cằm Tiểu Thỏ, sau đó cúi đầu, liền hôn một cái ở trên cánh môi đỏ thắm của cô.
Tiểu Thỏ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.