Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 517: Tết âm lịch chính là lễ tình nhân
Vong Ký Hô Hấp Miêu
03/09/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
"Cháu biết... Cháu chính là trong lòng không dứt...." Trình Thi Đồng hít cái mũi, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì rồi.
"Ai..."
Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, đứng dậy, lấy cặp sách Tiểu Thỏ, lại tiếp nhận cặp sách Trình Thi Đồng nói: "Đi thôi, mang hai người đi ăn một bữa ăn ngon, nếu trong lòng vẫn còn không có thể khôi phục mà nói, vậy thì ăn hai suất."
"Chú nhỏ..." Trình Thi Đồng nước mắt lưng tròng nhìn anh.
"Đừng quá khổ sở, lần này đi Bắc Kinh cũng không nhất định chính là lành ít dữ nhiều, dù sao còn không có chẩn đoán chính xác cuối cùng, vẫn lại là có hi vọng, không phải sao??" Trình Chi Ngôn mang theo hai người các cô vừa hướng tới bên ngoài phòng học đi vừa thấp giọng nói: "Chỉ cần cậu ta còn sống, cái gọi là chia tay trong lúc đó của hai người các ngươi cũng chỉ là nói một chút mà thôi."
Trình Thi Đồng nghe được anh nói như vậy, ánh mắt nháy mắt sáng lên.
Đúng vậy a, chẳng qua phải đi Bắc Kinh lại chẩn đoán bệnh một phen, nói không chừng lại vẫn có hi vọng a, có lẽ chỉ là đơn thuần đổi mùa dẫn phát chảy máy mũi a...
Nghĩ như vậy, tâm tình của cô nhất thời thoải mái không ít, Cố Ninh Thư còn chưa có chết a, cô ở chỗ này khóc cái gì!!
"Đi, chú nhỏ, mang cháu đi ăn thịt nướng!!" Trình Thi Đồng hít hít cái mũi, đưa tay lau nước mắt trên mặt một cái, túm tay áo Trình Chi Ngôn liền vội vã đi ra ngoài.
"..."
Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn cô, lúc này mới vài giây a, cô thì tốt rồi??
"Ăn đồ nướng??" Anh có chút buồn cười nhìn cô nói: "Vì sao?? Cái loại này bình thường không phải cháu ghét nhất sao?"
"Bởi vì..." Trình Thi Đồng dừng bước, quay đầu, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng nhìn Trình Chi Ngôn gằn từng chữ nói: "Trên thế giới này không có chuyện gì mà một trận thiêu không giải quyết được, nếu có, vậy thì hai lần."
"..."
Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ nhịn không được nhìn thoáng qua lẫn nhau, đây là cái lý luận gì a...
"Không ăn no thì không có khí lực!!" Một giây trước Trình Thi Đồng còn khóc sướt mướt một giây sau đã vẻ mặt sáng láng, "Cháu quyết định, chờ hết năm cháu muốn đi Bắc Kinh tìm Cố Ninh Thư!"
"..." Trình Chi Ngôn có chút đau đầu đỡ trán mình.
Không phải đâu...
Cháu gái này thật đúng là nghĩ đến một chiêu a.....
Não của cô làm sao từ chia tay nhảy đến đi Bắc Kinh a...
Không bằng chúng ta thương lượng một chút....
Cháu vẫn lại là trở lại bên trong bức tranh thương tâm muốn chết đi có được hay không...
- - - -
Tết âm lịch năm 2010 là ngày 14 tháng 2, mặc dù tết âm lịch chính là lễ tình nhân, nhưng đơn vị giống như bệnh viện vẫn là sắp xếp bác sĩ y tá ở lại trực ban, cho nên rất không may năm nay mẹ Tiểu Thỏ lại muốn ở bệnh viện ăn tết rồi.
May mà loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên, Tiểu Thỏ cũng sớm đã có kinh nghiệm và thói quen, dù sao đi theo một nhà Trình Chi Ngôn đón tết cô cũng không phải không có trải qua.
Chẳng qua trước tết âm lịch năm nay mẹ Tiểu Thỏ vậy mà đặc biệt hỏi Tiểu Thỏ một phen là muốn đi theo nhà Trình Chi Ngôn ăn tết hay là đi theo nhà bác sĩ Từ ăn tết.
Dù sao qua năm chờ xuân về hoa nở, mẹ Tiểu Thỏ cùng bác sĩ Từ liền muốn kết hôn, nếu sau này sẽ là người một nhà vậy trước tiên cùng nhau đón tết gì gì đó, cũng không có gì không ổn.
Tiểu Thỏ chỉ là hơi chút sửng sốt, liền không chút do dự lựa chọn cùng nhà Trình Chi Ngôn ăn tết.
Dù sao ông nội bà nội nhà Trình Chi Ngôn cô đã đi qua nhiều lần, theo chân bọn họ cũng đã sớm quen thuộc rồi.
"Cháu biết... Cháu chính là trong lòng không dứt...." Trình Thi Đồng hít cái mũi, hoàn toàn không biết chính mình đang nói cái gì rồi.
"Ai..."
Trình Chi Ngôn nhẹ nhàng thở dài một hơi, đứng dậy, lấy cặp sách Tiểu Thỏ, lại tiếp nhận cặp sách Trình Thi Đồng nói: "Đi thôi, mang hai người đi ăn một bữa ăn ngon, nếu trong lòng vẫn còn không có thể khôi phục mà nói, vậy thì ăn hai suất."
"Chú nhỏ..." Trình Thi Đồng nước mắt lưng tròng nhìn anh.
"Đừng quá khổ sở, lần này đi Bắc Kinh cũng không nhất định chính là lành ít dữ nhiều, dù sao còn không có chẩn đoán chính xác cuối cùng, vẫn lại là có hi vọng, không phải sao??" Trình Chi Ngôn mang theo hai người các cô vừa hướng tới bên ngoài phòng học đi vừa thấp giọng nói: "Chỉ cần cậu ta còn sống, cái gọi là chia tay trong lúc đó của hai người các ngươi cũng chỉ là nói một chút mà thôi."
Trình Thi Đồng nghe được anh nói như vậy, ánh mắt nháy mắt sáng lên.
Đúng vậy a, chẳng qua phải đi Bắc Kinh lại chẩn đoán bệnh một phen, nói không chừng lại vẫn có hi vọng a, có lẽ chỉ là đơn thuần đổi mùa dẫn phát chảy máy mũi a...
Nghĩ như vậy, tâm tình của cô nhất thời thoải mái không ít, Cố Ninh Thư còn chưa có chết a, cô ở chỗ này khóc cái gì!!
"Đi, chú nhỏ, mang cháu đi ăn thịt nướng!!" Trình Thi Đồng hít hít cái mũi, đưa tay lau nước mắt trên mặt một cái, túm tay áo Trình Chi Ngôn liền vội vã đi ra ngoài.
"..."
Trình Chi Ngôn có chút bất đắc dĩ nhìn cô, lúc này mới vài giây a, cô thì tốt rồi??
"Ăn đồ nướng??" Anh có chút buồn cười nhìn cô nói: "Vì sao?? Cái loại này bình thường không phải cháu ghét nhất sao?"
"Bởi vì..." Trình Thi Đồng dừng bước, quay đầu, đôi mắt lấp lánh tỏa sáng nhìn Trình Chi Ngôn gằn từng chữ nói: "Trên thế giới này không có chuyện gì mà một trận thiêu không giải quyết được, nếu có, vậy thì hai lần."
"..."
Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ nhịn không được nhìn thoáng qua lẫn nhau, đây là cái lý luận gì a...
"Không ăn no thì không có khí lực!!" Một giây trước Trình Thi Đồng còn khóc sướt mướt một giây sau đã vẻ mặt sáng láng, "Cháu quyết định, chờ hết năm cháu muốn đi Bắc Kinh tìm Cố Ninh Thư!"
"..." Trình Chi Ngôn có chút đau đầu đỡ trán mình.
Không phải đâu...
Cháu gái này thật đúng là nghĩ đến một chiêu a.....
Não của cô làm sao từ chia tay nhảy đến đi Bắc Kinh a...
Không bằng chúng ta thương lượng một chút....
Cháu vẫn lại là trở lại bên trong bức tranh thương tâm muốn chết đi có được hay không...
- - - -
Tết âm lịch năm 2010 là ngày 14 tháng 2, mặc dù tết âm lịch chính là lễ tình nhân, nhưng đơn vị giống như bệnh viện vẫn là sắp xếp bác sĩ y tá ở lại trực ban, cho nên rất không may năm nay mẹ Tiểu Thỏ lại muốn ở bệnh viện ăn tết rồi.
May mà loại chuyện này cũng không phải lần đầu tiên, Tiểu Thỏ cũng sớm đã có kinh nghiệm và thói quen, dù sao đi theo một nhà Trình Chi Ngôn đón tết cô cũng không phải không có trải qua.
Chẳng qua trước tết âm lịch năm nay mẹ Tiểu Thỏ vậy mà đặc biệt hỏi Tiểu Thỏ một phen là muốn đi theo nhà Trình Chi Ngôn ăn tết hay là đi theo nhà bác sĩ Từ ăn tết.
Dù sao qua năm chờ xuân về hoa nở, mẹ Tiểu Thỏ cùng bác sĩ Từ liền muốn kết hôn, nếu sau này sẽ là người một nhà vậy trước tiên cùng nhau đón tết gì gì đó, cũng không có gì không ổn.
Tiểu Thỏ chỉ là hơi chút sửng sốt, liền không chút do dự lựa chọn cùng nhà Trình Chi Ngôn ăn tết.
Dù sao ông nội bà nội nhà Trình Chi Ngôn cô đã đi qua nhiều lần, theo chân bọn họ cũng đã sớm quen thuộc rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.