Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 599: Tiến công cùng phản công 9
Vong Ký Hô Hấp Miêu
15/10/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
" Được được, đều là tớ sai, được chưa? ?" Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng, sau đó cúi đầu tiếp tục lật chuyển cặp sách chính mình: ""Đúng rồi, còn có quà tặng Cố Ninh Thư cho tớ a, tớ còn không thấy a. . . A...! Tìm được! !"
Tiểu Thỏ vừa nói vừa chuẩn bị cầm hai quyển sách kia lấy ra.
"Đừng nhúc nhích! !" Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn Tiểu Thỏ, vội vàng đưa tay đè lại cặp sách của cô, sau đó thấp giọng nói: "Nghìn vạn lần không thể lấy ra! !"
" Vì sao a? ?" Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn cô.
"Chỉ có thể đặt ở trong cặp sách, lén lút xem! !" Trình Thi Đồng xác nhận Tiểu Thỏ nghe hiểu chính mình, lúc này mới buông tay đè lại cô ra.
". . ."
Tiểu Thỏ lòng tràn đầy tò mò cúi đầu hướng tới trong cặp sách nhìn lại, sau đó. . .
Trong lòng một vạn thần thú gào rít lao nhanh qua. . .
Đây đặc biệt đều là cái gì a! ! !
Tay của cô rất nhanh lật vài tờ trong cặp sách.
A... Thảo...
Những cái hình ảnh này...
Những cái người thân thể trần truồng này...
A... Thảo. . .
Những cái tư thế này. . .
Những cái biểu tình mất hồn này...
Quả thực không thể chịu đựng a! ! !
Trình Thi Đồng mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ một trận trắng một trận hồng, nhịn không được dương dương đắc ý hướng tới cô hỏi: "Như thế nào? ? Không sai đi? ? Có phải có một loại cảm giác mở mang tầm mắt hay không? ? Tỷ tỷ nói cho cậu, sách này đúng là tớ tìm khắp Đài Loan mua giùm mới mua được a! ! Chúng ta bên này, là không cho phép bán loại sách chừng mực lớn như vậy."
". . ."
Trên trán Tiểu Thỏ nháy mắt lướt qua một giọt mồ hôi lớn, cô kéo kéo môi, ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Cậu đã... Xem qua rồi hả ? ?"
"Không có a." Trình Thi Đồng một bộ dáng ra vẻ vô tội nói: "Lúc tớ tặng cho cậu, phía trên sách đều đã bao bọc, ai nha, tớ chỉ thấy giới thiệu vắn tắt trên trang web. ."
" Nhưng mà cái sách này.... Đã bị mở ra a. . ." Tiểu Thỏ chần chờ, búng cặp sách chính mình, hướng tới Trình Thi Đồng trước mặt chuyển chuyển, ý bảo cô cúi đầu xem.
"Gì! ?" Trình Thi Đồng vội vàng cúi đầu hướng tới trong cặp sách của cô nhìn qua, hai quyển sách kia đều đã bị mở ra rồi.
". . ."
". . ."
Hai tên gia hỏa này, lại bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ.
"Chẳng lẽ. . ." Trình Thi Đồng chần chờ một phen, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, trong thanh âm tràn đầy nghi ngờ nói: "Những thứ này đều là bị chú nhỏ mở ra? ?"
"! !"
Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh.
Có khả năng a! !
Dù sao cô hoàn toàn không nhớ được chính mình có mở ra những thứ quà tặng này a! !
Huống chi buổi sáng hôm nay vẻ mặt anh nước chanh mất hứng...
Nói không chừng chính là vì thấy được những thứ quà tặng này mới mất hứng a! !
Anh nước chanh như thế.... Một người cấm dục lâu như thế...
A... Trời ạ. . .
Cô quả thực không thể tưởng tượng lúc anh nước chanh thấy mấy thứ này. . .
"Thật sự là chú nhỏ mở ra?" Trình Thi Đồng nhìn biểu tình trên mặt Tiểu Thỏ, nhịn không được hướng tới cô hỏi: "Không thể nào? ? Hôm nay khi đi học tớ chẳng phải là muốn chết cực kỳ thảm? ?Cậu nói chú nhỏ có thể dùng việc công để trả thù cá nhân hay không? Mặc dù nói đi. . .Tớ là vì tốt cho chú..."
"Đừng nói nữa. . ." Tiểu Thỏ vẻ mặt tuyệt vọng khép lại cặp sách chính mình, xoay người lại, hai tay chống cằm chính mình, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm mặt bàn, trong lòng nhớ lại chính mình nên như thế nào giải thích cùng Trình Chi Ngôn.
" Được được, đều là tớ sai, được chưa? ?" Tiểu Thỏ vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn Trình Thi Đồng, sau đó cúi đầu tiếp tục lật chuyển cặp sách chính mình: ""Đúng rồi, còn có quà tặng Cố Ninh Thư cho tớ a, tớ còn không thấy a. . . A...! Tìm được! !"
Tiểu Thỏ vừa nói vừa chuẩn bị cầm hai quyển sách kia lấy ra.
"Đừng nhúc nhích! !" Trình Thi Đồng vẻ mặt khẩn trương nhìn Tiểu Thỏ, vội vàng đưa tay đè lại cặp sách của cô, sau đó thấp giọng nói: "Nghìn vạn lần không thể lấy ra! !"
" Vì sao a? ?" Tiểu Thỏ vẻ mặt buồn bực nhìn cô.
"Chỉ có thể đặt ở trong cặp sách, lén lút xem! !" Trình Thi Đồng xác nhận Tiểu Thỏ nghe hiểu chính mình, lúc này mới buông tay đè lại cô ra.
". . ."
Tiểu Thỏ lòng tràn đầy tò mò cúi đầu hướng tới trong cặp sách nhìn lại, sau đó. . .
Trong lòng một vạn thần thú gào rít lao nhanh qua. . .
Đây đặc biệt đều là cái gì a! ! !
Tay của cô rất nhanh lật vài tờ trong cặp sách.
A... Thảo...
Những cái hình ảnh này...
Những cái người thân thể trần truồng này...
A... Thảo. . .
Những cái tư thế này. . .
Những cái biểu tình mất hồn này...
Quả thực không thể chịu đựng a! ! !
Trình Thi Đồng mắt thấy khuôn mặt nhỏ nhắn Tiểu Thỏ một trận trắng một trận hồng, nhịn không được dương dương đắc ý hướng tới cô hỏi: "Như thế nào? ? Không sai đi? ? Có phải có một loại cảm giác mở mang tầm mắt hay không? ? Tỷ tỷ nói cho cậu, sách này đúng là tớ tìm khắp Đài Loan mua giùm mới mua được a! ! Chúng ta bên này, là không cho phép bán loại sách chừng mực lớn như vậy."
". . ."
Trên trán Tiểu Thỏ nháy mắt lướt qua một giọt mồ hôi lớn, cô kéo kéo môi, ngẩng đầu lên nhìn Trình Thi Đồng, thanh âm yếu ớt hỏi: "Cậu đã... Xem qua rồi hả ? ?"
"Không có a." Trình Thi Đồng một bộ dáng ra vẻ vô tội nói: "Lúc tớ tặng cho cậu, phía trên sách đều đã bao bọc, ai nha, tớ chỉ thấy giới thiệu vắn tắt trên trang web. ."
" Nhưng mà cái sách này.... Đã bị mở ra a. . ." Tiểu Thỏ chần chờ, búng cặp sách chính mình, hướng tới Trình Thi Đồng trước mặt chuyển chuyển, ý bảo cô cúi đầu xem.
"Gì! ?" Trình Thi Đồng vội vàng cúi đầu hướng tới trong cặp sách của cô nhìn qua, hai quyển sách kia đều đã bị mở ra rồi.
". . ."
". . ."
Hai tên gia hỏa này, lại bắt đầu mắt to trừng mắt nhỏ.
"Chẳng lẽ. . ." Trình Thi Đồng chần chờ một phen, đôi mắt thẳng tắp nhìn chằm chằm Tiểu Thỏ, trong thanh âm tràn đầy nghi ngờ nói: "Những thứ này đều là bị chú nhỏ mở ra? ?"
"! !"
Trong lòng Tiểu Thỏ cả kinh.
Có khả năng a! !
Dù sao cô hoàn toàn không nhớ được chính mình có mở ra những thứ quà tặng này a! !
Huống chi buổi sáng hôm nay vẻ mặt anh nước chanh mất hứng...
Nói không chừng chính là vì thấy được những thứ quà tặng này mới mất hứng a! !
Anh nước chanh như thế.... Một người cấm dục lâu như thế...
A... Trời ạ. . .
Cô quả thực không thể tưởng tượng lúc anh nước chanh thấy mấy thứ này. . .
"Thật sự là chú nhỏ mở ra?" Trình Thi Đồng nhìn biểu tình trên mặt Tiểu Thỏ, nhịn không được hướng tới cô hỏi: "Không thể nào? ? Hôm nay khi đi học tớ chẳng phải là muốn chết cực kỳ thảm? ?Cậu nói chú nhỏ có thể dùng việc công để trả thù cá nhân hay không? Mặc dù nói đi. . .Tớ là vì tốt cho chú..."
"Đừng nói nữa. . ." Tiểu Thỏ vẻ mặt tuyệt vọng khép lại cặp sách chính mình, xoay người lại, hai tay chống cằm chính mình, hai mắt vô thần nhìn chằm chằm mặt bàn, trong lòng nhớ lại chính mình nên như thế nào giải thích cùng Trình Chi Ngôn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.