Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 185: Tình địch đầy đặn 5
Vong Ký Hô Hấp Miêu
28/02/2017
Editor: Quỳnh Nguyễn
Sau khi Hạ Phong nghe thế sửng sốt một chút, sau đó nhịn không được bật cười.
Trình Chi Ngôn nâng mắt nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ và Hạ Phong tán gẫu thật là vui, quay đầu nhìn về Hạ Vân Hi nói: "Phiền cậu và Hạ Phong đổi vị trí, tớ có chuyện muốn hỏi cậu ấy một chút."
Hạ Vân Hi chần chờ một chút, có chút không quá tình nguyện đứng dậy đi đến trước mặt Hạ Phong cùng anh ta thay đổi vị trí.
Hạ Phong thoải mái nhàn nhã đi đến bên cạnh Trình Chi Ngôn ngồi xuống, vẻ mặt không đứng đắn hướng tới anh hỏi: "Tìm tớ chuyện gì nha? ?"
Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, hạ giọng hỏi: "Tại sao cậu mang Hạ Vân Hi tới đây?"
" Chính cô ta muốn cùng tới đây, tớ có biện pháp nào...." Hạ Phong vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới anh nói: "Tớ nói cho cô ta cậu có bạn gái, cô ta không tin, cô ta nói chưa từng gặp bạn gái cậu xuất hiện, còn nói hôm nay cậu bị ốm bạn gái cậu nhất định sẽ đi chăm sóc cậu, cô ta muốn xem bạn gái cậu rốt cuộc là cái dạng gì, cô ta rốt cuộc so ra kém bạn gái cậu chỗ nào."
"..."
" Thời điểm vừa rồi vào tớ vốn là muốn giới thiệu Tiểu Thỏ, ai biết cô ta coi Tiểu Thỏ là là em gái cậu a..." Hạ Phong giang tay vẻ mặt không thèm để ý nói: "Dù sao cậu cũng không có phủ nhận."
". . ." Trình Chi Ngôn cảm thấy đầu mình có phần đau.
Bên kia Hạ Vân Hi đang cười tít mắt thảo luận về Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ: "Tiểu Thỏ, em biết không, anh em ở trường học rất được hoan nghênh, nữ sinh lớp học thầm mến rất nhiều a..."
"Ách. . ."
" Nhưng mà Hạ Phong luôn luôn nói Trình Chi Ngôn là có bạn gái, nhưng mà mọi người cho tới bây giờ đều không có thấy bạn gái cậu ấy, hơn nữa bên cạnh cậu ấy cũng không có nữ sinh khác xuất hiện, cho nên chúng ta đều suy đoán, cậu ấy nói chính mình có bạn gái nhất định là dùng cớ cản những cái nữ sinh này." Hạ Vân Hi vẻ mặt khát khao nhìn Tiểu Thỏ nói: "Chị biết anh em bây giờ còn không thích chị, nhưng mà chị cảm thấy nếu như chị có thể ở bên cạnh cậu ấy, cùng cậu ấy đi qua ba năm cao trung này, tương lai một ngày nào đó cậu ấy sẽ thích chị đi?"
"..." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt mấy cái, nhìn xem trước mắt trước mắt, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì cho phải.
"Đúng rồi,anh em có từng đề cập với em bạn gái của cậu ấy sao?" Hạ Vân Hi quay đầu nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt tò mò hướng tới cô hỏi.
"Hạ Vân Hi." Trình Chi Ngôn rốt cục nhịn không được cau mày hô một tiếng tên cô ta.
"A.... . . Thật có lỗi. . . Tớ chỉ là tò mò. . ." Hạ Vân Hi quay đầu lại, hướng tới Trình Chi Ngôn thè lưỡi, cười nói.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn tay mình truyền nước, không nói.
Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, hướng tới Hạ Phong thản nhiên nói: "Thời gian không còn sớm, cậu có phải nên trở về trường học hay không?"
"A?" Hạ Phong ngớ ra một chút, cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, thấp giọng nói: "Nhưng mà hiện tại cách thời gian lên lớp...."
Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhìn qua.
"Ha ha ha. . . Đúng vậy a, sắp đến thời gian lên lớp, tớ nhớ ra rồi. . ." Hạ Phong vội vàng chữa lại cười nói: "Chúng ta đây đi trước a, Hạ Vân Hi, đi thôi, để cho Trình Chi Ngôn nghỉ ngơi..."
Đợi cho hai người bọn họ đi, Tiểu Thỏ vẫn không có mở miệng nói chuyện, rốt cục thanh âm yếu ớt hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Anh nước chanh..."
"Uh`m? ?"
"Anh...Anh vẫn nói em còn không có lớn lên..." Tiểu Thỏ cắn môi mình, một khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhìn Trình Chi Ngôn lắp bắp hỏi: "Có phải hay không.... Có phải nói ngực của em còn không có bắt đầu lớn hay không?"
Sau khi Hạ Phong nghe thế sửng sốt một chút, sau đó nhịn không được bật cười.
Trình Chi Ngôn nâng mắt nhìn thoáng qua Tiểu Thỏ và Hạ Phong tán gẫu thật là vui, quay đầu nhìn về Hạ Vân Hi nói: "Phiền cậu và Hạ Phong đổi vị trí, tớ có chuyện muốn hỏi cậu ấy một chút."
Hạ Vân Hi chần chờ một chút, có chút không quá tình nguyện đứng dậy đi đến trước mặt Hạ Phong cùng anh ta thay đổi vị trí.
Hạ Phong thoải mái nhàn nhã đi đến bên cạnh Trình Chi Ngôn ngồi xuống, vẻ mặt không đứng đắn hướng tới anh hỏi: "Tìm tớ chuyện gì nha? ?"
Trình Chi Ngôn liếc mắt nhìn anh ta, hạ giọng hỏi: "Tại sao cậu mang Hạ Vân Hi tới đây?"
" Chính cô ta muốn cùng tới đây, tớ có biện pháp nào...." Hạ Phong vẻ mặt bất đắc dĩ hướng tới anh nói: "Tớ nói cho cô ta cậu có bạn gái, cô ta không tin, cô ta nói chưa từng gặp bạn gái cậu xuất hiện, còn nói hôm nay cậu bị ốm bạn gái cậu nhất định sẽ đi chăm sóc cậu, cô ta muốn xem bạn gái cậu rốt cuộc là cái dạng gì, cô ta rốt cuộc so ra kém bạn gái cậu chỗ nào."
"..."
" Thời điểm vừa rồi vào tớ vốn là muốn giới thiệu Tiểu Thỏ, ai biết cô ta coi Tiểu Thỏ là là em gái cậu a..." Hạ Phong giang tay vẻ mặt không thèm để ý nói: "Dù sao cậu cũng không có phủ nhận."
". . ." Trình Chi Ngôn cảm thấy đầu mình có phần đau.
Bên kia Hạ Vân Hi đang cười tít mắt thảo luận về Trình Chi Ngôn cùng Tiểu Thỏ: "Tiểu Thỏ, em biết không, anh em ở trường học rất được hoan nghênh, nữ sinh lớp học thầm mến rất nhiều a..."
"Ách. . ."
" Nhưng mà Hạ Phong luôn luôn nói Trình Chi Ngôn là có bạn gái, nhưng mà mọi người cho tới bây giờ đều không có thấy bạn gái cậu ấy, hơn nữa bên cạnh cậu ấy cũng không có nữ sinh khác xuất hiện, cho nên chúng ta đều suy đoán, cậu ấy nói chính mình có bạn gái nhất định là dùng cớ cản những cái nữ sinh này." Hạ Vân Hi vẻ mặt khát khao nhìn Tiểu Thỏ nói: "Chị biết anh em bây giờ còn không thích chị, nhưng mà chị cảm thấy nếu như chị có thể ở bên cạnh cậu ấy, cùng cậu ấy đi qua ba năm cao trung này, tương lai một ngày nào đó cậu ấy sẽ thích chị đi?"
"..." Tiểu Thỏ chớp chớp mắt mấy cái, nhìn xem trước mắt trước mắt, trong khoảng thời gian ngắn vậy mà không biết nên nói cái gì cho phải.
"Đúng rồi,anh em có từng đề cập với em bạn gái của cậu ấy sao?" Hạ Vân Hi quay đầu nhìn Tiểu Thỏ vẻ mặt tò mò hướng tới cô hỏi.
"Hạ Vân Hi." Trình Chi Ngôn rốt cục nhịn không được cau mày hô một tiếng tên cô ta.
"A.... . . Thật có lỗi. . . Tớ chỉ là tò mò. . ." Hạ Vân Hi quay đầu lại, hướng tới Trình Chi Ngôn thè lưỡi, cười nói.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn tay mình truyền nước, không nói.
Trình Chi Ngôn cúi đầu nhìn thoáng qua đồng hồ, hướng tới Hạ Phong thản nhiên nói: "Thời gian không còn sớm, cậu có phải nên trở về trường học hay không?"
"A?" Hạ Phong ngớ ra một chút, cúi đầu nhìn thoáng qua thời gian, thấp giọng nói: "Nhưng mà hiện tại cách thời gian lên lớp...."
Ánh mắt Trình Chi Ngôn nhìn qua.
"Ha ha ha. . . Đúng vậy a, sắp đến thời gian lên lớp, tớ nhớ ra rồi. . ." Hạ Phong vội vàng chữa lại cười nói: "Chúng ta đây đi trước a, Hạ Vân Hi, đi thôi, để cho Trình Chi Ngôn nghỉ ngơi..."
Đợi cho hai người bọn họ đi, Tiểu Thỏ vẫn không có mở miệng nói chuyện, rốt cục thanh âm yếu ớt hướng tới Trình Chi Ngôn hỏi: "Anh nước chanh..."
"Uh`m? ?"
"Anh...Anh vẫn nói em còn không có lớn lên..." Tiểu Thỏ cắn môi mình, một khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhìn Trình Chi Ngôn lắp bắp hỏi: "Có phải hay không.... Có phải nói ngực của em còn không có bắt đầu lớn hay không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.