Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 194: Tức chết cục cưng 4
Vong Ký Hô Hấp Miêu
06/03/2017
"Uh`m! Đúng nha!" Tiểu Thỏ gật gật đầu, vô cùng nghiêm túc hướng tới
Trình Chi Ngôn nói: "Như thế nào, có phải rất tuấn tú hay không? Nữ sinh lớp em vụng trộm bầu cho cậu ấy đứng đầu, hơn nữa thành tích cậu ấy
cũng tốt, đôi khi em có chút đề bài không làm được đều là hỏi cậu ấy!"
". . ." Trình Chi Ngôn híp híp một đôi mắt trong suốt, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô: "A...Cậu ta còn có thể giải đáp đề bài cho em?"
"Đúng vậy! Anh đừng nhìn bộ dáng lãnh đạm bình thường bạn học tiểu Cố đối với mọi người, thực ra cậu ấy rất tốt, em và Đồng Đồng có cái gì không hiểu đều là hỏi cậu ấy!"
Vài câu này Tiểu Thỏ xác thực đều là lời nói thật, cho nên cũng không có tâm lý trách nhiệm gì, hơn nữa nói chuyện lớp học mình nhịn không được cũng có chút mặt tươi như hoa.
"A.... . . Vậy em cảm thấy sao?" Thanh âm Trình Chi Ngôn cúi đầu hướng tới Tiểu Thỏ hỏi một câu.
"Em cảm thấy cái gì?"
Tiểu Thỏ đối với câu hỏi không đầu không đuôi này trong khoảng thời gian ngắn không có phản ứng kịp, sau một lúc lâu thanh âm mới yếu ớt đáp lại một câu: "Em cảm thấy cậu ấy... Cũng rất thân thiện a..."
"Anh là hỏi..." Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút, hướng tới Tiểu Thỏ lại đi tới một bước, thanh âm trầm giọng nói: "Em cũng thấy cậu ta xuất sắc?"
"A? . . ."
Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó theo bản năng liền gật gật đầu nói: "Đúng vậy, bạn học tiểu Cố quả thật là đẹp trai nhất lớp em... Nếu không Đồng Đồng làm sao có thể thích cậu ấy a."
Trình Chi Ngôn cong khóe môi, nện bước hướng tới Tiểu Thỏ lại đến gần một bước.
Tiểu Thỏ nhìn cả người anh tới đây, nhịn không được lui về phía sau một bước.
Nào biết sô pha phía sau đã chắn đường lui, chân Tiểu Thỏ bị vấp vào sô pha một cái, trực tiếp đặt mông ngồi ở trên ghế sofa.
Một đôi cánh tay của Trình Chi Ngôn đặt bên cạnh đầu Tiểu Thỏ, hơi hơi cúi người nhìn Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế sofa, nheo đôi mắt trong suốt lại hướng tới cô chậm rãi hỏi: "Vậy còn em, em thích cậu ta sao?"
"Ách. . . Em...." Tiểu Thỏ nhìn biểu tình nguy hiểm trên mặt Trình Chi Ngôn kia, nhịn không được nuốt nước miếng một cái, thanh âm yếu ớt nói: "Em.....Em đương nhiên không thích cậu ấy rồi... Vừa rồi không phải anh cũng nghe được sao, em... Người trong lòng em là anh nước chanh a..."
"Được rồi."
Khóe miệng Trình Chi Ngôn gợi lên một cái độ cong đẹp mắt, thân thể lại đặt ở trên Tiểu Thỏ như cũ, tiếp tục hỏi: "Vậy sau này a?"
" Sau này cái gì?" Tiểu Thỏ khó hiểu nhìn anh.
" Hiện tại không thích cậu ta, sau này sẽ thích cậu ta sao?"
" Không... Sẽ không, tuyệt đối sẽ không!"
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mặc dù trong đôi mắt Trình Chi Ngôn nhìn trời yên biển lặng, nhưng mà cảm giác lại như là gió lớn mưa rào sắp xảy ra kia càng lặng im càng đáng sợ.
"Ngoan." Trình Chi Ngôn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi trên gương mặt phấn nộn của cô một cái nhưng không có vội vã rời khỏi mà là tiếp tục dùng mặt mình dán lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, nhẹ nhàng cọ, thấp giọng hỏi: "Vậy cậu ta yêu cầu em làm bạn gái của cậu ta, nên làm cái gì bây giờ?"
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên mặt mình truyền đến một trận cảm giác ngứa, cô nhịn không được rụt rụt đầu, nhỏ giọng nói: "Không phải em đã từ chối sao?"
"Cho nên a? ?" Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy làn da trên mặt cô mềm mại trơn bóng giống như tơ lụa, cảm giác mềm mại như vậy làm cho anh không nỡ rời khỏi.
". . ." Trình Chi Ngôn híp híp một đôi mắt trong suốt, ánh mắt nguy hiểm nhìn cô: "A...Cậu ta còn có thể giải đáp đề bài cho em?"
"Đúng vậy! Anh đừng nhìn bộ dáng lãnh đạm bình thường bạn học tiểu Cố đối với mọi người, thực ra cậu ấy rất tốt, em và Đồng Đồng có cái gì không hiểu đều là hỏi cậu ấy!"
Vài câu này Tiểu Thỏ xác thực đều là lời nói thật, cho nên cũng không có tâm lý trách nhiệm gì, hơn nữa nói chuyện lớp học mình nhịn không được cũng có chút mặt tươi như hoa.
"A.... . . Vậy em cảm thấy sao?" Thanh âm Trình Chi Ngôn cúi đầu hướng tới Tiểu Thỏ hỏi một câu.
"Em cảm thấy cái gì?"
Tiểu Thỏ đối với câu hỏi không đầu không đuôi này trong khoảng thời gian ngắn không có phản ứng kịp, sau một lúc lâu thanh âm mới yếu ớt đáp lại một câu: "Em cảm thấy cậu ấy... Cũng rất thân thiện a..."
"Anh là hỏi..." Thanh âm Trình Chi Ngôn dừng một chút, hướng tới Tiểu Thỏ lại đi tới một bước, thanh âm trầm giọng nói: "Em cũng thấy cậu ta xuất sắc?"
"A? . . ."
Tiểu Thỏ hơi run sợ một chút, sau đó theo bản năng liền gật gật đầu nói: "Đúng vậy, bạn học tiểu Cố quả thật là đẹp trai nhất lớp em... Nếu không Đồng Đồng làm sao có thể thích cậu ấy a."
Trình Chi Ngôn cong khóe môi, nện bước hướng tới Tiểu Thỏ lại đến gần một bước.
Tiểu Thỏ nhìn cả người anh tới đây, nhịn không được lui về phía sau một bước.
Nào biết sô pha phía sau đã chắn đường lui, chân Tiểu Thỏ bị vấp vào sô pha một cái, trực tiếp đặt mông ngồi ở trên ghế sofa.
Một đôi cánh tay của Trình Chi Ngôn đặt bên cạnh đầu Tiểu Thỏ, hơi hơi cúi người nhìn Tiểu Thỏ ngồi ở trên ghế sofa, nheo đôi mắt trong suốt lại hướng tới cô chậm rãi hỏi: "Vậy còn em, em thích cậu ta sao?"
"Ách. . . Em...." Tiểu Thỏ nhìn biểu tình nguy hiểm trên mặt Trình Chi Ngôn kia, nhịn không được nuốt nước miếng một cái, thanh âm yếu ớt nói: "Em.....Em đương nhiên không thích cậu ấy rồi... Vừa rồi không phải anh cũng nghe được sao, em... Người trong lòng em là anh nước chanh a..."
"Được rồi."
Khóe miệng Trình Chi Ngôn gợi lên một cái độ cong đẹp mắt, thân thể lại đặt ở trên Tiểu Thỏ như cũ, tiếp tục hỏi: "Vậy sau này a?"
" Sau này cái gì?" Tiểu Thỏ khó hiểu nhìn anh.
" Hiện tại không thích cậu ta, sau này sẽ thích cậu ta sao?"
" Không... Sẽ không, tuyệt đối sẽ không!"
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy mặc dù trong đôi mắt Trình Chi Ngôn nhìn trời yên biển lặng, nhưng mà cảm giác lại như là gió lớn mưa rào sắp xảy ra kia càng lặng im càng đáng sợ.
"Ngoan." Trình Chi Ngôn cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên cánh môi trên gương mặt phấn nộn của cô một cái nhưng không có vội vã rời khỏi mà là tiếp tục dùng mặt mình dán lên khuôn mặt nhỏ nhắn mềm mại của cô, nhẹ nhàng cọ, thấp giọng hỏi: "Vậy cậu ta yêu cầu em làm bạn gái của cậu ta, nên làm cái gì bây giờ?"
Tiểu Thỏ chỉ cảm thấy trên mặt mình truyền đến một trận cảm giác ngứa, cô nhịn không được rụt rụt đầu, nhỏ giọng nói: "Không phải em đã từ chối sao?"
"Cho nên a? ?" Trình Chi Ngôn chỉ cảm thấy làn da trên mặt cô mềm mại trơn bóng giống như tơ lụa, cảm giác mềm mại như vậy làm cho anh không nỡ rời khỏi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.