Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 821: Tức giận chiến tranh lạnh
Vong Ký Hô Hấp Miêu
28/02/2018
Editor: May
"Chải đầu chưa??" Trình Chi Ngôn có chút không còn gì để nói nhìn kiểu tóc ngủ đến loạn thất bát tao của cô, thuận miệng hỏi.
"Chưa!! Không chỉ chưa chải đầu, đến mặt cũng chưa có rửa!!" Tiểu Thỏ triệt để giống như nói với Trình Chi Ngôn: "Ai nha, nhanh lên anh nước chanh, không kịp, đã chín giờ ba mươi tám!! Em đi nhà Đồng Đồng lại rửa mặt chải đầu, chúng ta đi nhanh lên đi, đi thôi, được không??"
"Hừ." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt hừ một tiếng, không chút hoang mang ăn xong một ổ bánh mỳ cuối cùng trong tay mình, sau đó mới chậm rãi đứng dậy, vừa hướng tới cửa lớn dưới lầu, vừa thản nhiên nói: "Đi."
"Quá tốt rồi!!" Sau khi Tiểu Thỏ nghe được Trình Chi Ngôn nói chữ này, nước mắt thiếu chút nữa liền lăn xuống.
Đi theo Trình Chi Ngôn thay giày ở cửa, lại lên xe anh, một đường hướng tới trên đường đi nhà Trình Thi Đồng, tốc độ Trình Chi Ngôn lái đến vô cùng mau.
Cái này cái này... Tốc độ xe quá nhánh rồi...
Một tay Tiểu Thỏ cầm lấy dây an toàn một cái tay cầm tay nắm cửa, dè dặt nuốt một ngụm nước miếng lại len lén liếc nhìn gò má không thay đổi chút nào của Trình Chi Ngôn một chút, thôi... Cô vẫn là không cần thử nói chuyện phiếm với anh nước chanh của cô la được...Chẳng may lúc nói chuyện phiếm vừa phân tâm... Hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi a...
Đến cùng vẫn là xe riêng tốc độ nhanh, chỉ 18 phút, Trình Chi Ngôn liền dẫn Tiểu Thỏ ngừng lại ở cửa lớn của Trình Thi Đồng.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thời gian, chín giờ năm mươi bảy phút, còn có ba phút mới đến mười giờ, cuối cùng cô cũng ổn ổn thỏa thỏa an toàn.
"Cảm ơn anh nước chanh!!" Tiểu Thỏ xoay đầu lại, cao hứng bừng bừng nói một tiếng với Trình Chi Ngôn.
Trình Chi Ngôn xoay đầu lại, một đôi mắt trong suốt nhàn nhạt nhìn cô, một hồi lâu sau, từ trong lỗ mũi cúi đầu hừ một tiếng đi ra, không có trả lời.
Ách... Cho nên đây còn đang tức giận chiến tranh lạnh sao...
Nụ cười sáng lạn trên mặt Tiểu Thỏ bỗng chốc liền cứng đờ.
"Chải đầu chưa??" Trình Chi Ngôn có chút không còn gì để nói nhìn kiểu tóc ngủ đến loạn thất bát tao của cô, thuận miệng hỏi.
"Chưa!! Không chỉ chưa chải đầu, đến mặt cũng chưa có rửa!!" Tiểu Thỏ triệt để giống như nói với Trình Chi Ngôn: "Ai nha, nhanh lên anh nước chanh, không kịp, đã chín giờ ba mươi tám!! Em đi nhà Đồng Đồng lại rửa mặt chải đầu, chúng ta đi nhanh lên đi, đi thôi, được không??"
"Hừ." Trình Chi Ngôn nhàn nhạt hừ một tiếng, không chút hoang mang ăn xong một ổ bánh mỳ cuối cùng trong tay mình, sau đó mới chậm rãi đứng dậy, vừa hướng tới cửa lớn dưới lầu, vừa thản nhiên nói: "Đi."
"Quá tốt rồi!!" Sau khi Tiểu Thỏ nghe được Trình Chi Ngôn nói chữ này, nước mắt thiếu chút nữa liền lăn xuống.
Đi theo Trình Chi Ngôn thay giày ở cửa, lại lên xe anh, một đường hướng tới trên đường đi nhà Trình Thi Đồng, tốc độ Trình Chi Ngôn lái đến vô cùng mau.
Cái này cái này... Tốc độ xe quá nhánh rồi...
Một tay Tiểu Thỏ cầm lấy dây an toàn một cái tay cầm tay nắm cửa, dè dặt nuốt một ngụm nước miếng lại len lén liếc nhìn gò má không thay đổi chút nào của Trình Chi Ngôn một chút, thôi... Cô vẫn là không cần thử nói chuyện phiếm với anh nước chanh của cô la được...Chẳng may lúc nói chuyện phiếm vừa phân tâm... Hậu quả thiết tưởng sẽ không chịu nổi a...
Đến cùng vẫn là xe riêng tốc độ nhanh, chỉ 18 phút, Trình Chi Ngôn liền dẫn Tiểu Thỏ ngừng lại ở cửa lớn của Trình Thi Đồng.
Tiểu Thỏ cúi đầu nhìn thời gian, chín giờ năm mươi bảy phút, còn có ba phút mới đến mười giờ, cuối cùng cô cũng ổn ổn thỏa thỏa an toàn.
"Cảm ơn anh nước chanh!!" Tiểu Thỏ xoay đầu lại, cao hứng bừng bừng nói một tiếng với Trình Chi Ngôn.
Trình Chi Ngôn xoay đầu lại, một đôi mắt trong suốt nhàn nhạt nhìn cô, một hồi lâu sau, từ trong lỗ mũi cúi đầu hừ một tiếng đi ra, không có trả lời.
Ách... Cho nên đây còn đang tức giận chiến tranh lạnh sao...
Nụ cười sáng lạn trên mặt Tiểu Thỏ bỗng chốc liền cứng đờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.