Tiểu Thanh Mai Ngốc Nghếch: Trúc Mã Yêu Nghiệt Quá Phúc Hắc
Chương 618: Xin lỗi, lại uống say 8
Vong Ký Hô Hấp Miêu
23/10/2017
Editor Quỳnh Nguyễn.
"Thật sao? Thật không có uống say?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn nheo lại nhìn cô, sau đó liếc dáng vẻ ngồi xổm bên góc bờ tường của cô một cái, trong giọng mang một tia châm chọc hỏi:" Vậy em ngồi xổm ở đây làm gì?"
"Chuyện này..... Đi mệt, ngồi nghỉ một lát......" Tiểu Thỏ có chút xin lỗi hướng về phía Trình Chi Ngôn cười gượng, gãi gãi đầu chính mình.
"Nha...... Vậy anh kéo em lên, sao em lại không đứng dậy?"
"Ngồi xổm lâu quá, chân đã bị tê." Tiểu Thỏ nhìn anh với vẻ mặt vô cùng đáng thương nói.
"........."
Trong nháy mắt, Trình Chi Ngôn không biết nói gì.
Hai người trừng mắt nhìn đối phương một lúc, rốt cuộc anh cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, xoay người lại đưa lưng về phía Tiểu Thỏ, âm thanh trầm giọng nói:" Lên đây, anh cõng em vào nhà."
"Khà khà, anh, anh thật tốt!" Tiểu Thỏ vội vã đưa hai tay về phía trước, cả người nhào tới trên lưng Trình Chi Ngôn.
Trình CHi Ngôn lắc đầu một cái, cõng Tiểu Thỏ đứng dậy, chậm rãi hướng về hướng nhà mình đi tới.
Tiểu Thỏ ôm lấy cổ Trình Chi Ngôn, khuôn mặt trắng nõn kề sát ở lỗ tai của anh, lỗ tai của anh được gió đêm thổi có chút mát mẻ, lại được gò má nóng bỏng của cô áp vào, tạo ra sự khác biệt rõ ràng.
Cô không nhìn được, sượt sượt bên tai anh, nhỏ giọng nói ở bên tai :"Anh...... Em đã thi đại học xong."
"Ừ, anh biết." trình Chi Ngôn một bên cõng cô trở về, một bên trầm thấp đáp một tiếng.
"Vậy sau khi em thi đại học xong, anh không có chuyện gì muốn làm hay sao?" Tiểu Thỏ hướng về lỗ tai Trình CHi Ngôn thổi một hơi, âm thanh nhẹ nhàng hỏi.
Trình Chi Ngôn đang bước về phía trước bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó xoay đầu lại, liếc mắt nhìn Tiểu Thỏ gò má ửng đỏ, cái tên này trong hởi thở rất đậm mùi rượu, vậy mà không biết ngượng nói mình không có say??
"Chuyện gì muốn làm?" Trình Chi Ngôn bộ mặt không hiểu Tiểu Thỏ nói gì, thuận miệng trả lời một câu.
"Chính là......" Tiểu Thỏ hấp háy mắt, đem gò má nóng bỏng kề sát cổ của trình Chi Ngôn, âm thanh mềm mại hướng về anh nói:" Chuyện kia...... Trước đây không phải anh nói là em còn chưa trưởng thành, vì lẽ đó mới không tiện ra tay hay sao...... Anh còn nói phải chờ say khi em thi đại học xong, vậy em hiện giờ thi đại học đã xong, anh cũng nên tính toán xem lúc nào ra tay hay sao! Trước sau cũng nên nói trước để em biết, để em còn chuẩn bị tâm lý, đỡ phải sớm tối lo lắng đề phòng."
"......."
Trình Chi Ngôn đang cầm đỡ tay cô, không nhịn được nắm lại thật chặt.
Chuyện này.......
Lần trước tại cô uống say, anh mới không nhịn được, đã ra tay với cô, kết quả là ngày hôm sau tỉnh lại, chuyện gì cũng không nhớ.
Bây giờ cô cũng đang uống say!
Nếu lần thứ hai không nhịn được ra tay với cô, có phải là sáng ngày mai cô tỉnh giấc sau giấc ngủ, lại có xảy ra chuyện gì đều cũng không nhớ!
Trình Chi Ngôn cắn răng, cõng lấy Tiểu Thỏ trực tiếp đi vào nhà mình, sau đó đưa cô trực tiếp nằm trên ghế sa lông ở phòng khách nói:"Ngồi ở chỗ này, anh đi nấu nước pha trà."
"Nấu nước pha trà hả?" Tiểu Thỏ vội vã lôi cánh tay Trình Chi Ngôn, đôi mắt mở to nhìn anh, âm thanh chát chúa nói:"Em cũng muốn đi!"
"Em đi như thế nào? Bước đi còn không vững, ngồi ngoan ở chỗ này cho anh!"
"Thật sao? Thật không có uống say?" Đôi mắt Trình Chi Ngôn nheo lại nhìn cô, sau đó liếc dáng vẻ ngồi xổm bên góc bờ tường của cô một cái, trong giọng mang một tia châm chọc hỏi:" Vậy em ngồi xổm ở đây làm gì?"
"Chuyện này..... Đi mệt, ngồi nghỉ một lát......" Tiểu Thỏ có chút xin lỗi hướng về phía Trình Chi Ngôn cười gượng, gãi gãi đầu chính mình.
"Nha...... Vậy anh kéo em lên, sao em lại không đứng dậy?"
"Ngồi xổm lâu quá, chân đã bị tê." Tiểu Thỏ nhìn anh với vẻ mặt vô cùng đáng thương nói.
"........."
Trong nháy mắt, Trình Chi Ngôn không biết nói gì.
Hai người trừng mắt nhìn đối phương một lúc, rốt cuộc anh cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, xoay người lại đưa lưng về phía Tiểu Thỏ, âm thanh trầm giọng nói:" Lên đây, anh cõng em vào nhà."
"Khà khà, anh, anh thật tốt!" Tiểu Thỏ vội vã đưa hai tay về phía trước, cả người nhào tới trên lưng Trình Chi Ngôn.
Trình CHi Ngôn lắc đầu một cái, cõng Tiểu Thỏ đứng dậy, chậm rãi hướng về hướng nhà mình đi tới.
Tiểu Thỏ ôm lấy cổ Trình Chi Ngôn, khuôn mặt trắng nõn kề sát ở lỗ tai của anh, lỗ tai của anh được gió đêm thổi có chút mát mẻ, lại được gò má nóng bỏng của cô áp vào, tạo ra sự khác biệt rõ ràng.
Cô không nhìn được, sượt sượt bên tai anh, nhỏ giọng nói ở bên tai :"Anh...... Em đã thi đại học xong."
"Ừ, anh biết." trình Chi Ngôn một bên cõng cô trở về, một bên trầm thấp đáp một tiếng.
"Vậy sau khi em thi đại học xong, anh không có chuyện gì muốn làm hay sao?" Tiểu Thỏ hướng về lỗ tai Trình CHi Ngôn thổi một hơi, âm thanh nhẹ nhàng hỏi.
Trình Chi Ngôn đang bước về phía trước bỗng nhiên dừng lại một chút, sau đó xoay đầu lại, liếc mắt nhìn Tiểu Thỏ gò má ửng đỏ, cái tên này trong hởi thở rất đậm mùi rượu, vậy mà không biết ngượng nói mình không có say??
"Chuyện gì muốn làm?" Trình Chi Ngôn bộ mặt không hiểu Tiểu Thỏ nói gì, thuận miệng trả lời một câu.
"Chính là......" Tiểu Thỏ hấp háy mắt, đem gò má nóng bỏng kề sát cổ của trình Chi Ngôn, âm thanh mềm mại hướng về anh nói:" Chuyện kia...... Trước đây không phải anh nói là em còn chưa trưởng thành, vì lẽ đó mới không tiện ra tay hay sao...... Anh còn nói phải chờ say khi em thi đại học xong, vậy em hiện giờ thi đại học đã xong, anh cũng nên tính toán xem lúc nào ra tay hay sao! Trước sau cũng nên nói trước để em biết, để em còn chuẩn bị tâm lý, đỡ phải sớm tối lo lắng đề phòng."
"......."
Trình Chi Ngôn đang cầm đỡ tay cô, không nhịn được nắm lại thật chặt.
Chuyện này.......
Lần trước tại cô uống say, anh mới không nhịn được, đã ra tay với cô, kết quả là ngày hôm sau tỉnh lại, chuyện gì cũng không nhớ.
Bây giờ cô cũng đang uống say!
Nếu lần thứ hai không nhịn được ra tay với cô, có phải là sáng ngày mai cô tỉnh giấc sau giấc ngủ, lại có xảy ra chuyện gì đều cũng không nhớ!
Trình Chi Ngôn cắn răng, cõng lấy Tiểu Thỏ trực tiếp đi vào nhà mình, sau đó đưa cô trực tiếp nằm trên ghế sa lông ở phòng khách nói:"Ngồi ở chỗ này, anh đi nấu nước pha trà."
"Nấu nước pha trà hả?" Tiểu Thỏ vội vã lôi cánh tay Trình Chi Ngôn, đôi mắt mở to nhìn anh, âm thanh chát chúa nói:"Em cũng muốn đi!"
"Em đi như thế nào? Bước đi còn không vững, ngồi ngoan ở chỗ này cho anh!"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.