Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc

Chương 54: Cãi nhau

Mai Hoa Tam Lộng

27/10/2017

Editor: Preiya

Yến Vũ Nhi hận không thể tàn nhẫn đánh chính mình hai cái, từ trước đến nay nàng luôn tôn kính nhưng không gần gũi với động vật giống đực, dù cho là… Tạ Hàn Phong, nàng cũng có khoảng cách, hiện giờ nàng đây là thế nào? Thật giống như chỉ cần gặp phải hắn liền thường thường chịu thiệt.

Vừa nghĩ tới Tạ Hàn Phong, trong lòng Yến Vũ Nhi chợt lạnh lẽo, mấy ngày nay quá bận rộn, cho nên nàng rất ít khi nhớ tới hắn. Lúc đó hắn để lại nửa miếng ngọc bội kia, đã mất lâu rồi, có lẽ không tìm lại được nữa.

Trong lòng nàng có chút chán nản buồn phiền, chẳng lẽ, muốn tìm một người bình thường sống cùng mình cả đời thật tốt, điều này cũng thành hy vọng xa vời sao?

Nàng vừa đi vừa thất thần, lập tức có người khó chịu.

"Khụ khụ ~" hắn nặng nề ho khan hai tiếng, cái đầu của người nào đó vẫn còn cúi xuống, nghĩ đến nhập thần.

"Cái gì?" Cho đến lúc bị người nào đó dùng lực kéo kéo, Yến Vũ Nhi mới phục hồi tinh thần, nhìn về phía vẻ mặt oán giận, trên gương mặt đó còn tỏ vẻ không vừa lòng.

"Ngươi tới đây chăm sóc người bệnh, có biết không?" Hắn nhấn mạnh, "Ở viện Phi Vân này, không phải là ai cũng có thể tùy tiện ra vào!"

"Vương gia, nhưng ngươi phải rõ ràng, ta không phải là thái y cũng không phải là nha hoàn, không có nhiệm vụ hầu hạ chăm sóc ngươi!" Yến Vũ Nhi trợn to hai mắt.

"Yến Vũ Nhi, ngươi cũng đừng quên thân phận của mình, bổn vương cho ngươi một chút thể diện, liền không biết mình có bao nhiêu phân lượng, có tin gia bán ngươi đi không?"

Yến Vũ Nhi không dám tin nhìn hắn, nàng chẳng qua chỉ là nói ra một câu không hợp ý, đến mức hung ác như vậy sao? Nàng cắn chặt răng, gật đầu nói; "Tốt tốt, ngươi là Vương gia, ngươi lớn nhất, tiểu nữ tử không chọc nổi lại không trốn thoát có được chưa?"

Nàng hừ một tiếng, xoay người liền rời khỏi viện Phi Vân, Lộng Ngọc đứng hầu ở bên ngoài thấy dáng vẻ thở phì phò của nàng, liền vội vàng tiến lên hỏi; "Phu nhân, ngài cãi nhau với Vương gia sao?"

Yến Vũ Nhi trừng mắt nhìn nàng một cái, "Kẻ điên như vậy, ai thích cãi nhau với hắn chứ!"



Vốn là bị thương sinh bệnh, nên mời đại phu xin thuốc, chính hắn lập dị, cứ muốn để cho một lang trung giả như mình tới trị bệnh. Thật may là lúc Yến Tử Nhi cho nàng thuốc, giải thích phương pháp sử dụng từng chút từng chút một, nếu không, nàng cũng không dám tùy tiện để cho hắn dùng. Hiện giờ, vết thương cũng sắp lành, hắn đã đứng lên đi lại được rồi.

"Phu nhân, như vậy không tốt đâu," vẻ mặt Lộng Ngọc lo sợ, Vương gia lớn nhất, chẳng qua lão phu nhân cũng chỉ là con cọp giấy, đắc tội hắn cũng không phải là chuyện tốt gì.

"Ngài, vẫn là nói xin lỗi với Vương gia đi!"

"Lộng Ngọc, nếu như ngươi không muốn ở bên cạnh ta, ngươi nói thẳng là được! Ta sẽ không ép ở lại!"

"Phu nhân, nô tỳ nói sai rồi, nô tỳ nguyện ý ở lại hầu hạ phu nhân!" Nàng tự biết mình vượt qua, chuyện của các chủ tử, há là một nô tỳ như nàng có thể xen vào?

——————

Lý Dịch nhìn bóng lưng đi xa của nàng, quay đầu nhìn về phía Lý Thư, lo lắng nói: "Vương Gia, như vậy được chứ?"

Chuyện của Vương gia hắn rõ như lòng bàn tay, phân lượng của Yến Vũ Nhi ở trong lòng ngài ấy bao nhiêu, nếu như nàng tức giận, sau này sống qua ngày không vui vẻ còn không phải là chủ tử hắn sao?

Hai mắt Lý Thư thoáng qua một mảnh ám trầm, mi mắt rũ xuống, sâu xa nói: "Mấy ngày nữa sẽ phải lên đường, những ngày qua nàng ngày ngày chạy tới viện Phi Vân, bao nhiêu người oán hận. Ngược lại như vậy sẽ tốt hơn."

Lý Dịch không nói thêm nữa, đúng là, nếu như Yến Vũ Nhi vừa đến được sủng ái liền, sẽ ảnh hưởng không tốt tới nàng, dù sao, trong phủ còn có mấy vị tôn đại phật đó. Hôm nay nàng tức giận đi ra, nhiều ánh mắt ở bên ngoài viện Phi Vân chắc hẳn nhìn thấy rõ ràng, Vương gia không có ở đây mấy ngày liền, vẫn phải để nàng an toàn một chút.

"Lý Dịch, trong vòng ba ngày, nhất định phải mang về một nha hoàn tên là Liễu Nhứ, phải an bài ổn thỏa, tận lực đừng gây ra phiền toái." Nói xong, hắn đứng lên đi vào phòng, hắn còn phải lên kế hoạch cho rất nhiều chuyện.

"Nhưng Vương gia, để cho Vu tổng quản đi không tốt hơn sao?" Dù gì Vu tổng quản cũng là tổng quản bên cạnh lão phu nhân, có thể đại biểu vương phủ, lại mạnh hơn một gã sai vặt như mình!

"Vu tổng quản?" Lý Thư quay đầu lại, khinh miệt cười một tiếng, "Phân lượng của hắn không đủ!"

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thiếp Lật Bàn, Đấu Lật Vương Gia Phúc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook