Chương 82
Tụ Trặc
14/10/2021
Edit : Michellevn
" Em chưa đọc kỹ kịch bản hả ?" Lâm Bác nói, " đừng lo, nó đã được chuyển thể, không giống với bản gốc nữa. Chuyển thành ngôn tình rồi. Tỉnh yêu đồng tính thành tình anh em, bạn bè."
" Hả ?Vậy sẽ không đúng vị rồi !" Trọng tâm của fan nguyên tác ngay lập tức đi chệch hướng.
"....." Lâm Bác nhéo nhéo mi tâm," Không, chỉ sửa phần đam mỹ thôi, cảnh giường chiếu hôn hít cũng xóa luôn. Những cái khác thì không thay đổi. Vậy coi như....."
Quách Trí hiểu ra :" Bề ngoài là ngôn tình, nhưng trên thực tế vẫn là bán hủ(*)!"
" Đúng . Nhưng ở trên xét duyệt thì nội dung không vượt quá mức tiêu chuẩn."
" Hiểu rồi, bóng biên đây(*)."
(*)bóng biên đây擦边球: chỉ những việc làm đi hơi lệch trọng tâm nhưng vẫn không vi phạm quy tắc.
"Đúng." Lâm Bác nói ." Nhưng hiện giờ loại phim này, rất được yêu thích trên mạng. Không kiếm được tiền mấy, nhưng có thể thu hút được lượng lớn fan hủ nữ, thế nên liền để Liêu Viễn nhận nó."
Quách Trí thế mới yên tâm. Phim mạng trước kia, cô cực kỳ yêu thích, rốt cuộc bên trên phát động, đặc biệt xử lý sạch sẽ thể loại phim này, hai nam chính tiểu thịt tươi bị phong sát toàn bộ. Làm cho cả đám hủ nữ bóp cổ tay(*) kêu mãi
(*) Bóp cổ tay (扼腕) là một từ có nguồn gốc từ sự kiện lịch sử có thật, ý chỉ hành động dùng tay này nắm lấy cổ tay kia của mình, nhằm mô tả các hoạt động tâm lý như suy nghĩ, tức giận, hứng thú. (baidu)
Nói thêm hai câu nữa rồi cúp máy.
Lâm Bác bỏ điện thoại di động xuống, nghĩ tới cô lo lắng cho Liêu Viễn như vậy thì không khỏi có chút chua xót.
Nhớ tới trước đây Quách Trí thích xem thể loại đó, thường xuyên bị anh ta khịt mũi coi thường. Ngoài chua xót ra thì lại cảm thấy buồn cười. Quách Tiểu Trí vậy mà vẫn còn xem cái thể loại quái đản nam yêu nam đó.
Buồn cười xong thì lại có chút bùi ngùi.
Hóa ra có những thứ sẽ không thay đổi theo thời gian....
Quách Tiểu Trí à .... Đôi khi điềm tĩnh chín chắn khiến người ta ngưỡng mộ, đôi khi lại có chút ngốc nghếch đáng yêu .....
Lâm Bác nghĩ tới Quách Trí, khóe miệng không kìm được mà mỉm cười.
***
Dạo gần đây, cứ có thể về sớm là Quách Trí sẽ về nhà sớm nhất có thể. Chính là để giúp Liêu Viễn luyện diễn và tập thoại.
Nói cách khác, là vì yêu thích Liêu Viễn luyện thoại và diễn tập .
Mỗi lần sau khi Liêu Viễn kết thúc, thoát ra khỏi tình tiết phim với vẻ mặt si mê của Quách Trí, thì khóe miệng không khỏi co rút liền đỡ trán :" Đừng nhìn anh như vậy ..... " Có hơi không chịu nổi.
" Anh thật sự ..... thật sự ...... " Quách Trí si mê tán tụng ," Giống Tiếu Thanh lắm ý !"
Quả thực là Quách Trí muốn gõ nhịp tán thưởng luôn :" Hồi đó em đã tưởng tượng Tiếu Thanh là như thế nào, giờ nhìn thấy anh, trông còn giống hơn tưởng tượng của em năm đó...."
" Anh cảm thấy ....."Liêu Viễn bỏ quyển kịch bản xuống, khoanh chân ngồi xuống ghế sofa đối mặt với Quách Trí," Có lẽ là diễn xuất có được chút tự nhiên thôi...."
Anh nói :" Hoặc là hiểu khá rõ về vai diễn này. Hơn nữa cảm giác .... kiểu tâm trạng đó của anh ta ...... tâm trạng sa sút đó ....... giống như anh trước đây ."
" Chẳng có gì đáng nói cả, chẳng có gì quan trọng hết ." Anh nói"," Không chết đói là được."
Lời nói này thật khiến người ta đau lòng.
Quách Trí nghiến răng, nhéo tai anh :" Sau này không được phép như vậy nữa !"
Ánh mắt cô nhìn anh khiến Liêu Viễn rung động, anh phủ người xuống hôn cô, muốn nhân cơ hội đè cô trên ghế sofa ..... Kết quả bị Quách Trí vươn tay đẩy ra .
" Ngày mai gia nhập đoàn phim rồi hả ? Mau nói cho em một chút, diễn viên đóng Dương Quang trông thế nào ? Lúc trước anh họp thảo luận tình tiết phim gì gì đó, không phải đã gặp qua cậu ta sao ?" Ánh mắt Quách Trí phát ra ánh sáng lấp lánh.
Liêu Viễn:"........."
Ngập ngừng một chút, anh nói :" Thì là một tên nhóc. Lớn hơn anh hai tuổi, nhưng nhìn rất nhỏ, y như mươi tám mười chín vậy đó."
nghĩ nghĩ rồi lại nhấn mạnh : " Một thằng nhóc con!"
" Chắc chắn rồi!" vẻ mặt Quách Trí kiểu " Em hiểu mà"," Dương Quang là một học sinh lớp mười hai, làm thêm ở cửa hàng thức ăn nhanh, tình cờ gặp Tiếu Thanh, người đã trải đời từ sớm. Diễn viên nhất định không được lộ vẻ già dặn ! Anh mau nói cho em biết, nhóc đó trông có đáng yêu không? Dương Quang nhất định phải là một cậu bé vô cúng đáng yêu và mềm mại mới được."
Liêu Viễn:"............."
" Cũng chỉ là .........." Liêu Viễn nghiến răng nghiến lợi ," Một người bình thường thôi."
" Aizz, vậy cũng không được tệ quá chứ. Nhan sắc mà không đủ thì đừng nói gì hết, sẽ làm hỏng phim này ngay !" Quách Trí bất mãn nói.
Liêu Viễn:"......." Ánh mắt mơ hồ.
" Này, mà ngày mai trong nhà hay ngoài trời vậy ?"
" Ngoài trời ."
"Quay ở đâu á ? Studio sao ?"
" Không, đạo diễn ................tiết kiệm lắm. Ngày mai đi khu mở rộng, bên đó mật độ dân cư thấp, quay cảnh đường phố ít bị quấy nhiễu."
" Này em biết nha. Một người bạn của em sống ở đó. cái bộ phim hồi đầu năm đó, thanh xuân gì gì đó, cửa sổ nhà cô ấy còn lên màn ảnh nữa đấy. Cô ấy nói, nhà cô ấy tháng nào cũng được xem quay phim."
" Tiết kiệm chi phí mà." Liêu Viễn nói
Sớm hôm sau Liêu Viễn đi tới khu mở rộng.
Buổi tối về, Quách Trí hỏi quay phim thế nào. Liêu Viễn vui vẻ đáp:" Đạo diễn khen anh đó. Nói anh nhập vai rất tốt !"
Cả cái mặt đều mang dáng vẻ cầu xin khen ngợi, nhất thời khiến cho Quách Trí cảm thấy giống như một con husky siêu to, đang ở đó không ngừng vẫy đuôi....
" Tốt, tốt lắm, không tệ." Cô cười tít mắt sờ đầu anh. Hầy, vóc dáng husky còn cao hơn chủ nhân rất nhiều, phải kiễng chân lên.
Đối với chuyện quay phim, đừng nói đến thứ bảy chủ nhật, nếu thực sự gấp thì có thể quay suốt ngày đêm luôn.
Thứ bảy, Quách Trí làm bộ cố ý nói phải về nhà, và rồi khi cô lặng lẽ xuất hiện ở phim trường, quả nhiên khiến Liêu Viễn vừa vui mừng vừa kinh ngạc !
" Sao em lại tới đây ? KHông phải đã nói về nhà sao ?" Anh vui vẻ đi tới kéo tay cô.
" Cố ý lừa anh mà lị, không thì sao có bất ngờ vui vẻ chứ." Theo thói quen Quách Trí cũng nắm lấy tay anh, đột nhiên thoáng do dự," Được hay không đây? Có thể công khai hay không ?"
Thực ra thì Quách Trí cũng không quan tâm lắm đến giới giải trí. Cô chỉ nhớ hồi đi học, ngôi sao HongKong nào đó công bố chuyện tình cảm, rồi một nữ mọt phim đã tự tử. Hình như hồi đó, các ngôi sao đều kín tiếng về chuyện tình cảm, tất cả đều là lén lén lút lút, dưới con mắt công chúng.
Mặc dù Liêu Viễn không phải là ngôi sao, nhưng nếu anh đã đi trên con đường này rồi, thì Quách Trí lại khá là lo lắng không biết có ảnh hưởng đến anh không.
Trong lòng Liêu Viễn ấm áp, siết chặt tay cô:" KHông sao mà, hiện giờ công ty cũng không hạn chế cuộc sống riêng tư của nghệ sĩ nữa rồi. Thật đó, không sao đâu."
Anh bảo đảm lần nữa, Quách Trí mới trở nên yên tâm.
Tức thì cô kiễng chân lên, tầm mắt vượt qua Liêu Viễn, thò đầu hỏi :" Nè, người đóng Dương Quang ở đâu thế ? Chỗ nào hả ? Mau chỉ cho em coi chút nào !"
Liêu Viễn:"....." Có thật là đến thăm anh không đó ?
Quách Trí thò đầu thò cổ ra cũng chưa phát hiện, vừa quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt u oán của Liêu Viễn, bèn chột dạ nở nụ cười gượng gạo :" Khụ ...... em chỉ nhân tiện nhìn cậu ta một chút thôi, chứ chủ yếu là thăm anh mà."
Vậy là chuyện tham ban này còn phân ra thành chủ yếu và nhân tiện nữa đấy ?
"Alex!"
Chàng trai cao to một mét tám bảy đang bất mãn và muốn làm nũng với Quách Trí, thì nghe thấy có người gọi tên anh. Giọng nói trong trẻo, nghe có vẻ như một người nhanh nhẹn.
Liêu Viễn hận không thể bịt kín luôn tầm mắt của Quách Trí lại ! Thế nhưng Quách Trí đã quay đầu lại theo tiếng gọi.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Quách Trí đã biết cậu ta là Dương Quang ! À không, cậu ta là diễn viên đóng vai "Dương Quang"!
Fan nguyên tác Quách gia liền bày tỏ ngay tại chỗ : Đạo diễn đâu? Tôi muốn bắt tay ông ! Thay mặt tất cả fan nguyên tác cảm tạ ông ta ! Ui má ơi ! Chọn diễn viên này được à ! Quá sát với tạo hình ban đầu luôn !
Cậu trai không cao lắm, ước chừng khoảng một mét bảy lăm. Vì Quách Trí cao một mét bảy hai, được xem là cao so với nữ giới, mà cô còn xỏ đôi giày đế xuồng, vẫn cao hơn cậu trai này ...... một cái đầu.
Nhưng Dương Quang trong nguyên tác chính là như vậy, không cao, nhỏ nhắn đáng yêu.
Cậu trai đó bưng hai tách hồng trà nóng Mạch gia đi tới, đưa cho Liêu Viễn:" Uống một tách trà nóng ."
Cậu ta vừa nói, ánh mắt vừa nhìn theo cánh tay Liêu Viễn rồi dừng lại chỗ hai tay hai người giao nhau, thoáng sững lại, rồi hỏi ngay :" A ....... đây là ....... chị của cậu sao ? Chào chị ạ !" Cậu ta vô cùng ngoan ngoãn mà lễ phép chào hỏi.
Mặc dù ngoại hình kém hơn Liêu Viễn một chút, nhưng cười lên thì cả gương mặt tỏa nắng, hoàn toàn khác với khí chất của Liêu Viễn, vô cùng khiến người ta yêu thích.
Liêu Viễn mở miệng định nói, đây không phải chị tôi, đây là bạn gái tôi, nhưng đột nhiên cảm thấy Quách Trí nhéo mạnh mình hai cái liền, lời vừa tới miệng thì kịp thời dừng lại.
" Xin chào, tôi là chị cậu ấy." Quách Trí cười tủm tỉm và hỏi," Cậu đóng vai Dương Quang đúng không ?"
Cậu trai cười đáp:" Vâng ạ. Tên em là Hà Khải, chị, chị uống tách này đi ạ." Cậu ta đưa tách hồng trà kia cho Quách Trí .
Quách Trí mỉm cười nói cảm ơn và nhận lấy.
Hai người liền đứng đó tán gẫu đôi câu một cách thoải mái.
" Chị, chị còn là fan nguyên tác hả ? Vậy chị nhìn em thử coi, em đóng Dương Quang rốt cuộc có cảm giác của Dương Quang hay không ?"
" Khẳng định là có. Cậu chưa hề nói lời thoại nào mà đứng ở chỗ này nhìn, tôi đã có cảm giác cậu chính là Dương Quang rồi!"
" Ha ha ha ha ha, cảm ơn chị ạ !"
Liêu Viễn buồn bực nhìn hai người tán gẫu hăng hái, mà buồn bực hơn chính là, lúc Quách Trí nhìn Hà Khải, ánh mắt sáng lập lòe đó ..... cũng sắp bốc ra hình trái tim luôn !
Anh hít một hơi rồi chợt bảo :" Này, có phải đạo diễn gọi anh không, Hà Khải!"
Hà Khải quay đầu lại nhìn :" Không có mà, tôi không nghe thấy mà ?"
Liêu Viễn tỉnh bơ :" Tôi thấy ông ta vẫy tay về phía chúng ta kìa, hình như là gọi anh đấy, anh mau lại xem thế nào !"
Trong đoàn phim, đạo diễn lớn hơn cả trời. Hà Khải vội vàng chạy lại chỗ đạo diễn.
" Xấu xa !" Quách Trí cười mắng. Cô có thể nhìn rõ ràng, đạo diễn vừa vẫy tay gọi là một người khác.
" Hừ !" Husky không vui,nghiêng đầu đi, không hề vung vẩy cái đuôi nữa.
" Hey!Hey! Đừng có nhỏ mọn chứ ! Làm việc đấy, làm việc đấy!" Quách Trí vội vàng vuốt lông cho chó lớn nhà mình," Em chỉ xem cậu ta như nhóc con thôi, tán gẫu hai câu thì sao chứ ." Này cũng ghen được.
" Nhỏ gì mà nhỏ, lớn hơn anh hai tuổi đấy ! Cưa sừng làm nghé (*)" Liêu Viễn rất chi là không vui
(*)Gốc là 老装天真 : Già giả bộ ngây thơ
Liêu Viễn vội vàng khuyên nhủ :" Nè nè, không được mang theo cảm xúc này vào phim đâu đấy, Tiếu Thanh và Dương Quang, tuy rằng đóng là tình anh em, nhưng thực tế là bạn bè tốt. Anh đừng để ảnh hưởng đến cảm xúc."
"Không sợ. Đợi đến cái đoạn Dương Quang không tự lượng sức mình mà xông lên làm việc nghĩa, kết quả bị tẩn cho, mặc dù Tiếu Thanh cứu cậu ta, nhưng lúc này Tiếu Thanh vẫn thấy cậu ta phiền nhiễu, vẫn chưa thích cậu ta đâu. Đúng lúc mà." Hiện giờ anh cũng thấy Hà Khải phiền phức rồi đấy.
Quách Trí là một người mê sắc muốn chết luôn, tất cả những sinh vật giống đực mà đẹp trai hay đáng yêu đều tránh ra xa một chút cho anh !
Husky bảo vệ lãnh thổ riêng của mình một cách hết sức cẩn trọng ....
" Vừa rồi sao lại nói là chị của anh hả ?" Đối với khuôn mặt, Liêu Viễn tự tin có thể đè bẹp Hà Khải. Huống chi, ngoài mê sắc đẹp, Quách Trí còn cuồng cơ bắp. Tầm vóc nhỏ bé chưa đầy hai lạng thịt kia của Hà Khải, chẳng có uy hiếp gì lớn với anh cả, mà thực ra điều anh bực mình nhất chính là chuyện này.
Quách Trí nghe vậy thì lại nở một nụ cười quyến rũ .....
" Em chưa đọc kỹ kịch bản hả ?" Lâm Bác nói, " đừng lo, nó đã được chuyển thể, không giống với bản gốc nữa. Chuyển thành ngôn tình rồi. Tỉnh yêu đồng tính thành tình anh em, bạn bè."
" Hả ?Vậy sẽ không đúng vị rồi !" Trọng tâm của fan nguyên tác ngay lập tức đi chệch hướng.
"....." Lâm Bác nhéo nhéo mi tâm," Không, chỉ sửa phần đam mỹ thôi, cảnh giường chiếu hôn hít cũng xóa luôn. Những cái khác thì không thay đổi. Vậy coi như....."
Quách Trí hiểu ra :" Bề ngoài là ngôn tình, nhưng trên thực tế vẫn là bán hủ(*)!"
" Đúng . Nhưng ở trên xét duyệt thì nội dung không vượt quá mức tiêu chuẩn."
" Hiểu rồi, bóng biên đây(*)."
(*)bóng biên đây擦边球: chỉ những việc làm đi hơi lệch trọng tâm nhưng vẫn không vi phạm quy tắc.
"Đúng." Lâm Bác nói ." Nhưng hiện giờ loại phim này, rất được yêu thích trên mạng. Không kiếm được tiền mấy, nhưng có thể thu hút được lượng lớn fan hủ nữ, thế nên liền để Liêu Viễn nhận nó."
Quách Trí thế mới yên tâm. Phim mạng trước kia, cô cực kỳ yêu thích, rốt cuộc bên trên phát động, đặc biệt xử lý sạch sẽ thể loại phim này, hai nam chính tiểu thịt tươi bị phong sát toàn bộ. Làm cho cả đám hủ nữ bóp cổ tay(*) kêu mãi
(*) Bóp cổ tay (扼腕) là một từ có nguồn gốc từ sự kiện lịch sử có thật, ý chỉ hành động dùng tay này nắm lấy cổ tay kia của mình, nhằm mô tả các hoạt động tâm lý như suy nghĩ, tức giận, hứng thú. (baidu)
Nói thêm hai câu nữa rồi cúp máy.
Lâm Bác bỏ điện thoại di động xuống, nghĩ tới cô lo lắng cho Liêu Viễn như vậy thì không khỏi có chút chua xót.
Nhớ tới trước đây Quách Trí thích xem thể loại đó, thường xuyên bị anh ta khịt mũi coi thường. Ngoài chua xót ra thì lại cảm thấy buồn cười. Quách Tiểu Trí vậy mà vẫn còn xem cái thể loại quái đản nam yêu nam đó.
Buồn cười xong thì lại có chút bùi ngùi.
Hóa ra có những thứ sẽ không thay đổi theo thời gian....
Quách Tiểu Trí à .... Đôi khi điềm tĩnh chín chắn khiến người ta ngưỡng mộ, đôi khi lại có chút ngốc nghếch đáng yêu .....
Lâm Bác nghĩ tới Quách Trí, khóe miệng không kìm được mà mỉm cười.
***
Dạo gần đây, cứ có thể về sớm là Quách Trí sẽ về nhà sớm nhất có thể. Chính là để giúp Liêu Viễn luyện diễn và tập thoại.
Nói cách khác, là vì yêu thích Liêu Viễn luyện thoại và diễn tập .
Mỗi lần sau khi Liêu Viễn kết thúc, thoát ra khỏi tình tiết phim với vẻ mặt si mê của Quách Trí, thì khóe miệng không khỏi co rút liền đỡ trán :" Đừng nhìn anh như vậy ..... " Có hơi không chịu nổi.
" Anh thật sự ..... thật sự ...... " Quách Trí si mê tán tụng ," Giống Tiếu Thanh lắm ý !"
Quả thực là Quách Trí muốn gõ nhịp tán thưởng luôn :" Hồi đó em đã tưởng tượng Tiếu Thanh là như thế nào, giờ nhìn thấy anh, trông còn giống hơn tưởng tượng của em năm đó...."
" Anh cảm thấy ....."Liêu Viễn bỏ quyển kịch bản xuống, khoanh chân ngồi xuống ghế sofa đối mặt với Quách Trí," Có lẽ là diễn xuất có được chút tự nhiên thôi...."
Anh nói :" Hoặc là hiểu khá rõ về vai diễn này. Hơn nữa cảm giác .... kiểu tâm trạng đó của anh ta ...... tâm trạng sa sút đó ....... giống như anh trước đây ."
" Chẳng có gì đáng nói cả, chẳng có gì quan trọng hết ." Anh nói"," Không chết đói là được."
Lời nói này thật khiến người ta đau lòng.
Quách Trí nghiến răng, nhéo tai anh :" Sau này không được phép như vậy nữa !"
Ánh mắt cô nhìn anh khiến Liêu Viễn rung động, anh phủ người xuống hôn cô, muốn nhân cơ hội đè cô trên ghế sofa ..... Kết quả bị Quách Trí vươn tay đẩy ra .
" Ngày mai gia nhập đoàn phim rồi hả ? Mau nói cho em một chút, diễn viên đóng Dương Quang trông thế nào ? Lúc trước anh họp thảo luận tình tiết phim gì gì đó, không phải đã gặp qua cậu ta sao ?" Ánh mắt Quách Trí phát ra ánh sáng lấp lánh.
Liêu Viễn:"........."
Ngập ngừng một chút, anh nói :" Thì là một tên nhóc. Lớn hơn anh hai tuổi, nhưng nhìn rất nhỏ, y như mươi tám mười chín vậy đó."
nghĩ nghĩ rồi lại nhấn mạnh : " Một thằng nhóc con!"
" Chắc chắn rồi!" vẻ mặt Quách Trí kiểu " Em hiểu mà"," Dương Quang là một học sinh lớp mười hai, làm thêm ở cửa hàng thức ăn nhanh, tình cờ gặp Tiếu Thanh, người đã trải đời từ sớm. Diễn viên nhất định không được lộ vẻ già dặn ! Anh mau nói cho em biết, nhóc đó trông có đáng yêu không? Dương Quang nhất định phải là một cậu bé vô cúng đáng yêu và mềm mại mới được."
Liêu Viễn:"............."
" Cũng chỉ là .........." Liêu Viễn nghiến răng nghiến lợi ," Một người bình thường thôi."
" Aizz, vậy cũng không được tệ quá chứ. Nhan sắc mà không đủ thì đừng nói gì hết, sẽ làm hỏng phim này ngay !" Quách Trí bất mãn nói.
Liêu Viễn:"......." Ánh mắt mơ hồ.
" Này, mà ngày mai trong nhà hay ngoài trời vậy ?"
" Ngoài trời ."
"Quay ở đâu á ? Studio sao ?"
" Không, đạo diễn ................tiết kiệm lắm. Ngày mai đi khu mở rộng, bên đó mật độ dân cư thấp, quay cảnh đường phố ít bị quấy nhiễu."
" Này em biết nha. Một người bạn của em sống ở đó. cái bộ phim hồi đầu năm đó, thanh xuân gì gì đó, cửa sổ nhà cô ấy còn lên màn ảnh nữa đấy. Cô ấy nói, nhà cô ấy tháng nào cũng được xem quay phim."
" Tiết kiệm chi phí mà." Liêu Viễn nói
Sớm hôm sau Liêu Viễn đi tới khu mở rộng.
Buổi tối về, Quách Trí hỏi quay phim thế nào. Liêu Viễn vui vẻ đáp:" Đạo diễn khen anh đó. Nói anh nhập vai rất tốt !"
Cả cái mặt đều mang dáng vẻ cầu xin khen ngợi, nhất thời khiến cho Quách Trí cảm thấy giống như một con husky siêu to, đang ở đó không ngừng vẫy đuôi....
" Tốt, tốt lắm, không tệ." Cô cười tít mắt sờ đầu anh. Hầy, vóc dáng husky còn cao hơn chủ nhân rất nhiều, phải kiễng chân lên.
Đối với chuyện quay phim, đừng nói đến thứ bảy chủ nhật, nếu thực sự gấp thì có thể quay suốt ngày đêm luôn.
Thứ bảy, Quách Trí làm bộ cố ý nói phải về nhà, và rồi khi cô lặng lẽ xuất hiện ở phim trường, quả nhiên khiến Liêu Viễn vừa vui mừng vừa kinh ngạc !
" Sao em lại tới đây ? KHông phải đã nói về nhà sao ?" Anh vui vẻ đi tới kéo tay cô.
" Cố ý lừa anh mà lị, không thì sao có bất ngờ vui vẻ chứ." Theo thói quen Quách Trí cũng nắm lấy tay anh, đột nhiên thoáng do dự," Được hay không đây? Có thể công khai hay không ?"
Thực ra thì Quách Trí cũng không quan tâm lắm đến giới giải trí. Cô chỉ nhớ hồi đi học, ngôi sao HongKong nào đó công bố chuyện tình cảm, rồi một nữ mọt phim đã tự tử. Hình như hồi đó, các ngôi sao đều kín tiếng về chuyện tình cảm, tất cả đều là lén lén lút lút, dưới con mắt công chúng.
Mặc dù Liêu Viễn không phải là ngôi sao, nhưng nếu anh đã đi trên con đường này rồi, thì Quách Trí lại khá là lo lắng không biết có ảnh hưởng đến anh không.
Trong lòng Liêu Viễn ấm áp, siết chặt tay cô:" KHông sao mà, hiện giờ công ty cũng không hạn chế cuộc sống riêng tư của nghệ sĩ nữa rồi. Thật đó, không sao đâu."
Anh bảo đảm lần nữa, Quách Trí mới trở nên yên tâm.
Tức thì cô kiễng chân lên, tầm mắt vượt qua Liêu Viễn, thò đầu hỏi :" Nè, người đóng Dương Quang ở đâu thế ? Chỗ nào hả ? Mau chỉ cho em coi chút nào !"
Liêu Viễn:"....." Có thật là đến thăm anh không đó ?
Quách Trí thò đầu thò cổ ra cũng chưa phát hiện, vừa quay đầu lại thì bắt gặp ánh mắt u oán của Liêu Viễn, bèn chột dạ nở nụ cười gượng gạo :" Khụ ...... em chỉ nhân tiện nhìn cậu ta một chút thôi, chứ chủ yếu là thăm anh mà."
Vậy là chuyện tham ban này còn phân ra thành chủ yếu và nhân tiện nữa đấy ?
"Alex!"
Chàng trai cao to một mét tám bảy đang bất mãn và muốn làm nũng với Quách Trí, thì nghe thấy có người gọi tên anh. Giọng nói trong trẻo, nghe có vẻ như một người nhanh nhẹn.
Liêu Viễn hận không thể bịt kín luôn tầm mắt của Quách Trí lại ! Thế nhưng Quách Trí đã quay đầu lại theo tiếng gọi.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Quách Trí đã biết cậu ta là Dương Quang ! À không, cậu ta là diễn viên đóng vai "Dương Quang"!
Fan nguyên tác Quách gia liền bày tỏ ngay tại chỗ : Đạo diễn đâu? Tôi muốn bắt tay ông ! Thay mặt tất cả fan nguyên tác cảm tạ ông ta ! Ui má ơi ! Chọn diễn viên này được à ! Quá sát với tạo hình ban đầu luôn !
Cậu trai không cao lắm, ước chừng khoảng một mét bảy lăm. Vì Quách Trí cao một mét bảy hai, được xem là cao so với nữ giới, mà cô còn xỏ đôi giày đế xuồng, vẫn cao hơn cậu trai này ...... một cái đầu.
Nhưng Dương Quang trong nguyên tác chính là như vậy, không cao, nhỏ nhắn đáng yêu.
Cậu trai đó bưng hai tách hồng trà nóng Mạch gia đi tới, đưa cho Liêu Viễn:" Uống một tách trà nóng ."
Cậu ta vừa nói, ánh mắt vừa nhìn theo cánh tay Liêu Viễn rồi dừng lại chỗ hai tay hai người giao nhau, thoáng sững lại, rồi hỏi ngay :" A ....... đây là ....... chị của cậu sao ? Chào chị ạ !" Cậu ta vô cùng ngoan ngoãn mà lễ phép chào hỏi.
Mặc dù ngoại hình kém hơn Liêu Viễn một chút, nhưng cười lên thì cả gương mặt tỏa nắng, hoàn toàn khác với khí chất của Liêu Viễn, vô cùng khiến người ta yêu thích.
Liêu Viễn mở miệng định nói, đây không phải chị tôi, đây là bạn gái tôi, nhưng đột nhiên cảm thấy Quách Trí nhéo mạnh mình hai cái liền, lời vừa tới miệng thì kịp thời dừng lại.
" Xin chào, tôi là chị cậu ấy." Quách Trí cười tủm tỉm và hỏi," Cậu đóng vai Dương Quang đúng không ?"
Cậu trai cười đáp:" Vâng ạ. Tên em là Hà Khải, chị, chị uống tách này đi ạ." Cậu ta đưa tách hồng trà kia cho Quách Trí .
Quách Trí mỉm cười nói cảm ơn và nhận lấy.
Hai người liền đứng đó tán gẫu đôi câu một cách thoải mái.
" Chị, chị còn là fan nguyên tác hả ? Vậy chị nhìn em thử coi, em đóng Dương Quang rốt cuộc có cảm giác của Dương Quang hay không ?"
" Khẳng định là có. Cậu chưa hề nói lời thoại nào mà đứng ở chỗ này nhìn, tôi đã có cảm giác cậu chính là Dương Quang rồi!"
" Ha ha ha ha ha, cảm ơn chị ạ !"
Liêu Viễn buồn bực nhìn hai người tán gẫu hăng hái, mà buồn bực hơn chính là, lúc Quách Trí nhìn Hà Khải, ánh mắt sáng lập lòe đó ..... cũng sắp bốc ra hình trái tim luôn !
Anh hít một hơi rồi chợt bảo :" Này, có phải đạo diễn gọi anh không, Hà Khải!"
Hà Khải quay đầu lại nhìn :" Không có mà, tôi không nghe thấy mà ?"
Liêu Viễn tỉnh bơ :" Tôi thấy ông ta vẫy tay về phía chúng ta kìa, hình như là gọi anh đấy, anh mau lại xem thế nào !"
Trong đoàn phim, đạo diễn lớn hơn cả trời. Hà Khải vội vàng chạy lại chỗ đạo diễn.
" Xấu xa !" Quách Trí cười mắng. Cô có thể nhìn rõ ràng, đạo diễn vừa vẫy tay gọi là một người khác.
" Hừ !" Husky không vui,nghiêng đầu đi, không hề vung vẩy cái đuôi nữa.
" Hey!Hey! Đừng có nhỏ mọn chứ ! Làm việc đấy, làm việc đấy!" Quách Trí vội vàng vuốt lông cho chó lớn nhà mình," Em chỉ xem cậu ta như nhóc con thôi, tán gẫu hai câu thì sao chứ ." Này cũng ghen được.
" Nhỏ gì mà nhỏ, lớn hơn anh hai tuổi đấy ! Cưa sừng làm nghé (*)" Liêu Viễn rất chi là không vui
(*)Gốc là 老装天真 : Già giả bộ ngây thơ
Liêu Viễn vội vàng khuyên nhủ :" Nè nè, không được mang theo cảm xúc này vào phim đâu đấy, Tiếu Thanh và Dương Quang, tuy rằng đóng là tình anh em, nhưng thực tế là bạn bè tốt. Anh đừng để ảnh hưởng đến cảm xúc."
"Không sợ. Đợi đến cái đoạn Dương Quang không tự lượng sức mình mà xông lên làm việc nghĩa, kết quả bị tẩn cho, mặc dù Tiếu Thanh cứu cậu ta, nhưng lúc này Tiếu Thanh vẫn thấy cậu ta phiền nhiễu, vẫn chưa thích cậu ta đâu. Đúng lúc mà." Hiện giờ anh cũng thấy Hà Khải phiền phức rồi đấy.
Quách Trí là một người mê sắc muốn chết luôn, tất cả những sinh vật giống đực mà đẹp trai hay đáng yêu đều tránh ra xa một chút cho anh !
Husky bảo vệ lãnh thổ riêng của mình một cách hết sức cẩn trọng ....
" Vừa rồi sao lại nói là chị của anh hả ?" Đối với khuôn mặt, Liêu Viễn tự tin có thể đè bẹp Hà Khải. Huống chi, ngoài mê sắc đẹp, Quách Trí còn cuồng cơ bắp. Tầm vóc nhỏ bé chưa đầy hai lạng thịt kia của Hà Khải, chẳng có uy hiếp gì lớn với anh cả, mà thực ra điều anh bực mình nhất chính là chuyện này.
Quách Trí nghe vậy thì lại nở một nụ cười quyến rũ .....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.