Chương 9
Tụ Trặc
14/10/2021
Edit : Michellevn
Quách Trí ăn ở bên ngoài xong mới về nhà, tắm rửa rồi tự mình chải chuốt trang điểm .
Mái tóc của cô ngắn vừa phải, nếu xõa ra thì có thể che phủ hai bên tai và gò má, không tới được cằm . Bình thường đi làm, cô hay kẹp tóc mái lên đỉnh đầu, để lộ trán, hoặc đôi khi quấn thành hai chùm nhỏ sau đầu, gọn nhẹ.
Cô sấy khô tóc, thả hết tóc mái ra, dùng máy uốn tóc uốn thành lọn ôm lấy hai gò má. Lục lọi một hồi, tìm được trong tủ quần áo một chiếc váy ngắn hai dây bằng secquin màu đen, kết hợp với đôi xăng đan cao gót quai mảnh màu đen, lại lục tìm được cái ví tay nhỏ màu đỏ đã lâu không dùng .
[IMG]
Để phối với vì cầm tay, cô dùng luôn son môi màu đỏ.
Chải chuốt xong thì soi gương, đột nhiên có hơi u sầu . Hình như ........lâu rồi chưa có chải chuốt như vậy ...........Hai năm nay chức vị tăng cao, lượng công việc và áp lực công việc ngày càng lớn, cô ngược lại càng ít để ý vào việc ăn mặc. Cũng ngày càng quen với cách ăn mặc trung tính.
Trong công việc, gạt bỏ đi giới tính, người xung quanh cũng đã quen mà xem cô thành đàn ông.
Cô biết ở sau lưng, người khác đều ngầm gọi cô là " Quách gia"
Quách gia thì Quách gia, ngược lại cô chẳng để ý. Cô u sầu chính là năm tháng cứ thế trôi đi, vèo một cái cô đã hai mươi tám rồi.
Lúc mới đến Đế Đô, cô cũng là cô gái nhỏ có biết bao nhiêu là mơ mộng, cũng có biết bao nhiêu là khát khao về tình yêu và công việc. Dần dần, cuộc sống mài dũa cô trở nên cứng cỏi. Không còn hướng tới những thứ tình tình yêu yêu như trước nữa. Cô hai mươi tám rồi, cứ về đến nhà là ba cô sáu bà tám dì lớn, càm ràm nói cô hoài luôn. Họ còn cuống hơn cả cô, chỉ lo không gả được cô đi.
Hồi đầu, cô cũng từng lo sợ, cũng ngoan ngoãn nghe lời họ mà nghiêm túc đi coi mắt. Thế nhưng dần dần cô đã tuyệt vọng. Coi mắt giống như mua thịt lợn và bắp cải, đầu tiên thì nhìn điều kiện phần cứng, sau đó tới ngoại hình, cuối cùng mới nghĩ tới việc hiểu một con người.
Rất nhiều người thông qua cách coi mắt mà tìm một người sống tạm bợ cho qua ngày.
Nhưng Quách Trí không muốn tạm bợ.
Hai năm này, càng lúc cô càng không muốn chịu đựng. Cô thực sự cảm thấy trạng thái một mình hiện giờ rất tốt. Cô làm ra làm chơi ra chơi, vững bền chắc chắn. Tự cô kiếm được rồi mua nhà mua xe. Tương lai cô còn có thể kiếm được nhiều hơn.
Hiện tại đối với chuyện kết hôn, cô cũng không sợ hãi như trước kia nữa. Coi mắt là vì bị cha mẹ ép quá, không biết làm sao nên thôi thì đành đối phó cho qua.
Trên thực tế, cô đã có dự tính không kết hôn rồi.
Tất nhiên là cô không có can đảm mà nói với gấu mẹ nhà cô về dự tính này .
Cô nhìn người phụ nữ trong gương, hiếm khi có được sự vô cùng nữ tính như này, trái quay phải ngắm, tự mình thưởng thức mình một chút.
Cuối cùng, khẽ hếch cằm lên, hừ nhẹ một tiếng.
Alex suýt nữa thì không nhận ra được Quách Trí.
Cậu ở cửa Mix chờ Quách Trí, hẹn chín giờ, thì tám giờ bốn mươi cậu đã có mặt rồi. Tựa cửa hút thuốc, chờ trong chốc lát, nghe có người gọi tên cậu, cậu quay đầu lại, thấy ngay một mỹ nữ.
Vóc dáng thon thả, bờ vai mượt mà, cánh tay mảnh mai. Mái tóc ngắn uốn xoăn, đổ nghiêng xuống che đi nửa gò má, đôi môi đỏ rực. Trong tay cầm một cái ví màu đỏ, bước trên đôi xăng đan cao gót quai mảnh màu đen, đứng ở nơi đó, tự tỏa ra năng lực vô hình.
Alex ngây người trong chốc lát, mới hỏi bằng giọng không chắc chắn :" Chị ..... Quách ?"
Biểu cảm ngây ngốc và kinh diễm(*) không hề giả tạo trên gương mặt chàng trai, khiến nỗi uất ức ban ngày của Quách Trí liền được quét sạch sành sanh.
(*) Kinh diễm惊艳: Kinh là kinh ngạc; diễm là ái mộ, hâm mộ.
Quả nhiên là lúc tâm tình tồi tệ, thì nên đi thả lỏng thư giãn một chút, cô suy nghĩ với tâm trạng cực tốt.
" Sao nào ? Không nhận ra hả ?" Cô cười.
" Không nhận ra luôn." Alex thừa nhận một cách chân thành, khen ngợi thật lòng :" Chị Quách, thật xinh đẹp." Thực sự khác biệt với dáng vẻ tomboy thường ngày ..... Cậu im lặng nuốt xuống nửa câu sau .
Quách Trí cười vui vẻ. Phụ nữ nào được giai đẹp thế này khen ngợi mà có thể không vui đây ?
" Đi, vào trong thôi." Quách Trí nói
Alex nghiêng người, thực ra trong lòng cậu muốn thân thiết với cô hơn một chút, nhưng cậu lại gần Quách Trí, thì không thể không cảm thấy rụt rè. KHông dám dắt tay cô, cũng không dám lỗ mãng kéo cô. Chỉ dám nghiêng người đi bên cạnh cô.
Ở nơi này, cuối tuần sẽ bán vé vào cổng.
Alex đã trả tiền rồi. Quách Trí cùng cậu đi đến trước mặt nhân viên bảo vệ, đưa tay ra, người đàn ông mặc đồng phục màu đen đóng một cái dấu huỳnh quang lên mu bàn tay cô, là có thể đi vào trong.
Trên thực tế, Quách Trí đến có hơi sớm. Vẫn chưa tới chín giờ, mới lác đác vài người, sàn nhảy vẫn trống trải, mặc dù âm nhạc đinh đinh đang đang nhưng thực ra cũng chỉ mới bắt đầu nóng lên.
Alex dẫn Quách Trí qua cửa và rẽ phải vào khu vực cách xa sàn nhảy, bọn họ đông người, chiếm một vòng lớn ghế sofa. Nam nữ đều có, Quách Trí cũng trông thấy một vài người quen, và cả mấy gương mặt người mẫu quen thuộc.
Ở nơi này âm nhạc rất ồn ào, không phải là chỗ để nói chuyện. Có người mới đến, mọi người cũng chỉ gật đầu qua lại. Trên thực tế, Quách Trí muốn chào hỏi mấy người quen kia, nhưng hình như họ đều không nhận ra cô ....... Ôi đệch, không phải là không nhận ra cô thật đấy chứ ?
Không đến mức đó chứ ..........Chẳng lẽ ngày thường cô thật sự không chú ý ăn mặc như vậy sao ?
Đội phục vụ rất tinh ý, thấy có người đến là lập tức sáp lại gần và hỏi uống gì . Quách Trí gọi một chai rượu corona, vừa định mở ví ra thì Alex đã nhanh tay trả tiền luôn rồi.
[IMG]
Rượu nhanh chóng được đưa lên.
Vẫn liên tục có người vào. Tụ hội kiểu này chính là mọi người đều tự coi nhau là bạn bè, trong số này có số người đã quen nhau, cũng có cả chưa hề quen biết. Alex bị người ta kéo đi nói chuyện. Một người đàn ông ngồi đối diện cầm chai rượu bước đến ngồi xuống bên cạnh Quách Trí, rống lên với Quách Trí :" Người đẹp ! Nhìn em rất quen ! Có phải chúng ta đã từng gặp nhau !"
Hết cách mà, ở chỗ này, muốn nói chuyện thì miệng phải dán vào tai, hoặc là phải rống lên. Người đàn ông có lòng bắt chuyện, nhưng vẫn chưa quen với người đẹp, nên chỉ có thể dựa vào tiếng rống.
Quách Trí nhìn anh ta chòng chọc.
Lúc này người đàn ông bị nhìn chòng chọc đang tự hỏi liệu có phải răng mình bị dính lá rau hay không, vì thế uống một ngụm rượu, muốn âm thầm súc súc để thủ tiêu lá rau, thì đột nhiên Quách Trí cúi đầu, vọc cả bàn tay phải vào trong tóc, hất hết tóc che gương mặt lên, để lộ ra toàn bộ gương mặt rồi hét vào mặt anh ta :" Lão Trương ! Mắt anh có bị lé không ? Em nè !"
"Phụt " Lão trương phun luôn ngụm rượu trong miệng ra! May là quay đầu đúng lúc, phun hết xuống sàn nhà. Bồi bàn bên cạnh nhìn anh ta bằng con mắt cá chết, xoay người đi gọi nhân viên dọn sạch.
[IMG]
(Mắt cá chết)
" Fuck !" Ngón tay lão Trương run rẩy chỉ vào Quách Trí," Quách gia!"
"........Dám gọi thẳng mặt em như vậy, gan chó à !" Quách Trí cười rất chi là cực kỳ dịu dàng.
" Không phải ! Không phải thế, đây là do anh bị kinh hoảng vì cô đột nhiên biến chất , không phải sao ! Ui da, đệch, chân cô nhẹ chút ! Quách Trí, anh sai rồi ! Biên tập Quách ơi ! Biên tập Quách à !"
Quách Trí thu chân lại, mắng :" Ai bảo miệng anh tiện !"
Lão Trương nhe răng trợn mắt xoa đầu ngón chân :" Sao hôm nay cô đến đây ?"
"Có quy định em không được đến hả ?"
"Gọi cô mấy lần rồi, mà có gọi đi được lần nào đâu, anh đây còn cho rằng cô đang ở nhà ăn chay niệm phật tu tâm dưỡng tính đó chứ."
" Biến ! Đấy là em bận rộn !"
"Này, anh nghe nói,.......... Michael lại khiến cô mắc ói hả ?" Lão Trương hấp háy mắt hết sức là nhiều chuyện, vui vẻ khi thấy Quách Trí ăn quả đắng.
Quách Trí lại mắng :" Lỗ tai anh dài thật đấy ! " Đừng có mà bới lông tìm vết .
Nếu là người quen, hai người không phải rống lên nói chuyện nữa. Alex nói chuyện với người ta được hai câu, vừa quay đầu thì nhìn thấy nhiếp ảnh gia cậu không mấy quen biết đang chen chúc bên cạnh Quách Trí, hai người chụm đầu vào nhau nói chuyện. Nét mặt Quách Trí thoải mái, hiển nhiên là quen biết.
Alex thoáng dừng lại, và khi hai người đang ngưng lại uống rượu thì cậu liền bước lại gần.
" Chị Quách," Cậu nói," Ra nhảy đi !"
Quách Trí phóng tầm mắt ra sàn nhảy. Lúc này vừa mới có người ra sàn, người ra sàn vào thời điểm này, hoặc là tự tin về ngoại hình và vóc dáng của mình, hoặc là tự tin vào kỹ năng nhảy của mình. Tuy rằng Quách Trí cũng cảm thấy hôm nay mình rất đẹp, nhưng để tự tin ra làm người nhảy lúc đầu thì vẫn có chút khoảng cách .
" Cậu đi trước đi, tôi tán gẫu với người ta một chút," cô nói," Người quen."
Alex không nói gì được nữa, bị hai cô gái kéo ra sàn nhảy.
" Ôi đệch, được à, Quách tiểu Trí !" Lão Trương nhe răng, cười khặc khặc ." Anh nói mà, hôm nay tôn đại thần như cô thì ai có thể mời ra được chứ. Tiểu thịt tươi nha ! "
" Chúng ta có thể đừng bỉ ổi như thế được không ?" Quách Trí lườm trắng mắt." Em ra ngoài chỉ là giải sầu. Em nói anh này, gã Michael đó, thực sự rất kinh tởm !" Kể hết một lượt chuyện ngày hôm đó.
Lão Trương ha ha cười rồi bảo :" Cô đó ! Quá là ngay thẳng !"
" Cô nàng đó có phải tên là Lily không ?" Anh ta nói," Hôm qua ăn cơm Michael còn dẫn ra ngoài mà, giờ là tình mới của Michael, trong giới biết cả rồi. Còn cô, vẫn muốn làm người cản đường, thì coi chừng con bé đó đâm hình nhân thế mạng cô đó ."
Quả đúng như Thanh Hạ đã nói. Quách Trí rầu rĩ :" Không thể làm đàng hoàng sao ? Cứ phải đi đường tắt."
"Quách Tiểu Trí à ..........." Trên thực tế, Lão Trương lớn hơn Quách Trí mấy tuổi, chắc khoảng ba mươi rồi, chân thành sâu xa mà nói với cô nàng mạnh mẽ này ," Cô không thể quá hẹp hòi. Mọi người khác nhau. Không phải ai cũng có trình độ, thậm chí vốn liếng có thể xoay xở dần dần. Cô từ từ bồi dưỡng kinh nghiệm, rồi dần hình thành lai lịch, là đang đi lên. Những đứa trẻ này......" Anh ta quét mắt qua số người vẫn đang ngồi tại chỗ, trong đó có một ít là người mẫu, còn có vài người là nghệ sĩ trong giới giải trí.
" Những đứa trẻ này là ăn cơm thanh xuân. Nam thì thì còn đỡ chút, chứ nữ thì .... thanh xuân ngắn lắm. Chúng nó không kéo dài được đâu."
" Nghĩ về nó từ góc độ khác, cô có thể nói rằng chuyện họ làm khiến cô nhìn không vừa mắt, nhưng thực ra cũng đâu có xúc phạm gì đến cô mà ?" Lão Trương nhấp ngụm rượu.
Quách Trí yên lặng giây lát," Chỉ là em đau lòng thay mấy đứa đó. Nếu người nhà biết được, chắc là khó chịu lắm."
" Liên quan méo gì đến cô chứ, nào nào nào, uống rượu !"
Hai người chạm ly, cắm đầu uống rượu. Tửu lượng đều không tệ, một chai rượu rất nhanh thấy đáy. Quách Trí uống đến là thoải mái, giơ tay gọi bồi bàn :" Chai nữa !"
Vừa định mở ví ra, thì lão Trương đã giành trả tiền luôn .
" Gì thế ? Biểu cảm này ." Lão Trương ngậm điếu thuốc liếc xéo cô.
" Mịa, hôm nay cứ giành tôi trả tiền là sao ?" Quách Trí có chút không quen lắm. Thói quen của cô là tự cô thanh toán hoặc là AA.
Lão Trương phì cười .
" Đấy còn không phải là do hôm nay Quách Gia chuyển giới hay sao ........ Ai ui, đệch ! Đau đau đau ! Biên tập Quách ! Biên tập Quách !"
"Nói cứ như bình thường em không phải là phụ nữ á !"Quách Trí oán hận thu chân lại.
" Bình thường ............shhh... ai dám xem cô là phụ nữ chứ ?" Lão Trương xoa ngón chân," Anh là không dám rồi đó. So với hán tử, cô còn hán tử hơn, so với đàn ông thì cô còn đàn ông hơn. Nếu không sao mọi người gọi cô là Quách gia chứ ."
" Có điều, gì thì gì, Quách Tiểu Trí này ..... " Lão Trương kẹp điếu thuốc trong tay, đánh giá Quách Trí từ trên xuống dưới," Dáng người này của cô ..... rất gợi cảm đấy !Bình thường không nhìn ra đó nha !"
"Đó là đương nhiên !" Quách Trí đắc ý, còn ưỡn ưỡn ngực lên rất chi là " gợi cảm."
Alex đang ở sàn nhảy hướng mắt nhìn ra hướng bên này, xa xa thấy hai người này cười nói như ve vãn nhau.
Dưới ánh đèn quán bar, chị Quách tươi cười rạng rỡ.
Hoàn toàn khác với bình thường.
Quách Trí ăn ở bên ngoài xong mới về nhà, tắm rửa rồi tự mình chải chuốt trang điểm .
Mái tóc của cô ngắn vừa phải, nếu xõa ra thì có thể che phủ hai bên tai và gò má, không tới được cằm . Bình thường đi làm, cô hay kẹp tóc mái lên đỉnh đầu, để lộ trán, hoặc đôi khi quấn thành hai chùm nhỏ sau đầu, gọn nhẹ.
Cô sấy khô tóc, thả hết tóc mái ra, dùng máy uốn tóc uốn thành lọn ôm lấy hai gò má. Lục lọi một hồi, tìm được trong tủ quần áo một chiếc váy ngắn hai dây bằng secquin màu đen, kết hợp với đôi xăng đan cao gót quai mảnh màu đen, lại lục tìm được cái ví tay nhỏ màu đỏ đã lâu không dùng .
[IMG]
Để phối với vì cầm tay, cô dùng luôn son môi màu đỏ.
Chải chuốt xong thì soi gương, đột nhiên có hơi u sầu . Hình như ........lâu rồi chưa có chải chuốt như vậy ...........Hai năm nay chức vị tăng cao, lượng công việc và áp lực công việc ngày càng lớn, cô ngược lại càng ít để ý vào việc ăn mặc. Cũng ngày càng quen với cách ăn mặc trung tính.
Trong công việc, gạt bỏ đi giới tính, người xung quanh cũng đã quen mà xem cô thành đàn ông.
Cô biết ở sau lưng, người khác đều ngầm gọi cô là " Quách gia"
Quách gia thì Quách gia, ngược lại cô chẳng để ý. Cô u sầu chính là năm tháng cứ thế trôi đi, vèo một cái cô đã hai mươi tám rồi.
Lúc mới đến Đế Đô, cô cũng là cô gái nhỏ có biết bao nhiêu là mơ mộng, cũng có biết bao nhiêu là khát khao về tình yêu và công việc. Dần dần, cuộc sống mài dũa cô trở nên cứng cỏi. Không còn hướng tới những thứ tình tình yêu yêu như trước nữa. Cô hai mươi tám rồi, cứ về đến nhà là ba cô sáu bà tám dì lớn, càm ràm nói cô hoài luôn. Họ còn cuống hơn cả cô, chỉ lo không gả được cô đi.
Hồi đầu, cô cũng từng lo sợ, cũng ngoan ngoãn nghe lời họ mà nghiêm túc đi coi mắt. Thế nhưng dần dần cô đã tuyệt vọng. Coi mắt giống như mua thịt lợn và bắp cải, đầu tiên thì nhìn điều kiện phần cứng, sau đó tới ngoại hình, cuối cùng mới nghĩ tới việc hiểu một con người.
Rất nhiều người thông qua cách coi mắt mà tìm một người sống tạm bợ cho qua ngày.
Nhưng Quách Trí không muốn tạm bợ.
Hai năm này, càng lúc cô càng không muốn chịu đựng. Cô thực sự cảm thấy trạng thái một mình hiện giờ rất tốt. Cô làm ra làm chơi ra chơi, vững bền chắc chắn. Tự cô kiếm được rồi mua nhà mua xe. Tương lai cô còn có thể kiếm được nhiều hơn.
Hiện tại đối với chuyện kết hôn, cô cũng không sợ hãi như trước kia nữa. Coi mắt là vì bị cha mẹ ép quá, không biết làm sao nên thôi thì đành đối phó cho qua.
Trên thực tế, cô đã có dự tính không kết hôn rồi.
Tất nhiên là cô không có can đảm mà nói với gấu mẹ nhà cô về dự tính này .
Cô nhìn người phụ nữ trong gương, hiếm khi có được sự vô cùng nữ tính như này, trái quay phải ngắm, tự mình thưởng thức mình một chút.
Cuối cùng, khẽ hếch cằm lên, hừ nhẹ một tiếng.
Alex suýt nữa thì không nhận ra được Quách Trí.
Cậu ở cửa Mix chờ Quách Trí, hẹn chín giờ, thì tám giờ bốn mươi cậu đã có mặt rồi. Tựa cửa hút thuốc, chờ trong chốc lát, nghe có người gọi tên cậu, cậu quay đầu lại, thấy ngay một mỹ nữ.
Vóc dáng thon thả, bờ vai mượt mà, cánh tay mảnh mai. Mái tóc ngắn uốn xoăn, đổ nghiêng xuống che đi nửa gò má, đôi môi đỏ rực. Trong tay cầm một cái ví màu đỏ, bước trên đôi xăng đan cao gót quai mảnh màu đen, đứng ở nơi đó, tự tỏa ra năng lực vô hình.
Alex ngây người trong chốc lát, mới hỏi bằng giọng không chắc chắn :" Chị ..... Quách ?"
Biểu cảm ngây ngốc và kinh diễm(*) không hề giả tạo trên gương mặt chàng trai, khiến nỗi uất ức ban ngày của Quách Trí liền được quét sạch sành sanh.
(*) Kinh diễm惊艳: Kinh là kinh ngạc; diễm là ái mộ, hâm mộ.
Quả nhiên là lúc tâm tình tồi tệ, thì nên đi thả lỏng thư giãn một chút, cô suy nghĩ với tâm trạng cực tốt.
" Sao nào ? Không nhận ra hả ?" Cô cười.
" Không nhận ra luôn." Alex thừa nhận một cách chân thành, khen ngợi thật lòng :" Chị Quách, thật xinh đẹp." Thực sự khác biệt với dáng vẻ tomboy thường ngày ..... Cậu im lặng nuốt xuống nửa câu sau .
Quách Trí cười vui vẻ. Phụ nữ nào được giai đẹp thế này khen ngợi mà có thể không vui đây ?
" Đi, vào trong thôi." Quách Trí nói
Alex nghiêng người, thực ra trong lòng cậu muốn thân thiết với cô hơn một chút, nhưng cậu lại gần Quách Trí, thì không thể không cảm thấy rụt rè. KHông dám dắt tay cô, cũng không dám lỗ mãng kéo cô. Chỉ dám nghiêng người đi bên cạnh cô.
Ở nơi này, cuối tuần sẽ bán vé vào cổng.
Alex đã trả tiền rồi. Quách Trí cùng cậu đi đến trước mặt nhân viên bảo vệ, đưa tay ra, người đàn ông mặc đồng phục màu đen đóng một cái dấu huỳnh quang lên mu bàn tay cô, là có thể đi vào trong.
Trên thực tế, Quách Trí đến có hơi sớm. Vẫn chưa tới chín giờ, mới lác đác vài người, sàn nhảy vẫn trống trải, mặc dù âm nhạc đinh đinh đang đang nhưng thực ra cũng chỉ mới bắt đầu nóng lên.
Alex dẫn Quách Trí qua cửa và rẽ phải vào khu vực cách xa sàn nhảy, bọn họ đông người, chiếm một vòng lớn ghế sofa. Nam nữ đều có, Quách Trí cũng trông thấy một vài người quen, và cả mấy gương mặt người mẫu quen thuộc.
Ở nơi này âm nhạc rất ồn ào, không phải là chỗ để nói chuyện. Có người mới đến, mọi người cũng chỉ gật đầu qua lại. Trên thực tế, Quách Trí muốn chào hỏi mấy người quen kia, nhưng hình như họ đều không nhận ra cô ....... Ôi đệch, không phải là không nhận ra cô thật đấy chứ ?
Không đến mức đó chứ ..........Chẳng lẽ ngày thường cô thật sự không chú ý ăn mặc như vậy sao ?
Đội phục vụ rất tinh ý, thấy có người đến là lập tức sáp lại gần và hỏi uống gì . Quách Trí gọi một chai rượu corona, vừa định mở ví ra thì Alex đã nhanh tay trả tiền luôn rồi.
[IMG]
Rượu nhanh chóng được đưa lên.
Vẫn liên tục có người vào. Tụ hội kiểu này chính là mọi người đều tự coi nhau là bạn bè, trong số này có số người đã quen nhau, cũng có cả chưa hề quen biết. Alex bị người ta kéo đi nói chuyện. Một người đàn ông ngồi đối diện cầm chai rượu bước đến ngồi xuống bên cạnh Quách Trí, rống lên với Quách Trí :" Người đẹp ! Nhìn em rất quen ! Có phải chúng ta đã từng gặp nhau !"
Hết cách mà, ở chỗ này, muốn nói chuyện thì miệng phải dán vào tai, hoặc là phải rống lên. Người đàn ông có lòng bắt chuyện, nhưng vẫn chưa quen với người đẹp, nên chỉ có thể dựa vào tiếng rống.
Quách Trí nhìn anh ta chòng chọc.
Lúc này người đàn ông bị nhìn chòng chọc đang tự hỏi liệu có phải răng mình bị dính lá rau hay không, vì thế uống một ngụm rượu, muốn âm thầm súc súc để thủ tiêu lá rau, thì đột nhiên Quách Trí cúi đầu, vọc cả bàn tay phải vào trong tóc, hất hết tóc che gương mặt lên, để lộ ra toàn bộ gương mặt rồi hét vào mặt anh ta :" Lão Trương ! Mắt anh có bị lé không ? Em nè !"
"Phụt " Lão trương phun luôn ngụm rượu trong miệng ra! May là quay đầu đúng lúc, phun hết xuống sàn nhà. Bồi bàn bên cạnh nhìn anh ta bằng con mắt cá chết, xoay người đi gọi nhân viên dọn sạch.
[IMG]
(Mắt cá chết)
" Fuck !" Ngón tay lão Trương run rẩy chỉ vào Quách Trí," Quách gia!"
"........Dám gọi thẳng mặt em như vậy, gan chó à !" Quách Trí cười rất chi là cực kỳ dịu dàng.
" Không phải ! Không phải thế, đây là do anh bị kinh hoảng vì cô đột nhiên biến chất , không phải sao ! Ui da, đệch, chân cô nhẹ chút ! Quách Trí, anh sai rồi ! Biên tập Quách ơi ! Biên tập Quách à !"
Quách Trí thu chân lại, mắng :" Ai bảo miệng anh tiện !"
Lão Trương nhe răng trợn mắt xoa đầu ngón chân :" Sao hôm nay cô đến đây ?"
"Có quy định em không được đến hả ?"
"Gọi cô mấy lần rồi, mà có gọi đi được lần nào đâu, anh đây còn cho rằng cô đang ở nhà ăn chay niệm phật tu tâm dưỡng tính đó chứ."
" Biến ! Đấy là em bận rộn !"
"Này, anh nghe nói,.......... Michael lại khiến cô mắc ói hả ?" Lão Trương hấp háy mắt hết sức là nhiều chuyện, vui vẻ khi thấy Quách Trí ăn quả đắng.
Quách Trí lại mắng :" Lỗ tai anh dài thật đấy ! " Đừng có mà bới lông tìm vết .
Nếu là người quen, hai người không phải rống lên nói chuyện nữa. Alex nói chuyện với người ta được hai câu, vừa quay đầu thì nhìn thấy nhiếp ảnh gia cậu không mấy quen biết đang chen chúc bên cạnh Quách Trí, hai người chụm đầu vào nhau nói chuyện. Nét mặt Quách Trí thoải mái, hiển nhiên là quen biết.
Alex thoáng dừng lại, và khi hai người đang ngưng lại uống rượu thì cậu liền bước lại gần.
" Chị Quách," Cậu nói," Ra nhảy đi !"
Quách Trí phóng tầm mắt ra sàn nhảy. Lúc này vừa mới có người ra sàn, người ra sàn vào thời điểm này, hoặc là tự tin về ngoại hình và vóc dáng của mình, hoặc là tự tin vào kỹ năng nhảy của mình. Tuy rằng Quách Trí cũng cảm thấy hôm nay mình rất đẹp, nhưng để tự tin ra làm người nhảy lúc đầu thì vẫn có chút khoảng cách .
" Cậu đi trước đi, tôi tán gẫu với người ta một chút," cô nói," Người quen."
Alex không nói gì được nữa, bị hai cô gái kéo ra sàn nhảy.
" Ôi đệch, được à, Quách tiểu Trí !" Lão Trương nhe răng, cười khặc khặc ." Anh nói mà, hôm nay tôn đại thần như cô thì ai có thể mời ra được chứ. Tiểu thịt tươi nha ! "
" Chúng ta có thể đừng bỉ ổi như thế được không ?" Quách Trí lườm trắng mắt." Em ra ngoài chỉ là giải sầu. Em nói anh này, gã Michael đó, thực sự rất kinh tởm !" Kể hết một lượt chuyện ngày hôm đó.
Lão Trương ha ha cười rồi bảo :" Cô đó ! Quá là ngay thẳng !"
" Cô nàng đó có phải tên là Lily không ?" Anh ta nói," Hôm qua ăn cơm Michael còn dẫn ra ngoài mà, giờ là tình mới của Michael, trong giới biết cả rồi. Còn cô, vẫn muốn làm người cản đường, thì coi chừng con bé đó đâm hình nhân thế mạng cô đó ."
Quả đúng như Thanh Hạ đã nói. Quách Trí rầu rĩ :" Không thể làm đàng hoàng sao ? Cứ phải đi đường tắt."
"Quách Tiểu Trí à ..........." Trên thực tế, Lão Trương lớn hơn Quách Trí mấy tuổi, chắc khoảng ba mươi rồi, chân thành sâu xa mà nói với cô nàng mạnh mẽ này ," Cô không thể quá hẹp hòi. Mọi người khác nhau. Không phải ai cũng có trình độ, thậm chí vốn liếng có thể xoay xở dần dần. Cô từ từ bồi dưỡng kinh nghiệm, rồi dần hình thành lai lịch, là đang đi lên. Những đứa trẻ này......" Anh ta quét mắt qua số người vẫn đang ngồi tại chỗ, trong đó có một ít là người mẫu, còn có vài người là nghệ sĩ trong giới giải trí.
" Những đứa trẻ này là ăn cơm thanh xuân. Nam thì thì còn đỡ chút, chứ nữ thì .... thanh xuân ngắn lắm. Chúng nó không kéo dài được đâu."
" Nghĩ về nó từ góc độ khác, cô có thể nói rằng chuyện họ làm khiến cô nhìn không vừa mắt, nhưng thực ra cũng đâu có xúc phạm gì đến cô mà ?" Lão Trương nhấp ngụm rượu.
Quách Trí yên lặng giây lát," Chỉ là em đau lòng thay mấy đứa đó. Nếu người nhà biết được, chắc là khó chịu lắm."
" Liên quan méo gì đến cô chứ, nào nào nào, uống rượu !"
Hai người chạm ly, cắm đầu uống rượu. Tửu lượng đều không tệ, một chai rượu rất nhanh thấy đáy. Quách Trí uống đến là thoải mái, giơ tay gọi bồi bàn :" Chai nữa !"
Vừa định mở ví ra, thì lão Trương đã giành trả tiền luôn .
" Gì thế ? Biểu cảm này ." Lão Trương ngậm điếu thuốc liếc xéo cô.
" Mịa, hôm nay cứ giành tôi trả tiền là sao ?" Quách Trí có chút không quen lắm. Thói quen của cô là tự cô thanh toán hoặc là AA.
Lão Trương phì cười .
" Đấy còn không phải là do hôm nay Quách Gia chuyển giới hay sao ........ Ai ui, đệch ! Đau đau đau ! Biên tập Quách ! Biên tập Quách !"
"Nói cứ như bình thường em không phải là phụ nữ á !"Quách Trí oán hận thu chân lại.
" Bình thường ............shhh... ai dám xem cô là phụ nữ chứ ?" Lão Trương xoa ngón chân," Anh là không dám rồi đó. So với hán tử, cô còn hán tử hơn, so với đàn ông thì cô còn đàn ông hơn. Nếu không sao mọi người gọi cô là Quách gia chứ ."
" Có điều, gì thì gì, Quách Tiểu Trí này ..... " Lão Trương kẹp điếu thuốc trong tay, đánh giá Quách Trí từ trên xuống dưới," Dáng người này của cô ..... rất gợi cảm đấy !Bình thường không nhìn ra đó nha !"
"Đó là đương nhiên !" Quách Trí đắc ý, còn ưỡn ưỡn ngực lên rất chi là " gợi cảm."
Alex đang ở sàn nhảy hướng mắt nhìn ra hướng bên này, xa xa thấy hai người này cười nói như ve vãn nhau.
Dưới ánh đèn quán bar, chị Quách tươi cười rạng rỡ.
Hoàn toàn khác với bình thường.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.