Tiểu Thôn Cô Đem Theo Bánh Bao Tung Hoành Thiên Hạ
Chương 44: Biểu ca cùng biểu đệ (một)
Thượng Quan Hinh
01/07/2014
Buổi tối hôm đó Hiên Viên Hạo mang theo a Phúc cùng phu xe trở về phòng của mình ở Liễu gia thôn, bên trong sớm bảo người sắp xếp xong, các loại đồ dùng đều có, trong sân an bài người giữ cửa...
Sáng sớm ngày thứ hai, mấy chị em Nhược Vi cũng rời giường sớm như mọi ngày, Thụy Ca xem lại sách, Nhược Vi cùng Đào Đào thì luyện võ...
Mới ăn qua điểm tâm không bao lâu, Hiên Viên Hạo mang theo a Phúc lại đến cửa rồi, trong tay a Phúc mang theo một cái hộp thức ăn nhỏ, rất cung kính đi theo sau lưng Hiên Viên Hạo.
Vào phòng a Phúc đem đồ vật để lại rồi trở về.
Hiên Viên hạo đi theo sau lưng Nhược Vi trò chuyện câu được câu không, Đào Đào đi ra ngoài tìm các bạn nhỏ chơi, hiện tại trong thôn không người nào dám coi thường nhà Nhược Vi nữa, Đào Đào đi ra ngoài cũng không cần giống như trước đây lo lắng hắn sẽ chịu bắt nạt.
Hiện tại Thụy Ca cùng Đào Đào mỗi ngày đều trôi qua thật vui vẻ, cùng Nhược Vi lúc mới tới, bộ dáng hoàn toàn khác nhau.
Đây cũng là điều Nhược Vi hy vọng nhất thấy, cho nên hiện tại Nhược Vi mỗi ngày đều tràn đầy lực lượng, cả người xem ra tràn đầy sức sống.
Quanh thân quanh quẩn có một loại cảm giác nói không nên lời, chung quy lại là khiến người bên cạnh muốn gần gũi.
Hiên Viên Hạo thao thao bất tuyệt cùng Nhược Vi biểu đạt mình đối với chuyện trở lại kinh thành bất mãn thế nào, nếu là a Phúc ở đây, sẽ bị hù sợ, bởi vì lúc này Hiên Viên Hạo nói rất nhiều.
Nhược Vi nghe được những lời này của Hiên Viên Hạo, không biết mình làm như thế nào trả lời mới phải, Hiên Viên Hạo gương mặt cầu xin hiểu, nhưng người ta về nhà của mình liên quan gì tới nàng, muốn nàng nói thế nào nha... tìm đề tài bỏ qua...
Buổi trưa, thời điểm Nhược Vi đang muốn nấu cơm, Thụy Ca trở lại, Nhược Vi đang nghi ngờ Thụy Ca hôm nay so trước kia trở về sớm hơn, Thụy Ca nói thầy giáo của mình muốn tới nhà.
Đây không phải là muốn ăn cơm trưa ở nhà mình a, nhìn dáng dấp còn phải chuẩn bị làm nhiều thức ăn, hỏi Thụy Ca thầy giáo thích ăn món gì, mình mới làm hợp ý, cũng là vì cho Thụy Ca ở trước mặt tiên sinh lưu cái ấn tượng tốt.
Hiên Viên Hạo ở một bên nhìn ghen tỵ không được, bởi vì chính người trong long mình lại muốn lấy lòng người đàn ông khác, người đàn ông kia còn là biểu ca Cố Khải của mình.
Cố Khải cơm còn chưa có ăn được đã bị Hiên Viên Hạo cho nhớ một khoản, thật ra thì hắn còn rất vô tội.
Kế tiếp có thời gian Hiên Viên Hạo ở một bên hết sức làm quấy rối, Nhược Vi không biết hắn phát cái thần kinh gì, nghiêm mặt nhìn chằm chằm Hiên Viên Hạo, hắn mới ổn định lại.
Ở trong lòng đem Cố Khải nguyền rủa ngàn vạn lần, Cố Khải đang đi trên đường hắt hơi một cái, nghĩ thầm người nào ở sau lưng nói xấu mình... không phải là mấy đồ ranh con kia đi! Ta không phải là tương đối nghiêm một chút a... lần sau bài tập lại tăng thêm nặng... đáng thương bọn học sinh thành cừu con gánh tội thay.
Sau nửa canh giờ, Nhược Vi nghe được Thụy Ca ở bên ngoài gọi mình, tiếng người sắp tới, Nhược Vi rửa tay sạch đi ra ngoài nghênh đón người, sắc mặt Hiên Viên Hạo nhìn không tốt đi theo ra ngoài.
Đến cửa lớn xa xa nhìn thấy một bóng người mặc quần áo màu xanh, nhìn dáng dấp cái đó chính là thầy giáo của Thụy Ca.
Chờ người tới đến gần vừa nhìn, thầy giáo của Thụy Ca rất trẻ tuổi, dáng dấp khoảng hai mươi, một thân quần áo màu xanh, không kiêu căng, tóc chỉ buộc lại một dây cột tóc, cả người thoạt nhìn rất phiêu dật.
Nhược Vi quy củ hướng người tới hành lễ, Cố Khải ngẩng đầu nhìn đến Hiên Viên Hạo ở phía sau đi ra, không ngờ biểu đệ của mình cũng ở đây, trong lòng thật là vui mừng.
“Biểu đệ, ngươi cũng ở đây, thật sự là quá tốt.” Cố Khải vui mừng hướng Hiên Viện Hạo sau lưng Nhược Vi chào hỏi.
Biểu đệ? Nhược Vi thấy thầy giáo của Thụy Ca hướng Hiên Viên Hạo chào hỏi.
“Biểu ca!” Hiên Viên Hạo cứng rắn đáp một tiếng, Nhược Vi xem một chút cái này, nhìn lại một chút cái đó, không ngờ thầy giáo của Thụy Ca lại là thân thích với Hiên Viên Hạo.
Thật không biết đây là chuyện tốt hay còn là chuyện xấu, nhưng mà trước mắt mà nói vẫn có lợi cho nhà mình.
Đem thầy giáo Thụy Ca mời vào đi, Nhược Vi nhìn trên mặt Hiên Viên Hạo không hề có một chút nào vui mừng khi nhìn thấy người thân vui, không biết là cái tình huống gì, nhưng mà bây giờ chủ yếu nhất là vội vàng đen thức ăn đã làm xong bưng lên.
Sáng sớm ngày thứ hai, mấy chị em Nhược Vi cũng rời giường sớm như mọi ngày, Thụy Ca xem lại sách, Nhược Vi cùng Đào Đào thì luyện võ...
Mới ăn qua điểm tâm không bao lâu, Hiên Viên Hạo mang theo a Phúc lại đến cửa rồi, trong tay a Phúc mang theo một cái hộp thức ăn nhỏ, rất cung kính đi theo sau lưng Hiên Viên Hạo.
Vào phòng a Phúc đem đồ vật để lại rồi trở về.
Hiên Viên hạo đi theo sau lưng Nhược Vi trò chuyện câu được câu không, Đào Đào đi ra ngoài tìm các bạn nhỏ chơi, hiện tại trong thôn không người nào dám coi thường nhà Nhược Vi nữa, Đào Đào đi ra ngoài cũng không cần giống như trước đây lo lắng hắn sẽ chịu bắt nạt.
Hiện tại Thụy Ca cùng Đào Đào mỗi ngày đều trôi qua thật vui vẻ, cùng Nhược Vi lúc mới tới, bộ dáng hoàn toàn khác nhau.
Đây cũng là điều Nhược Vi hy vọng nhất thấy, cho nên hiện tại Nhược Vi mỗi ngày đều tràn đầy lực lượng, cả người xem ra tràn đầy sức sống.
Quanh thân quanh quẩn có một loại cảm giác nói không nên lời, chung quy lại là khiến người bên cạnh muốn gần gũi.
Hiên Viên Hạo thao thao bất tuyệt cùng Nhược Vi biểu đạt mình đối với chuyện trở lại kinh thành bất mãn thế nào, nếu là a Phúc ở đây, sẽ bị hù sợ, bởi vì lúc này Hiên Viên Hạo nói rất nhiều.
Nhược Vi nghe được những lời này của Hiên Viên Hạo, không biết mình làm như thế nào trả lời mới phải, Hiên Viên Hạo gương mặt cầu xin hiểu, nhưng người ta về nhà của mình liên quan gì tới nàng, muốn nàng nói thế nào nha... tìm đề tài bỏ qua...
Buổi trưa, thời điểm Nhược Vi đang muốn nấu cơm, Thụy Ca trở lại, Nhược Vi đang nghi ngờ Thụy Ca hôm nay so trước kia trở về sớm hơn, Thụy Ca nói thầy giáo của mình muốn tới nhà.
Đây không phải là muốn ăn cơm trưa ở nhà mình a, nhìn dáng dấp còn phải chuẩn bị làm nhiều thức ăn, hỏi Thụy Ca thầy giáo thích ăn món gì, mình mới làm hợp ý, cũng là vì cho Thụy Ca ở trước mặt tiên sinh lưu cái ấn tượng tốt.
Hiên Viên Hạo ở một bên nhìn ghen tỵ không được, bởi vì chính người trong long mình lại muốn lấy lòng người đàn ông khác, người đàn ông kia còn là biểu ca Cố Khải của mình.
Cố Khải cơm còn chưa có ăn được đã bị Hiên Viên Hạo cho nhớ một khoản, thật ra thì hắn còn rất vô tội.
Kế tiếp có thời gian Hiên Viên Hạo ở một bên hết sức làm quấy rối, Nhược Vi không biết hắn phát cái thần kinh gì, nghiêm mặt nhìn chằm chằm Hiên Viên Hạo, hắn mới ổn định lại.
Ở trong lòng đem Cố Khải nguyền rủa ngàn vạn lần, Cố Khải đang đi trên đường hắt hơi một cái, nghĩ thầm người nào ở sau lưng nói xấu mình... không phải là mấy đồ ranh con kia đi! Ta không phải là tương đối nghiêm một chút a... lần sau bài tập lại tăng thêm nặng... đáng thương bọn học sinh thành cừu con gánh tội thay.
Sau nửa canh giờ, Nhược Vi nghe được Thụy Ca ở bên ngoài gọi mình, tiếng người sắp tới, Nhược Vi rửa tay sạch đi ra ngoài nghênh đón người, sắc mặt Hiên Viên Hạo nhìn không tốt đi theo ra ngoài.
Đến cửa lớn xa xa nhìn thấy một bóng người mặc quần áo màu xanh, nhìn dáng dấp cái đó chính là thầy giáo của Thụy Ca.
Chờ người tới đến gần vừa nhìn, thầy giáo của Thụy Ca rất trẻ tuổi, dáng dấp khoảng hai mươi, một thân quần áo màu xanh, không kiêu căng, tóc chỉ buộc lại một dây cột tóc, cả người thoạt nhìn rất phiêu dật.
Nhược Vi quy củ hướng người tới hành lễ, Cố Khải ngẩng đầu nhìn đến Hiên Viên Hạo ở phía sau đi ra, không ngờ biểu đệ của mình cũng ở đây, trong lòng thật là vui mừng.
“Biểu đệ, ngươi cũng ở đây, thật sự là quá tốt.” Cố Khải vui mừng hướng Hiên Viện Hạo sau lưng Nhược Vi chào hỏi.
Biểu đệ? Nhược Vi thấy thầy giáo của Thụy Ca hướng Hiên Viên Hạo chào hỏi.
“Biểu ca!” Hiên Viên Hạo cứng rắn đáp một tiếng, Nhược Vi xem một chút cái này, nhìn lại một chút cái đó, không ngờ thầy giáo của Thụy Ca lại là thân thích với Hiên Viên Hạo.
Thật không biết đây là chuyện tốt hay còn là chuyện xấu, nhưng mà trước mắt mà nói vẫn có lợi cho nhà mình.
Đem thầy giáo Thụy Ca mời vào đi, Nhược Vi nhìn trên mặt Hiên Viên Hạo không hề có một chút nào vui mừng khi nhìn thấy người thân vui, không biết là cái tình huống gì, nhưng mà bây giờ chủ yếu nhất là vội vàng đen thức ăn đã làm xong bưng lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.