Chương 26
Getnhat_Khongthatlong
17/10/2013
Cả bọn cùng nhau quay đầu lại nhìn hắn mong chờ câu trả lời. Nhưng hắn
chỉ quay đầu và nói vọng lại: _' cứ đi theo đi rồi biết'. Rồi hắn chạy
đi, 2 người còn lại đứng ngớ người 1 lát rồi cũng nhanh chóng chạy theo
hắn. Còn hắn chỉ mong là mình đón đúng. Cả bọn cùng nhau chạy lên sân
thượng cánh cửa vừa hé ra, mọi người đã thấy hình dáng quen thuộc của nó đang đứng ngay cạnh lan can tai đeo hearphone khuôn mặt hơi nhăn nhó.
Cả bọn nhìn thấy nó thì thở phào nhẹ nhỏm. Nhất là hắn thì ra hắn cũng
đón đúng là nó đang ở đâu khiến hắn không khỏi cảm thấy vui mừng trong
lòng. Thấy nó vẫn chưa ý thức được có người đang có mặt tại đây hắn từ
từ tiến lại gần 1 cách nhẹ nhành nhất có thể với ý định là sẽ doạ nó
nhưng vừa đến gần thì hắn thấy nó đang nhăn mặt và nói 1 câu tiếng Anh
và mở mắt nhìn vào màn hình điện thoại trước mặt. Thì ra nảy giờ nó đang nói cuộc gọi video với nước ngoài. Hắn đứng khựng lại khi thấy nó đang
tháo hearphone ra khỏi tai và ngước mặt lên nhìn. Nhưng khi bắt gặp ánh
mắt của hắn nó khẽ nhíu mài , giọng nói băng lãnh cất lên : -' _' nghe
lén người khác nói chuyện lá không tốt đâu .'. _' cô nói chuyện như vậy
đó hả? Không biết chúng tôi tìm cô cực khổ thế nào sao. Thiệt là làm ơn
mắc oán mà .' hắn hậm hưu ực trả lời. Tâm trạng không được vui cho mấy,
suốt buổi đi tìm nó nhưng chỉ nhận được câu nói là nghe lén. Nó bỏ qua
câu nói của hắn mà tiến thẳng đến chỗ Zan đang đứng, nói nhỏ vào tai Zan : _' về nhà thôi có chuyện rồi !.'. Nhận được từ Zan cái gật đầu nó
liền quay lưng đi bỏ lại sự ngơ nhác của hắn và Gìn , chỉ có Zan là quay lại mỉm cười 1 cách gượng gạo: _' hôm nay tôi với Yun cúp có gì xin dùm nha' rồi nhanh chóng chạy theo nó.
Sau khi để lại lời nhắn nó nhanh chóng bước đi, Zan chỉ biết quay lại cười trừ với hắn và Gin thì cũng nhanh chóng chạy theo nó. Hắn và Gin thì ngơ nhác nhìn theo nó mà ko hiểu chuyện gì. Suốt quảng đường về nhà nó ko nói tiếng nào , vẻ mặt thì cứ đăm chiêu suy nghĩ , khiến Zan ngồi kế bên cũng ko dám nói tiếng nào.
Ko khí ngột ngạt này nhanh chóng kết thúc khi nó và Zan về tới nhà, nó thì chậm rãi đi vào nhà còn Zan thì nhanh chóng chạy vào nhà như muốn trốn tránh nó. Suốt Quảng đường Zan cứ nghĩ là nó đang giận mình nên hơi lo sợ. Nhưng ý định phóng nhanh lên phòng nhanh chóng bị nó cắt ngang :
- " Cậu ngồi xuống tớ có chuyện muốn nói ! ".
- " cậu...cậu có chuyện gì thì nói đi tớ nghe đây." . Zan nhanh chóng đi lại sofa ngồi đối diện với nó, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi.
- " Tớ sẽ về Mĩ!". Nó nói chắc chắn.
- " Hả ??? Chuyện cậu cần nói là vậy thôi hả? ". Zan nhảy dựng lên khi nghe nó nói xong. Nó có chút nhíu mày khi thấy thái độ của Zan nhưng cũng nhanh chóng trở lại Bình thường, mà nhàn nhạt lên tiếng :
- " Chứ cậu nghĩ là chuyện gì ? ". Giật mình khi nhận thấy Thái độ hơi quá của mình Zan nhanh chóng ổn định lại chỗ ngồi , ho vài cái lấy giọng rồi trả lời nó :
- " Àk...ko có chỉ là tớ hơi bất ngờ thôi...mà cậu định về bên đó ở luôn hả? Còn tớ?". Nhanh chóng chuyển sang chuyện khác và cũng ko quên để ý đến Thái độ của nó.
- " ko! Chỉ là về bên đó giải quyết 1 số việc thôi...". Nó đang bận suy nghĩ về chuyện lúc nãy sau khi nghe cuộc điện thoại từ Cty nên cũng ko mấy để ý đến thái độ kì lạ của Zan.
- " Việc gì vậy? Có quan trọng ko?".
- " Cũng ko có gì..chỉ là Cty đang có 1 hợp đồng quan trọng cần tớ ra mặt nên phải về, với lại bọn chó hoang miền Tây đánh hơi được tớ ko có ở đó nên bắt đầu làm loạn thôi! "
-" cậu phải cẩn thận đó...nghe nói bọn chúng cũng ko phải tay vừa đâu!". Zan nói vẻ mặt có xíu lo lắng.
- " Ko cần lo cho tớ..cậu ko tin tớ sau.".
- " Ko phải vậy...mà cậu định đi bao lâu?"
- " chắc khoảng 1 tuần.xong việc sớm thì tớ sẽ về .". Nó nói giọng nói ôn nhu ko còn lạnh lùng nữa.
- " vậy chừng nào cậu đi? ".
- " ngay bây giờ ! ".
- " nhanh vậy? Có cần tớ tiễn cậu ko?". Zan có chút buồn khi nghe nó đi nhanh như vậy.
- " Ko cần đâu !".
Nhìn mặt nó Zan định nói gì thì nhanh chóng phải nuốt ngược vào trong. Chỉ biết ngồi đó nhìn nó lấy điện thoại gọi cho chuyên cơ riêng mà ko khỏi thở dài. Sau khi kết thúc cuộc gọi nó đứng dậy bỏ lại câu nói rồi nhanh chóng bước lên phòng :
- " tớ phải đi đây ,ở đây giao lại cho cậu!".
Zan ngồi đó chỉ biết nhìn theo, cho tới khi có 1 chiếc siêu xe đời mới đến để đưa nó ra sân bay. Nó ko muốn cho Zan đi theo là vì lúc nào đưa nó đi thì Zan cũng khóc sướt mướt ,nó thì lại là người ko thích nhìn thấy nước mắt đặc biệt là cưa Zan. Nên nó luôn luôn bảo vệ tốt cho Zan, ko để ai làm tổn thương.
Sau khi để lại lời nhắn nó nhanh chóng bước đi, Zan chỉ biết quay lại cười trừ với hắn và Gin thì cũng nhanh chóng chạy theo nó. Hắn và Gin thì ngơ nhác nhìn theo nó mà ko hiểu chuyện gì. Suốt quảng đường về nhà nó ko nói tiếng nào , vẻ mặt thì cứ đăm chiêu suy nghĩ , khiến Zan ngồi kế bên cũng ko dám nói tiếng nào.
Ko khí ngột ngạt này nhanh chóng kết thúc khi nó và Zan về tới nhà, nó thì chậm rãi đi vào nhà còn Zan thì nhanh chóng chạy vào nhà như muốn trốn tránh nó. Suốt Quảng đường Zan cứ nghĩ là nó đang giận mình nên hơi lo sợ. Nhưng ý định phóng nhanh lên phòng nhanh chóng bị nó cắt ngang :
- " Cậu ngồi xuống tớ có chuyện muốn nói ! ".
- " cậu...cậu có chuyện gì thì nói đi tớ nghe đây." . Zan nhanh chóng đi lại sofa ngồi đối diện với nó, khuôn mặt lấm tấm mồ hôi.
- " Tớ sẽ về Mĩ!". Nó nói chắc chắn.
- " Hả ??? Chuyện cậu cần nói là vậy thôi hả? ". Zan nhảy dựng lên khi nghe nó nói xong. Nó có chút nhíu mày khi thấy thái độ của Zan nhưng cũng nhanh chóng trở lại Bình thường, mà nhàn nhạt lên tiếng :
- " Chứ cậu nghĩ là chuyện gì ? ". Giật mình khi nhận thấy Thái độ hơi quá của mình Zan nhanh chóng ổn định lại chỗ ngồi , ho vài cái lấy giọng rồi trả lời nó :
- " Àk...ko có chỉ là tớ hơi bất ngờ thôi...mà cậu định về bên đó ở luôn hả? Còn tớ?". Nhanh chóng chuyển sang chuyện khác và cũng ko quên để ý đến Thái độ của nó.
- " ko! Chỉ là về bên đó giải quyết 1 số việc thôi...". Nó đang bận suy nghĩ về chuyện lúc nãy sau khi nghe cuộc điện thoại từ Cty nên cũng ko mấy để ý đến thái độ kì lạ của Zan.
- " Việc gì vậy? Có quan trọng ko?".
- " Cũng ko có gì..chỉ là Cty đang có 1 hợp đồng quan trọng cần tớ ra mặt nên phải về, với lại bọn chó hoang miền Tây đánh hơi được tớ ko có ở đó nên bắt đầu làm loạn thôi! "
-" cậu phải cẩn thận đó...nghe nói bọn chúng cũng ko phải tay vừa đâu!". Zan nói vẻ mặt có xíu lo lắng.
- " Ko cần lo cho tớ..cậu ko tin tớ sau.".
- " Ko phải vậy...mà cậu định đi bao lâu?"
- " chắc khoảng 1 tuần.xong việc sớm thì tớ sẽ về .". Nó nói giọng nói ôn nhu ko còn lạnh lùng nữa.
- " vậy chừng nào cậu đi? ".
- " ngay bây giờ ! ".
- " nhanh vậy? Có cần tớ tiễn cậu ko?". Zan có chút buồn khi nghe nó đi nhanh như vậy.
- " Ko cần đâu !".
Nhìn mặt nó Zan định nói gì thì nhanh chóng phải nuốt ngược vào trong. Chỉ biết ngồi đó nhìn nó lấy điện thoại gọi cho chuyên cơ riêng mà ko khỏi thở dài. Sau khi kết thúc cuộc gọi nó đứng dậy bỏ lại câu nói rồi nhanh chóng bước lên phòng :
- " tớ phải đi đây ,ở đây giao lại cho cậu!".
Zan ngồi đó chỉ biết nhìn theo, cho tới khi có 1 chiếc siêu xe đời mới đến để đưa nó ra sân bay. Nó ko muốn cho Zan đi theo là vì lúc nào đưa nó đi thì Zan cũng khóc sướt mướt ,nó thì lại là người ko thích nhìn thấy nước mắt đặc biệt là cưa Zan. Nên nó luôn luôn bảo vệ tốt cho Zan, ko để ai làm tổn thương.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.