Tiểu Thư Băng Giá

Chương 34

Getnhat_Khongthatlong

17/10/2013

Đang đứng cạnh Zan trước cổng trường mà tự kỉ. Thì đột nhiên phía sau có một bàn tay đập vào lưng nó kèm theo tiếng nói:

-" Hù!".

Khuôn mặt nó ko có gì là giật mình ,lạnh lùng quay lại nhìn hắn- con người vừa làm 1 chuyện theo nó là nhảm nhí. Nó là ai chứ? Nếu dễ dàng bị những chuyện như vậy làm cho giật mình hay sợ sệt thì sau có khả năng lãnh đạo 1 cty tầm cỡ , 1 băng nhóm nỗi tiếng được. Ngược lại người hù dọa nó lại bị nó làm cho hết hồn lại. Hắn khuôn mặt ngạc nhiên nhìn nó. " như vậy mà ko sợ sao?" . Nếu là những đứa con gái khác thì có lẽ sẽ đứng tim, nhảy thót lên, hơn thế nữa có lẽ sẽ khóc nất lên và thậm Chí là ngất xỉu. Nhưng nhanh chóng hắn nhớ ra nó ko thuộc kiểu típ cọn gái đó.

-" Như vậy cũng ko sợ sao? Đúng là cô ko phải là con gái mà!". Hắn cảm thán.

-" Tôi ko phải con gái chẳng lẽ là con trai à?". Nó khó chịu với câu nói đó của hắn, lông mày khẽ nhíu lại.

-" Ko phải... Chỉ là cách nói vui thôi mà!". Hắn gãi đầu ngây ngô cười xào nhìn nó. Nó đúng là người chuyên gia bắt bẻ người khác mà. Nói chuyện với nó 1 lát ko cứng họng cũng bị chọc tức mà chết mất. Tuy nó nói ít nhưng những lời thốt ra đều khiến người ta cứng họng.

-" Thôi lên lớp nào! Chẳng lẽ cứ đứng đây mà nói chuyện trễ học bây giờ!". Zan nhanh chóng giải vây dùm hắn.

Nó ko nói gì mà bước đi trước , cả bọn thấy vậy cũng lon ton chạy theo sau. Nhìn cảnh này ko khỏi khiến mọi học viên ở đây đều ngạc nhiên.

Giờ học nhàm chán trôi qua 1 cách chậm chạp, trong căn phòng vang lên những tiếng gõ bàn phím nặng nề, 1 số học viên thì đã ngủ từ lâu. Chỉ có thầy giáo đang đứng trên bản là còn hưng phấn dạy. Dù lớp này là lớp VIP nhưng may mắn cũng còn 1 học viên ngồi nghe ông giảng bài phía cuối lớp. Như vậy cũng khiến ông có thêm tinh thần mà dạy tiếp rồi.

Nhưng thật sự tội nghiệp nếu như thầy biết được người con gái ở cuối lớp đang làm gì thì có lẽ sẽ đi " tự sát" mất. Nó đang châm chú vào màn hình laptop, nhưng ko phải học mà là xem xét hợp đồng của Cty . Sau khi kí xong hợp đồng hôm trước thì công việc của Cty tăng lên gấp đôi. Nếu ko phải nó đã hứa với ba nó là học đến khi tốt nghiệp thì nó đã biến khỏi đây lâu rồi. Thật là rắc rối!

Rengggggg......

Tiếng chuông ra chơi vang lên , kéo những người đang trong giấc mộng đẹp tỉnh dậy mà vui vẻ cùng nhau xuống căn-tin. Zan bước tới rủ nó nhưng nhanh chóng nhận được cái lắc đầu. Cô cũng ko hỏi nữa mà cùng mọi người xuống căn-tin lát sẽ mua bánh đem lên cho nó.

Nguyên đám đang kéo nhau xuống căn-tin thì đột nhiên điện thoại hắn reo lên. Hắn đi chỗ khác để nghe. Sau khi nghe xong thì hắn vội vàng bỏ đi và để lại lời nhắn:



-" Hôm nay tao cúp !".

Rồi đi 1 hơi ra nhà xe. Chiếc xe của hắn chạy đến 1 tiệm cafe lớn . Sau khi tìm chỗ đỗ xe. Hắn nhanh chóng đi vào bên trong.

Vì đang là giờ đang là giờ làm việc nên quán cũng hơi vắng khách. Hắn đẩy cửa bước vào trong. Bên trong trang trí theo kiểu Châu Âu nhưng ko kém phần ấm cúng. Hắn đảo mắt nhìn quanh như đang tìm kiếm ai đó. Ánh mắt dừng lại khi nhìn thấy người phụ nữ trung niên đang ngồi tại bản ngay cửa sổ. Tuy tuổi khá cao nhưng khuôn mặt vẫn xinh đẹp và sang trọng. Hắn cười hướng hở tiếng lại phía đó và mở miệng hỏi:

-" Mẹ! Hôm nay sao rãnh mà đến tìm con vậy? Con đang đi học đó!". Thì ra người phụ nữ đó là mẹ hắn.

-" Nhớ con trai ko đi thăm được sao?" Vẻ mặt bà hiền hậu nở nụ cười nhìn đứa con trai của mình.

-" Con còn tưởng ba với mẹ đi chơi mà quên con luôn rồi chứ!" Hắn hoàn dỗi.

-" Cha cậu! Lớn rồi mà cứ như con nít!". Bà vừa nói vừa cóc lên đầu hắn.

-" Mẹ....sau mẹ đánh con?". Hắn nũng nịu.

-" Đừng có mà nhõng nhẽo. Cuối tuần này là lễ kĩ niệm thành lập Cty . Hôm đó ba cậu sẽ công bố lễ đính Hôn của cậu và Lyly đó!" Mẹ cậu mắng yêu nhưng nhanh chóng nhớ ra chuyện quan trọng.

-" Con ko muốn lấy cô ta đâu!". Dừng việc lấy tay xoa trán hắn nhăn mặt phản đối .

-" Ơ... Hay nhỉ? Chuyện này đã được định từ nhỏ, cậu ko chịu thì cũng ko được.".

-" Con ko biết!". Hắn Kiên quyết.

-" Nếu ko muốn thì hôm đó dẫn bạn gái tới đi. Nhưng nhớ là người đàng hoàn đó. Nếu để ba cậu biết được thì đừng mong có tiền tiêu vặt nhá!". Mẹ hắn hâm doạ. Bà quá hiểu đứa con trai duy nhất của mình . Nó quen rất nhiều người nhưng chả có người nào là đàng hoàn tử tế cả.



-" Được !". Hắn gật đầu đồng ý. Tuy bây giờ ko biết kiếm đâu ra người đàng hoàn mà dắt về ra mắt ba hắn.

Ba hắn là người đàn ông thành đạt, nên kinh nghiệm để nhìn ra bản chất của 1 người rất dễ dàng. Rất khó qua mắt ông.

Sáng hôm sau, mọi việc vẫn diễn ra bình thường, chỉ khác ở chỗ là tâm trạng của hắn phải nói là vô cùng tệ. Thật là nhức đầu!

Ngược lại với hắn tâm trạng của nó hôm nay vô cùng tốt. Vì hôm qua thư kí của nó vừa thông báo tin tốt về bản hợp đồng hôm trước nó phải tự mình về trụ sở mà trực tiếp kí kết. Nhờ bản hợp đồng mà cổ phiếu của Cty nó tăng lên đáng kể, doanh thu cũng tăng lên. Và nó đã đi thưởng cho nhân viên trong Cty bằng cách tăng lương đồng loạt cho tất cả. Nên hôm nay nó tự cho phép bản thân được nghĩ ngơi . Nó đi vòng quanh trường để tìm chỗ để đánh 1 giấc , nó đã nhờ Zan xin nghĩ vài tiết đầu. Thật ra nó đâu cần phải xin phép, nhưng dù gì cũng đã vào trường thì cũng nên tôn trọng cái được gọi là nội qui chứ.

Rốt cuộc nó cũng tìm được nơi thích hợp để đánh một giấc, đó chính là vườn trường. Nơi đây rất yên tĩnh đặc biệt hơn là bây giờ đang là giờ học nữa. Nó tiến đến gốc cây to nơi bờ hồ mà ngồi xuống. Sau đó là ngã lưng lên thân cây. Đôi mi từ từ khép lại, báo hiệu 1 giấc ngủ ngon lành.

Tiếng chuông ra chơi vang lên. Nó còn đang say giấc thì bị tiếng chuông điện thoại reo lên. Ko nhìn màn hình nó lạnh lùng lên tiếng:

-" Alo! Ai vậy?".

-" Là tao nè! Mày đang ở đâu vậy? Xuống căn-tin nhanh đi!". Là Zan gọi cho nó.

-" Ừ... Đợi tao xíu!".

Nó trả lời rồi nhanh chóng gác máy, đứng dậy. Luyến tiếc nhìn lại gốc cây, hứa hẹn sẽ quay lại đây lần nữa. Nó quay đi về hướng căn-tin, nơi gốc cây nó vừa nằm có 1 vật lấp lánh.

Hắn hôm nay ko có tâm trạng đi ăn cùng mọi người nên " cáo lui " để đi dạo cho tâm trạng thoải mái hơn. Lúc nãy khi vào lớp hắn đã định nhờ nó buổi tiệc hôm đó giúp đỡ hắn. Nhưng khi vào lớp thì ko thấy nó đâu, và hắn cũng sựt nhớ ra là nó sẽ ko đồng ý giúp hắn đâu. Hắn là gì của nó kia chứ!

Bực bội vì mớ rắc rối này. Chẳng lẽ hắn phải đính hôn với Lyly sao? Ko thể nào! Bực bội đi dạo ở vườn trường, ngắm khung cảnh yên tĩnh ở đây. Vì nơi đây vắng vẻ nên thỉnh thoảng thường có những cặp tình nhân hẹn hò . Hắn cũng có vài lần nên biết rất rõ nơi đây. Dùng chân đá văng 1 hồn đá dưới chân cho đỡ bực bội. Thì đột nhiên hắn nhìn thấy 1 vật gì đó lấp lánh dưới gốc cây. Hình như là dây chuyền. Nhanh chân tiến về phía đó, nhặt sợi dây chuyền dưới đất lên. Thật đẹp! Đây là suy nghĩ đầu tiên của hắn khi nhìn thấy sợi dây chuyền. Thiết kế này rất đặc biệt , ko thấy xuất hiện trên thị trường. Sợi dây bằng bạch kim, mặt dây chuyền là hình ngôi sao 5 cánh bên trong chứa 1 vầng trăng khuyết. Hắn ngắm ngía rồi thấy có 1 cái nút bật , hắn bật lên bên trong là 1 tấm hình nhỏ , 1 người phụ nữ và 1 đứa bé gái rất dễ thương với nụ cười thiên thần. Hắn càng nhìn càng thấy đứa bé rất quen.

Đang suy nghĩ thì hắn nghe thấy tiếng bước chân gấp gáp của ai đó sau lưng, liền quay đầu lại nhìn. Thù ra là nó! Nhưng hình như nó đang tìm gì đó thì phải . Khuôn mặt lo lắng, khác hẳn thường ngày, tay thì ko ngừng vạch từng bụi cỏ để tìm. Mặt thì lấm tấm mồ hôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Băng Giá

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook