Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp

Chương 107

Kid

07/06/2013

Và thế là vua Roenxi bắt đầu nói

_Khi ta biết các con lâm vào nguy hiểm, ta chỉ dùng cách duy nhất là lúc con đưa cho Tulip và Layon uống hai vị thuốc mà hai cô bé không biết,ta lấy hết sức mình và đưa hai cô bé về đây, tiện thể ta biết hai cô bé là hai vị tướng của chiến tranh vì nhiều lừng ta thấy hai cô bé uýnh lộn rất hay nên ta mượn hai cô bé giúp ta đấu với những nước lân cận. Và ta cũng biết nếu không có cách đó, thì các con sẽ chết dưới tay những kẻ canh giữ hai bông hoa đó vì chỉ có sức lực của Ren mới có thể giúp các vị hoàng tử kia giái phóng năng lực bí ẩn kia thôi

_Ra vậy...nhưng tại sao phụ hoàng không nói sớm....Nicky hỏi...và thế là Layon lấy tay dí trên trán Nicky và nói

_Anh khờ quá...nếu làm vậy thì Ren và anh có chịu dùng hết khả năng đánh bại những người kia không chứ?...

_Ừ ha...Nicky gật gù...

_Thế giờ chúng ta phải làm gì với những bông hoa đó?....Ren hỏi vội

_Các con hãy đưa cho hai cô bé ăn hai bông hoa đó. Sau đó,chúng ta phải trở vào trog cái lâu đài ma quái mà lúc xưa khi các con đi dã ngoại đã lạc vào.VÀ các con phải xin các linh hồn của những người đó tha thứ cho Tulip và giúp Layon thì lúc đó, tức khắc lâu đài ấy sẽ biến thành một viên ngọc. Và các con hãy nhanh chóng trở về đây để ta làm bước tiếp theo.....

_Nhưng....nhưng con sợ lắm....Tulip e dè lấp ló sau lưng của Ren

_Ta đành chịu thôi...nếu các con không vượt qua thì ta e sẽ không còn cách cứu nữa...

_Ngày mai chúng ta lên đường...Ren lập tức nói ngay rồi kéo tay Tulip bước về phòng.

Tại phòng Ren.....

_Tulip...ai cho em lừa dối anh....?

_Lừa dối gì ông nội?...Tulip hích hích cái mũi nói

_Dám nói với ta là em chết làm ta sống cũng không được, chết cũng không xong...

_Hì...thôi mà....

_Đồ con heo ú đáng ghét

Ren nói rồi ôm Tulip và lòng và hôn lên trán cô bé thì thầm

_LÀm ơn đừng rời xa anh nữa nhé....Anh không thể sống thiếu em được

_Em biết rồi mà...ngu gì phải rời xa anh giờ chứ...sống ra lệnh anh làm cho anh tức chơi chứ...

_Đồ con heo ú thúi...EM chết với anh...

Và thế là Ren rượt Tulip chạy vòng vòng trong niềm hạnh phúc....

Bên kia, phòng của NIcky...Nicky nhìn ra ngoài cửa sổ im lặng không nói gì khiến Layon nheo mắt hỏi

_Anh sao vậy?

_Giận em chứ sao...

_Giận cho giận luôn...xí.....



_Em á nha...

_Em biết em đẹp gái mà...anh đừng khen khiến em ngại....

_Sax...Em này....Nicky xoay qua nhìn Layon bằng ánh mắt trìu mến....và tiến tới ôm Layon vào lòng và lôi cô xuống giường thủ thỉ..._Em có biết ngày em đi anh đau lắm không?

_Biết mà...thấy thái độ anh là em biết rồi...hehe

_Có biết sao?...Biết mà còn làm người ta lo...

_AI biết đâu chứ...

_Thôi ngủ đi...mai mình đi sớm đó.

_Em biết rồi....

Và thế là NIcky nhìn Layon rồi nhẹ nhàng hôn lên đôi môi Layon chúc cô ngủ ngon.

CÒn tại phòng của vua Roenxi,Julia và Pyo nhìn vua Roenxi nói

_Phụ hoàng có nghĩ chuyến đi này lành ít dữ nhiều không?

_Ta không biết nhưng ta trao cho con chiếc chìa khóa này,nếu có chuyện gì thì con hãy chạy nhanh xuống dưới phòng cuối cùng và tầng cao nhất...khi mở được căn phòng đó, tức khắc ta sẽ xuất hiện và cứu các con...thôi các con đi ngủ đi để chuẩn bị cho chuyến đi ngày mai

_Cám ơn phụ hoàng...thôi tụi con cáo lui...

_Ưm....

Sáng hôm sau, mọi người dậy rất sớm và xuống sãnh đường.Vua Roenxi và nữ hoàng LinhLinh cũng đã có mặt ở đó...Sau khi ăn sáng xong, 3 vị hoàng tử và công chúa cúi đầu chào 2 vị đó. Vua Roenxi nhìn 3 chàng hoàng tử nói

_Ta chúc các con đi đường thượng lộ bình an...nhớ về sớm

_Tụi con biết rồi...phụ hoàng cũng phải giữ gìn sức khỏe...thưa phụ hoàng tụi con đi...3 người con nói hùng hổ rồi quay lưng bước ra xe. Có lẽ họ không muốn rơi vào tình thế khóc ròng rã.3 vị công chúa cũng vừa quay lưng đi thì nữ hoàng LinhLinh đã gọi lại.NỮ hoàng tiến tới nhìn Julia và nói

_COn đi rồi nhớ giữ gìn sức khỏe nhé, đừng nghịch ngợm...ta sẽ rất nhớ con, Tulip à...

_Con cũng nhớ mẫu hậu lắm...mẫu hậu phải giữ gìn sức khỏe nhé...con xin lỗi vì đã trốn nhà đi và làm cho mẫu hậu tức đến điên...

_Ta tha lỗi cho con gái yêu của ta đó....hì....

Nữ hoàng LinhLinh dừng lại một lát rồi nhìn qua Tulip và mỉm cưởi đưa tay lên xoa đầu Tulip.Tulip nhăn mặt

_Ây da, cái đầu tóc người ta mới làm mà..

_Con à nha...lúc nào cũng làm ta tức điên lên được...chuyến đi này phải nhớ bảo trọng đó

_COn mạng lớn...chết sao được...chết rồi ai chọc phá cho mẫu hậu cười....

_Con còn nhận ta là mẹ sao?

_Hehe...thích gọi mẫu hậu đó...cho hem?...Hem cho cũng gọi nữa....



_Cái đồ quỷ sứ....Nữ hoàng LinhLinh mỉm cười lấy tay dí vào mũi Tulip khiến cô bé cứ xuýt xoa mãi....Sau đó...Nữ hoàng LinhLinh nhìn sang Layon cười hiền từ nói

_Mẫu hậu con không đến được nên pà ấy nhờ ta đưa cho con cây bút này....Ta không biết nó có phép màu gì nhưing con cứ giữ. Chắc nó sẽ có ích lắm đấy. À còn một điều nữa....Các con hãy tự chăm sớc lấy bản thân nhé

_Cám ơn mẫu hậu....3 người con gái ôm chầm lấy nữ hoàng LinhLinh rồi chạy nhanh theo 3 người Chông của mình

6 người nổ máy và chạy mãi chạy mãi cho đến khi họ tới ngay khu nghỉ mát đó...Tulip lại một lần nữa bị thu hút bởi lâu đài đó. Cô rùng mình bảo

_Trời ơi....sao em sợ cái tòa lâu đài đó ghê....

_Đừng sợ...anh sẽ ở bên cạnh em mà....Ren mỉm cười cầm tay Tulip nói

_Sến quá...nói câu này làm em mắc ói....Tulip nhăn mặt chê khiến Ren đỏ mặt bảo

_Đừng vô duyên thúi nha con heo ú

_Đồ dê già ...ple ple...Tulip lè lưỡi trêu khiến mọi người phá lên cười....

_Hai người kia xuống xe mau...định ngồi đó cãi lộn tới sáng mai hả?....Julia lườm mắt hỏi

_Thôi đi...Tulip hem muốn ngồi đây nữa đâu...ê mông lắm ùi....Tulip mở cửa phóng như bay xuống lòng đường và hít một hơi thật sâu...

_CHúng ta sẽ vào lâu đài đó ngay bây giờ hay sao?...NIcky hỏi

_Anh nghĩ mình cứ ở đây một đêm đã rồi mai hãy đi...mọi người đi đường xa cũng mệt ùi....Pyo đề nghị

_Ừ...vậy cũng được...ý kiến hay đó.....Layon gật đầu đồng ý....và thế là mọi người xách hành lý lên phòng và sắp đặt...

Tối hôm ấy...6 người rủ nhau ra ngoài chơi....Tulip nói oang oang

_CHơi cho thoải mái để ngày mai có chết cũng không tiếc...

_Nhỏ này...cái miệng vô duyên thúi ghê...Ren lấy tay bịt miệng Tulip và trách yêu

__NÓ là vậy đó Ren ơi....Layon lắc đầu ngao ngán....

_Mày đừng thúi...tao 1 may` cũng 10 đấy chứ hơn gì tao đâu

_ Hehe...chóc cho mày tức điên chơi ấy mà...

_Thôi...thôi hai cô nương....tha cho tụi con...4 người kia chắp tay lạy khiến Tulip và Layon xìu mắt nói

_Có cần phải vậy không chứ?

_CẦn...4 nguòi nói một lúc khiến Tulip0 và Layon giật mình. 2 cô nói

_Đồ quỷ sứ....

Thế là mọi người chơi vui vẻ cho đến tối...ai cũng thấp thỏm lo lắng cho chuyến đi ngày mai

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook