Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 113
Kid
07/06/2013
Ầm ầm...tòa lâu đài chìm
xuống...chôn vùi mọi thứ và không một dấu tích. Pyo, Layon và Julia vùng vẫy gắng dùng hết sức lực để đào bới mảnh đất ấy lên.Nhưng kết quả vẫn
không có gì. Vẫn chỉ là một mảnh đất bình thường như những mảnh đất
khác. Layon hét lên trong nước mắt:
_Tulip...Tulip...mày quay lại cho tao...Tulip à...mày không thể biến mất vậy được...huhu...tao bik phải nói sao với mẹ của mày đây...Mày trở lại đi mà....
_Pyo...anh phải kiếm cách gì đi chứ...không thể để họ chết như vậy được...Pyo à...Julia quay qua Pyo đấm mạnh vào người Pyo...khóc òa lên...
_Ren chết tiệt...em mau trở lại đây...ta phải làm sao ăn nói với phụ hoàng đây hả
Cả 3 người họ cứ gào thét không thôi...Bỗng
_Nhanh...mau nắm lấy tay nhau nhanh
Ở đâu...Lu xuất hiện...cùng với Laura, nữ hoàng LinhLinh,vua Roenxi và người hầu Linh Miêu.Pyo ngơ ngác quay qua nhìn họ
_Các người...các người ở đâu xuất hiện vậy
_Không còn thời gian để giải thích đâu. Mau...mau nắm lấy tay nhau tạo thành vòng tròn nhanh...
Mọi người đứng dậy ngay...nhưng Layon thì không...cô ấy vẫn đẫm nước mắt ngồi dưới mảnh đất đã chôn vùi đi cô bạn của mình.Pyo nhìn Layon nói
_Nhanh lên Layon đứng dậy đi...
_Thôi đi...tôi nghe lời các người đủ rồi...các người cướp đi sinh mạng của người bạn, người chị em thân thiết nhất của tôi rồi. Lừa vậy chưa đủ sao hả...CÒn ông nữa...Roenxi..tôi không cần bik ông là vua hay là gì. Muốn chúng tôi chết thì giết luôn đi. Tôi mệt mọi lắm rồi...
_Ta biết con không còn tin tưởng ở ta nữa. Nhưng chúng ta không còn thời gian đâu. XIn con hãy tin ta một lần nữa thôi. Trước khi quá muộn. ĐỨng dậy nào...
_Nghe lời ông ấy đi Layon. Ta biết ông ấy đang làm gì mà...Lu nhìn Layon bằng ánh mắt đau khổ với lời khẩn cầu.Và quả là có hiệu lực.Layon đứng dậy nắm lây tay Julia và Lu. Bỗng dưng...một luồn sáng bao quanh họ.tạo nên một vòng tròn đầy ma lực. Mặt đất bắt đầu rung chuyển...Vua Roenxi nói to
_Cho dù thê nào hãy nhớ đừng buông tay
_Nắm chặt tay lại nào...Lu hét lên
Mặt đất rung chuyển ngày một mạnh hơn. Nhưng những cái nắm tay đầy kiên quyết không chịu buông khiến cái vòng tròn ấy tản dần đi tản dần đi...Và..."BÙM"...một tiếng nổ lớn phát ra tung mọi người ra mọi góc...Mắt đất nứt ra...Và một luồn sáng trắng nhẹ nhẹ bay lên...Ren ở đây...TUlip ở đấy...trong tay Ren...từ từ được nâng ra khỏi mặt đất.Pyo, Julia và Layon há hốc miệng nói
_Làm sao...có thể được...
_Bây giờ không có thời gian để giải thích đâu. Chúng ta cần đưa mọi người về lâu đài để chữa trị cho Tulip, Nicky và Layon trước đã
_Tại sao phải chữa cho tôi...Layon hỏi
_Tại vì con yếu lắm rồi...nếu còn để mất sức mạnh nữa thì ta e rằng ta không thể cứu con được nữa.
Nói rồi...mọi người cùng nhau lên xe...phóng nhanh về tòa lâu đài. Thời gian cứ thấm thoát trôi qua,lúc bấy giờ, Layon mới cảm nhận được sức khỏe của mình. Cô bé bắt đầu thờ gấp.Pyo nhìn qua Layon hỏi
_Em không sao chứ...
_Em..em...khó....khó thở quá....
_Phụ hoàng....cô ấy sao vậy....Pyo nhìn ngay qua vua Roenxi và hỏi
_Để đó ta...Ren đặt Tulip xuống và đến cạnh Layon. Cậu nhìn Layon và nói
_Em uống máu của anh đi. Nó sẽ giúp em đỡ hơn
_Là sao chứ...
_Tin anh đi. Khi ta sinh rA ta không biết làm sao và cách nào nhưng máu của ta sẽ giúp cho bệnh tình của em được kéo dài hơn đấy
_Ren nói đúng. Khi cậu ấy sinh ra. Ta đã cho cậu ấy uống một loại thảo dược ngàn năm mới có 1 và chỉ có khi bầu trời và mặt đất hợp với nhau....Vua Roenxi lên tiếng
_EM...Em...Layon nhìn Ren với khuôn mặt hơi lo
_Em cứ nhắm mắt lại đi. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
Layon nhẹ nhàng nhắm mắt. Giọt máu khi bị hoa hồng đâm vẫn còn đang chảy. Ren dùng nó cho vào miệng Layon. Và rồi giọt máu ấy làm Layon thiếp đi.
Lúc bây giờ, nữ hoàng LinhLinh mới lên tiếng
_Ren, Pyo, Julia...ta và cha các con đã kiếm ra cách để đưa Tulip với Layon về lại với thế giới cũ rồi. Ta biết nếu hai cô ấy biến mất, các con cũng sẽ theo họ phải không?
_Cha...con biết làm thế sẽ mang tội bất hiếu nhưng con không thể sống kh thiếu Tulip được. Ren nhìn quay đi ngã khác để tránh ánh mắt của vua Roenxi
_Ta bik...ta cũng yêu quý con bé đó lắm. Nhưng sự lựa chọn là ở nơi các con. ĐI hay ở lại là tùy các con. Nhưng...
_SAO hả cha?...Pyo hỏi vội
_Nếu các con đi...thì lúc ấy..thế giới song song này sẽ biến mất hoàn toàn và không bao giờ tồn tại nữa. Một khi các con đến thế giới ấy rồi thì mọi quyền lực và trí nhớ sẽ mất đi
_Ý cha là nếu tụi con đến đó tụi con sẽ quên Tulip luôn sao?...Ren hỏi một cách gấp gáp
_CHính xác là như vậy...Vua Roenxi vừa ngắt lời thì chiếc xe cũng đã tới trước tòa lâu đài...Ông nói tiếp_Nhanh...nhanh giúp ta đem các người này vào phòng ăn...Nhanh
_Tại sao lại là phòng ăn?...Julia hỏi
_Không còn thời gian giải thích đâu...vua Roenxi vừa dứt lời thì ông, nữ hoàng LinhLinh và người hầu Linh Miêu đã biến mất dạng...
_Tulip...Tulip...mày quay lại cho tao...Tulip à...mày không thể biến mất vậy được...huhu...tao bik phải nói sao với mẹ của mày đây...Mày trở lại đi mà....
_Pyo...anh phải kiếm cách gì đi chứ...không thể để họ chết như vậy được...Pyo à...Julia quay qua Pyo đấm mạnh vào người Pyo...khóc òa lên...
_Ren chết tiệt...em mau trở lại đây...ta phải làm sao ăn nói với phụ hoàng đây hả
Cả 3 người họ cứ gào thét không thôi...Bỗng
_Nhanh...mau nắm lấy tay nhau nhanh
Ở đâu...Lu xuất hiện...cùng với Laura, nữ hoàng LinhLinh,vua Roenxi và người hầu Linh Miêu.Pyo ngơ ngác quay qua nhìn họ
_Các người...các người ở đâu xuất hiện vậy
_Không còn thời gian để giải thích đâu. Mau...mau nắm lấy tay nhau tạo thành vòng tròn nhanh...
Mọi người đứng dậy ngay...nhưng Layon thì không...cô ấy vẫn đẫm nước mắt ngồi dưới mảnh đất đã chôn vùi đi cô bạn của mình.Pyo nhìn Layon nói
_Nhanh lên Layon đứng dậy đi...
_Thôi đi...tôi nghe lời các người đủ rồi...các người cướp đi sinh mạng của người bạn, người chị em thân thiết nhất của tôi rồi. Lừa vậy chưa đủ sao hả...CÒn ông nữa...Roenxi..tôi không cần bik ông là vua hay là gì. Muốn chúng tôi chết thì giết luôn đi. Tôi mệt mọi lắm rồi...
_Ta biết con không còn tin tưởng ở ta nữa. Nhưng chúng ta không còn thời gian đâu. XIn con hãy tin ta một lần nữa thôi. Trước khi quá muộn. ĐỨng dậy nào...
_Nghe lời ông ấy đi Layon. Ta biết ông ấy đang làm gì mà...Lu nhìn Layon bằng ánh mắt đau khổ với lời khẩn cầu.Và quả là có hiệu lực.Layon đứng dậy nắm lây tay Julia và Lu. Bỗng dưng...một luồn sáng bao quanh họ.tạo nên một vòng tròn đầy ma lực. Mặt đất bắt đầu rung chuyển...Vua Roenxi nói to
_Cho dù thê nào hãy nhớ đừng buông tay
_Nắm chặt tay lại nào...Lu hét lên
Mặt đất rung chuyển ngày một mạnh hơn. Nhưng những cái nắm tay đầy kiên quyết không chịu buông khiến cái vòng tròn ấy tản dần đi tản dần đi...Và..."BÙM"...một tiếng nổ lớn phát ra tung mọi người ra mọi góc...Mắt đất nứt ra...Và một luồn sáng trắng nhẹ nhẹ bay lên...Ren ở đây...TUlip ở đấy...trong tay Ren...từ từ được nâng ra khỏi mặt đất.Pyo, Julia và Layon há hốc miệng nói
_Làm sao...có thể được...
_Bây giờ không có thời gian để giải thích đâu. Chúng ta cần đưa mọi người về lâu đài để chữa trị cho Tulip, Nicky và Layon trước đã
_Tại sao phải chữa cho tôi...Layon hỏi
_Tại vì con yếu lắm rồi...nếu còn để mất sức mạnh nữa thì ta e rằng ta không thể cứu con được nữa.
Nói rồi...mọi người cùng nhau lên xe...phóng nhanh về tòa lâu đài. Thời gian cứ thấm thoát trôi qua,lúc bấy giờ, Layon mới cảm nhận được sức khỏe của mình. Cô bé bắt đầu thờ gấp.Pyo nhìn qua Layon hỏi
_Em không sao chứ...
_Em..em...khó....khó thở quá....
_Phụ hoàng....cô ấy sao vậy....Pyo nhìn ngay qua vua Roenxi và hỏi
_Để đó ta...Ren đặt Tulip xuống và đến cạnh Layon. Cậu nhìn Layon và nói
_Em uống máu của anh đi. Nó sẽ giúp em đỡ hơn
_Là sao chứ...
_Tin anh đi. Khi ta sinh rA ta không biết làm sao và cách nào nhưng máu của ta sẽ giúp cho bệnh tình của em được kéo dài hơn đấy
_Ren nói đúng. Khi cậu ấy sinh ra. Ta đã cho cậu ấy uống một loại thảo dược ngàn năm mới có 1 và chỉ có khi bầu trời và mặt đất hợp với nhau....Vua Roenxi lên tiếng
_EM...Em...Layon nhìn Ren với khuôn mặt hơi lo
_Em cứ nhắm mắt lại đi. Mọi chuyện sẽ ổn cả thôi.
Layon nhẹ nhàng nhắm mắt. Giọt máu khi bị hoa hồng đâm vẫn còn đang chảy. Ren dùng nó cho vào miệng Layon. Và rồi giọt máu ấy làm Layon thiếp đi.
Lúc bây giờ, nữ hoàng LinhLinh mới lên tiếng
_Ren, Pyo, Julia...ta và cha các con đã kiếm ra cách để đưa Tulip với Layon về lại với thế giới cũ rồi. Ta biết nếu hai cô ấy biến mất, các con cũng sẽ theo họ phải không?
_Cha...con biết làm thế sẽ mang tội bất hiếu nhưng con không thể sống kh thiếu Tulip được. Ren nhìn quay đi ngã khác để tránh ánh mắt của vua Roenxi
_Ta bik...ta cũng yêu quý con bé đó lắm. Nhưng sự lựa chọn là ở nơi các con. ĐI hay ở lại là tùy các con. Nhưng...
_SAO hả cha?...Pyo hỏi vội
_Nếu các con đi...thì lúc ấy..thế giới song song này sẽ biến mất hoàn toàn và không bao giờ tồn tại nữa. Một khi các con đến thế giới ấy rồi thì mọi quyền lực và trí nhớ sẽ mất đi
_Ý cha là nếu tụi con đến đó tụi con sẽ quên Tulip luôn sao?...Ren hỏi một cách gấp gáp
_CHính xác là như vậy...Vua Roenxi vừa ngắt lời thì chiếc xe cũng đã tới trước tòa lâu đài...Ông nói tiếp_Nhanh...nhanh giúp ta đem các người này vào phòng ăn...Nhanh
_Tại sao lại là phòng ăn?...Julia hỏi
_Không còn thời gian giải thích đâu...vua Roenxi vừa dứt lời thì ông, nữ hoàng LinhLinh và người hầu Linh Miêu đã biến mất dạng...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.