Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 39
Kid
07/06/2013
Trở lại với Tulip,sau một thời
gian ngắn,cô bắt đầu cựa quậy.....Tulip thở thào thào nhẹ nhàng mở mắt
nhìn Layon....rồi nhìn qua Laura....rồi Nicky....mặt cô bỗng xụ xuống
khi phát hiện ra không có Ren ở đó...Mọi người đang mệt mỏi nhắm
mắt....nên không biết Tulip đã tỉnh...vì vậy Tulip mấp máy môi gọi tên
Layon
_Lay....lay....on....
Layon nghe thấy vậy,mừng rỡ hét to tên Tulip....phá tan giấc ngủ mệt mỏi của mọi người.... ...Ai cũng sà vào bên cạnh giường của Tulip vừa mỉm cười vừa mừng rỡ....Tulip nhìn Laura nhếch môi cười....đúng lúc ấy,Laura lên miệng nói
_Tôi tưởng cô chết rồi nữa chứ....
Nghe vậy,Tulip cố gắng phá lên cười nói
_Tôi mà chết thì còn ai tranh giành Ren với cô nữa....đúng không?....hahaha
_Ghê....ghê.....cô chết thì tôi càng mừng.....
_Hahaha....cô mừng hay cô buồn thế.....
Nói đến đây,Laura không cãi nữa....cô nhìn Tulip một lần rồi nói nhỏ nhẹ
_Chào mừng cô bình an trở lại....
Dứt câu,Laura quay lưng bước đi.....Mery mỉm cười nhìn Tulip rồi cũng theo chị ra ngoài....tại một góc khuất,Mery nhìn Laura hỏi
_Chị sao vậy....tự dưng sao chị đổi tính cách với Tulip vậy?
_ _Em à....em thử nghĩ về những mặt tốt của Tulip đi.....thật ra cô ta không xấu nhưng có lẽ do chính ta đã quá ích kỉ....đã quá muốn Ren là của ta nên.....
_Nhưng chị ơi...chị ghét Tulip lắm mà
_Ta biết....ta đã nói em rồi....tất cả chỉ do là tính ích kỉ của ta mà thôi.....
_Giờ ý chị là.....
_Ừm....ý chị là chúng ta nên trở thành bạn với 2 người con gái đó
_Được ích gì hả chị?
_Chúng ta đâu cần ích gì em.......chúng ta giờ chỉ cần một tình bạn chân thật thôi....
_Ừ....chị nói đúng.....nhưng dựa vào đâu chị mà biết được điều đó
_Có lẽ do tai nạn của Tulip mà ta đã nhận ra được cái sai của mình em à ....khi thấy Tulip vậy....ta có cảm giác vừa lo sợ....vừa buồn bã.....vừa luyến tiếc.....
_Ừ....đúng rồi chị ơi.....em cũng có cảm giác đó....có lẽ chúng ta nên làm hòa với họ còn hơn cãi nhau với họ như vậy........
_HAhaha.....con nhỏ Tulip đúng là đáng yêu....trời không sợ đất cũng không quan tâm....đúng là hiếm có....nó hợp với nhỏ Layon thật giống như hai chị em sinh đôi ha
_Ừa....
Kết thúc cuộc nói chuyện bằng những tiếng cười giòn dã dường như dành tặng cho Tulip....trên phòng kia,Tulip lê từng bước xuống giường với sự giúp đỡ của Layon....Layon nhăn mặt hỏi
_Mày làm trò gì vậy Tulip?
_Bí mật.....Tulip mỉm cười nháy mắt....và rồi cô lại tiếp tục đi....từng bước chân cô rẽ về phía phòng của Ren....điều này khiến Layon ngạc nhiên há hốc miệng nhìn Tulip...cô giận dỗi nói
_Mày có khùng không vậy....nó đâu có lo cho mày đâu....cần gì mày đến thăm nó....
_Layon à....mày không hiểu được tao đang nghĩ gì đâu....
Layon định đáp lại thì Nicky kéo giật tay Layon nháy mắt....một lúc sau,Layon chào tạm biệt Tulip để rời cô trong căn phòng của Ren ....Tulip bước vào phòng ngủ của Ren....nhìn Ren bằng ánh mắt buồn bã....cô mỉm cười gượng gạo nói
_Tại sao Ren không qua thăm Tulip hả?
_Ta có một chút rắc rối.....Ren vẫn không nhìn Tulip....mắt cậu đăm chiêu về một phía xa xăm nào đó...
...Tulip không để ý vẻ thờ ơ đó của Ren mà tiếp tục nói
_Ren biết không....Tulip lúc đó thật sự đau lắm....nhưng không đau bằng chuyện Ren lấy lại chiếc vòng của Tulip.....rồi thì Tulip lúc mở mắt ra rất muốn nhìn thấy người đầu tiên là Ren nhưng vẫn không được.....Tulip không biết thật sự khi nào mới có được tình cảm của Ren đây....
Lúc này thì Ren bắt đầu xoay chuyển qua nhìn Tulip....cậu ngạc nhiên khi thấy trong nụ cười của Tulip là một đôi mắt thật buồn bã....đôi mắt ấy mới đẹp làm sao....Tulip vẫn tiếp tục nói....
_Tulip biết Ren yêu Laura....và có lẽ Laura cũng vậy...thế thôi....Tulip sẽ nói với vua cha....chúng ta nên li hôn....cám ơn Ren mấy ngày qua đã giúp đỡ Tulip...tạm biệt Ren.....
Tulip vẫn cười....rồi thì cô cuối mặt xuống....có lẽ Tulip đang muốn che giấu nước mắt mình....có lẽ cô muôn mình không yếu đuối nữa....có lẽ cô thật sự muốn trở lại là một Tulip mà mẹ và Nike đã và vẫn hay thường gọi cô.....Tulip quay lưng bước đi chầm chậm....bỗng dưng....Ren buột miệng nói
_Đừng rời anh....đửng rời anh Tulip.....đừng li hôn với anh nhé em.....
Tulip như không tin vào tai mình....cô đứng sững....vẫn im lặng....vẫn không nói gì....một không gian im lặng chợt thoát lên trong căn phòng đó.....chuyện gì xảy ra....
_Lay....lay....on....
Layon nghe thấy vậy,mừng rỡ hét to tên Tulip....phá tan giấc ngủ mệt mỏi của mọi người.... ...Ai cũng sà vào bên cạnh giường của Tulip vừa mỉm cười vừa mừng rỡ....Tulip nhìn Laura nhếch môi cười....đúng lúc ấy,Laura lên miệng nói
_Tôi tưởng cô chết rồi nữa chứ....
Nghe vậy,Tulip cố gắng phá lên cười nói
_Tôi mà chết thì còn ai tranh giành Ren với cô nữa....đúng không?....hahaha
_Ghê....ghê.....cô chết thì tôi càng mừng.....
_Hahaha....cô mừng hay cô buồn thế.....
Nói đến đây,Laura không cãi nữa....cô nhìn Tulip một lần rồi nói nhỏ nhẹ
_Chào mừng cô bình an trở lại....
Dứt câu,Laura quay lưng bước đi.....Mery mỉm cười nhìn Tulip rồi cũng theo chị ra ngoài....tại một góc khuất,Mery nhìn Laura hỏi
_Chị sao vậy....tự dưng sao chị đổi tính cách với Tulip vậy?
_ _Em à....em thử nghĩ về những mặt tốt của Tulip đi.....thật ra cô ta không xấu nhưng có lẽ do chính ta đã quá ích kỉ....đã quá muốn Ren là của ta nên.....
_Nhưng chị ơi...chị ghét Tulip lắm mà
_Ta biết....ta đã nói em rồi....tất cả chỉ do là tính ích kỉ của ta mà thôi.....
_Giờ ý chị là.....
_Ừm....ý chị là chúng ta nên trở thành bạn với 2 người con gái đó
_Được ích gì hả chị?
_Chúng ta đâu cần ích gì em.......chúng ta giờ chỉ cần một tình bạn chân thật thôi....
_Ừ....chị nói đúng.....nhưng dựa vào đâu chị mà biết được điều đó
_Có lẽ do tai nạn của Tulip mà ta đã nhận ra được cái sai của mình em à ....khi thấy Tulip vậy....ta có cảm giác vừa lo sợ....vừa buồn bã.....vừa luyến tiếc.....
_Ừ....đúng rồi chị ơi.....em cũng có cảm giác đó....có lẽ chúng ta nên làm hòa với họ còn hơn cãi nhau với họ như vậy........
_HAhaha.....con nhỏ Tulip đúng là đáng yêu....trời không sợ đất cũng không quan tâm....đúng là hiếm có....nó hợp với nhỏ Layon thật giống như hai chị em sinh đôi ha
_Ừa....
Kết thúc cuộc nói chuyện bằng những tiếng cười giòn dã dường như dành tặng cho Tulip....trên phòng kia,Tulip lê từng bước xuống giường với sự giúp đỡ của Layon....Layon nhăn mặt hỏi
_Mày làm trò gì vậy Tulip?
_Bí mật.....Tulip mỉm cười nháy mắt....và rồi cô lại tiếp tục đi....từng bước chân cô rẽ về phía phòng của Ren....điều này khiến Layon ngạc nhiên há hốc miệng nhìn Tulip...cô giận dỗi nói
_Mày có khùng không vậy....nó đâu có lo cho mày đâu....cần gì mày đến thăm nó....
_Layon à....mày không hiểu được tao đang nghĩ gì đâu....
Layon định đáp lại thì Nicky kéo giật tay Layon nháy mắt....một lúc sau,Layon chào tạm biệt Tulip để rời cô trong căn phòng của Ren ....Tulip bước vào phòng ngủ của Ren....nhìn Ren bằng ánh mắt buồn bã....cô mỉm cười gượng gạo nói
_Tại sao Ren không qua thăm Tulip hả?
_Ta có một chút rắc rối.....Ren vẫn không nhìn Tulip....mắt cậu đăm chiêu về một phía xa xăm nào đó...
...Tulip không để ý vẻ thờ ơ đó của Ren mà tiếp tục nói
_Ren biết không....Tulip lúc đó thật sự đau lắm....nhưng không đau bằng chuyện Ren lấy lại chiếc vòng của Tulip.....rồi thì Tulip lúc mở mắt ra rất muốn nhìn thấy người đầu tiên là Ren nhưng vẫn không được.....Tulip không biết thật sự khi nào mới có được tình cảm của Ren đây....
Lúc này thì Ren bắt đầu xoay chuyển qua nhìn Tulip....cậu ngạc nhiên khi thấy trong nụ cười của Tulip là một đôi mắt thật buồn bã....đôi mắt ấy mới đẹp làm sao....Tulip vẫn tiếp tục nói....
_Tulip biết Ren yêu Laura....và có lẽ Laura cũng vậy...thế thôi....Tulip sẽ nói với vua cha....chúng ta nên li hôn....cám ơn Ren mấy ngày qua đã giúp đỡ Tulip...tạm biệt Ren.....
Tulip vẫn cười....rồi thì cô cuối mặt xuống....có lẽ Tulip đang muốn che giấu nước mắt mình....có lẽ cô muôn mình không yếu đuối nữa....có lẽ cô thật sự muốn trở lại là một Tulip mà mẹ và Nike đã và vẫn hay thường gọi cô.....Tulip quay lưng bước đi chầm chậm....bỗng dưng....Ren buột miệng nói
_Đừng rời anh....đửng rời anh Tulip.....đừng li hôn với anh nhé em.....
Tulip như không tin vào tai mình....cô đứng sững....vẫn im lặng....vẫn không nói gì....một không gian im lặng chợt thoát lên trong căn phòng đó.....chuyện gì xảy ra....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.