Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 15: NGÀY THỨ NHẤT
Kid
08/04/2014
Tulip và Ren cùng xách hành lý
vào tận phòng ngủ,Tulip vội thả mình xuống chiếc giường nệm mới toanh đó và mỉm cười thảnh thơi.Ren thì đứng cạnh cửa sổ nhìn ra ngã vườn
hoa.Trong một chốc lát im lặng,tiếng thở dài của Tulip đã khiến Ren tò
mò hỏi
_Sao cô thở dài thế....
_Mắc mớ gì anh mà hỏi(her her...tuy là đã có thay đổi cách xưng hô từ ông sang anh nhưng cô bé Tulip vẫn con ngạo mạn chán...)
_Không cho biết thì thôi....Ren lè lưỡi quay mặt lại ngã cửa sổ.Lại một lần nữa khung cảnh trở về sự yên tĩnh của nó.Và rồi,một câu hỏi đã được đặt ra và người đặt câu hỏi đó không ai khác chính là Tulip.
_Nè....sao chúng ta không xuống dưới đó
_Thầy bảo phải ở đây nghỉ ngơi 30 phút....
_Anh có biết cả lớp sẽ đi đâu không...?
_Tôi không biết....đợt này không ai nói gì tôi cả....
_Vậy à....
Tulip chỉ hỏi có thế rồi lại im lặng.Một lát sau,cô ngồi dậy đi về cánh cửa sổ đối diện Ren và nhìn ra ngoài.Bất chợt cái cảm giác lành lạnh đó lại nổi lên trong Tulip.Tulip vội bật miệng hỏi
_Ren này....
_Gì....
_Anh nói đây là lâu đài nhà anh vậy tôi hỏi một vài điều được không?
_Hỏi đi....Ren bắt đầu quay lại và nhìn thấy ngã sau của lưng Tulip đang run lên một cách kì lạ...Tulip không hề biết Ren nhìn mình lạ lẫm thế nên cô vẫn hỏi
_Thế anh biết cái lâu đài kì bì kia là gì không....?
_Tôi không biết....cái lâu đài đó tôi chưa nghe phụ hoàng nói đến...
Ren bắt đầu tiến gần đến Tulip...càng gần càng thấy Tulip run mạnh hơn và những giọt mồ hôi càng đổ vã ra nhiều hơn.Tulip vẫn không hề hay biết về tình trạng của mình...lại tiếp tục nói
_Kì lạ....nó là gì mà không được bén mảng đến nhỉ....
Lúc này,Ren đã đứng bên cạnh Tulip,cậu đặt tay lên vai Tulip và vội hỏi
_Nè...cô có sao hay không thế....sao run dữ vậy...còn chảy mồ hôi nữa.....
Tulip quay lại nhìn Ren mỉm cười nhạt nhẽo và nói trấn an
_Tôi không sao....
Một phút chốc,4 mắt nhìn nhau và một tiếng thét vang lên
_GIẾTTTTTTTTTTTT..................
Tulip giật mình ngã ngược ra đằng sau....và trong phút chốc,Ren đã đỡ được cô ấy trong vòng tay.Nhìn lại thì thấy Tulip đã nhắm mắt,cậu bế Tulip lên và nhìn ra cái cửa sổ đó.....tòa lâu đài ấy hiện ra trong làn sương khói lạnh...........Ren khẽ rùng mình rồi đặt Tulip lên giường.Cậu nhìn Tulip một cách sừng sững rồi vội chạy đến phòng của Nicky mở cửa.Nicky nhìn ra mỉm cười nói
_Anh Ren đến chơi à....cái con nhóc bướng bỉnh kia đâu....?
Ren vẫn giữ nét mặt bình tĩnh,đi đến cạnh Layon và nói nho nhỏ bên tai Layon
_Tulip gặp chuyện rồi....đi thôi
Layon nghe vậy biến đổi sắc mặt,đứng dậy nhìn chằm chằm Ren.Ren quay trở ra và đưa cặp mắt nhìn NIcky đầy ngụ ý rằng hãy đi theo anh.Thế là trong phút chốc,Nicky chạy theo Ren,Layon cũng vậy và thêm Pyo nữa.Trong căn phòng ấy,Mery,Laura và Julia nhìn theo bằng một ánh mắt tò mò...Trở lại phòng Ren và Tulip,Layon chạy vội đến bên cạnh giường Tulip lay mạnh cô ấy
_Tulip...Tulip....mày sao vậy...Tulip...
Pyo nhìn Tulip rồi tiến đến,cuối đầu xuống từ từ....từ từ....gần sát mặt Tulip.Ren thấy vậy liền lôi tay Pyo ra và nói với giọng tức tối
_Nè...anh làm gì vậy...cô ấy là vợ tôi đó....
_Tránh ra....nếu như em muốn cô bé mở mắt..
Pyo trả lời sau ánh mắt nhìn Ren chăm chú,rồi cậu vẫn cứ cuối sát xuống bên tai Tulip thì thầm cái gì đó.5 phút....10 phút....Tulip bắt đầu nhấp nháy đôi mắt và ngồi dậy.Cô bắt đầu rên
_Lạnh...lạnh....lạnh...quá....
_Mặc đi...
Ren đôi chiếc áo ấm của mình lên đầu Tulip.Cô cầm chiếc áo nhìn Ren một hồi rồi mặc vào.Layon vội vàng hỏi
_Mày sao vậy....sao bất tỉnh thế
_Tao không biết...tao đang đứng nhìn về phía cái lâu đài kì bí kia và trò chuyện với Ren thì có một cảm giác lạnh buốt từ phía sau lưng....và rồi tao nghe ai đó mà không...giọng của rất nhiều người đàn bà....họ thét lên "GIẾT"....
Đến lúc này,Layon thét lên và bật vội ra sau.Ren và Nicky nhìn Tulip một cách lo sợ.Ren vội nói
_Tại sao tôi không nghe nhỉ?
Tulip nhìn qua Ren,nhướn chân mày lên hỏi
_Anh không nghe ư....sao lạ vậy....rõ ràng có tiếng người mà...
_Em khẳng định đó là tiếng đàn bà chứ...Pyo vội vàng hỏi Tulip.Cô nàng e dè trả lời
_Em chắc chắn ạ
Layon nhìn qua ánh mắt Pyo và chợt thấy cậu ấy như tìm ra câu trả lời.Layon hỏi
_Anh biết ai gọi phải không Pyo
Pyo nhìn Layon rồi lắc đầu miễn cưỡng
_Anh không biết....anh chịu rồi....
_Nè....thầy cho tập trung đấy mấy bạn_Julia từ đâu chạy vào và mỉm cười
Mọi người gật đầu rồi nhìn Julia.Ren quay qua hỏi Tulip
_Cô đi được không thế?
_Được...
Thế là Layon vội đỡ Tulip dậy và theo sau lưng 4 người đó.Tại phòng khách của lâu đài ngủ....mọi người đã tập trung ở đó đông đủ.Cũng như mọi hôm,Ren và Nicky tách ra đến bên cạnh Laura và Mery.Tulip bất giác đưa đôi mắt nhìn Ren mỉm cười với Laura,cô vôi nắm chặt cái ống tay áo ấm mà Ren đã đưa cho mình.Thầy giáo bắt đầu nói
_Bây giờ đã là 11h trưa,sau khi ăn xong bữa trưa thì chúng ta sẽ có kế hoạch vào khu mua sắm hay còn gọi là khu vui chơi của cái tòa lâu đài này...
Mọi người nghe thế vội thét lên mừng rỡ.Layon nhìn qua Pyo và hỏi
_Nơi đó vui lắm hay sao mà mọi người vui thế anh
_Ừ...ở đó có nhiều trò chơi lắm....và còn có nơi để chúng ta mua sắm nữa
_Chắc vui lắm...Layon đồng ý kết luận mà không nhìn Tulip....
Lúc này,cả đoàn người di chuyển sang nhà ăn.Và trong phút chốc,căn phòng sang trọng của nhà ăn hiện ra khiến Tulip và Layon cùng một số người trố mắt nhìn
Từng món,từng loại thức ăn được bày ra dưới dự phuc vụ của những nhân viên sinh đẹp khiến bữa ăn hoàn thành một cách nhanh chóng.Sau đó,mọi người lại kéo nhau ra nơi mà thầy đã lên kế hoạch sẵn.Ai cũng cười vui vẻ trừ Tulip...cô vẫn còn ám ảnh bời cái từ ấy...Layon biết vậy liền vô vai Tulip
_Mày đừng lo....tao sẽ ở bên cạnh mày mà
_Ừ...
Câu nói của Layon khiến Tulip phấn chấn hơn nhiều...cô nàng bắt đầu mỉm cười và chạy theo dòng người...trò chơi đầu tiên chắc hẳn là trò chơi thử lòng dũng cảm rồi.Và thế là khuôn viên chiếc tàu lượn siêu tốc kinh hãi hùng dũng hiện ra
Tulip há hốc miệng nuốt nước bọt nhìn những đường ray ngoằn nghèo cao vút.Cô nhìn sang Layon thì thấy con bạn thân của mình cũng không khác mình....Tulip vội nhìn thầy nói
_Thầy ơi...em không chơi đâu....ghê quá....
_Nhưng thầy mua vé rồi....phải chơi....
Ông thầy vừa dứt lời khiến Tulip mồ hôi chảy còn nhiều hơn hồi nãy.Pyo đến cạnh Tulip nói...
_Nó không đáng sợ đâu...
Từng lượt một từng lượt một qua đi.Và cuối cùng chỉ còn có 8 người.Họ leo lên chiếc xe đó và sắp xếp chỗ ngồi....Ren ngồi với Laura ở toa đầu,kế đến là Layon và Tulip...sau đó là Nicky và Mery...và cuối cùng là Pyo và Julia....Chiếc tàu bắt đầu rục rịt rồi từ từ phóng chạy lên độ cao.Tulip vội khóc thét
_Huhuhu...........cho xuống đi....sợ quá...sợ...quá...
Ren quay lại nhìn cái mặt nhăn như khỉ của Tulip mỉm cười.Và rồi....chiếc tàu phóng thẳng xuống với vận tốc kinh hãi.Lũ con gái trên tàu thét lên một cách sợ hãi.Trong lúc đó,Ren nắm chặt tay Laura và hôn nhẹ lên môi của Laura....Trong phút chốc đó,trong làn nước mắt sợ hãi đó,Tulip đã nhìn thấy....đã run lên trong tức giận....Và rồi...chiếc tàu từ từ chạy chậm lại khi đang chuẩn bị cập bến....Khi tàu dừng hẳn,Tulip nhảy vội ra xe và tìm đến một gốc cây ôm bụng nôn tháo ra....Pyo chạy đến và hỏi
_Em không sao chứ...
_Em sợ...sợ quá....không chơi cái trò này nữa đâu
_Qua rồi...qua rồi mà...thôi tới đây...
Tulip vuốt mắt đứng dậy tiến đến lớp.Cô bước đến thẳng,cạnh Ren,cởi chiếc áo bên ngoài ra và nói
_Trả anh áo...cám ơn đã cho tôi mượn...
Ren đón nhận chiếc áo bằng cái nhìn lạ lẫm.Tulip nhìn Ren một lần nữa rồi quay lưng đi đến cạnh Layon.Cô nàng bắt đầu hỏi Tulip
_Sao vậy...đỡ hơn chưa
_Ừ...đỡ hơn rồi....
Trong khi chuẩn bị đến nơi vui chơi thứ hai thì cái giọng quen thuộc lại vang lên eo **
_Thầy...........mua kẹo.....em thích ăn kẹo
Mọi người nhìn lại thì thấy Julia chảy nước miếng rũ rượi khi nhìn đống kẹo mút đang được phơi bày....
Tulip và Layon cũng như bị thôi miên tò tò đi đến nhìn kẹo mút một cách thèm thuồng.Tulip đưa cặp mắt đáng yêu nhìn về phía Pyo nhõng nhẽo
_Anh...mua cho em kẹo mút đi....
Pyo lắc đầu mỉm cười vì sự hồn nhiên này của Tulip liền móc túi ra mua cho Tulip và Layon kẹo.Laura đứng đó chống nạnh nói
_Hứ....làm như mình là con nít không bằng....
Một lát sau,Pyo trở lại với một chồng kẹo mút trên tay
Pyo phân phát cho các bạn nữ của lớp khiến mấy cô nàng này cứ bay như đang ở trên mây.Cậu đến cạnh riêng Tulip và Layon,chìa ra 2 cây kẹo mút đặc biệt cho 2 cô bạn.
Dĩ nhiên cái hình trái tim là của Tulip ời....còn ngôi sao kia là của Layon....hai cô nàng mỉm cười cám ơn rồi lại theo mọi người tiếp tục đến nơi vui chơi thứ 2...và chiếc ly quay là nơi tụ tập tiếp theo
Từng cặp bắt đầu ngồi với nhau...tất nhiên Layon và Tulip là một cặp ời...lúc này,Layon bắt đầu chú ý đến Nicky...cô nàng nói
_Sao 2 cái con người đáng ghét đó lúc nào cũng đi với nhau nhỉ...
Tulip không trả lời chỉ vì đang bận nhìn cặp Ren và Laura tình tứ bên nhau.Chiếc ly bắt đầu xoay vòng,Layon nhìn Tulip rồi nhếch mép cười gian...một lúc sau,bên ly của Mery thét lên,cô nàng vội bật ngược xuống và ngã ra khỏi ly.......Nicky thét.........
_Merryyyyyyyyyyyyyyyyyy............
_Sao cô thở dài thế....
_Mắc mớ gì anh mà hỏi(her her...tuy là đã có thay đổi cách xưng hô từ ông sang anh nhưng cô bé Tulip vẫn con ngạo mạn chán...)
_Không cho biết thì thôi....Ren lè lưỡi quay mặt lại ngã cửa sổ.Lại một lần nữa khung cảnh trở về sự yên tĩnh của nó.Và rồi,một câu hỏi đã được đặt ra và người đặt câu hỏi đó không ai khác chính là Tulip.
_Nè....sao chúng ta không xuống dưới đó
_Thầy bảo phải ở đây nghỉ ngơi 30 phút....
_Anh có biết cả lớp sẽ đi đâu không...?
_Tôi không biết....đợt này không ai nói gì tôi cả....
_Vậy à....
Tulip chỉ hỏi có thế rồi lại im lặng.Một lát sau,cô ngồi dậy đi về cánh cửa sổ đối diện Ren và nhìn ra ngoài.Bất chợt cái cảm giác lành lạnh đó lại nổi lên trong Tulip.Tulip vội bật miệng hỏi
_Ren này....
_Gì....
_Anh nói đây là lâu đài nhà anh vậy tôi hỏi một vài điều được không?
_Hỏi đi....Ren bắt đầu quay lại và nhìn thấy ngã sau của lưng Tulip đang run lên một cách kì lạ...Tulip không hề biết Ren nhìn mình lạ lẫm thế nên cô vẫn hỏi
_Thế anh biết cái lâu đài kì bì kia là gì không....?
_Tôi không biết....cái lâu đài đó tôi chưa nghe phụ hoàng nói đến...
Ren bắt đầu tiến gần đến Tulip...càng gần càng thấy Tulip run mạnh hơn và những giọt mồ hôi càng đổ vã ra nhiều hơn.Tulip vẫn không hề hay biết về tình trạng của mình...lại tiếp tục nói
_Kì lạ....nó là gì mà không được bén mảng đến nhỉ....
Lúc này,Ren đã đứng bên cạnh Tulip,cậu đặt tay lên vai Tulip và vội hỏi
_Nè...cô có sao hay không thế....sao run dữ vậy...còn chảy mồ hôi nữa.....
Tulip quay lại nhìn Ren mỉm cười nhạt nhẽo và nói trấn an
_Tôi không sao....
Một phút chốc,4 mắt nhìn nhau và một tiếng thét vang lên
_GIẾTTTTTTTTTTTT..................
Tulip giật mình ngã ngược ra đằng sau....và trong phút chốc,Ren đã đỡ được cô ấy trong vòng tay.Nhìn lại thì thấy Tulip đã nhắm mắt,cậu bế Tulip lên và nhìn ra cái cửa sổ đó.....tòa lâu đài ấy hiện ra trong làn sương khói lạnh...........Ren khẽ rùng mình rồi đặt Tulip lên giường.Cậu nhìn Tulip một cách sừng sững rồi vội chạy đến phòng của Nicky mở cửa.Nicky nhìn ra mỉm cười nói
_Anh Ren đến chơi à....cái con nhóc bướng bỉnh kia đâu....?
Ren vẫn giữ nét mặt bình tĩnh,đi đến cạnh Layon và nói nho nhỏ bên tai Layon
_Tulip gặp chuyện rồi....đi thôi
Layon nghe vậy biến đổi sắc mặt,đứng dậy nhìn chằm chằm Ren.Ren quay trở ra và đưa cặp mắt nhìn NIcky đầy ngụ ý rằng hãy đi theo anh.Thế là trong phút chốc,Nicky chạy theo Ren,Layon cũng vậy và thêm Pyo nữa.Trong căn phòng ấy,Mery,Laura và Julia nhìn theo bằng một ánh mắt tò mò...Trở lại phòng Ren và Tulip,Layon chạy vội đến bên cạnh giường Tulip lay mạnh cô ấy
_Tulip...Tulip....mày sao vậy...Tulip...
Pyo nhìn Tulip rồi tiến đến,cuối đầu xuống từ từ....từ từ....gần sát mặt Tulip.Ren thấy vậy liền lôi tay Pyo ra và nói với giọng tức tối
_Nè...anh làm gì vậy...cô ấy là vợ tôi đó....
_Tránh ra....nếu như em muốn cô bé mở mắt..
Pyo trả lời sau ánh mắt nhìn Ren chăm chú,rồi cậu vẫn cứ cuối sát xuống bên tai Tulip thì thầm cái gì đó.5 phút....10 phút....Tulip bắt đầu nhấp nháy đôi mắt và ngồi dậy.Cô bắt đầu rên
_Lạnh...lạnh....lạnh...quá....
_Mặc đi...
Ren đôi chiếc áo ấm của mình lên đầu Tulip.Cô cầm chiếc áo nhìn Ren một hồi rồi mặc vào.Layon vội vàng hỏi
_Mày sao vậy....sao bất tỉnh thế
_Tao không biết...tao đang đứng nhìn về phía cái lâu đài kì bí kia và trò chuyện với Ren thì có một cảm giác lạnh buốt từ phía sau lưng....và rồi tao nghe ai đó mà không...giọng của rất nhiều người đàn bà....họ thét lên "GIẾT"....
Đến lúc này,Layon thét lên và bật vội ra sau.Ren và Nicky nhìn Tulip một cách lo sợ.Ren vội nói
_Tại sao tôi không nghe nhỉ?
Tulip nhìn qua Ren,nhướn chân mày lên hỏi
_Anh không nghe ư....sao lạ vậy....rõ ràng có tiếng người mà...
_Em khẳng định đó là tiếng đàn bà chứ...Pyo vội vàng hỏi Tulip.Cô nàng e dè trả lời
_Em chắc chắn ạ
Layon nhìn qua ánh mắt Pyo và chợt thấy cậu ấy như tìm ra câu trả lời.Layon hỏi
_Anh biết ai gọi phải không Pyo
Pyo nhìn Layon rồi lắc đầu miễn cưỡng
_Anh không biết....anh chịu rồi....
_Nè....thầy cho tập trung đấy mấy bạn_Julia từ đâu chạy vào và mỉm cười
Mọi người gật đầu rồi nhìn Julia.Ren quay qua hỏi Tulip
_Cô đi được không thế?
_Được...
Thế là Layon vội đỡ Tulip dậy và theo sau lưng 4 người đó.Tại phòng khách của lâu đài ngủ....mọi người đã tập trung ở đó đông đủ.Cũng như mọi hôm,Ren và Nicky tách ra đến bên cạnh Laura và Mery.Tulip bất giác đưa đôi mắt nhìn Ren mỉm cười với Laura,cô vôi nắm chặt cái ống tay áo ấm mà Ren đã đưa cho mình.Thầy giáo bắt đầu nói
_Bây giờ đã là 11h trưa,sau khi ăn xong bữa trưa thì chúng ta sẽ có kế hoạch vào khu mua sắm hay còn gọi là khu vui chơi của cái tòa lâu đài này...
Mọi người nghe thế vội thét lên mừng rỡ.Layon nhìn qua Pyo và hỏi
_Nơi đó vui lắm hay sao mà mọi người vui thế anh
_Ừ...ở đó có nhiều trò chơi lắm....và còn có nơi để chúng ta mua sắm nữa
_Chắc vui lắm...Layon đồng ý kết luận mà không nhìn Tulip....
Lúc này,cả đoàn người di chuyển sang nhà ăn.Và trong phút chốc,căn phòng sang trọng của nhà ăn hiện ra khiến Tulip và Layon cùng một số người trố mắt nhìn
Từng món,từng loại thức ăn được bày ra dưới dự phuc vụ của những nhân viên sinh đẹp khiến bữa ăn hoàn thành một cách nhanh chóng.Sau đó,mọi người lại kéo nhau ra nơi mà thầy đã lên kế hoạch sẵn.Ai cũng cười vui vẻ trừ Tulip...cô vẫn còn ám ảnh bời cái từ ấy...Layon biết vậy liền vô vai Tulip
_Mày đừng lo....tao sẽ ở bên cạnh mày mà
_Ừ...
Câu nói của Layon khiến Tulip phấn chấn hơn nhiều...cô nàng bắt đầu mỉm cười và chạy theo dòng người...trò chơi đầu tiên chắc hẳn là trò chơi thử lòng dũng cảm rồi.Và thế là khuôn viên chiếc tàu lượn siêu tốc kinh hãi hùng dũng hiện ra
Tulip há hốc miệng nuốt nước bọt nhìn những đường ray ngoằn nghèo cao vút.Cô nhìn sang Layon thì thấy con bạn thân của mình cũng không khác mình....Tulip vội nhìn thầy nói
_Thầy ơi...em không chơi đâu....ghê quá....
_Nhưng thầy mua vé rồi....phải chơi....
Ông thầy vừa dứt lời khiến Tulip mồ hôi chảy còn nhiều hơn hồi nãy.Pyo đến cạnh Tulip nói...
_Nó không đáng sợ đâu...
Từng lượt một từng lượt một qua đi.Và cuối cùng chỉ còn có 8 người.Họ leo lên chiếc xe đó và sắp xếp chỗ ngồi....Ren ngồi với Laura ở toa đầu,kế đến là Layon và Tulip...sau đó là Nicky và Mery...và cuối cùng là Pyo và Julia....Chiếc tàu bắt đầu rục rịt rồi từ từ phóng chạy lên độ cao.Tulip vội khóc thét
_Huhuhu...........cho xuống đi....sợ quá...sợ...quá...
Ren quay lại nhìn cái mặt nhăn như khỉ của Tulip mỉm cười.Và rồi....chiếc tàu phóng thẳng xuống với vận tốc kinh hãi.Lũ con gái trên tàu thét lên một cách sợ hãi.Trong lúc đó,Ren nắm chặt tay Laura và hôn nhẹ lên môi của Laura....Trong phút chốc đó,trong làn nước mắt sợ hãi đó,Tulip đã nhìn thấy....đã run lên trong tức giận....Và rồi...chiếc tàu từ từ chạy chậm lại khi đang chuẩn bị cập bến....Khi tàu dừng hẳn,Tulip nhảy vội ra xe và tìm đến một gốc cây ôm bụng nôn tháo ra....Pyo chạy đến và hỏi
_Em không sao chứ...
_Em sợ...sợ quá....không chơi cái trò này nữa đâu
_Qua rồi...qua rồi mà...thôi tới đây...
Tulip vuốt mắt đứng dậy tiến đến lớp.Cô bước đến thẳng,cạnh Ren,cởi chiếc áo bên ngoài ra và nói
_Trả anh áo...cám ơn đã cho tôi mượn...
Ren đón nhận chiếc áo bằng cái nhìn lạ lẫm.Tulip nhìn Ren một lần nữa rồi quay lưng đi đến cạnh Layon.Cô nàng bắt đầu hỏi Tulip
_Sao vậy...đỡ hơn chưa
_Ừ...đỡ hơn rồi....
Trong khi chuẩn bị đến nơi vui chơi thứ hai thì cái giọng quen thuộc lại vang lên eo **
_Thầy...........mua kẹo.....em thích ăn kẹo
Mọi người nhìn lại thì thấy Julia chảy nước miếng rũ rượi khi nhìn đống kẹo mút đang được phơi bày....
Tulip và Layon cũng như bị thôi miên tò tò đi đến nhìn kẹo mút một cách thèm thuồng.Tulip đưa cặp mắt đáng yêu nhìn về phía Pyo nhõng nhẽo
_Anh...mua cho em kẹo mút đi....
Pyo lắc đầu mỉm cười vì sự hồn nhiên này của Tulip liền móc túi ra mua cho Tulip và Layon kẹo.Laura đứng đó chống nạnh nói
_Hứ....làm như mình là con nít không bằng....
Một lát sau,Pyo trở lại với một chồng kẹo mút trên tay
Pyo phân phát cho các bạn nữ của lớp khiến mấy cô nàng này cứ bay như đang ở trên mây.Cậu đến cạnh riêng Tulip và Layon,chìa ra 2 cây kẹo mút đặc biệt cho 2 cô bạn.
Dĩ nhiên cái hình trái tim là của Tulip ời....còn ngôi sao kia là của Layon....hai cô nàng mỉm cười cám ơn rồi lại theo mọi người tiếp tục đến nơi vui chơi thứ 2...và chiếc ly quay là nơi tụ tập tiếp theo
Từng cặp bắt đầu ngồi với nhau...tất nhiên Layon và Tulip là một cặp ời...lúc này,Layon bắt đầu chú ý đến Nicky...cô nàng nói
_Sao 2 cái con người đáng ghét đó lúc nào cũng đi với nhau nhỉ...
Tulip không trả lời chỉ vì đang bận nhìn cặp Ren và Laura tình tứ bên nhau.Chiếc ly bắt đầu xoay vòng,Layon nhìn Tulip rồi nhếch mép cười gian...một lúc sau,bên ly của Mery thét lên,cô nàng vội bật ngược xuống và ngã ra khỏi ly.......Nicky thét.........
_Merryyyyyyyyyyyyyyyyyy............
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.