Tiểu Thư Bướng Bỉnh Và Hoàng Tử Cố Chấp
Chương 11: NGƯỜI ĐÓ LÀ AI
Kid
07/06/2013
Ren vội vàng bế Tulip lên,hất
cặp mắt nhìn Nicky một cách ngụ ý.2 người vội vàng chạy nhanh về phía
phòng y tế của trường.Ren và Nicky nhanh chóng đặt Tulip và Layon xuống
giường.Cô y tá nhìn Tulip và Layon rồi chuẩn đoán.Sau một thời gian,cô y tá nhìn Nicky và Ren rồi lại nhìn Tulip và Layon một cách lo lắng.Ren
hỏi
_CÔ ơi.....cho ta biết hai người đó bị gì vậy?
_Ơ...ơ...không sao hoàng tử ạ....hoàng tử cho hai cô ấy uống cái này đi
Cô y tá lúng túng trả lời rồi đưa viên thuốc màu đỏ cho Ren và Nicky.Nicky cầm viên thuốc xoay xoay rồi lại hỏi
_Đây là loại thuốc lần trước Tulip uống mà....chả lẽ hai người đó cùng nhau bị một căn bệnh sao
_Thưa hoàng tử....thần không biết ạ.....
Nicky nhìn Ren rồi nhìn cô y tá một cách lạ lẫm.Cậu vội đỡ Layon dậy và đặt viên thuốc vào môi cô ấy.Cũng như lần cứu Tulip,Nicky hôn lên môi Layon một cách nhẹ nhàng.Bất chợt,Nicky giựt mình nhìn sừng sững Layon một cách ngạc nhiên.Tim cậu ta đập mạnh hơn bình thường,đôi mắt nhìn Layon cũng khác lạ,và điều đó không tránh khỏi cái nhìn lạ lẫm của Ren.Ren hỏi
_Nè....làm gì em sững người cả ra thế Nicky....chả lẽ..........
_Không...không có đâu
Chưa kịp nghe hết câu hỏi của Ren,Nicky đã lúng túng vội vàng xua tay khiến Ren bật cười.Nicky đỏ mặt nhìn qua Ren và nói
_Anh không cho con nhóc đó uống thuốc hả.....
_Anh cho bằng nhiều cách sao nó không chịu vào.....Ren ngơ ngác trả lời.
_Anh Ren à,anh phải hôn con nhóc mới được.Nicky trả lời.
Ren nghe thấy vậy nóng mặt la lối nói
_Thôi....không bao giờ anh hôn cái con bé xấu xí này đâu....
_Vậy để em.....Nicky giựt viên thuốc trên tay Ren một cách bất ngờ khiến cậu ta trở tay không kịp.Ren nhảy lên chụp lấy
_Đưa đây....anh làm được rồi.....
Ren lấy lại viên thuốc và trao thuốc cho Tulip.Cũng như cảm giác của Nicky,Ren quên mình đang hôn Tulip nên cứ để vậy.Bỗng dưng,mắt Ren chạm phải đôi mắt đang nhấp nháy mở của Tulip.Tulip dùng cái chân đẹp đẽ của mình và tống ngay bụng Ren khiến Ren bay từ giường ra ngay tường.Tulip hét
_AAAAAAAAAAAAAAAAAA..................cái tên biến thái.....ai cho....ai cho...anh hôn tôi hả?>"<
Ren đứng dậy,phủi phủi cái áo,rồi nhăn mặt nhìn Tulip
_Tôi vừa cứu cô,mà cô dám làm thế này hả....cô tưởng tôi thèm hôn cô lắm sao....đồ con bé xấu xí....
_Ai bảo ông cứu đâu....
Bất chợt,Tulip nhìn qua và thấy Layon đang nằm đó,vẫn cặp mắt nhắm nghiền không chịu mở khiến Tulip quên cả mình đang bị thương.Tulip nhảy qua giường Layon và lay mạnh
_Layon....Layon....mày có nghe tao gọi không....mở mắt đi
Nicky và Ren vội nhìn qua Layon lo lắng.Nicky giựt vội tay cô y tá và hỏi
_Tại sao....tại sao cô ấy không tỉnh...người có cho cô ấy uống lộn thuốc không...
_Thần...thần chắc chắn là cho đúng thuốc....nhưng....nhưng....không hiểu sao....
_Không hiểu gì....nói mau lên....đừng để ta nỗi điên lên
_Thưa....thưa....hoàng tử....có lẽ...cô....cô....ấy.....cần....cần một giọt....giọt máu....của một quý tộc ạ
_Máu....?Máu của quý tộc.... ta....được không....
_Có lẽ được ạ.....
Cô y tá biến đổi sắc mặt và gật đầu.Nicky không suy nghĩ,cậu chuẩn bị đưa tay lên miệng cắn thì Mery chạy vào giựt vội
_Không....không được....hoàng tử không được cho cô ta uống máu của mình.....
Nicky ngạc nhiên nhìn Mery.Cậu vội hỏi
_Tại sao....tại sao ta không dùng máu của ta để cứu được Layon hả?
_Nếu hoàng tử cho cô ấy uống máu,hoàng tử phải cưới cô ta làm vợ...
_HẢ....cái gì....
Nicky ngạc nhiên nhìn qua Mery.Cái hành động đó khiến Tulip ngứa mắt,cô cắn môi và hôn nhẹ lên môi của Layon.Ren,Nicky và Mery há hốc miệng nhìn Tulip.Ren vội bật gọi
_Tulip......
Tulip dường như không còn để ý tới xung quanh,cô cho Layon uống hết máu mình rồi lại cắn vào cặp môi mỏng đó.Lại một dòng nước máu nữa lại chảy ra.Tulip lại đặt đôi môi của mình vào môi của Layon.Một phút....hai phút.....năm phút....mười phút.....Layon nhấp nháy đôi mắt,rồi từ từ mở mắt ra nhìn Tulip.Tulip ôm Layon và khóc òa lên
_Cám ơn trời....cám ơn trời đã để mày mở mắt.....
Layon nở nụ cười nhạt rồi cố gắng ngồi dậy.Đặt đôi tay yếu ớt lên đôi môi đang rướm máu của Tulip.....
_Mày đã cứu tao....cám ơn mày....con bạn thân của tao....
Tulip ôm Layon vào lòng rồi liếc mắt nhìn Ren,Nicky và Mery lạnh lùng nói
_Mấy người có thể về...tụi tôi gần chết rồi đấy.Mừng chưa....
Tulip lại nhẹ nhàng dìu Layon đi.Ren và Nicky nhìn theo định gọi nhưng hai người không thể cất nên lời.
Tối hôm đó,Nicky ngồi trong căn phòng khách và ngơ ngác nhìn ngôi nhà cả mình
_Em sao vậy Nicky?
Ren bước xuống nhìn Nicky bằng ánh mắt lạ lẫm .Nicky không cười,chỉ nói nho nhỏ
_Chả lẽ em sai hả anh....em đã không cứu Layon....
_Em đâu sai,....cũng như em nghe Mery nói,nếu cho cô ta máu của em,em phải lấy cô ta.
_Nhưng tại sao chứ....?
_Ừ nhỉ...tại sao?....Ren bất giác ngập ngừng hỏi lại chính mình.Và rồi,hàng loạt câu hỏi liền nhảy ra trong đầu Ren..Lúc đó,vua Roenxi bước đến,đặt tay lên vai Ren
_Ăn cơm thôi các hoàng tử của ta....
_vâng ạ.....
Ren và Nicky vội vàng gật đầu đi theo vua Roenxi.Một ngày không mấy may mắn trôi qua.
Hôm sau,Tulip trở lại trường.Cô ngạc nhiên khi thấy mọi người đang sì sầm bàn tán
_Nè....nghe tin gì chưa....sẽ có một hoàng tử nữa xuất hiện ở trường ta đó._HS1
_Vậy à....không biết anh ấy sao nhỉ?_HS2
Tulip vừa xuống xe đã chạy đi tìm Layon.Hai người xuống canteen ngồi ăn sáng.Bỗng,tiếng la hét khiến mọi người vội vàng đổ dồn cặp mắt nhìn về phía cửa.Ở đó,một chàng trai xuất hiện với vẻ mặt tươi sáng.Tulip,và Layon vẫn bình thường ngồi nhai mì một cách vô tư.Bỗng dưng
_Tulippppppppp
Nghe tiếng goi tên,Tulip cùng Layon ngước mặt lên nhìn.Layon há hốc mồm nhìn người đó và hét to khiến Nicky và Ren cũng mọi người quay lại nhìn Tulip và Layon
_LÀ anh sao.....
Tulip và Layon chớp chớp mắt nhìn người con trai đang từ từ bước vào.Một vẻ đẹp thanh cao toát lên
_CÔ ơi.....cho ta biết hai người đó bị gì vậy?
_Ơ...ơ...không sao hoàng tử ạ....hoàng tử cho hai cô ấy uống cái này đi
Cô y tá lúng túng trả lời rồi đưa viên thuốc màu đỏ cho Ren và Nicky.Nicky cầm viên thuốc xoay xoay rồi lại hỏi
_Đây là loại thuốc lần trước Tulip uống mà....chả lẽ hai người đó cùng nhau bị một căn bệnh sao
_Thưa hoàng tử....thần không biết ạ.....
Nicky nhìn Ren rồi nhìn cô y tá một cách lạ lẫm.Cậu vội đỡ Layon dậy và đặt viên thuốc vào môi cô ấy.Cũng như lần cứu Tulip,Nicky hôn lên môi Layon một cách nhẹ nhàng.Bất chợt,Nicky giựt mình nhìn sừng sững Layon một cách ngạc nhiên.Tim cậu ta đập mạnh hơn bình thường,đôi mắt nhìn Layon cũng khác lạ,và điều đó không tránh khỏi cái nhìn lạ lẫm của Ren.Ren hỏi
_Nè....làm gì em sững người cả ra thế Nicky....chả lẽ..........
_Không...không có đâu
Chưa kịp nghe hết câu hỏi của Ren,Nicky đã lúng túng vội vàng xua tay khiến Ren bật cười.Nicky đỏ mặt nhìn qua Ren và nói
_Anh không cho con nhóc đó uống thuốc hả.....
_Anh cho bằng nhiều cách sao nó không chịu vào.....Ren ngơ ngác trả lời.
_Anh Ren à,anh phải hôn con nhóc mới được.Nicky trả lời.
Ren nghe thấy vậy nóng mặt la lối nói
_Thôi....không bao giờ anh hôn cái con bé xấu xí này đâu....
_Vậy để em.....Nicky giựt viên thuốc trên tay Ren một cách bất ngờ khiến cậu ta trở tay không kịp.Ren nhảy lên chụp lấy
_Đưa đây....anh làm được rồi.....
Ren lấy lại viên thuốc và trao thuốc cho Tulip.Cũng như cảm giác của Nicky,Ren quên mình đang hôn Tulip nên cứ để vậy.Bỗng dưng,mắt Ren chạm phải đôi mắt đang nhấp nháy mở của Tulip.Tulip dùng cái chân đẹp đẽ của mình và tống ngay bụng Ren khiến Ren bay từ giường ra ngay tường.Tulip hét
_AAAAAAAAAAAAAAAAAA..................cái tên biến thái.....ai cho....ai cho...anh hôn tôi hả?>"<
Ren đứng dậy,phủi phủi cái áo,rồi nhăn mặt nhìn Tulip
_Tôi vừa cứu cô,mà cô dám làm thế này hả....cô tưởng tôi thèm hôn cô lắm sao....đồ con bé xấu xí....
_Ai bảo ông cứu đâu....
Bất chợt,Tulip nhìn qua và thấy Layon đang nằm đó,vẫn cặp mắt nhắm nghiền không chịu mở khiến Tulip quên cả mình đang bị thương.Tulip nhảy qua giường Layon và lay mạnh
_Layon....Layon....mày có nghe tao gọi không....mở mắt đi
Nicky và Ren vội nhìn qua Layon lo lắng.Nicky giựt vội tay cô y tá và hỏi
_Tại sao....tại sao cô ấy không tỉnh...người có cho cô ấy uống lộn thuốc không...
_Thần...thần chắc chắn là cho đúng thuốc....nhưng....nhưng....không hiểu sao....
_Không hiểu gì....nói mau lên....đừng để ta nỗi điên lên
_Thưa....thưa....hoàng tử....có lẽ...cô....cô....ấy.....cần....cần một giọt....giọt máu....của một quý tộc ạ
_Máu....?Máu của quý tộc.... ta....được không....
_Có lẽ được ạ.....
Cô y tá biến đổi sắc mặt và gật đầu.Nicky không suy nghĩ,cậu chuẩn bị đưa tay lên miệng cắn thì Mery chạy vào giựt vội
_Không....không được....hoàng tử không được cho cô ta uống máu của mình.....
Nicky ngạc nhiên nhìn Mery.Cậu vội hỏi
_Tại sao....tại sao ta không dùng máu của ta để cứu được Layon hả?
_Nếu hoàng tử cho cô ấy uống máu,hoàng tử phải cưới cô ta làm vợ...
_HẢ....cái gì....
Nicky ngạc nhiên nhìn qua Mery.Cái hành động đó khiến Tulip ngứa mắt,cô cắn môi và hôn nhẹ lên môi của Layon.Ren,Nicky và Mery há hốc miệng nhìn Tulip.Ren vội bật gọi
_Tulip......
Tulip dường như không còn để ý tới xung quanh,cô cho Layon uống hết máu mình rồi lại cắn vào cặp môi mỏng đó.Lại một dòng nước máu nữa lại chảy ra.Tulip lại đặt đôi môi của mình vào môi của Layon.Một phút....hai phút.....năm phút....mười phút.....Layon nhấp nháy đôi mắt,rồi từ từ mở mắt ra nhìn Tulip.Tulip ôm Layon và khóc òa lên
_Cám ơn trời....cám ơn trời đã để mày mở mắt.....
Layon nở nụ cười nhạt rồi cố gắng ngồi dậy.Đặt đôi tay yếu ớt lên đôi môi đang rướm máu của Tulip.....
_Mày đã cứu tao....cám ơn mày....con bạn thân của tao....
Tulip ôm Layon vào lòng rồi liếc mắt nhìn Ren,Nicky và Mery lạnh lùng nói
_Mấy người có thể về...tụi tôi gần chết rồi đấy.Mừng chưa....
Tulip lại nhẹ nhàng dìu Layon đi.Ren và Nicky nhìn theo định gọi nhưng hai người không thể cất nên lời.
Tối hôm đó,Nicky ngồi trong căn phòng khách và ngơ ngác nhìn ngôi nhà cả mình
_Em sao vậy Nicky?
Ren bước xuống nhìn Nicky bằng ánh mắt lạ lẫm .Nicky không cười,chỉ nói nho nhỏ
_Chả lẽ em sai hả anh....em đã không cứu Layon....
_Em đâu sai,....cũng như em nghe Mery nói,nếu cho cô ta máu của em,em phải lấy cô ta.
_Nhưng tại sao chứ....?
_Ừ nhỉ...tại sao?....Ren bất giác ngập ngừng hỏi lại chính mình.Và rồi,hàng loạt câu hỏi liền nhảy ra trong đầu Ren..Lúc đó,vua Roenxi bước đến,đặt tay lên vai Ren
_Ăn cơm thôi các hoàng tử của ta....
_vâng ạ.....
Ren và Nicky vội vàng gật đầu đi theo vua Roenxi.Một ngày không mấy may mắn trôi qua.
Hôm sau,Tulip trở lại trường.Cô ngạc nhiên khi thấy mọi người đang sì sầm bàn tán
_Nè....nghe tin gì chưa....sẽ có một hoàng tử nữa xuất hiện ở trường ta đó._HS1
_Vậy à....không biết anh ấy sao nhỉ?_HS2
Tulip vừa xuống xe đã chạy đi tìm Layon.Hai người xuống canteen ngồi ăn sáng.Bỗng,tiếng la hét khiến mọi người vội vàng đổ dồn cặp mắt nhìn về phía cửa.Ở đó,một chàng trai xuất hiện với vẻ mặt tươi sáng.Tulip,và Layon vẫn bình thường ngồi nhai mì một cách vô tư.Bỗng dưng
_Tulippppppppp
Nghe tiếng goi tên,Tulip cùng Layon ngước mặt lên nhìn.Layon há hốc mồm nhìn người đó và hét to khiến Nicky và Ren cũng mọi người quay lại nhìn Tulip và Layon
_LÀ anh sao.....
Tulip và Layon chớp chớp mắt nhìn người con trai đang từ từ bước vào.Một vẻ đẹp thanh cao toát lên
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.