Tiểu Thư Hậu Đậu, Có Muốn Lấy Anh Không ?
Chương 68: Ngoại Truyện 5 - End
Cung Lộ Khả Khả
17/09/2021
Sắp tới sinh nhật của Xán Xán và Tiểu Dương, sinh nhật 5 tuổi. Ngoài việc mời người thân, bạn bè ra, Nhã Hi cho phép Xán Xán mời thêm mấy anh đẹp trai bạn của con bé đến. Chẳng hạn như cậu bé hàng xóm mới chuyển đến đầu năm nay, thậm chí Xán Xán còn lấy được số điện thoại của anh diễn viên hôm trước đóng quảng cáo cùng, cũng mời đến luôn, và cậu ta cũng đến thật. Sau khi đến buổi tiệc sinh nhật, thì mới phát hiện đây là em trai của Lưu Tinh.
Xán Xán hôm nay mặc một chiếc váy đỏ, mái tóc chỉ qua vai một tí, hôm nay uốn xoăn nhẹ nhàng, để mái ngố, còn đặc biệt đi giày đỏ, nơ đỏ cho cùng bộ. Nổi bật làn da trắng và đôi mắt to đen láy của cô bé. Xán Xán thừa hưởng đôi mắt to mơ màng, long lanh từ bà và mẹ.
Còn Tiểu Dương hôm nay mặc vest đỏ, rất đáng yêu, Tiểu Dương cũng để mái ngố, mái tóc mềm mại bồng bềnh, khuôn mặt ngây thơ. Hai anh em nhà này khiến cho người ta không nhịn được mà khen đáng yêu.
Xán Xán đặc biệt chạy ra cửa để đón khách của mình. Mấy anh trai vây quanh cô bé, hết ôm lại thơm má, véo má. Cố Minh nhìn con gái, cười, không biết cái tật mê trai này là giống ai đây? Nhã Hi ở trong hắt xì hơi một cái.
Tiểu Dương thấy em gái mình bị mấy anh trai vây quanh, liền chạy ra, nắm tay Xán Xán, kéo ra sau lưng, khuôn mặt nhỏ có chút ương bướng. Rồi không nói không rằng, đưa Xán Xán vào trong. Xán Xán chỉ cười tủm tỉm.
Buổi tiệc sinh nhật bắt đầu, mọi người đều ngồi xung quanh hai đứa trẻ. Đến mục thổi nến, Tiểu Dương ra dáng đàn ông, nhường em gái mình thổi. Xán Xán không từ chối, một hơi thổi hết nến chiếc bánh sinh nhật của mình, còn chiếc bánh của Tiểu Dương, cô bé không thổi, cứ khoanh tay ngồi nhìn Tiểu Dương, ý nói "bánh của ai người đó thổi". Tiểu Dương "đành phải" một hơi thổi nến.
Sinh nhật hai đứa được tặng rất nhiều quà, của Xán Xán là mấy tiểu hành tinh để trang trí hay sách thiên văn, hay là váy. Còn Tiểu Dương là mấy bộ xếp hình, đặc biệt, bố mẹ còn tặng Tiểu Dương một chiếc piano. Cái này là do khi Tiểu Dương đến nhà Tô Hiểu chơi, nhìn thấy chiếc đàn, thấy khá thú vị, muốn học, cả ngày hôm đó còn ở nhà Tô Hiểu chơi đàn, tối còn không muốn về. Thấy thế, Nhã Hi và Cố Minh không ngại mà mua cho con trai chiếc đàn.
Tiểu Dương hôm ở nhà Tô Hiểu, đã học được bài "Happy birthday", bài cơ bản nhất. Hôm nay vẫn nhớ, liền đàn một bài. Nhã Hi và Cố Minh đều kinh ngạc, trông Tiểu Dương bình thường cà lơ phất phơ thế mà giỏi quá. Tô Hiểu nói là cực kì có thiên phú, nhận luôn làm con nuôi, tiện thể dạy thằng bé học đàn. Mà nhắc đến Tô Hiểu, cô nàng này giờ cũng đã kết hôn, là đại thần năm đó mà Tô Hiểu muốn theo đuổi, hai người vẫn chưa có con. Chồng Tô Hiểu đứng bên cạnh cười nuông chiều vợ. Hai vợ chồng Tô Hiểu liền gọi Tiểu Dương là con trai luôn.
Hạ Cảnh Thuần tặng Xán Xán một chiếc váy công chú, dài chạm đất, muốn con bé thử luôn. Xán Xán dù không muốn thử ngay, nhưng vì rất quý cô Hạ nên cũng vào thử. Bộ váy trắng phồng lên, dài chấm đất. Xán Xán vừa bước ra, mọi người "Wow" lên một tiếng. Xán Xán cũng chẳng để ý lắm, đợi mọi người khen rồi liền chạy ngay ra với mấy hành tinh nhỏ vừa được tặng. Mấy lọn tóc xoăn nhẹ rủ xuống khuôn mặt trắng nõn của cô bé, Xán Xán giống hệt một nàng công chúa. Mấy anh trai đều vây quanh chơi tiểu hành tinh nhỏ với cô bé, chốc chốc lại có người véo nhẹ má cô. Cố Minh nhìn thấy, hết nói nổi, mới bé mà đã thu hút con trai thế này, lớn không biết có bao nhiêu người theo đuổi. Cố Minh phán câu nào chuẩn câu đó, Xán Xán lớn lên xinh đẹp, nhiều người theo đuổi, nhưng mà đây là chuyện của tương lai.
Bữa tiệc sinh nhật kết thúc, ai cũng vui vẻ, nhất là hai đứa bé, Tiểu Dương thì thể hiện ra mặt, Xán Xán thì nói nhiều hơn mọi ngày. Vì rất vui, nên hai cô cậu này đòi sang ngủ với bố mẹ. Cố Minh dù không muốn, nhưng cũng không còn cách nào, vì hôm nay là sinh nhật hai đứa mà.
Cả nhà 4 người cùng nằm trên một chiếc giường, nhưng vẫn rất thoải mái, quan trọng là trong lòng ai cũng ấm.
HOÀN.
Lời kết: "Truyện đã hoàn. Thật sự rất rất cảm ơn mọi người, những người đã đọc truyện đến chương cuối cùng này. Vì đây là truyện đầu tay, nên có rất nhiều chỗ sai sót, mong mọi người thông cảm. Cuối cùng, chúc mọi người luôn vui vẻ, mỗi ngày đều vui vẻ."
Xán Xán hôm nay mặc một chiếc váy đỏ, mái tóc chỉ qua vai một tí, hôm nay uốn xoăn nhẹ nhàng, để mái ngố, còn đặc biệt đi giày đỏ, nơ đỏ cho cùng bộ. Nổi bật làn da trắng và đôi mắt to đen láy của cô bé. Xán Xán thừa hưởng đôi mắt to mơ màng, long lanh từ bà và mẹ.
Còn Tiểu Dương hôm nay mặc vest đỏ, rất đáng yêu, Tiểu Dương cũng để mái ngố, mái tóc mềm mại bồng bềnh, khuôn mặt ngây thơ. Hai anh em nhà này khiến cho người ta không nhịn được mà khen đáng yêu.
Xán Xán đặc biệt chạy ra cửa để đón khách của mình. Mấy anh trai vây quanh cô bé, hết ôm lại thơm má, véo má. Cố Minh nhìn con gái, cười, không biết cái tật mê trai này là giống ai đây? Nhã Hi ở trong hắt xì hơi một cái.
Tiểu Dương thấy em gái mình bị mấy anh trai vây quanh, liền chạy ra, nắm tay Xán Xán, kéo ra sau lưng, khuôn mặt nhỏ có chút ương bướng. Rồi không nói không rằng, đưa Xán Xán vào trong. Xán Xán chỉ cười tủm tỉm.
Buổi tiệc sinh nhật bắt đầu, mọi người đều ngồi xung quanh hai đứa trẻ. Đến mục thổi nến, Tiểu Dương ra dáng đàn ông, nhường em gái mình thổi. Xán Xán không từ chối, một hơi thổi hết nến chiếc bánh sinh nhật của mình, còn chiếc bánh của Tiểu Dương, cô bé không thổi, cứ khoanh tay ngồi nhìn Tiểu Dương, ý nói "bánh của ai người đó thổi". Tiểu Dương "đành phải" một hơi thổi nến.
Sinh nhật hai đứa được tặng rất nhiều quà, của Xán Xán là mấy tiểu hành tinh để trang trí hay sách thiên văn, hay là váy. Còn Tiểu Dương là mấy bộ xếp hình, đặc biệt, bố mẹ còn tặng Tiểu Dương một chiếc piano. Cái này là do khi Tiểu Dương đến nhà Tô Hiểu chơi, nhìn thấy chiếc đàn, thấy khá thú vị, muốn học, cả ngày hôm đó còn ở nhà Tô Hiểu chơi đàn, tối còn không muốn về. Thấy thế, Nhã Hi và Cố Minh không ngại mà mua cho con trai chiếc đàn.
Tiểu Dương hôm ở nhà Tô Hiểu, đã học được bài "Happy birthday", bài cơ bản nhất. Hôm nay vẫn nhớ, liền đàn một bài. Nhã Hi và Cố Minh đều kinh ngạc, trông Tiểu Dương bình thường cà lơ phất phơ thế mà giỏi quá. Tô Hiểu nói là cực kì có thiên phú, nhận luôn làm con nuôi, tiện thể dạy thằng bé học đàn. Mà nhắc đến Tô Hiểu, cô nàng này giờ cũng đã kết hôn, là đại thần năm đó mà Tô Hiểu muốn theo đuổi, hai người vẫn chưa có con. Chồng Tô Hiểu đứng bên cạnh cười nuông chiều vợ. Hai vợ chồng Tô Hiểu liền gọi Tiểu Dương là con trai luôn.
Hạ Cảnh Thuần tặng Xán Xán một chiếc váy công chú, dài chạm đất, muốn con bé thử luôn. Xán Xán dù không muốn thử ngay, nhưng vì rất quý cô Hạ nên cũng vào thử. Bộ váy trắng phồng lên, dài chấm đất. Xán Xán vừa bước ra, mọi người "Wow" lên một tiếng. Xán Xán cũng chẳng để ý lắm, đợi mọi người khen rồi liền chạy ngay ra với mấy hành tinh nhỏ vừa được tặng. Mấy lọn tóc xoăn nhẹ rủ xuống khuôn mặt trắng nõn của cô bé, Xán Xán giống hệt một nàng công chúa. Mấy anh trai đều vây quanh chơi tiểu hành tinh nhỏ với cô bé, chốc chốc lại có người véo nhẹ má cô. Cố Minh nhìn thấy, hết nói nổi, mới bé mà đã thu hút con trai thế này, lớn không biết có bao nhiêu người theo đuổi. Cố Minh phán câu nào chuẩn câu đó, Xán Xán lớn lên xinh đẹp, nhiều người theo đuổi, nhưng mà đây là chuyện của tương lai.
Bữa tiệc sinh nhật kết thúc, ai cũng vui vẻ, nhất là hai đứa bé, Tiểu Dương thì thể hiện ra mặt, Xán Xán thì nói nhiều hơn mọi ngày. Vì rất vui, nên hai cô cậu này đòi sang ngủ với bố mẹ. Cố Minh dù không muốn, nhưng cũng không còn cách nào, vì hôm nay là sinh nhật hai đứa mà.
Cả nhà 4 người cùng nằm trên một chiếc giường, nhưng vẫn rất thoải mái, quan trọng là trong lòng ai cũng ấm.
HOÀN.
Lời kết: "Truyện đã hoàn. Thật sự rất rất cảm ơn mọi người, những người đã đọc truyện đến chương cuối cùng này. Vì đây là truyện đầu tay, nên có rất nhiều chỗ sai sót, mong mọi người thông cảm. Cuối cùng, chúc mọi người luôn vui vẻ, mỗi ngày đều vui vẻ."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.