Chương 1: Giới thiệu
Hồng Trần Nguyệt Nga
08/03/2017
"A, tha cho ta đi mà ta xin các ngươi đấy" hai đứa trẻ tầm 5 tuổi xung quanh là bốn nha hoàn đang đánh đập
. tiếng cầu xin tha thiết mà bốn người không nghe chỉ thấy ra tay càng thêm mạnh. Tiểu nha đầu dần mất ý thức thì có ba nam tử chạy lại đánh cho bốn nha hoàn ai đấy đều ngã lăn ra.
" tiểu thư, người không sao chứ người đừng làm Linh Nhi sợ là ,là Linh Nhi hại người rồi nếu không phải vì cứu Linh nhi thì người không bị đánh" tiểu nha đầu đỡ Mộ Dung Nhan dậy.
" Nhan Nhi ,muội không sao chứ" Mộ Dung Thành hỏi .
" Đại ca. Nhị ca, Tam ca, muội không sao" Mộ Dung Nhan mỉm cười, nói rồi đứng dậy đi thử cho mấy đại ca xem.
"A" Mộ Dung Nhan cố gắn che dấu cơn đau.
" muội đau thì nói đi đừng cố nhịn làm gì" Mộ Dung Khanh lên tiếng rồi bế Mộ Dung Nhan về hậu viện
" muội nghỉ ngơi đi ,Linh nhi đây là dược san nhớ bôi thuốc đúng giờ cho tiểu thư " Mộ Dung Thành đưa cho nha hoàn Mộ Dung Nhan dược san và dặn dò
*****************************************
Năm công nguyên thứ 40 Tiên hoàng Băng Hà , thái tử Nam Cung Chiêu lên ngôi nhờ Mộ tướng quân dẹp phản loạn nên lên ngôi vàng rất thuận lợi . Đại nữ nhi thừa tướng là Mộ Dung Tình tiến cung được Hoàng thượng rất sủng ái ít lâu sau nàng sinh hạ được hoàng tử lập tức được phong làm Hoàng hậu .
Năm công nguyên thứ 40 sau khi Lên ngôi Nam Cung Chiêu lấy danh hiệu là Nam An Bình được vài năm thái bình dân an thì các nước khác dăm đe bờ cõi nước nam lúc này. Thất hoàng tử xin ra chiến trường dẹp loạn .
Sau khi ra chiến trường hai năm thất Hoàng tử dẹp hết giặc lập nhiều chiến công .và trở về nước được phong danh hiệu là chiến thần.
**************
" thất đệ ,Mộ tướng quân vất vả cho đệ rồi" Nam Cung Chiêu nói lời an ủi
" Hoàng Thượng, đó là trách nhiệm của thần đệ" Nam Cung Lăng nói
" thôi đệ đi đường cũng vất vả rồi về nghỉ ngơi đi, tối nay ta sẽ mở tiệc tẩy trần và mừng thắng lợi cho đệ" Nam Cung Chiêu nói xong rồi tất cả bãi triều.
Mộ Dung phủ thì rất náo nhiệt ai cũng bận rộn tất nập làm việc.
" phu nhân, tướng quân về rồi " một nô tài chạy vào phòng khách.
" hả vậy sao mau ra đón lão gia về " Đại phu nhân nghe xong lập tức nhanh chóng ra ngoài đón phu quân
Đằng xa có một bóng dáng người trung liên ngồi trên lưng ngựa đang chậm dãi bước tới phủ .Mộ Dung Nhan đứng sau lưng mấy đại ca và đại tỷ tong lòng thì thản nhiên không quan tâm xung quanh
"Lão gia, cuối cùng người cũng về rồi" Đại phu nhân khóc lóc nói
"Lan Nhi, cực khổ cho nàng rồi" Mộ Dung Gia nắm tay đại phu nhân rồi bước vào nhà
" lão gia, đó là trách nhiệm của thiếp" Đại phu nhân đoan trang hiền thục lên tiếng
Sau khi vào phòng nhìn tất cả mọi người trong phòng ,đến lúc nhìn tới một nữ nhi mặc áo hồng trên đầu cấm một chiếc trâm ngọc.
" cô nương, kia là ai vậy" Mộ Dung Gia hỏi đại phu nhân
" người không nhận ra Nhan nhi sao tứ nữ nhi của người hây " Mộ Dung Thành lên tiếng khi đại phu nhân còn đang ngơ ngác không biết trả lời ra sao
" Nhan Nhi, là nữ nhi của thiếp" Tam phu nhân lên tiếng giải nghi ngờ cho Mộ Dung Gia ( t/g: ngay cả nữ nhi mình còn khôn nhớ thật đáng buồn)
" Nhan Nhi mau lại đây phu thân xem nào" Mộ Dung Gia lên tiếng Mộ Dung Nhan đi đến trước mặt Mộ Dung Gia, sau Mộ hồi đánh giá Mộ Dung Nhan
" sao phải tre mặt bỏ ra khăn ra cho ta xem " Mộ Dung Gia nói
" bỏ khăn ra e dọa người phải sợ " Mộ Dung Nhan trả lời
" không sao ta chinh chiến xa trường bao nhiêu năm chưa bao giờ phải sợ " Mộ Dung Gia giọng uy nghiêm nó Mộ Dung Nhan nghe vậy liền thoát khăn xuống, trong phòng im lặng có người khi nhìn thấy dung nhan Mộ Dung Nhan phải ngất vì quá sợ. Mộ Dung Gia mặt cứng đờ lại Mộ Dung Nhan liền tre mặt lại .
" ta thật vô trách nhiệm không làm tròn bổn phận người cha của mình, nhưng ngươi yên tâm ta sẽ tìm cách chữa trị dung nhan cho ngươi
. tiếng cầu xin tha thiết mà bốn người không nghe chỉ thấy ra tay càng thêm mạnh. Tiểu nha đầu dần mất ý thức thì có ba nam tử chạy lại đánh cho bốn nha hoàn ai đấy đều ngã lăn ra.
" tiểu thư, người không sao chứ người đừng làm Linh Nhi sợ là ,là Linh Nhi hại người rồi nếu không phải vì cứu Linh nhi thì người không bị đánh" tiểu nha đầu đỡ Mộ Dung Nhan dậy.
" Nhan Nhi ,muội không sao chứ" Mộ Dung Thành hỏi .
" Đại ca. Nhị ca, Tam ca, muội không sao" Mộ Dung Nhan mỉm cười, nói rồi đứng dậy đi thử cho mấy đại ca xem.
"A" Mộ Dung Nhan cố gắn che dấu cơn đau.
" muội đau thì nói đi đừng cố nhịn làm gì" Mộ Dung Khanh lên tiếng rồi bế Mộ Dung Nhan về hậu viện
" muội nghỉ ngơi đi ,Linh nhi đây là dược san nhớ bôi thuốc đúng giờ cho tiểu thư " Mộ Dung Thành đưa cho nha hoàn Mộ Dung Nhan dược san và dặn dò
*****************************************
Năm công nguyên thứ 40 Tiên hoàng Băng Hà , thái tử Nam Cung Chiêu lên ngôi nhờ Mộ tướng quân dẹp phản loạn nên lên ngôi vàng rất thuận lợi . Đại nữ nhi thừa tướng là Mộ Dung Tình tiến cung được Hoàng thượng rất sủng ái ít lâu sau nàng sinh hạ được hoàng tử lập tức được phong làm Hoàng hậu .
Năm công nguyên thứ 40 sau khi Lên ngôi Nam Cung Chiêu lấy danh hiệu là Nam An Bình được vài năm thái bình dân an thì các nước khác dăm đe bờ cõi nước nam lúc này. Thất hoàng tử xin ra chiến trường dẹp loạn .
Sau khi ra chiến trường hai năm thất Hoàng tử dẹp hết giặc lập nhiều chiến công .và trở về nước được phong danh hiệu là chiến thần.
**************
" thất đệ ,Mộ tướng quân vất vả cho đệ rồi" Nam Cung Chiêu nói lời an ủi
" Hoàng Thượng, đó là trách nhiệm của thần đệ" Nam Cung Lăng nói
" thôi đệ đi đường cũng vất vả rồi về nghỉ ngơi đi, tối nay ta sẽ mở tiệc tẩy trần và mừng thắng lợi cho đệ" Nam Cung Chiêu nói xong rồi tất cả bãi triều.
Mộ Dung phủ thì rất náo nhiệt ai cũng bận rộn tất nập làm việc.
" phu nhân, tướng quân về rồi " một nô tài chạy vào phòng khách.
" hả vậy sao mau ra đón lão gia về " Đại phu nhân nghe xong lập tức nhanh chóng ra ngoài đón phu quân
Đằng xa có một bóng dáng người trung liên ngồi trên lưng ngựa đang chậm dãi bước tới phủ .Mộ Dung Nhan đứng sau lưng mấy đại ca và đại tỷ tong lòng thì thản nhiên không quan tâm xung quanh
"Lão gia, cuối cùng người cũng về rồi" Đại phu nhân khóc lóc nói
"Lan Nhi, cực khổ cho nàng rồi" Mộ Dung Gia nắm tay đại phu nhân rồi bước vào nhà
" lão gia, đó là trách nhiệm của thiếp" Đại phu nhân đoan trang hiền thục lên tiếng
Sau khi vào phòng nhìn tất cả mọi người trong phòng ,đến lúc nhìn tới một nữ nhi mặc áo hồng trên đầu cấm một chiếc trâm ngọc.
" cô nương, kia là ai vậy" Mộ Dung Gia hỏi đại phu nhân
" người không nhận ra Nhan nhi sao tứ nữ nhi của người hây " Mộ Dung Thành lên tiếng khi đại phu nhân còn đang ngơ ngác không biết trả lời ra sao
" Nhan Nhi, là nữ nhi của thiếp" Tam phu nhân lên tiếng giải nghi ngờ cho Mộ Dung Gia ( t/g: ngay cả nữ nhi mình còn khôn nhớ thật đáng buồn)
" Nhan Nhi mau lại đây phu thân xem nào" Mộ Dung Gia lên tiếng Mộ Dung Nhan đi đến trước mặt Mộ Dung Gia, sau Mộ hồi đánh giá Mộ Dung Nhan
" sao phải tre mặt bỏ ra khăn ra cho ta xem " Mộ Dung Gia nói
" bỏ khăn ra e dọa người phải sợ " Mộ Dung Nhan trả lời
" không sao ta chinh chiến xa trường bao nhiêu năm chưa bao giờ phải sợ " Mộ Dung Gia giọng uy nghiêm nó Mộ Dung Nhan nghe vậy liền thoát khăn xuống, trong phòng im lặng có người khi nhìn thấy dung nhan Mộ Dung Nhan phải ngất vì quá sợ. Mộ Dung Gia mặt cứng đờ lại Mộ Dung Nhan liền tre mặt lại .
" ta thật vô trách nhiệm không làm tròn bổn phận người cha của mình, nhưng ngươi yên tâm ta sẽ tìm cách chữa trị dung nhan cho ngươi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.