Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười
Chương 2
Vô Danh
09/08/2013
Bé quay mặt bước thẳng :”Hắn xem thường mình quá rồi đấy. Cứ chờ xem, bổn cô nương sẽ cho ngươi ngóc đầu nhìn lên… mỏi cổ!! 0___o !! Hix! ”
Từ đó, cả hai gặp ở đâu là y như rằng chiến tranh bùng nổ !!! Hehehheee….Oan gia mờ!!^^
Nhưng dù bé cố gắng đến đâu thì lần nào ket61 quả của hắn cũng trên bé 1 bậc, càng làm bé tức mún xịt khói. >__< (sr nha tt). còn hắn thì cười ngạo nghễ với chiến thắng vang dội. đến ngày cuối cùng, ket61 quà như dự đoán : bé thua hắn!!! tt__tt. trong khi bé đang sầu não vô cùng thì hắn ở đâu đó tiến đến, vô cùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai bé “an ủi , động viên” :
_Thui! Kết quả có roài, từ nay you cứ yên phận là nô tì của tui đi nghen! Cố gắng làm việc chăm chỉ hén!! ^^
Bé lừ hắn, nắm cổ áo hắn, giật mạnh :
_Nè! Nói thật đi!! You có hối lộ thầy cô ko vậy!!?? Nghĩ sao tui thua you hả trời TT__TT
Hắn phì cười trước thái độ của bé:
_Bậy bạ ko à! Tui vô cùng trong sạch nha, đừng nghĩ bậy mà oan uổng sự trong sạch như nước sông Hoàng Hà trong lòng tui ( Tới giờ nổ rùi! )…
_Vậy sao tui lại thua you được chứ hả!?? Hồi giờ you có bao giờ đứng trong top đâu!??
_Đó là vì tui ko thick!! You nghĩ coi 1 người vừa đẹp trai ( Ặc.. ), giỏi thể thao (100%), tốt bụng và hiền lành như…. tui (Hơi quá thì phải??) có nhìu fan quá rầu. Giờ cho học giỏi vào fan đâu mà chứa đủ hả?? ^__^ (Chảnh nữa!! ^^)
Bé xụi lơ với giả thiết của hắn. Ai chứ hắn thì fan xếp hàng dài dài…..Bé thở dài :”Quân tử nhất ngôn, đành chấp nhận vậy!!! TT__TT Cuộc đời thật ko công bằng!! ”
_Thui được roài! Tui chấp nhận làn nô lệ cho you!!
_Có thế chứ!!! ^___^
Hắn cười khoái chí, khoác vai bé kéo đi. Bé giật mình, đỏ mặt :
_Nè! Làm gì vậy???
_Đi ăn mừng tui thắng you chứ gì !!! You bao.
_Hừ!! Khôn lỏi nhỉ!!??
Cả 2 người vui mừng với chiến thắng hoàn hảo, người đau khổ với kết quả sét đánh … hùng hổ đi vào căn tin trường. Chiến đấu típ!! (Ăn thi nào bà kon!! ^___^)
Đám fan thì khỏi phải nói, đau lòng hết bít : Hoàng tử sao lại thân mật với con bé xấu xí đó thế nhỉ??? 0___o (Hehhehee…..)
Ngày hum sau….
Hắn hẹn bé ra sau sân trường. Vì chưa hỏi số phone nên hắn nhờ bạn … hạc giấy chuyển tin dùm!! Ngày xưa người ta hay làm vậy để chuyển tin (Ko bít có hok nữa ^^!)
_Này!! You gọi tui ra đây = con jì dzậy??
Hắn ngơ ngác nhìn bé :
_Bộ hok bít hạc giấy ah!??
_Tưởng con cò suy dinh dưỡng!!?? 0__o
_Thâu bà! Con hạc người ta xinh xinh dễ thương thế này mà nghĩ sao ra con cò suy duy dưỡng hả??? (Hắn mém xỉu với trí tưởng tượng phong của của bé!)
Bé phì cười :
_Đùa thôi! Mà gọi tôi ra đây có chiện jì hok???
_Ăn cơm trưa !
_Khỏi cần! Tui tự mua ăn ở căn tin là được roài.
_You đừng làm bộ nữa được hok!? – Hắn kéo bé xuống ngồi cạnh hắn- Ai chả bít trưa nào you cũng ra đây học bài, chứ ăn uống gì đâu!
Bé ngạc nhiên :
_Sao you bít??
_Bụng you đang kêu kìa! ^^
Ọc… Ọc……
Bé đỏ mặt:
_Ơ!! “___”
_Thui! Ham học cũng vừa vừa thôi chứ, ăn đi nè!!
Hắn gắp 1 miếng bánh thiệt to , đưa lên miệng bé , mỉm cười ~^__^~!!
Bé nhăn mặt :
_Đừng làm vẻ mặt đó với tui , nổi da gà bây giờ!!
Bé ngoan ngoãn ngoạm luôn miếng bánh to oạch. Vừa ăn vừa suy tư….. Chợt, bé reo lên:
_A!!! Ngoan ghê nghen!
_Tất nhiên! Tui làm mà
_Hả????
Bé suýt nghẹn :”Thiệt hả trời!! Hắn mà làm được ngoan vầy….”
_Đừng nhìn tui với ánh mắt đó!! Tui ở riêng thì phải tự lo cho mình rồi.
_Ờ….Ờ….- Bé cười méo xẹo. “HẮn hoàn hảo vậy sao??” ^^
_You đừng nhìn tui như vậy!! Ăn cho nhìu vào , người gì mà eo nhách , giơ xương ra ko quyến rũ tẹo nào!! (Chê ác lun!! TT__TT)
_Kệ người ta! – Bé vẫn ngấu nghiến ăn, ko wan tâm đến lới nói của hắn.
_Ngày mai, you sẽ làm cơm nghen!
Bé giật nảy mình :
_Sao thế ??? You làm ngon mà!
_Tui ko thick. Tui mún coi tài nấu nướng của you đến mức nào !
Bé sặc nước… Hix!!! Bé nhớ lại là mỗi lần vào bếp học nấu ăn là coi như cái bếp sắp nổ đến nơi. Mấy lần làm cơm cho ba mẹ ăn là mấy lần ba mẹ viện cớ bận việc đột xuất , chạy còn nhanh hơn có khủng bố đến. Bé ngại nhất nấu nướng !!! TT___TT Vậy mà hắn….
_Tui nghĩ you nên làm đi, tui ngại nhất nấu ăn đó.
_Sao lại ngại chứ!!
“Hắn mún giết mình ah!! Huhuhuuhuu…..Chắc chết quá!! ”
_Ah là vì…. Tui nấu ăn…… rất ngon , sợ you ăn xong lại đòi tui làm suốt đời nữa thì phiền lắm !!!
Bé chợt giật bắn :” Sao mình lại nói là “suốt đời” nhỉ??? Dễ gây hỉu lầm chết được. Mong hắn đừng bắt bẻ mình câu ấy “. Bé lén nhìn hắn. Hắn phì cười :
_Vậy tui càng mún xem thử tài nghệ nấu ăn của nô tì mình là như thế nào để học hỏi thêm đây!! You nhớ làm cho tui nha. – Hắn nở nụ cười đẹp ngất ngây (Ui!!) nhìn bé.
Bé chợt đỏ mặt trước câu nói của hắn và nụ cười chết tiệt ấy… Sao mà nó dễ thương thế nhỉ??? Hihiihihih…… ^^
Oa!!…… Ngon wá !!! Thui, tui ngủ 1 chút nha , you cứ ăn típ đi.
Hắn lăn đùng ra đất, thiếp đi. Chợt hắn ngồi bật dậy :
_Nè you! Trước mặt tui you ko cần mang cái kính nặng chình ình trước mặt như vầy đâu.
Rồi hắn nhanh tay tháo kính bé ra trước khi bé kịp phản ứng gì hơn, rùi lăn ra cỏ ngủ típ. “Cú thật!! Sao cái jì hắn cũng tự ý làm thế nhỉ !? Có ngày mình sẽ băm vằm hắn ra thành ngàn mảnh…. cho hắn ngóc đầu lên cũng ko nổi mà nhìn thì chỉ… mỏi cổ mà thôi !!”
Hix!!! Thù áx lun >__<
Nhưng thui kệ, hắn đã bít thì cũng chả sao. Bé thở nhẹ, thu dọn hộp cơm sang 1 bên, bé dựa người vào gốc cây ngủ ngon lành cạnh hắn.
Nắng buổi trưa chiếu qua tán cây thật nhẹ nhàng và êm dịu như tuổi học trò hồn nhiên và vô lo………..
Bé mở mắt nhìn lên trời, mỉm cười sảng khoái :
_Sướng thật! Ăn no rồi ngủ 1 giấc là tuyệt nhất. Còn sớm tranh thủ vào lớp thui.
Nhưng bé chợt khựng lại, đôi chân bé nặng tê nhấc lên ko nổi :”Hắn làm cái wái jì với mình thế này!!! “………
Được vài giây sau khi đã trấn tĩnh , bé lập tức ngồi dậy :”Trời woai! Sao mình lại nằm cạnh hắn thế này. Còn gối đầu lên tay hắn nữa chứ !? Mún khóc mà cũng mún cười wá ” Hix!! ^^
Bé giật áo hắn :
_Này, dậy ngay!!! Dậy ngay cho tui!!
Hắn từ từ mở mắt, ngáp ngái ngủ, nhìn bé vẻ mặt ngây thơ ^^. Bé nén giận :”Cứ làm như ta đây trong sạch lắm ko bằng. Dám đụng vào người ta , nhà ngươi to gan lắm!!”
_Nói rõ đi : Sao tui lại nằm cạnh you hả?????
_Hở ??? – Hắn ngây ra , hẻm hỉu – Ai …. là sao?? AH! Hỉu rầu. Để tui từ từ nói , you đừng sát khí ghê vậy !! !__!
_Uhm!! – Bé gật đầu, chong mắt lên nhìn hắn …. nhẹ nhàng (hic!!)
_Nghe nè nghen!! Đó là lỗi do you chứ ko phải tại tui!!
_Hả??? – Bé hét lên
Hắn trịnh trọng ngồi xếp bằng lại, vẻ mặt vô cùng và vô cùng…… nghiêm túc (Vì dù mún cười lắm nhưng hắn ko cười nổi ) :
_E hèm!! Lúc đó tui đang say giấc thì bỗng dưng tui thấy có cái gì đó (nói chung) như quả … núi đè lên tui. ^^ Mở mắt ra thì ra là you !!! Chắc lúc đó you ngủ dựa vào cây, do ngồi ko vững nên ngã vào người tui chứ gì???
Bé ngượng chín mặt, xua tay bảo hắn kể típ. Hắn mỉm cười nhưng mặt vẫn (giả vờ) lạnh như băng típ tục câu chiện :
_Tui định đi chỗ khác ngủ nhưng …. Ai ngờ vừa đứng lên, you nắm quần tui khiến tui ngã chỏng cẵng. Đau mún chết nhưng ko thể la you được…. Hix!
Bé ôm bụng cười :
_Hahahhaaa……
_Thâu bà!!! Thấy tui đau khổ you vui lắm hả???
_Ơ !!! Đâu có đâu – Bé vừa lắc đầu vừa cố nhịn cười. ^^ – You kể típ đi.
_Uhm….Sau đó you cứ nắm áo tui hok cho tui đi nên tui đành nằm x
uống cạnh you….. ngủ típ. ~^__^~. Hết roài!!
_Ông là đồ cơ hội. Đáng nhẽ phải đánh thức tui dậy chứ??
_You ngủ say quá , tui ko mún bị oánh.
_Nhưng ……
Bé chưa kịp cãi típ thì :
_REENNNG……RRENGGG……………RE………… ..
Giật mình, bé tức tốc mang kính vào, sửa soạn lại quần áo rùi …. chạy như bay vào lớp.
_Thui, hok thèm cãi nhau với you nữa. Tui vào học đây.You cũng nên vào sớm đi.
Hắn gọi với theo:
_Nè! Nhớ làm cơm đó nha.
_Tùy!!! – Bé lè lưỡi lừ hắn.
Điệu bộ lạ lùng ấy của bé làm hắn phì cười :
_Bé dễ thương hơn mình nghĩ đấy!!! Thú vị thật.
Còn bé thì đỏ mặt vì lần đầu tiên nói chuyện thân mật với 1 tên boy lạ hoắc.
Những buổi trưa sau đó với thân phận là ốsin (Hix!), bé lun đều đặn làm cơm cho hắn và bé. Cố gắng lắm nhưng lúc nào cũng bị hắn tìm cách chọc ngoáy :
_Nè you! Hôm nay you nấu ăn hư mấy cái nồi, mấy cái xoong?? ^^
_Hum nay nhà bếp có bị sập hok??? >__<
_You nướng thịt mà tui cứ tưởng tui đang ăn …. nhầm than đó!!! (Miếng thịt bị cháy đen 1 cách thảm hại)
_Đồ xào you làm mặn chát vầy nè!!!? Lại nhầm đường và muối ah!!?
……
=> Tài nấu ăn của bé bị ÂM hoàn toàn TT__TT(Giống VA ghê!! ^^)
Bé cú lắm nhưng ko sao trả thù được vì hắn wá giỏi chiện nấu ăn. OH MY GOD!!!
_Vậy ông chỉ tui nấu ăn đi, ngồi đó ăn cơm của người ta hoài mà la !!
_You chịu nhận tui làm sư phụ hả??? ^__^
_Uhm! Nhưng you phải chỉ tui đàng hoàng đó.
_Tốt thui! Chủ nhật – 8h sáng – nhớ mua đồ ăn nghen !!
_Ờ …..
Bé mỉm cười , rùi hắn sẽ bít tay bé!!! Hahahhaaa……
Chủ nhật đến, bé đi chợ mua 1 thúng đồ ăn và lăm lăm đi đến nhà hắn.
(Bấm chuông):
_Ring….. Ring……Có khách đến !!!……..
Im lặng!
_Ring….. Ring……Có khách đến !!!……..
Lặng im!
Tức mình bé đập cưả :
_Rầm!! Rầm!! Này!! Mở cưả hok hả??? Hẹn ngươì ta roài để đứng ngoài chờ ah!!???
Lịch kịch…! Hắn chạy ra mở cưả.
Một cáí đầu rối xù mò ra trước, gương mặt ngáp ngắn ngáp dài (Mơí ngủ dậy ạ!! ^^) & điều duy nhất nổi bật là hắn mặc độc nhất ….. 1 cái quần.
Bé mở tròn mắt…..
Oh my god!!!
Nice body !!
Từ đó, cả hai gặp ở đâu là y như rằng chiến tranh bùng nổ !!! Hehehheee….Oan gia mờ!!^^
Nhưng dù bé cố gắng đến đâu thì lần nào ket61 quả của hắn cũng trên bé 1 bậc, càng làm bé tức mún xịt khói. >__< (sr nha tt). còn hắn thì cười ngạo nghễ với chiến thắng vang dội. đến ngày cuối cùng, ket61 quà như dự đoán : bé thua hắn!!! tt__tt. trong khi bé đang sầu não vô cùng thì hắn ở đâu đó tiến đến, vô cùng nhẹ nhàng đặt tay lên vai bé “an ủi , động viên” :
_Thui! Kết quả có roài, từ nay you cứ yên phận là nô tì của tui đi nghen! Cố gắng làm việc chăm chỉ hén!! ^^
Bé lừ hắn, nắm cổ áo hắn, giật mạnh :
_Nè! Nói thật đi!! You có hối lộ thầy cô ko vậy!!?? Nghĩ sao tui thua you hả trời TT__TT
Hắn phì cười trước thái độ của bé:
_Bậy bạ ko à! Tui vô cùng trong sạch nha, đừng nghĩ bậy mà oan uổng sự trong sạch như nước sông Hoàng Hà trong lòng tui ( Tới giờ nổ rùi! )…
_Vậy sao tui lại thua you được chứ hả!?? Hồi giờ you có bao giờ đứng trong top đâu!??
_Đó là vì tui ko thick!! You nghĩ coi 1 người vừa đẹp trai ( Ặc.. ), giỏi thể thao (100%), tốt bụng và hiền lành như…. tui (Hơi quá thì phải??) có nhìu fan quá rầu. Giờ cho học giỏi vào fan đâu mà chứa đủ hả?? ^__^ (Chảnh nữa!! ^^)
Bé xụi lơ với giả thiết của hắn. Ai chứ hắn thì fan xếp hàng dài dài…..Bé thở dài :”Quân tử nhất ngôn, đành chấp nhận vậy!!! TT__TT Cuộc đời thật ko công bằng!! ”
_Thui được roài! Tui chấp nhận làn nô lệ cho you!!
_Có thế chứ!!! ^___^
Hắn cười khoái chí, khoác vai bé kéo đi. Bé giật mình, đỏ mặt :
_Nè! Làm gì vậy???
_Đi ăn mừng tui thắng you chứ gì !!! You bao.
_Hừ!! Khôn lỏi nhỉ!!??
Cả 2 người vui mừng với chiến thắng hoàn hảo, người đau khổ với kết quả sét đánh … hùng hổ đi vào căn tin trường. Chiến đấu típ!! (Ăn thi nào bà kon!! ^___^)
Đám fan thì khỏi phải nói, đau lòng hết bít : Hoàng tử sao lại thân mật với con bé xấu xí đó thế nhỉ??? 0___o (Hehhehee…..)
Ngày hum sau….
Hắn hẹn bé ra sau sân trường. Vì chưa hỏi số phone nên hắn nhờ bạn … hạc giấy chuyển tin dùm!! Ngày xưa người ta hay làm vậy để chuyển tin (Ko bít có hok nữa ^^!)
_Này!! You gọi tui ra đây = con jì dzậy??
Hắn ngơ ngác nhìn bé :
_Bộ hok bít hạc giấy ah!??
_Tưởng con cò suy dinh dưỡng!!?? 0__o
_Thâu bà! Con hạc người ta xinh xinh dễ thương thế này mà nghĩ sao ra con cò suy duy dưỡng hả??? (Hắn mém xỉu với trí tưởng tượng phong của của bé!)
Bé phì cười :
_Đùa thôi! Mà gọi tôi ra đây có chiện jì hok???
_Ăn cơm trưa !
_Khỏi cần! Tui tự mua ăn ở căn tin là được roài.
_You đừng làm bộ nữa được hok!? – Hắn kéo bé xuống ngồi cạnh hắn- Ai chả bít trưa nào you cũng ra đây học bài, chứ ăn uống gì đâu!
Bé ngạc nhiên :
_Sao you bít??
_Bụng you đang kêu kìa! ^^
Ọc… Ọc……
Bé đỏ mặt:
_Ơ!! “___”
_Thui! Ham học cũng vừa vừa thôi chứ, ăn đi nè!!
Hắn gắp 1 miếng bánh thiệt to , đưa lên miệng bé , mỉm cười ~^__^~!!
Bé nhăn mặt :
_Đừng làm vẻ mặt đó với tui , nổi da gà bây giờ!!
Bé ngoan ngoãn ngoạm luôn miếng bánh to oạch. Vừa ăn vừa suy tư….. Chợt, bé reo lên:
_A!!! Ngoan ghê nghen!
_Tất nhiên! Tui làm mà
_Hả????
Bé suýt nghẹn :”Thiệt hả trời!! Hắn mà làm được ngoan vầy….”
_Đừng nhìn tui với ánh mắt đó!! Tui ở riêng thì phải tự lo cho mình rồi.
_Ờ….Ờ….- Bé cười méo xẹo. “HẮn hoàn hảo vậy sao??” ^^
_You đừng nhìn tui như vậy!! Ăn cho nhìu vào , người gì mà eo nhách , giơ xương ra ko quyến rũ tẹo nào!! (Chê ác lun!! TT__TT)
_Kệ người ta! – Bé vẫn ngấu nghiến ăn, ko wan tâm đến lới nói của hắn.
_Ngày mai, you sẽ làm cơm nghen!
Bé giật nảy mình :
_Sao thế ??? You làm ngon mà!
_Tui ko thick. Tui mún coi tài nấu nướng của you đến mức nào !
Bé sặc nước… Hix!!! Bé nhớ lại là mỗi lần vào bếp học nấu ăn là coi như cái bếp sắp nổ đến nơi. Mấy lần làm cơm cho ba mẹ ăn là mấy lần ba mẹ viện cớ bận việc đột xuất , chạy còn nhanh hơn có khủng bố đến. Bé ngại nhất nấu nướng !!! TT___TT Vậy mà hắn….
_Tui nghĩ you nên làm đi, tui ngại nhất nấu ăn đó.
_Sao lại ngại chứ!!
“Hắn mún giết mình ah!! Huhuhuuhuu…..Chắc chết quá!! ”
_Ah là vì…. Tui nấu ăn…… rất ngon , sợ you ăn xong lại đòi tui làm suốt đời nữa thì phiền lắm !!!
Bé chợt giật bắn :” Sao mình lại nói là “suốt đời” nhỉ??? Dễ gây hỉu lầm chết được. Mong hắn đừng bắt bẻ mình câu ấy “. Bé lén nhìn hắn. Hắn phì cười :
_Vậy tui càng mún xem thử tài nghệ nấu ăn của nô tì mình là như thế nào để học hỏi thêm đây!! You nhớ làm cho tui nha. – Hắn nở nụ cười đẹp ngất ngây (Ui!!) nhìn bé.
Bé chợt đỏ mặt trước câu nói của hắn và nụ cười chết tiệt ấy… Sao mà nó dễ thương thế nhỉ??? Hihiihihih…… ^^
Oa!!…… Ngon wá !!! Thui, tui ngủ 1 chút nha , you cứ ăn típ đi.
Hắn lăn đùng ra đất, thiếp đi. Chợt hắn ngồi bật dậy :
_Nè you! Trước mặt tui you ko cần mang cái kính nặng chình ình trước mặt như vầy đâu.
Rồi hắn nhanh tay tháo kính bé ra trước khi bé kịp phản ứng gì hơn, rùi lăn ra cỏ ngủ típ. “Cú thật!! Sao cái jì hắn cũng tự ý làm thế nhỉ !? Có ngày mình sẽ băm vằm hắn ra thành ngàn mảnh…. cho hắn ngóc đầu lên cũng ko nổi mà nhìn thì chỉ… mỏi cổ mà thôi !!”
Hix!!! Thù áx lun >__<
Nhưng thui kệ, hắn đã bít thì cũng chả sao. Bé thở nhẹ, thu dọn hộp cơm sang 1 bên, bé dựa người vào gốc cây ngủ ngon lành cạnh hắn.
Nắng buổi trưa chiếu qua tán cây thật nhẹ nhàng và êm dịu như tuổi học trò hồn nhiên và vô lo………..
Bé mở mắt nhìn lên trời, mỉm cười sảng khoái :
_Sướng thật! Ăn no rồi ngủ 1 giấc là tuyệt nhất. Còn sớm tranh thủ vào lớp thui.
Nhưng bé chợt khựng lại, đôi chân bé nặng tê nhấc lên ko nổi :”Hắn làm cái wái jì với mình thế này!!! “………
Được vài giây sau khi đã trấn tĩnh , bé lập tức ngồi dậy :”Trời woai! Sao mình lại nằm cạnh hắn thế này. Còn gối đầu lên tay hắn nữa chứ !? Mún khóc mà cũng mún cười wá ” Hix!! ^^
Bé giật áo hắn :
_Này, dậy ngay!!! Dậy ngay cho tui!!
Hắn từ từ mở mắt, ngáp ngái ngủ, nhìn bé vẻ mặt ngây thơ ^^. Bé nén giận :”Cứ làm như ta đây trong sạch lắm ko bằng. Dám đụng vào người ta , nhà ngươi to gan lắm!!”
_Nói rõ đi : Sao tui lại nằm cạnh you hả?????
_Hở ??? – Hắn ngây ra , hẻm hỉu – Ai …. là sao?? AH! Hỉu rầu. Để tui từ từ nói , you đừng sát khí ghê vậy !! !__!
_Uhm!! – Bé gật đầu, chong mắt lên nhìn hắn …. nhẹ nhàng (hic!!)
_Nghe nè nghen!! Đó là lỗi do you chứ ko phải tại tui!!
_Hả??? – Bé hét lên
Hắn trịnh trọng ngồi xếp bằng lại, vẻ mặt vô cùng và vô cùng…… nghiêm túc (Vì dù mún cười lắm nhưng hắn ko cười nổi ) :
_E hèm!! Lúc đó tui đang say giấc thì bỗng dưng tui thấy có cái gì đó (nói chung) như quả … núi đè lên tui. ^^ Mở mắt ra thì ra là you !!! Chắc lúc đó you ngủ dựa vào cây, do ngồi ko vững nên ngã vào người tui chứ gì???
Bé ngượng chín mặt, xua tay bảo hắn kể típ. Hắn mỉm cười nhưng mặt vẫn (giả vờ) lạnh như băng típ tục câu chiện :
_Tui định đi chỗ khác ngủ nhưng …. Ai ngờ vừa đứng lên, you nắm quần tui khiến tui ngã chỏng cẵng. Đau mún chết nhưng ko thể la you được…. Hix!
Bé ôm bụng cười :
_Hahahhaaa……
_Thâu bà!!! Thấy tui đau khổ you vui lắm hả???
_Ơ !!! Đâu có đâu – Bé vừa lắc đầu vừa cố nhịn cười. ^^ – You kể típ đi.
_Uhm….Sau đó you cứ nắm áo tui hok cho tui đi nên tui đành nằm x
uống cạnh you….. ngủ típ. ~^__^~. Hết roài!!
_Ông là đồ cơ hội. Đáng nhẽ phải đánh thức tui dậy chứ??
_You ngủ say quá , tui ko mún bị oánh.
_Nhưng ……
Bé chưa kịp cãi típ thì :
_REENNNG……RRENGGG……………RE………… ..
Giật mình, bé tức tốc mang kính vào, sửa soạn lại quần áo rùi …. chạy như bay vào lớp.
_Thui, hok thèm cãi nhau với you nữa. Tui vào học đây.You cũng nên vào sớm đi.
Hắn gọi với theo:
_Nè! Nhớ làm cơm đó nha.
_Tùy!!! – Bé lè lưỡi lừ hắn.
Điệu bộ lạ lùng ấy của bé làm hắn phì cười :
_Bé dễ thương hơn mình nghĩ đấy!!! Thú vị thật.
Còn bé thì đỏ mặt vì lần đầu tiên nói chuyện thân mật với 1 tên boy lạ hoắc.
Những buổi trưa sau đó với thân phận là ốsin (Hix!), bé lun đều đặn làm cơm cho hắn và bé. Cố gắng lắm nhưng lúc nào cũng bị hắn tìm cách chọc ngoáy :
_Nè you! Hôm nay you nấu ăn hư mấy cái nồi, mấy cái xoong?? ^^
_Hum nay nhà bếp có bị sập hok??? >__<
_You nướng thịt mà tui cứ tưởng tui đang ăn …. nhầm than đó!!! (Miếng thịt bị cháy đen 1 cách thảm hại)
_Đồ xào you làm mặn chát vầy nè!!!? Lại nhầm đường và muối ah!!?
……
=> Tài nấu ăn của bé bị ÂM hoàn toàn TT__TT(Giống VA ghê!! ^^)
Bé cú lắm nhưng ko sao trả thù được vì hắn wá giỏi chiện nấu ăn. OH MY GOD!!!
_Vậy ông chỉ tui nấu ăn đi, ngồi đó ăn cơm của người ta hoài mà la !!
_You chịu nhận tui làm sư phụ hả??? ^__^
_Uhm! Nhưng you phải chỉ tui đàng hoàng đó.
_Tốt thui! Chủ nhật – 8h sáng – nhớ mua đồ ăn nghen !!
_Ờ …..
Bé mỉm cười , rùi hắn sẽ bít tay bé!!! Hahahhaaa……
Chủ nhật đến, bé đi chợ mua 1 thúng đồ ăn và lăm lăm đi đến nhà hắn.
(Bấm chuông):
_Ring….. Ring……Có khách đến !!!……..
Im lặng!
_Ring….. Ring……Có khách đến !!!……..
Lặng im!
Tức mình bé đập cưả :
_Rầm!! Rầm!! Này!! Mở cưả hok hả??? Hẹn ngươì ta roài để đứng ngoài chờ ah!!???
Lịch kịch…! Hắn chạy ra mở cưả.
Một cáí đầu rối xù mò ra trước, gương mặt ngáp ngắn ngáp dài (Mơí ngủ dậy ạ!! ^^) & điều duy nhất nổi bật là hắn mặc độc nhất ….. 1 cái quần.
Bé mở tròn mắt…..
Oh my god!!!
Nice body !!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.