Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Chương 6

Vô Danh

09/08/2013

Ngay lập tức 1 đám toàn con gái ( xấu xí ) chạy lại, bao quanh lấy bé. Con đầu đàn lên tiếng, mặt cứ hất hất lên :

_Này! Mày à Doãn Thiên Thanh đúng hok??? (Hỏi thêm cho nó chắc chắn, sợ nhầm người)

lạnh băng, trả lời :

_Thì sao???

Bé ko ưa gì lũ con gái đánh nhau, sừng sộ vầy……

_Vậy thì đúng mày rồi. Tao nói cho mày bít, mày đã ở cạnh hoàng tử của tao hơi lâu rồi đó. Khôn hồn thì tránh xa ra, nếu hok sẽ bít tay tao.

_Bạn có quyền gì mà ra điều kiện với tôi.

_Chả quyền gì cả, nhưng nếu mày ko nghe thì liệu hồn khuôn mặt mày đấy. Nhớ chưa hả?? Tao đã nhắc nhở mày roài, nếu mày ko nghe thì cứ chờ xem sẽ có chuyện gì nhé…..

Bé cười lạnh nhạt :

_Cứ diễn ba cái trò của mấy người cho tôi xem nào??? Đừng đứng đây múa mép nữa.

Và đi thẳng vào sân sau trường…. làm mấy con nhỏ này tức điên lên…….

_Mày cứ chờ xem!! Rồi mày sẽ có kết cục như mấy con nhóc trước đây thôi! – Con bé nhóm trưởng gọi vọng lại.

Bé lờ đi. Đến chỗ cũ, bé ngồi phịch xuống :

_Nè!!! Đồ ăn của you nè.

Hắn cười :

_Hình như hồi nãy tui nghe cái gì đó…… Cẩn thận….. Cứ chờ xem…. Là sao vây? You có thấy hok???

_Vậy sao you hok ra xem? Hỏi tui chi!!?

_Đi ra đó cho you tưởng tui ko đến rồi you đi mất àh!!! Nhưng thật ra là tui ko thíck dính vào 3 cái chuyện phức tạp ấy, mệt lắm.

Bé gật đầu:

_Uhm! Đừng dính và thì tốt hơn.

Chợt, hắn chú ý đến bé :

_You sao thế??? Mệt àh!!

Bé lắc đầu :

_Vẫn bình thường!

_Thế àh!

_Ờ!……

Hắn nhìn bé :”Rõ ràng là đang căn thẳng chiện gì cơ mà, chối kinh!”….Bít là nếu có gặng hỏi bé cũng sẽ ko nói, nên hắn im lun nhưng tìm cách chọc bé…..

Hắn ngã lăn ra đất, gối đầu lên đùi bé….

Cười gian trá ^^

HẮn làm bé giật mình, bé nhăn mặt:

_Ông bị chạm hả???

_Gì mà chạm chứ??? Tui mệt rồi! You đút tui ăn đi……..

Bé trợn mắt:

_Mấy tuổi rồi mà còn đút ăn hả ????

Hắn (giả vờ) bật lên khóc nức nở, dụi mặt vào váy bé (Cái tên này…. háo sắc áx) :

_KO!!!! KO!!! Tui mún bé đút ăn àh!!! Ăn…..Ăn……….

Hắn quậy tưng bừng, chu má bặm môi y như trẻ con….

(Ặc…… Ặc…..Dễ thương ghê!! )



Bé phì cười tươi tắn :

_Thui! Được rùi mà. Tui đút you ăn là được chứ gì???

Hắn giờ mới hết quậy , cười rõ tươi :

_Có thế chứ??!! Hihiihihihiiiii……..(Ui!!!)

Bé mở hộp cơm ra, xiên lấy 1 miếng bánh ngon đưa lên miệng…..ăn trước, hắn nhăn mặt :

_Đáng nhẽ phải đút cho tui ăn trước chứ !!

_Trẻ con phải ăn sau, ngoan từ từ tui đút!!! – Bé chọc hắn.

Hắn nhăn mặt, cầm lấy tay bé lấy miếng bánh bé đang ăn dở đút vào miệng lun. Và nhăn miệng cười…….

Bé đỏ ửng mặt, tại sao hắn lại ăn miếng bánh đó chứ : “Hình như vẫn còn nước miếng của mình dính trên đó thì phải??? >__< ” hix!!! Bé lắc tay quầy quậy : _Miếng bánh người ta đang ăn dở mà!!!! Hok chịu đâu….. Hix _Thì cóa sao đâu! Còn miếng khác mà.. _Hứ!!! Để người ta đút miếng khác chứ, sao lại ăn cùng thế hả?? _Đồ ăn nào chả như nhau, nhưng mà miếng vừa rồi….. _Sao cơ??? – Bé thắc mắc _Ngon ghê !!! Hắn cười tươi. Bé chợt thấy hắn ….. đẹp cực kỳ trong nụ cười đó. Trong nắng và gió, hắn cười, nụ cười tươi tắn và hồn nhiên đến nỗi khiến bé đơ ra trong vài giây…… Bé thấy tim mình rung rinh nhẹ nhàng….. ^^ Quên đi rằng trong vài phút trước đó có 1 nhóm fan nữ của hắn nói sẽ làm phiền bé trong những ngày sắp tới. TT__TT Sáng hum sau, sau khi tạm biệt hắn đến tủ giữ đồ, bé giật mình : đôi giày của bé bị xé nát, trong tủ còn có thư đe dọa và rác……. Bé nhìn tủ đồ trân trân và lạnh nhạt :”Lại cái trò này…..” Còn các cô bạn của bé trong lớp thì tái mặt đi : _Cậu hãy cẩn thận với bọn nhóm fan hung dữ của hoàng tử nhé!!! Bọn nó từng phá hoại 1 số bạn nữ khiến họ phải nghỉ học rùi đó. Bé mỉm cười :”Có bạn cũng tốt thật ” và trả lời: _Mình ko sao đâu!!! Cứ để họ thíck gì thì làm!!! _Nhưng…….. _Các cậu tốt lắm, mình cảm ơn. Mình ổn mà!!! _CẬu cẩn thận nhé!!! _Uhm! Giờ cần tớ giúp làm bài tập gì hok nè??? Không gian lớp làm bé cảm thấy thoải mái và dễ chịu hơn…… Hòa nhập thật là tuyệt, tại sao mình ko bít sớm hơn nhỉ????? ^^ Sống giữa sự wan tâm, chăm sóc nhau như thế này…. mình thấy thật hạnh phúc…… Nhưng dù bé cố ý lờ đi, bọn con gái kia vẫn quyết phá đến cùng……. Chiều đó, tủ đồ của bé bị phá hết , rác tùm lum, dơ dáy vô cùng….. Ngày hum sau, thì đồ thể dục của bé bị cắt rách hết, giày bị bỏ vào sọt rác. >__<……

Chưa hết , lúc bé đi nhà vệ sinh thì 1 sô nước tạt thẳng vào mặt bé, làm bé ướt như chuột lột……..

Trò đùa của bọn này ko đơn giản như bé nghĩ, nhưng bé ko chấp bọn nó.

Cho đến khi…….

Khi bé đang đi chơi với bạn bè thì :

_Thiên Thanh!!!! Coi chừng trên đầu cậu kìa…….- 1 cô bạn hét lên khi thấy có vật nào đó rơi tự do xuống – Tránh ra nhanh đi………

Bé chưa kịp phản ứng gì thì ……… như có ai đó đẩy mạnh bé ra tránh được chậu hoa….

Lúc này, trên lầu chỗ rơi chậu hoa :

_Hừ!!! Sao lại trật thế cơ chứ???? Tên nào cản đường chúng ta bọn mày!!! /???

_Aaaaa….Tỉ tỉ ơi!!!

_Gì mà mày hú ầm lên thế….

_Hắn….hắn…. – 1 con bé mặt đỏ lên, lấp bấp chỉ đến chỗ bé….

Con nhóm trưởng nhăn mặt, hất hàm lên quát :

_Chứ bọn mày bị sao thế hả??? Sao cứ lấp ba lấp bấp vậy hả??? Mau chạy nhanh lên, mấy thầy cô phát hiện ra bọn mình bây giờ??

_Nhưng…. tỉ tỉ ơi!!! Hoàng tử của bọn mình kìa!!!!!!! – Cả đám rú lên.

_Đâu!!! Đâu…. – Bà chắn nhanh chóng nhìn theo – Đúng là hoàng tử thật !!! Ôi!! Chàng thật phong độ như ngày nào.

_Tỉ tỉ ơi!!! Chạy nhanh lên, thầy cô đến rồi kìa!!

_Kệ! Để tao ngắm đã nào!!!!!!!!

_Nhanh đi mà tỉ tỉ………..

Cả bọn nhanh chóng kéo con nhỏ này chạy , còn nó thì cứ mơ mơ mộng mộng ngắm nhìn hoàng tử Thành Vũ của nó………..

Lại nói về bé và hắn, sau khi kịp thời chạy lại cứu bé, hắn ôm ghì bé lại, hỏi :

_Nè!! You ko sao chứ hả??? Ổn chứ???

Bé lấy tay xoa xoa đầu…….. đầu óc nhức nhói vô cùng , bé nhăn mặt :

_You nghĩ sao wa chiện này mà tui ổn àh!!! – Bé nhảy phắt dậy, rời khỏi vòng tay của hắn – Cái lũ này.. có ngày cũng chít với tui. Hừ…….

_You còn la hét được thì tui yên tâm roài….. Mà bọn nó là ai vậy???

_Hả????? Fan của you mà you ko bít sao???

_Ko! – Hắn lắc đầu thú nhận – Do nhìu fan wa” nên hok nhớ hết được !

Bé nhăn mặt,…. cười cười. Đầu óc vô cùng choáng váng….

_Nổ dễ sợ. Tui……

Chưa nói hết câu, bé đã ngã xuống đất. May nhờ hắn đứng cạnh bé nên đỡ bé kịp thời….

Hắn nhăn mặt :



_Vậy mà nãy giờ gắng gượng cho cố vào.

_Trời! TT ko sao chứ??? Sao lại ngất vậy???

_Mau đưa cô ấy vào phòng y tế nhanh đi!!!

Lũ bạn hắn nãy giờ chứng kiến, giục hắn. ^^ Ko bít có ý gì hok nữa!!!

Hắn nhấc bổng người bé lên, chạy nhanh vào phòng y tế….. Lòng đầy lo lắng , bé bướng thật. Có chiện mà ko nói cho hắn bít…. Để rồi bị như thế này!!!

Còn bé thì có cảm giác nóng hừng hực trong đầu, lòng nao nao…… Vòng tay hắn ôm gọn bé , làm bé cảm thấy thân wen và ấm áp…….

Bé từ từ mở mắt, đầu vẫn còn choáng… chắc say nắng wa”…

_A!! Cậu tỉnh dậy rồi àh!

Các bạn của bé reo lên mừng rỡ.

Bé mỉm cười :

_Uhm! Mình cảm thấy ổn hơn rồi. Sao các bạn ko vào học đi!?

_Học làm sao được cơ chứ?? Ấy ngất xỉu làm sao còn tâm trí nào mà học được… Mấy đứa khác cũng mún vào đây thăm ấy ra sao??? Nhưng thầy ko cho, chỉ bảo bọn tôi vào đây thui!

_Thế àh!!?

_Uhm! Ấy bít hok?? Lúc ấy ngất đi, bọn tui hết hồn. May nhờ Thành Vũ đỡ kịp đó, mà công nhận cậu ấy tốt với ấy ghê nha!! ^^

_Sao mà tốt?? – Bé thắc mắc

_Thì ẵm luôn ấy vào đây lun nè!!! Chạy nữa chứ!!?? Galang chít đi được đó !! Hiiihihii – 1 cô bé mắt mơ mộng nói về hắn.

_Ặc!!! Mấy bạn sao nữa thế. Đừng nói cũng là fan của hắn nha.

_Tất nhiên rồi!! Bọn mình thíck cậu ấy lắm. ^^ Dù từ chối nhìu người làm wen nhưng mình thấy cậu ấy rất thật. Một hotboy tuyệt vời!!! Hihiihi……

_Àh! Còn mấy chàng trong đội bóng rổ nữa chứ !!! Toàn những chàng tuyệt vời hok àh! Nhìn ko đã sướng mắt rồi!! – 1 cô bé khác góp ý.

_Uhm! Đội bóng đá cũng có mấy chàng rất tuyệt đó chứ nhỉ???

_Ý ấy nói là “Sát thủ hoa hồng” đó hả?? Tên là Nhật Anh hả thì phải??

_Đúng!!! Đúng rồi đó!! Cậu ấy cũng tuyệt vời y như hoàng tử đó…..

_Nhưng nghe nói 2 người họ đối đầu nhau ghê lắm…..

_Uhm! Đúng đó! Nhưng họ vẫn rất tuyệt vời…..

Trong lúc bọn bạn đang kháo nhau về lũ hotboy (Cái này thì bé mù tịt lun), bé chỉ im lặng lắng nghe và mỉm cười. Họ hay thật, bọn con trai thì có gì hay đâu chứ. Vậy mà lại thíck nói c

hiện về bọn họ dễ sợ……

Nhưng càng nghe bé cũng cảm thấy thíck thú, nghe hay hay mà dzui dzui…..

Đúng lúc đó, hắn xuất hiện :

_Này nhóc!!! Khoẻ chưa hả??

Cả bọn cùng nhìn ra , hắn xuất hiện cùng bạn hắn. Nổi bật giữa đám đông……

Cả lũ cùng cười chào bé :

_Khoẻ chưa vậy Thiên Thanh?? Bọn tui ủy thác hắn đến thăm bé nè!!!

Cả lũ con gái mỉm cười, nháy nháy mắt nhìn bé …. đầy khâm phục….

_Ấy ghê nghen! Wen hết với mấy anh hotboy bạn Thành Vũ lun!!!

Bé lúng túng đỏ mặt :

_Làm gì có chứ !!! Hỉu lầm rùi, ai bít gì mấy tên này cơ chứ????

1 tên trong nhóm của hắn cười duyên (Ko đổ ko ăn tiền) :

_Ko sao đâu mà! Trước lạ sau wen í mà, ấy ko bít bọn mình nhưng bọn mình bít ấy. Hén??

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Lạnh Lùng Và Hoàng Tử Nụ Cười

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook