Tiểu Thư Nghịch Ngợm - Annaluong

Chương 5

Annaluong

09/03/2016

Tại phòng học lớp 10A1. Cô giáo bước vào, theo sau là 1 học sinh nam, khá điển trai, cao ráo, dáng chuẩn, nói chung là cũng sẽ có vài cô chết mê chết mệt.

-Cả lớp trật tự, cô xin giới thiệu đây là thành viên mới của lớp ta, em hãy tự giới thiệu về mình cho các bạn biết đi.

-Phan Hải Minh, tập đoàn Phan Gia-vừa giới thiệu, cậu ta vừa nhếch mép cười 1 nụ cười đểu rất khinh người, thế mà không hiểu sao mấy cô nàng trong lớp lại thấy cuốn hút mới chết chứ(==”)

Bước thẳng xuống chỗ Nhã Vy, nở 1 nụ cười tỏa nắng, Hải Minh nói:

-Lâu rồi không gặp, Nhã Vy.

Khẽ liếc mắt về phía hải Minh, dừng lại trên người cậu ta khoảng 3 giây rồi lại nhìn về hướng khác, không them đáp 1 lời nào cả.

-Em vẫn kiêu ngạo như xưa nhỉ, nhưng anh thích và anh vẫn sẽ tiếp tục theo đuổi em.-nói rồi Hải Minh ngồi xuống chỗ trống bên cạnh Nhã Vy mặc cho cô hết sức khó chịu

-Tránh ra!!

-Đây là chỗ trống duy nhất còn lại ở trong lớp-vừa nói Hải Minh vừa nở 1 nụ cười cực đểu.

Dù rất tức giận nhưng Nhã Vy cũng không thể làm gì được, đành để cho Hải Minh ngồi cạnh mình.

***

Phan Hải Minh: con trai tập đoàn nhà Phan Gia giàu có ngang ngửa Lý Gia, khá điển trai, gu ăn mặc style, sở hữu nụ cười cực đểu, yêu thầm Nhã Vy.

***



-Ây da, chán quá đi, bày trò gì chơi đi lớp trưởng, “nghỉ ngơi” lâu quá coi chừng “lụt nghề” đó-Mai Thanh lên tiếng than thở

-Ừ đúng đó, cũng lâu rồi lớp mình chưa hoạt động lại, chán quá à-Minh Quân cũng lên tiếng tán thành

-Vậy ai có trò gì vui vui không, bày ra đi, tớ cũng thấy ngứa ngáy tay chân lắm rồi-nó cũng háo hức không kém mấy thành viên trong lớp.

-Tớ có trò này-Hoài Như gấp cuốn sách trên tay lại, ra hiệu cho mọi người tiến sát lại gần mình và nói ra kế hoạch của mình cho mọi người. không biết kế hoạch là gì mà thấy mọi người có gật gật cái đầu,

-Ok, vậy ngày mai chúng ta cũng như lần trước, 4h tại trường nhé- nó.

-Ok-cả lớp đồng thanh.

4h sáng, cả lớp đã có mặt trước cổng trường, Ái Nhi có nhiệm vụ cao cả là mở cổng trường cho mọi người vào. Khi đã yên vị trong lớp học, mọi người lấy “đồ nghề” của mình ra, nào là cái móc dán tường, bột mình, nước,băng keo, dây thun đã ngâm hóa chất…

-Coi nào, “đồ nghề” đầy đủ rồi chứ, cậu đã ngâm dây thun đủ giờ rồi chứ Quân-nó,

-Yên tâm, tớ đã căn giờ rồi, đảm bảo khoảng 7h30 khi giáo viên đang dạy thì dây thun sẽ đứt mà.

-Ok, giờ thì tiến hành thôi, phân chia như lượt trước nhé.

Mọi người đều hào hứng đi làm nhiệm vụ của mình. Đầu tiên là dung cái móc dán tường dán lên trần nhà, sau đó dung dây thun đã ngấm hóa chất cột bịch nước lại rồi treo lên, tiếp theo là bịch bột mì. Cuối cùng là dung bang keo dán lại cho thật chắc( không biết mấy người này kiếm đâu ra mấy cái thang để leo lên dán nữa).

-Phù may quá, xong rồi, vác mấy cái thang mệt quá!!!- 9 tên con trai đồng thanh than thở làm mấy đứa con gái phì cười.



Xét cho cùng thì trò này hầu hết là con trai làm, con gái chỉ có việc…giữ thanh bên dưới (chứ mang váy sao leo lên được) làm cho mấy ông con trai bây giờ không còn tí sức lực nào luôn.

-Thôi được rồi, để thưởng công cho mấy bạn trai yêu dấu của 10C, hôm nay phái nữ chúng tôi quyết định mời các ông ăn sáng, mọi người thấy sao?-nó dõng dạc lên tiếng

-Ok luôn-Nữ

-Lớp trưởng muôn năm-nam

Vậy là cả lớp để cho 9 tên con trai nghỉ ngơi lấy sức đến khoảng 6h30 thì cùng nhau bước xuống căn tin, vẫn những ánh nhìn soi mói, khinh thường, những câu nói móc,… nhưng tất cả thành viên của 10C đều không thèm để ý vì chúng nó biết lát nữa đây, sẽ có trò vui cho chúng nó xem.

Giờ học đã đến, mọi người vẫn chăm chú nghe giảng thì…

Phực!!!

Bùm!!!

Bùm!!!

Liên tiếp những âm thanh vui tai được phát ra, và tiếp đó là những tiếng la thất thanh của cả trường, nhìn ra cửa sổ, chúng nó thấy mấy “con” gì trắng trắng cứ chạy nhắng cả lên, mà không cần nhìn đâu xa xôi, ngay trên bục giảng cũng có 1 “con” , cố gắng nín cười, cả lớp chạy thật nhanh lên bục giảng ra vẻ chăm lo cho cô nhưng thật ra là để “tránh nạn”. Sau khi cả lớp chạy lên được 10s thì cũng giống như lúc nãy, những âm thanh vui tai vang lên nhưng khác ở 1 điểm là không ai bị gì hết. lớp đã tính toán kĩ lượng thời gian xảy ra vụ việc, để sợi thun của mình lâu đứt hơn của mọi người 5p để các thành viên có thể thoát an toàn mà không bị nghi ngờ. Kế hoạch thành công mĩ mãn.

-Ôi may quá, suýt tí nữa là mình cũng được tắm trắng rồi- nó giả vờ hét lên như là mình không biết chuyện gì.

-Ừ, may thật đấy-Hoài Như và Ái Nhi cũng giả vờ như nó.

Bọn nó cứ suýt xoa mà không để ý đến bà cô đang rất bực tức vì trong lớp chỉ có 1 mình bả bị dính bột, tức giận cầm giỏ xách của mình, bà cô bước nhanh ra khỏi lớp mà mặt đỏ bừng. Sau khi thấy bà cô đi được 1 đoạn khá xa, cả lớp mới vỗ tay nhau ra hiệu chiến thắng và chạy ra cửa ngó qua những lớp xung quanh. Nhìn ai cũng trắng như trứng gà lột làm cả lớp cười man rợ đến nỗi chảy cả nước mắt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Thư Nghịch Ngợm - Annaluong

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook