Chương 22
Annaluong
11/03/2015
Ngày cắm trại đến, mọi người ai cũng tất bật chuẩn bị đủ thứ, nào là cổng trại, thức ăn, trang phục, các tiết mục biểu diễn...
Trại lớp nó đơn giản với 2 màu đen trắng, theo như lớp nó nói thì "không cần đẹp, chỉ cần độc. Quan trọng là chuyến đi Singapore thôi". Vậy nên cổng trại thì không biết lớp nó tìm đâu ra mấy cây chuối sơn 1 cây đen 1 cây trắng, làm cái cổng bằng tre ở giữa 2 cây chuối có thể mở ra mở vào cũng sơn 1 bên đen 1 bên trắng. Trại thì được Nhi và các bạn nữ lấy cái bạt đen dán vào đó những ngôi sao trắng như dải ngân hà.
-Trại lớp mình đảm bảo không đụng hàng-nó sau một hồi ngắm nghía trại thì vuốt cằm phán.
-Tất nhiên, hàng độc mà-hắn tiếp lời.
-Lâu lâu mới có dịp cắm trại, phải làm cái gì cho có dấu ấn chứ-Quân
-Đúng đúng-mấy bạn khác trong lớp đồng thanh rồi cả lớp cùng cười. Nhìn qua trại của các lớp khác thấy toàn màu mè hoa lá hẹ, lớp nào lớp nấy đang bận rộn trang trí hết hoa đến lồng đèn... Riêng chỉ có lớp nó do đơn giản quá nên giờ thảnh thơi ngồi dòm lớp khác làm thôi.
-À quên nữa. Thức ăn sao rồi?-nó nhìn qua Hải Anh và hắn.
-Hải Anh và anh chuẩn bị xong rồi, lát nữa xe sẽ tới.-hắn trả lời.
-Ừm-nó gật gù
Vừa xong thì có 1 chiếc xe chở hàng đưa thức ăn tới.
Mọi việc đã xong, chỉ còn có việc lát nữa thi nấu ăn và chờ các tiết mục tối nay nữa thôi.
Ting! Ting!
Điện thoại nó có tin nhắn, là Gia Bảo "em ra chỗ gần trại chỉ huy gặp anh".
-Anh hẹn em ra đây làm gì, lỡ có ai thấy thì sao-vừa thấy Gia Bảo nó nói liền.
-Anh có ý tốt muốn thông báo với em mấy chuyện quan trọng mà em còn nói vậy á, vậy thì thôi, em về trại đi không thôi lại có người thấy đó- Bảo giả vờ giận quay mặt đi chỗ khác.
-Thôi mà anh hai. Cho em xin lỗi mà, có gì quan trọng vậy, nói em biết đi-nó lay lay tay Gia Bảo làm nũng.
-Không nói-Bảo vẫn giả vờ dỗi
-Anh hai đẹp trai, đáng yêu, đáng mến, tài giỏi của em ơi, nói em biết đi-nó nịnh
-Được rồi. Nể em nói đúng về anh nên anh nói cho em biết là papa đã về nước, lát nữa sẽ đến đây cùng ông và 2 bác đó.-Gia Bảo thông báo cho nó biết.
-Gì cơ, papa cũng đến á-mặt nó méo xệch, tối nay papa nó mà thấy nó thi thì thể nào sau này cũng bắt nó đi dự tiệc tùng này nọ cho xem, mà nó thì cực ghét việc đó
-Còn nữa, ông và anh Kiệt sẽ làm giám khảo cùng anh nên em cứ chuẩn bị đi, haha-anh vừa nói vừa vò đầu nó cười sung sướng làm nó tức điên
Trong lúc 2 anh em nó nói chuyện thì có 2 người con gái nhìn thấy tất cả hành động của 2 anh em nhà nó. 1 người đó không ai khác chính là Nhã Vy, do đứng xa không nghe được câu chuyện mà chỉ thấy hành động làm cô ta lầm tưởng rằng nó đang níu kéo Gia Bảo, tay cô ta nắm chặt lại thành nắm đấm, nghiến răng tức tối, trong đầu hiện ra không biết bao nhiêu âm mưu hãm hại nó.
***
Trại lớp nó đơn giản với 2 màu đen trắng, theo như lớp nó nói thì "không cần đẹp, chỉ cần độc. Quan trọng là chuyến đi Singapore thôi". Vậy nên cổng trại thì không biết lớp nó tìm đâu ra mấy cây chuối sơn 1 cây đen 1 cây trắng, làm cái cổng bằng tre ở giữa 2 cây chuối có thể mở ra mở vào cũng sơn 1 bên đen 1 bên trắng. Trại thì được Nhi và các bạn nữ lấy cái bạt đen dán vào đó những ngôi sao trắng như dải ngân hà.
-Trại lớp mình đảm bảo không đụng hàng-nó sau một hồi ngắm nghía trại thì vuốt cằm phán.
-Tất nhiên, hàng độc mà-hắn tiếp lời.
-Lâu lâu mới có dịp cắm trại, phải làm cái gì cho có dấu ấn chứ-Quân
-Đúng đúng-mấy bạn khác trong lớp đồng thanh rồi cả lớp cùng cười. Nhìn qua trại của các lớp khác thấy toàn màu mè hoa lá hẹ, lớp nào lớp nấy đang bận rộn trang trí hết hoa đến lồng đèn... Riêng chỉ có lớp nó do đơn giản quá nên giờ thảnh thơi ngồi dòm lớp khác làm thôi.
-À quên nữa. Thức ăn sao rồi?-nó nhìn qua Hải Anh và hắn.
-Hải Anh và anh chuẩn bị xong rồi, lát nữa xe sẽ tới.-hắn trả lời.
-Ừm-nó gật gù
Vừa xong thì có 1 chiếc xe chở hàng đưa thức ăn tới.
Mọi việc đã xong, chỉ còn có việc lát nữa thi nấu ăn và chờ các tiết mục tối nay nữa thôi.
Ting! Ting!
Điện thoại nó có tin nhắn, là Gia Bảo "em ra chỗ gần trại chỉ huy gặp anh".
-Anh hẹn em ra đây làm gì, lỡ có ai thấy thì sao-vừa thấy Gia Bảo nó nói liền.
-Anh có ý tốt muốn thông báo với em mấy chuyện quan trọng mà em còn nói vậy á, vậy thì thôi, em về trại đi không thôi lại có người thấy đó- Bảo giả vờ giận quay mặt đi chỗ khác.
-Thôi mà anh hai. Cho em xin lỗi mà, có gì quan trọng vậy, nói em biết đi-nó lay lay tay Gia Bảo làm nũng.
-Không nói-Bảo vẫn giả vờ dỗi
-Anh hai đẹp trai, đáng yêu, đáng mến, tài giỏi của em ơi, nói em biết đi-nó nịnh
-Được rồi. Nể em nói đúng về anh nên anh nói cho em biết là papa đã về nước, lát nữa sẽ đến đây cùng ông và 2 bác đó.-Gia Bảo thông báo cho nó biết.
-Gì cơ, papa cũng đến á-mặt nó méo xệch, tối nay papa nó mà thấy nó thi thì thể nào sau này cũng bắt nó đi dự tiệc tùng này nọ cho xem, mà nó thì cực ghét việc đó
-Còn nữa, ông và anh Kiệt sẽ làm giám khảo cùng anh nên em cứ chuẩn bị đi, haha-anh vừa nói vừa vò đầu nó cười sung sướng làm nó tức điên
Trong lúc 2 anh em nó nói chuyện thì có 2 người con gái nhìn thấy tất cả hành động của 2 anh em nhà nó. 1 người đó không ai khác chính là Nhã Vy, do đứng xa không nghe được câu chuyện mà chỉ thấy hành động làm cô ta lầm tưởng rằng nó đang níu kéo Gia Bảo, tay cô ta nắm chặt lại thành nắm đấm, nghiến răng tức tối, trong đầu hiện ra không biết bao nhiêu âm mưu hãm hại nó.
***
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.