Chương 30
Annaluong
11/03/2015
Nhã Vy tất nhiên là rất tức giận khi nó hơn điểm cô, và điều làm cô tức giận hơn nữa là Gia Bảo lại thích tiết mục và bầu chọn cho nó. Cô rất mong Gia Bảo sẽ để ý và bầu chọn cho tiết mục của cô, nếu không thì cũng đừng là tiết mục của nó, điều đó làm cô rất ghen tỵ và không ngừng ghét nó.
-Đã có kết quả bầu chọn từ các em. Thầy xin công bố quán quân ngày hôm nay cũng chính là người đại diện cho sắc đẹp trường ta, "nữ hoàng sắc đẹp"....-thầy cố ý kéo dài làm cho mọi người càng hồi hộp-người đó chính là...Trần Gia Hân của lớp 10C với số bình chọn là 40%. Cao nhất trong 3 thí sinh
Thầy vừa dứt lời thì mọi người hoan hô nhiệt liệt, tiếng vỗ tay to nhất phát ra chính là từ tập đoàn 10C của chúng ta, mặt mày ai cũng cười tươi rói.
-Á quân là em Lý Nhã Vy với 35% bình chọn. Quý quân là em Phạm Huyền My với 25% bầu chọn. Mời các em đứng lên bục dành cho mình-Thầy tiếp tục thông báo á quân và quý quân rồi mời 3 người đứng lên cái bục xếp hạng 1, 2, 3 mới được đưa ra trên sân khấu.
Nó bước lên trong tinh thần vui vẻ, Nhã Vy thì ngược lại tức tối, Huyền My vẫn nhã nhặn mỉm cười bước lên, có lẽ cô cũng rất hài lòng khi được danh hiệu này.
-Mời các vị giám khảo bước lên trao hoa và vương miện cho các em-MC mời giám khảo
5 người bước lên sân khấu cầm hoa cùng cúp lưu niệm trao cho 3 thí sinh. Gia Bảo do là chủ tịch trường nên đại diện trao vương miện cho nó. Trong lúc trao, anh cười tươi với nó rồi thì thầm
-Em gái anh vừa đẹp vừa giỏi
-Chuyện, em của anh mà lại, hì hì
Nó cũng thì thầm lại, 2 anh em nhìn nhau cười nói chỉ đủ cho 2 người nghe. Nhã Vy đứng kế bên nhưng không nghe rõ được 2 người thì thầm cái gì, chỉ thấy rõ nó cùng anh đang cười với nhau rất vui vẻ, điều đó làm lửa giận trong cô càng dâng cao. Tại sao 1 đại tiểu thư quyền quý, xinh đẹp và giỏi giang như cô mà cái gì cũng thua nó? Ngay cả người cô thích cũng luôn đối xử tốt với nó hơn cô? Tại sao vậy chứ? Không được, cô nhất quyết không để cho ai có thể hơn cô, có thể cướp mất người trong mộng của cô. Nhất là nó "cô sẽ phải trả giá, Gia Hân. Không ai có quyền cướp của tôi bất cứ thứ gì, nhất là cô." Tuy rằng rất hận nó nhưng trên khuôn mặt cô vẫn nở nụ cười như thể cô rất hài lòng về kết quả này. Riêng chỉ có nó là thấy rõ, bàn tay cô cầm bó hoa mà bóp mạnh đến nỗi bó hoa như muốn nát ra.
-Cuộc thi đến đây kết thúc. Các em mau chóng về trại mình nghỉ ngơi để chuẩn bị sức khỏe cho ngày mai thi trò chơi lớn
Sau tiếng nói kết thúc của thầy, tất cả học sinh lần lượt kéo nhau về trại của mình, người thì mệt mỏi nghỉ ngơi, người thì ngồi kể chuyện....
Tại trại lớp 10C, nó sau khi thay đồ thì về trại của mình. Chưa thấy người đã thấy tiếng
-Híc híc. Đói quá đi, các cậu còn gì ăn không? Híc
-Ây da, lúc nãy bọn tớ đói quá mà cháo gà của Hải Anh lại quá tuyệt vời nên bọn tớ lỡ...-Quân giả bộ lắc đầu nhìn nó
Mặt nó đần ra, đừng nói là....
-Lỡ ăn hết rồi-Tuấn mập tiếp lời Quân
-Hả, không phải vậy chứ? Các cậu sao lại nỡ đối xử với mình như vậy chứ. Trời ơi, bây giờ mà không được ăn chắc mình chết quá. Híc, vì lớp tớ cố gắng thi cuối cùng các cậu lại không chừa cho tớ miếng nào cả ư? Sao các cậu khống thương mình gì hết vậy. Hic hic- nó tuôn một tràng
-Chu choa, cậu không cần phải bức xúc như vậy chứ. Bọn mình chỉ đùa thôi, mình có chừa phần cho cậu rồi, có hẳn 1 cái đùi gà đó nhá-Hải Anh cười cười nháy mắt với nó
-Híc, yêu Hải Anh nhất nhất luôn-nó ôm Hải Anh 1 cái rồi quay qua mấy tên kia đang nhe răng cười, phán-Các cậu coi chừng đó
-hehe-cả đám đồng thanh cười làm nó tức lắm nhưng mà hiện tại cái bụng nó đang kêu réo om sòm nên nó sẽ bỏ qua, bây giờ ăn là quan trọng nhất.
Trong lúc nó đang ăn thì Như vuốt tóc nó, hỏi
-Ê, sao cậu không để bộ dạng này đi học vậy-cô hỏi đúng câu mà mọi người thắc mắc
-Đúng đó, lúc nãy suýt nữa không nhìn ra cậu luôn-Thanh nói tiếp
-Vài bữa đi học các cậu sẽ hiểu-nó vẫn tiếp tục ăn ngon lành. Tất nhiên là sau hôm nay thì nó cũng sẽ không mang bộ dạng đó đến trường nữa. Bây giờ ai cũng biết khuôn mặt thật của nó rồi. Giả dạng cho nữa mất công. Nói sao thì nói, nó cũng lười lắm.
-Hello cục cưng-nó đang ăn nghe tiếng chào thì nghẹn lại. Cái đùi gà nó vừa cho vào miệng chưa rút ra, quay đầu 1 cái nó nhìn thấy khuôn mặt của người vừa kêu nó, không ai khác chính là 2 bác kính yêu của nó. Cái đùi gà bị rớt ra khỏi miệng nó
-A..ha..ha, chào 2 bác-nó cười, miệng méo xệch
"không phải chứ, sao 2 bác lại đến đây, lộ mất thôi" nó suy nghĩ
-Ui, cháu của bác đúng là xinh đẹp, bác biết thế nào con cũng đạt giải mà-Bác Ly cười tươi bẹo má nó
-Tất nhiên rồi, bảo bối của dòng họ ta mà-bác Thành cười tươi
-A..ha..ha-nó cười nhưng mặt thì gượng hết sức-mà...sao 2 bác lại ở đây
-Bọn ta đến thăm con, lúc nãy thấy con trên sân khấu xinh đẹp mà ta chỉ muốn chạy lên ôm con vào lòng thôi-bác Ly tiếp tục bẹo má nó
-Ái...đau con-nó xoa xoa cái má của mình
Cả lớp ngơ ngác ngồi nhìn bác cháu nhà nó nói chuyện, trong lòng cứ thắc mắc quý ông quý bà sang trọng đây là ai. Rồi còn bảo bối dòng họ gì gì đó nữa. Rốt cuộc nó là ai?
-Hai bác là...-Quân ngập ngừng lên tiếng, cậu thấy 2 người này rất quen
-À, bọn ta là bác của bé Hân-Bác Ly tươi cười trả lời
-Dạ, chúng cháu chào 2 bác-cả lớp đồng thanh, mãi đến bây giờ mới chào được
-A-Như hét lên che miệng lại-2 bác có phải là...tổng giám đốc Trần Gia không ạ?
Cả lớp tròn mắt, ai mà không biết tiếng của tập đoàn Trần Gia lẫy lừng chứ
-Nói vậy, Gia Hân là...-Như lắp bắp. Cả lớp ngạc nhiên hết sức chỉ trừ hắn và Nhi là biết nó là ai rồi thôi
-Cậu ấy là tiểu thư tập đoàn Trần Gia, em gái chủ tịch trường Trần Gia Bảo và là con của chủ tình tập đoàn BH Trần Thanh Tài-Nhi trả lời thay nó
-Và là bảo bối của cả dòng họ ta-2 bác cười tươi chêm vào thêm 1 câu
Ngất. Cả lớp đồng loạt ngất, không ngờ gia thế của nó lại lớn như vậy. Mọi người cũng đoán ra nó vốn không phải người bình thường, chỉ là không đoán ra nổi nó lại là tiểu thư Trần Gia mà thôi.
-Ơ nhưng mà, rõ ràng hôm đó cậu ấy nói không biết anh Bảo mà-Như thắc mắc nhớ lại hôm đầu tiên Gia Bảo đến trường
-Ờ thì-nó gãi đầu-mình bắt anh ấy không được nhận mình ở trong trường
Cả lớp lắc đầu. Lớp trưởng của họ rốt cuộc không biết còn có những bí mật gì nữa đây và phải nói trình độ diễn kịch của nó đúng là không ai bằng.
-Khoan khoan, mấy đứa nói sao? Hân không nhận Bảo là sao?-2 bác tròn mắt thắc mắc
-Hân đi học bằng hồ sơ giả thưa 2 bác-Thanh nhanh nhảu trả lời
-Hả? Hồ sơ giả-2 bác tròn mắt
-Haiz. Con đúng là chúa nghịch ngợm, cái gì cũng nghĩ ra được-bác Thành kí nhẹ vào đầu nó 1 cái
-Ai da. Đau con-nó mếu máo nhìn bác ánh mắt long lanh
-Thôi đi cô nương, bác cô nói đúng rồi đó-bác Ly cười nhìn nó ôm đầu
-Thôi con nghỉ ngơi đi, 2 bác đi đây-2 bác nói rồi bác ra ngoài, sau đó ngoái đầu lại phán câu cuối cùng-À mà ngày mai nghịch vừa vừa thôi nghe con. Tội mấy anh con lắm, haha
-Bác!!!!-nó căm phẫn hét lên nhìn theo bóng dáng 2 bác bước đi.
-E hèm!-cả lớp đồng thanh, không tập trước mà ăn ý gớm
-Haiz, các cậu. Tội lừa lớp thì phải xử thế nào giờ ta-Thanh giả bộ ngửa mặt lên trời hỏi vu vơ cả lớp
-Ơ hơ hơ-nó cười cầu hòa-các cậu chắc sẽ không ác độc như vậy đâu nhỉ? Mình biết các cậu đều là trai xinh gái đẹp, hiền lành, dễ thương nên sẽ không làm gì mình đâu ha? Ha?
Nó hết lời nịnh nọt cả lớp, cầu mong cả lớp sẽ thương tình bỏ qua
-Còn lâu-cả lớp đồng thanh làm mặt nó méo xẹo
-Cậu đừng có mà dụ bọn mình
-Đúng đó, không được đâu
-Còn lâu bọn mình mới mắc mưu nhá!
Nó chỉ biết nhìn qua hắn và Nhi cầu cứu nhưng nhận lại chỉ là cái nhún vai từ 2 người. Ức chế thật!
-Thôi được rồi, vậy các cậu muốn gì-nó đưa đôi mắt long lanh của mình lên nhìn lớp, hi vọng sẽ được nhận "hình phạt" nhẹ nhất.
Cả lớp nhìn nhau đá lông nheo rồi cùng lúc nhào tới chỗ nó chọc léc nó làm nó cười ra nước mắt luôn
****
Trong khi lớp nó đang vui đùa thì ở một nơi khác cũng trên ngọn đồi lại có người đang rất tức giận nghĩ cách để hãm hại nó. Nhìn thấy Nhã Vy tức giận, Hải Nam tiến lại gần, đặt tay lên vai cô an ủi
-Dù thế nào thì anh vẫn luôn thấy em là người đẹp nhất
-Hừ-Nhã Vy hừ lạnh-anh không thấy sao, 1 con nhỏ vô danh tiểu tốt lại hết lần này đến lần kia vượt mặt tôi, tôi có thể không tức giận được sao?
-Nó chỉ là ăn may thôi, em mới xứng đáng là queen của trường-Nam nói rồi vòng tay qua eo ôm Vy từ phía sau
-Bỏ ra-Nhã Vy dằng người mình ra khỏi vòng tay của Nam
-Tôi không thể nào chịu nổi khi con nhỏ đó cứ xuất hiện trong cuộc sống của tôi-Vy bực bội
-Vậy em muốn làm gì?-Nam như hiểu ý của Vy hỏi lại
-Anh...xử nó cho tôi. Ngày mai tôi không muốn nó chơi trò chơi lớn. Nếu lỡ lớp đó mà thắng thì tôi không biết phải giấu mặt đi đâu đâu-Nhã Vy kiêu ngạo khoanh tay nói cứ như ra lệnh cho Nam bắt buộc phải hoàn thành
-Nếu đó là điều em muốn-Nam cười nhếch môi. Cậu rõ ràng biết cô chỉ lợi dụng mình nhưng cậu không thể từ chối cô. Cũng chỉ tại tình yêu cậu dành cho cô quá lớn....
-Đã có kết quả bầu chọn từ các em. Thầy xin công bố quán quân ngày hôm nay cũng chính là người đại diện cho sắc đẹp trường ta, "nữ hoàng sắc đẹp"....-thầy cố ý kéo dài làm cho mọi người càng hồi hộp-người đó chính là...Trần Gia Hân của lớp 10C với số bình chọn là 40%. Cao nhất trong 3 thí sinh
Thầy vừa dứt lời thì mọi người hoan hô nhiệt liệt, tiếng vỗ tay to nhất phát ra chính là từ tập đoàn 10C của chúng ta, mặt mày ai cũng cười tươi rói.
-Á quân là em Lý Nhã Vy với 35% bình chọn. Quý quân là em Phạm Huyền My với 25% bầu chọn. Mời các em đứng lên bục dành cho mình-Thầy tiếp tục thông báo á quân và quý quân rồi mời 3 người đứng lên cái bục xếp hạng 1, 2, 3 mới được đưa ra trên sân khấu.
Nó bước lên trong tinh thần vui vẻ, Nhã Vy thì ngược lại tức tối, Huyền My vẫn nhã nhặn mỉm cười bước lên, có lẽ cô cũng rất hài lòng khi được danh hiệu này.
-Mời các vị giám khảo bước lên trao hoa và vương miện cho các em-MC mời giám khảo
5 người bước lên sân khấu cầm hoa cùng cúp lưu niệm trao cho 3 thí sinh. Gia Bảo do là chủ tịch trường nên đại diện trao vương miện cho nó. Trong lúc trao, anh cười tươi với nó rồi thì thầm
-Em gái anh vừa đẹp vừa giỏi
-Chuyện, em của anh mà lại, hì hì
Nó cũng thì thầm lại, 2 anh em nhìn nhau cười nói chỉ đủ cho 2 người nghe. Nhã Vy đứng kế bên nhưng không nghe rõ được 2 người thì thầm cái gì, chỉ thấy rõ nó cùng anh đang cười với nhau rất vui vẻ, điều đó làm lửa giận trong cô càng dâng cao. Tại sao 1 đại tiểu thư quyền quý, xinh đẹp và giỏi giang như cô mà cái gì cũng thua nó? Ngay cả người cô thích cũng luôn đối xử tốt với nó hơn cô? Tại sao vậy chứ? Không được, cô nhất quyết không để cho ai có thể hơn cô, có thể cướp mất người trong mộng của cô. Nhất là nó "cô sẽ phải trả giá, Gia Hân. Không ai có quyền cướp của tôi bất cứ thứ gì, nhất là cô." Tuy rằng rất hận nó nhưng trên khuôn mặt cô vẫn nở nụ cười như thể cô rất hài lòng về kết quả này. Riêng chỉ có nó là thấy rõ, bàn tay cô cầm bó hoa mà bóp mạnh đến nỗi bó hoa như muốn nát ra.
-Cuộc thi đến đây kết thúc. Các em mau chóng về trại mình nghỉ ngơi để chuẩn bị sức khỏe cho ngày mai thi trò chơi lớn
Sau tiếng nói kết thúc của thầy, tất cả học sinh lần lượt kéo nhau về trại của mình, người thì mệt mỏi nghỉ ngơi, người thì ngồi kể chuyện....
Tại trại lớp 10C, nó sau khi thay đồ thì về trại của mình. Chưa thấy người đã thấy tiếng
-Híc híc. Đói quá đi, các cậu còn gì ăn không? Híc
-Ây da, lúc nãy bọn tớ đói quá mà cháo gà của Hải Anh lại quá tuyệt vời nên bọn tớ lỡ...-Quân giả bộ lắc đầu nhìn nó
Mặt nó đần ra, đừng nói là....
-Lỡ ăn hết rồi-Tuấn mập tiếp lời Quân
-Hả, không phải vậy chứ? Các cậu sao lại nỡ đối xử với mình như vậy chứ. Trời ơi, bây giờ mà không được ăn chắc mình chết quá. Híc, vì lớp tớ cố gắng thi cuối cùng các cậu lại không chừa cho tớ miếng nào cả ư? Sao các cậu khống thương mình gì hết vậy. Hic hic- nó tuôn một tràng
-Chu choa, cậu không cần phải bức xúc như vậy chứ. Bọn mình chỉ đùa thôi, mình có chừa phần cho cậu rồi, có hẳn 1 cái đùi gà đó nhá-Hải Anh cười cười nháy mắt với nó
-Híc, yêu Hải Anh nhất nhất luôn-nó ôm Hải Anh 1 cái rồi quay qua mấy tên kia đang nhe răng cười, phán-Các cậu coi chừng đó
-hehe-cả đám đồng thanh cười làm nó tức lắm nhưng mà hiện tại cái bụng nó đang kêu réo om sòm nên nó sẽ bỏ qua, bây giờ ăn là quan trọng nhất.
Trong lúc nó đang ăn thì Như vuốt tóc nó, hỏi
-Ê, sao cậu không để bộ dạng này đi học vậy-cô hỏi đúng câu mà mọi người thắc mắc
-Đúng đó, lúc nãy suýt nữa không nhìn ra cậu luôn-Thanh nói tiếp
-Vài bữa đi học các cậu sẽ hiểu-nó vẫn tiếp tục ăn ngon lành. Tất nhiên là sau hôm nay thì nó cũng sẽ không mang bộ dạng đó đến trường nữa. Bây giờ ai cũng biết khuôn mặt thật của nó rồi. Giả dạng cho nữa mất công. Nói sao thì nói, nó cũng lười lắm.
-Hello cục cưng-nó đang ăn nghe tiếng chào thì nghẹn lại. Cái đùi gà nó vừa cho vào miệng chưa rút ra, quay đầu 1 cái nó nhìn thấy khuôn mặt của người vừa kêu nó, không ai khác chính là 2 bác kính yêu của nó. Cái đùi gà bị rớt ra khỏi miệng nó
-A..ha..ha, chào 2 bác-nó cười, miệng méo xệch
"không phải chứ, sao 2 bác lại đến đây, lộ mất thôi" nó suy nghĩ
-Ui, cháu của bác đúng là xinh đẹp, bác biết thế nào con cũng đạt giải mà-Bác Ly cười tươi bẹo má nó
-Tất nhiên rồi, bảo bối của dòng họ ta mà-bác Thành cười tươi
-A..ha..ha-nó cười nhưng mặt thì gượng hết sức-mà...sao 2 bác lại ở đây
-Bọn ta đến thăm con, lúc nãy thấy con trên sân khấu xinh đẹp mà ta chỉ muốn chạy lên ôm con vào lòng thôi-bác Ly tiếp tục bẹo má nó
-Ái...đau con-nó xoa xoa cái má của mình
Cả lớp ngơ ngác ngồi nhìn bác cháu nhà nó nói chuyện, trong lòng cứ thắc mắc quý ông quý bà sang trọng đây là ai. Rồi còn bảo bối dòng họ gì gì đó nữa. Rốt cuộc nó là ai?
-Hai bác là...-Quân ngập ngừng lên tiếng, cậu thấy 2 người này rất quen
-À, bọn ta là bác của bé Hân-Bác Ly tươi cười trả lời
-Dạ, chúng cháu chào 2 bác-cả lớp đồng thanh, mãi đến bây giờ mới chào được
-A-Như hét lên che miệng lại-2 bác có phải là...tổng giám đốc Trần Gia không ạ?
Cả lớp tròn mắt, ai mà không biết tiếng của tập đoàn Trần Gia lẫy lừng chứ
-Nói vậy, Gia Hân là...-Như lắp bắp. Cả lớp ngạc nhiên hết sức chỉ trừ hắn và Nhi là biết nó là ai rồi thôi
-Cậu ấy là tiểu thư tập đoàn Trần Gia, em gái chủ tịch trường Trần Gia Bảo và là con của chủ tình tập đoàn BH Trần Thanh Tài-Nhi trả lời thay nó
-Và là bảo bối của cả dòng họ ta-2 bác cười tươi chêm vào thêm 1 câu
Ngất. Cả lớp đồng loạt ngất, không ngờ gia thế của nó lại lớn như vậy. Mọi người cũng đoán ra nó vốn không phải người bình thường, chỉ là không đoán ra nổi nó lại là tiểu thư Trần Gia mà thôi.
-Ơ nhưng mà, rõ ràng hôm đó cậu ấy nói không biết anh Bảo mà-Như thắc mắc nhớ lại hôm đầu tiên Gia Bảo đến trường
-Ờ thì-nó gãi đầu-mình bắt anh ấy không được nhận mình ở trong trường
Cả lớp lắc đầu. Lớp trưởng của họ rốt cuộc không biết còn có những bí mật gì nữa đây và phải nói trình độ diễn kịch của nó đúng là không ai bằng.
-Khoan khoan, mấy đứa nói sao? Hân không nhận Bảo là sao?-2 bác tròn mắt thắc mắc
-Hân đi học bằng hồ sơ giả thưa 2 bác-Thanh nhanh nhảu trả lời
-Hả? Hồ sơ giả-2 bác tròn mắt
-Haiz. Con đúng là chúa nghịch ngợm, cái gì cũng nghĩ ra được-bác Thành kí nhẹ vào đầu nó 1 cái
-Ai da. Đau con-nó mếu máo nhìn bác ánh mắt long lanh
-Thôi đi cô nương, bác cô nói đúng rồi đó-bác Ly cười nhìn nó ôm đầu
-Thôi con nghỉ ngơi đi, 2 bác đi đây-2 bác nói rồi bác ra ngoài, sau đó ngoái đầu lại phán câu cuối cùng-À mà ngày mai nghịch vừa vừa thôi nghe con. Tội mấy anh con lắm, haha
-Bác!!!!-nó căm phẫn hét lên nhìn theo bóng dáng 2 bác bước đi.
-E hèm!-cả lớp đồng thanh, không tập trước mà ăn ý gớm
-Haiz, các cậu. Tội lừa lớp thì phải xử thế nào giờ ta-Thanh giả bộ ngửa mặt lên trời hỏi vu vơ cả lớp
-Ơ hơ hơ-nó cười cầu hòa-các cậu chắc sẽ không ác độc như vậy đâu nhỉ? Mình biết các cậu đều là trai xinh gái đẹp, hiền lành, dễ thương nên sẽ không làm gì mình đâu ha? Ha?
Nó hết lời nịnh nọt cả lớp, cầu mong cả lớp sẽ thương tình bỏ qua
-Còn lâu-cả lớp đồng thanh làm mặt nó méo xẹo
-Cậu đừng có mà dụ bọn mình
-Đúng đó, không được đâu
-Còn lâu bọn mình mới mắc mưu nhá!
Nó chỉ biết nhìn qua hắn và Nhi cầu cứu nhưng nhận lại chỉ là cái nhún vai từ 2 người. Ức chế thật!
-Thôi được rồi, vậy các cậu muốn gì-nó đưa đôi mắt long lanh của mình lên nhìn lớp, hi vọng sẽ được nhận "hình phạt" nhẹ nhất.
Cả lớp nhìn nhau đá lông nheo rồi cùng lúc nhào tới chỗ nó chọc léc nó làm nó cười ra nước mắt luôn
****
Trong khi lớp nó đang vui đùa thì ở một nơi khác cũng trên ngọn đồi lại có người đang rất tức giận nghĩ cách để hãm hại nó. Nhìn thấy Nhã Vy tức giận, Hải Nam tiến lại gần, đặt tay lên vai cô an ủi
-Dù thế nào thì anh vẫn luôn thấy em là người đẹp nhất
-Hừ-Nhã Vy hừ lạnh-anh không thấy sao, 1 con nhỏ vô danh tiểu tốt lại hết lần này đến lần kia vượt mặt tôi, tôi có thể không tức giận được sao?
-Nó chỉ là ăn may thôi, em mới xứng đáng là queen của trường-Nam nói rồi vòng tay qua eo ôm Vy từ phía sau
-Bỏ ra-Nhã Vy dằng người mình ra khỏi vòng tay của Nam
-Tôi không thể nào chịu nổi khi con nhỏ đó cứ xuất hiện trong cuộc sống của tôi-Vy bực bội
-Vậy em muốn làm gì?-Nam như hiểu ý của Vy hỏi lại
-Anh...xử nó cho tôi. Ngày mai tôi không muốn nó chơi trò chơi lớn. Nếu lỡ lớp đó mà thắng thì tôi không biết phải giấu mặt đi đâu đâu-Nhã Vy kiêu ngạo khoanh tay nói cứ như ra lệnh cho Nam bắt buộc phải hoàn thành
-Nếu đó là điều em muốn-Nam cười nhếch môi. Cậu rõ ràng biết cô chỉ lợi dụng mình nhưng cậu không thể từ chối cô. Cũng chỉ tại tình yêu cậu dành cho cô quá lớn....
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.