Chương 18
Vô Danh
26/06/2014
Bên ngoài căn nhà
1 lực lượng hùng hậu đang bao vây khắp khu vực này
- thưa thiếu gia, trinh sát cho biết bọn bắt cóc đáng rất náo loạn, có thông tin Trang tiểu thư đã bỏ trốn
- cái gì ????
Cả hắn và TD cùng lên tiếng
Cái con nhox đó bỏ trốn sao. Trơi ơi ngốc hết chổ nói mà
- anh còn đứng đây làm gì mau đi tìm cô ấy đi tiếng TD nói làm hắn sực tĩnh đúng rồi bây giờ phải tìm ra con nhỏ trc bọn bắt cóc
- lập tức hành động, 1 đội truy bắt bọn bắt cóc, 1 đội tản ra đi tìm, ko đc bỏ sót bất cứ nơi nào, phải tìm ra con nhox trc bọn bắt cóc
- tuân lệnh thiếu gia trong khu rừng trăng đang lên chiếu rọi khắp nơi, ánh sáng mờ mờ ảo ảo, lá cây xào xạc, tiếng côn trùng kêu như 1 dàn đồng ca nếu ko bị bắt cóc và đang phi hết tốc độ có lẽ nó sẽ thả sức ngắm nghía cảnh thơ mộng này
chạy đc 1 quảng rất xa, ko còn nghe tiếng bước chân chạy đuổi theo Nó vấp phải 1 cành cây
uỵch...., nó ngã lăn quay
hôm nay nó đã trở thành 1 vận động viên maratong thật vĩ đại nhưng lúc này nó cảm thấy nó quá bé nhỏ trước mọi thứ sinh ra trong nhung lụa chưa bao giờ nó chịu khổ thế mà giờ đây....nó nhớ ba nó, nhớ tên sao chổi, nhớ TD ng bạn đầu tiên của nó nó khóc .... Nó ước giá như bây giờ có ai an ủi nó, ôm nó vào lòng, bảo vệ cho nó
- Quân !
Nc mắt cứ đua nhau trào ra
Chợt có tiếng bước chân, rất nhiều rất đông
Ko lẽ bọn bắt cóc tìm đến nơi rồi, nó chợt rùng mình, ko đc phải chạy tiếp
Nó lại bắt đầu chạy, giờ nó đã thấm mệt, nó chạy hết sức nhưng tiếng bước chân đang ở ngay sau nó
Càng lúc càng gần, ruột gan nó đang đánh lô tô, tay chân nó cuống cuồng
- Đứng lại, ko đc chạy
Nó quay đầu nhìn lại thì thấy 1 tốp người tay cầm đèn pin. Còn có cả chó nữa đang ở sát sau lưng nó, nó cố sức chạy thật nhanh
Chợt có 1 bàn tay chụp đc nó, nhấc bổng nó lên
- ko ko thả tôi ra, ko đc bắt tôi......nó cố gắng vùng vẫy thoát khỏi bàn tay cứng như gọng kiềm đó
Có hơi thở phả vào sau gáy nó rất quen thuộc
- Quân.... Anh ở đâu mau đến cứu tôi
Nó cố hết sức hét lên, tay chân giãy giụa, chợt bàn tay đang ôm nó siết chặt
Tất cả chỉ trong vài giây, nó cố sức cắn thật mạnh vào bàn tay đang ôm chặt vai nó
- á cô có biết cô đang cắn ai ko hả ??
cái giọng này....
Là tên sao chổi
Bây giờ nó đã nhìn rõ khuôn mặt đó dưói ánh trăng làm càng nó thêm mờ ảo
Nước mắt tủi thân cứ thế ùa ra
Nó úp mặt vào ng hắn khóc như 1 đứa trẻ
- ko sao rồi đừng khóc nữa cô pé nó khóc rấm rức mà ko biết, đằng sau có 1 ánh mắt đau khổ đang nhìn nó
1 lực lượng hùng hậu đang bao vây khắp khu vực này
- thưa thiếu gia, trinh sát cho biết bọn bắt cóc đáng rất náo loạn, có thông tin Trang tiểu thư đã bỏ trốn
- cái gì ????
Cả hắn và TD cùng lên tiếng
Cái con nhox đó bỏ trốn sao. Trơi ơi ngốc hết chổ nói mà
- anh còn đứng đây làm gì mau đi tìm cô ấy đi tiếng TD nói làm hắn sực tĩnh đúng rồi bây giờ phải tìm ra con nhỏ trc bọn bắt cóc
- lập tức hành động, 1 đội truy bắt bọn bắt cóc, 1 đội tản ra đi tìm, ko đc bỏ sót bất cứ nơi nào, phải tìm ra con nhox trc bọn bắt cóc
- tuân lệnh thiếu gia trong khu rừng trăng đang lên chiếu rọi khắp nơi, ánh sáng mờ mờ ảo ảo, lá cây xào xạc, tiếng côn trùng kêu như 1 dàn đồng ca nếu ko bị bắt cóc và đang phi hết tốc độ có lẽ nó sẽ thả sức ngắm nghía cảnh thơ mộng này
chạy đc 1 quảng rất xa, ko còn nghe tiếng bước chân chạy đuổi theo Nó vấp phải 1 cành cây
uỵch...., nó ngã lăn quay
hôm nay nó đã trở thành 1 vận động viên maratong thật vĩ đại nhưng lúc này nó cảm thấy nó quá bé nhỏ trước mọi thứ sinh ra trong nhung lụa chưa bao giờ nó chịu khổ thế mà giờ đây....nó nhớ ba nó, nhớ tên sao chổi, nhớ TD ng bạn đầu tiên của nó nó khóc .... Nó ước giá như bây giờ có ai an ủi nó, ôm nó vào lòng, bảo vệ cho nó
- Quân !
Nc mắt cứ đua nhau trào ra
Chợt có tiếng bước chân, rất nhiều rất đông
Ko lẽ bọn bắt cóc tìm đến nơi rồi, nó chợt rùng mình, ko đc phải chạy tiếp
Nó lại bắt đầu chạy, giờ nó đã thấm mệt, nó chạy hết sức nhưng tiếng bước chân đang ở ngay sau nó
Càng lúc càng gần, ruột gan nó đang đánh lô tô, tay chân nó cuống cuồng
- Đứng lại, ko đc chạy
Nó quay đầu nhìn lại thì thấy 1 tốp người tay cầm đèn pin. Còn có cả chó nữa đang ở sát sau lưng nó, nó cố sức chạy thật nhanh
Chợt có 1 bàn tay chụp đc nó, nhấc bổng nó lên
- ko ko thả tôi ra, ko đc bắt tôi......nó cố gắng vùng vẫy thoát khỏi bàn tay cứng như gọng kiềm đó
Có hơi thở phả vào sau gáy nó rất quen thuộc
- Quân.... Anh ở đâu mau đến cứu tôi
Nó cố hết sức hét lên, tay chân giãy giụa, chợt bàn tay đang ôm nó siết chặt
Tất cả chỉ trong vài giây, nó cố sức cắn thật mạnh vào bàn tay đang ôm chặt vai nó
- á cô có biết cô đang cắn ai ko hả ??
cái giọng này....
Là tên sao chổi
Bây giờ nó đã nhìn rõ khuôn mặt đó dưói ánh trăng làm càng nó thêm mờ ảo
Nước mắt tủi thân cứ thế ùa ra
Nó úp mặt vào ng hắn khóc như 1 đứa trẻ
- ko sao rồi đừng khóc nữa cô pé nó khóc rấm rức mà ko biết, đằng sau có 1 ánh mắt đau khổ đang nhìn nó
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.