Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin
Chương 17: Chương Ngoại Truyện 1. Anh Em Cùng Cha Khác Mẹ!
Oanh Shin
16/06/2016
"//.................
Việt Nam 1997
Pằng___phát súng chí mạng từ 1cô gái bịt khẩu trang đen
Thân hình cuối cùng cũng ngã xuống
1Cô gái khác bị tên đó dí dao vào đầu nhẹ nhõm buông tiếng thở dài lặng người khuỵ xuống giữa tàn cuộc.
Cô gái bịt mặt chạy đến gần cô:
- Có sao không Dương????- cô gái bịt mặt hỏi, với tay cởi khăn bịt mặt của mình ra. Một khuôn mặt xinh đẹp
- Không sao... Lam, ngại quá...lại để cậu cứu mình- cô gái tên Dương vừa sợ hãi vừa mệt mỏi nhưng vẫn không quên nhìn bạn mình cảm kích
- Ây có gì chứ....bạn bè mà!- lam cười hiền nhìn Dương
- Tại mình cả....bạn thì ít, thù thì nhiều. Hại cậu...- Dương thở dài nhìn lam
- Thôi....có trách thì trách dung mạo phi phàm của cậu làm người khác ghét đến mức truy sát!- Lam bĩu môi hiền hậu
- Mình...
- Thôi thôi. Chúng ta nên đi thôi, không thìkhốn.... Mình đưa cậu đến chỗ làm
-... Ừ..m..
-------------
Tại bar Silak
Quán bar được xem là ăn khách nhất thế giới ngầm. Không mờ ám hay nhờ quyền thế gì cả. Đơn giản là do nhân viên ở đây trẻ đẹp và chiều khách!
Hôm nay đông khách hơn cả mọi khi, đặc biệt toàn là nam. Trẻ có già có trung niên có. Ai ai cũng rất háo hức, luôn hướng mắt ra sàn nhảy.
Chả là hôm nay Dival_vũ nữ nổi tiếng nhất sẽ biễu diễn.....
Cứ mỗi ly sambanh, cooktail của nữ batender vừa chế biến xong giao cho nhân viên đưa đến tay khách, chủ quán lại càng lo sợ, phập phồng...
Ông ta cứ đi qua đi lại suốt. Khách vip thì cứ hối liên tục mà Dival vẫn chưa đến, ôi trời, khách nổi giận thì toi....
Vừa lúc đó, con audi sang trọng phanh gấp thu hút ánh nhìn của bao người
Ánh Dương bước xuống, không quên cảm ơn cô bạn thân:
- Mình vào nha...cảm ơn cậu, nhất định có dịp mình sẽ trả
- Nhỏ này...thôi mình về, bảo trọng nha.- Ngọc Lam nhìn dương rồi lái xe đi thẳng
Ánh Dương lẻn vào cửa sau bar vào trong gặp ngay chủ quán. Ông ta mừng rỡ
- Dival...tôi chờ cô sáng giờ. Cô làm gì mà giờ mới đến
- Ông chủ, xin lỗi tôi có chút việc riêng...
- Thôi thôi được rồii! không nói nữa, khách đang chờ. Trang điểm rồi lên sàn mau
- vâng!
...
-Không để các quý ông chờ lâu.....sau đây là Dival.......
Không khí sôi nổi lên hẳn, Dival trong bộ váy đen hai dây huyền bí ôm cơ thể chuẩn từng milimet một. Mái tóc màu cafe suông mượt óng ả. Làn da cô trắng như tuyết. Bước lên sân khấn uyển chuyển và bắt đầu những điệu nhảy đẹp mê hồn
Những con mắt nam nhân không rời Dival, thèm khác có, chiếm hữu có, khinh moệt có, ghen ghét có...
Và yêu say đắm cũng có
Sau khi nhìn đồng hồ đã đỉnh điểm 12 trưa. Ámh Dương trong chiếc áo sơmi trắng hơi rộng và quần jean xanh đón taxi từ bar đi đển nhà cô bạn thân
Kinh koong.....
- A...mẹ Dương, mẹ Dương tới! - Cậu nhóc kháu kỉnh với đôi đồng tử xanh bích long lanh cùng mái tỏc hung đỏ mượt mà nhìn cô mừng rỡ
- Ôi...tiểu Kiệt! Ngoan quá- Dương bé thốc bế lên cùng đi vào nhà
Đây là bé Tuấn Kiệt. Con của Ngọc Lam bạn cô. Bé đã được 2tuổi rồi. Nó từ nhỏ rất mến cô và gọi cô là mẹ Dương luôn. Ngọc Lam mừng lắm khi có thằng cu này!
- Mẹ ơi mẹ ơi. Mẹ Dương tới nè!- kiệt lon ton từ tay cô chạy xuống tuôn vào bếp gọi Lam.
- Ôn con. Mẹ bảo không được chạy nhanh có nghe không- Lam từ bếp đi lên mắng yêu con trai
- Hix...con biết rồiiiXin mẹ đừng phạt roi nha!- cậu đưa ánh mắt cún con nhìn mẹ.
Cái mặt kháo khỉnh y hệt cha. Ngọc Lam kìm lòng không xuể đành lắc đầu. Mới 2tuổi đầu đã thế,mai mốt lớn lớn làm sao con gái chịu mỗi đây???!
( shin: chí lý chí lý. Bác này tiên đoán như thần
Kiệt 2tuổi: chị nói sao ạ?*mắt long lanh*
Shin:* xịt máu mũi* khuôn mặt có tính sát thương level Max
Kiệt 18tuổi: cưng nói sao? *cười nửa miệng
Shin: *xịt sạch máu* khuôn mặt có tính sát thương level Max Max Max)
Sau khi uống hết ly sữaa mẹ giao. Kiệt ngoan ngoãn ngủ trên đùi Ánh Dương
- Chồng cậu đâu?- dương hỏi, tay mân mê lọm tóc bé kiệt
- Anh Phong hả? Hai hôm nữa cơ.- Lam vừa gọt trái cây vừa trả lời
- Ừ
- À. Hay là cậu sang ở với mình vài hôm đi. Ở nhà làm hòng vọng phu1mình chán quá- lam nói
- Thôi đi. Mình ở đây tổ nguy hiểm cho mẹ con cậu thì nguy- cô e dè
- Thôi đi. Cậu làm như mình không có kẻ thù không bằng- nàng lam bĩu môi
- Rồi rồi...ai không biểt cậu là đệ nhất sát thủ Death chứ- dương Cười nhẹ
- Hừm......tốt- nàng nhếch môi
- Phải chi được như cậu cũng đỡ. Vũ nữ như mình..năm lần bảy lượt bị bắt suốt. Hại cậu mệt mỏi......
- Nói nhiều quá! Bạn bè khách khí, tớ giận đấy
- Thôi thôi...tớ xin lỗi được chưa!!
- hihi. Phải vậy chứ.....
Lê Ngọc Lam. Nàng là một sát thủ
Còn Huỳnh Ánh Dương. Cô là một vũ nữ
Cả hai tình cờ gặp nhau trong 1lần. Cô bị bắt cóc và nàng với người yêu có công việc phải thanh toán một lão gian thương. Chiếc xe chở cô và xe chở xác lão gian thương đi phi tan bị nhầm lẩn ở cây xăng. Đến khi xuống xe Đặng Hùynh Phong mới phát hiện. Cùng lúc đó Ngọc Lam đau bụng dữ dội, cái thai mới 7tháng của nàng hìmh mhư có dấu hiệu sinh non. Nàng học ngành y thì đã học nhưng làm sao tự đỡ đẻ cho mình
Ánh Dương do từng thi vào bác sĩ sinh sản nhưng không có tiền để học tiếp phải đi làm gái vũ trường nên ngay lập tức giúp đỡ
Khó khăn lắm mới giúp mẹ con Ngọc Lam bình an sống sót. Từ đó Dương như ân nhân của vợ chồng ngọc Lam. Cô làm mẹ nuôi của kiệt và làm bạn thân với hai vợ chồng nàng
Lam những tưởng nghề sát thủ đã đủ nguy hiểm không ngờ cô bạn vũ nữ này đối đầu với cái chết hàng ngày hàng giờ như vậy
Nàng chiu ơn sinh mạng với cô. Nhất định sẽ bảo vệ cô!
Nói đến Đặng Huỳnh Phong chồng nàng anh ta cũng là 1sát thủ. Từ khi nàng sinh kiệt ra thì chỉ còn anh làm nhiệm vụ gì gì đó. Nàng phải ở nhà để bảo vệ con
Cô nghe loáng thoáng cái gì đó mà anh nằm ở trong Sat- 6tđoàn lớn nhất châu á. Đúng là đáng nể phục!
Anh thì đi suốt ít khi gặp mặt, cô thường đến nhà chơi với nàng khi làm xong việc. Cả hai dần trở thành bạn thân đến giờ...
Và rồi 1 ngày..
Nhìn túi đồ chơi siêu nhân trên tay nhóc kiệt mừng rơn làm các bé nhà trẻ ngất ngây
- Chảm ơn má Dươn~~~- cu cậu bặp bẹ nói
- Thôi về nào con. Các bạn nữ xỉu vì con mất..- mặt dương ngệt mặt ra nhìn các bé nữ bây giờ
Mau chóng xàch đít xu cậu lên taxi
..
Hôm nay Lam bận việc nhà, nhờ cô rước kiệt giúp mình. Thôi kệ dù gì cũng rảnh. Đón thằng bé con này. Cô thương nó như con ruột vậy. Sau này cũng phải đẻ 1đứa thật baby mới được.
Nghĩ cũng ngộ, 1 vũ nữ ước có con. Trên thế giới chắc có duy mình cô...
...
....
Nhìn cảnh tượng tan hoang mà Ánh Dương đứng hình
Vội vã lôi kiệt vào lòng trốn sau cánh cửa.
Lam một tay ôm bụng gỉ máu. Tay kia là cây súng giảm thanh. Một tên. Hai tên. .ba tên ..5tên đang nhắm súng đứng quanh nàng
Dưới đất xác người lên lán ít nhiẻu hơn hai trăm tên . . ..ngọc lam. Một mình nàng chóng chọi bao nhiêu đây sao...sao có thể???
- Mẹ kiếp, nằm trong biệt đội Death có khác- một têm cằm dao bất giác chửi
- ..hừm...muốn bắt gia đình tao..còn lâu!- nàng cười khẩy. Vẻ mặt tái nhợt thấy rõ. Vết thương có vẻ rất sâu
5tên to con lao vào Lam, nhanh như cắt nàng lao vào cuộc chiến
Một tên toi với đường đạn của nàng. Một tên chết dưới ám khí dao găm
Còn 3tên, Lam dường như kiệt sức
Bỗng từ phía sau lam...
Phập.........
- Lam- cô hét lên
Tên đó đâm nàng rồi. Phằng..... Cố sức cho hắn một viên kẹo đồng. Nàng bất động từ từ ngã xuống..
.
Máu tuông ra.....
- Mày là ai??!- một tên nhìn cô hét
Hai tên đó thấy vậy tiến lại chỗ cô và bé
Cô lùi....lùi dần
Làm sao đây? Thoát khỏi hoàng cảnh này, gọi cấp cứuu, gọi cho anh Phong, phải cứu nàng, phải bảo vệ kiệt!
Cộp..
Một khẩu súng lục được dúi vào tay cô, là kiệtt. Bé kiệt.
....nó nhặt được của cái xác dưới đất
Hay quá. Súng! Cô bết bắn súng
...tuy không học nhưng 20tuổi đầu bị bắt cóc bao lần! Kinh nghiệm bắn súng không tồi chút nào!!!
- Hừm..mặc kệ la ai. Xía vào thì đều lãnh hậu quả- tên đó nhếch môi tàn ác. Giương con dao sắc bén lên
Không nghĩ nhiều..va.... Pằng pằng...
Hai tên ngã xuống tại chỗ......
Vứt súng thật nhanh!
Dẫn kiệt lại cạnh nàng..
- Lam... Lam. Cố lên, mình gọi anh phong ngay..huhu
- Mẹ...mẹ sao vậy- bé kiệt mếu máu
Cố gắng vuốt ve bờ má con trai... Lam thều thào:
- Con trai....mẹ...có lỗi với con....
- Cậu đừng nói vậy...mình xin cậu..
Lam à!- cô ngẹn ngào
- Dương .....hứa với mình...chăm sóc kioệt... Chăm sóc phong...mình...mình....hức...hức
..- Nàng nằm thoi thóp như muốn nói điều gì đó.
.sau đó cánh tay rơi tự do xuống sàn!
- LAM!!!!!!!!!!!!!!!
- Mẹ..............................................................................................................................................................................................................................
"
Sau đám tan Ngọc Lam, Hùynh Thanh Phong đau đớn tột cùng, cô và bé kiệt khóc rất nhiều không ai bảo ai quỳ suốt dưới mộ nàng mãi gần 8tiếng
Kiệt khóc suýt ngất, cô ôm con trai nuôi vào lòng đau xót....
Ngày y tháng x năm đó, cô bỏ nghề ở bar sang làm nhân viên tiếp thị
Cứ mỗi khi làm về lại ghé thăng con trai. Phong rời ghế Death và về chăm sóc đồng thời bảo vệ con trai anh hơn! Sau thời gian dằn vặt lí trí, anh đã suy nghĩ thông chấp nhận sự thật....
Kiệt cũng dần vui tươi trở lại, dù gì nó mới 2tuổi đầu, ba Phong nói:" ngoan ngoãn thì mẹ mới vui" là bé tin ngay.
Nhưng mới hai tuổi đầu thì làm sao không cần mẹ, Nên ngày nào dương cũng ghé qua ở cùng cha con Phong rất lâu.
Bé kiệt nó gọi cô là mẹ. Anh là cha. Tuy ngượng nhưng anh và cô vẫn cố gắng coi như cho bé một gia đình đầy đủ cha mẹ!
Dần về sau cô phát hiện mình yêu người đàn ông mang tên Đặng Huỳnh phong mất rồi. Cô cảm thấy vô cùng có lỗi với Lam!
Một lần đi gặp đối tác. Anh uống say, anh thấy nàng về bên anh, anh cùng nàng say đắm như xưa. ...anh đã nói:" anh nhớ em, lam!"
Cô đã hết sức ngăn cản cũng không ngăn nỗi Phong. Không muốn làm kiệt thức giấcc. Cô chỉ biết cố giãy giục....
- Anh nhớ em, lam!
Cô khựng người, anh lầm cô với nàng ư?
Ch" thay! Đời thật như phim....
Anh trao cô nụ hôn nồng cháy, cô như bị mê hoặc.....đêm đó, đôi trai tài gái sắt bên nhau!
Sáng hôm sau anh hối hận tột cùng, cô chua xót cố nén cười bảoo:"không sao, dù gì...em cũng là một con điếm!"
Rồi 1ngày, cô phát hiện mình có thai.....
Liệt kê tất cả những thứ cho kiệt có thể xài hơn 3năm. Cô quyết đnh ra đi. Cô có lỗi với nàng quá nhiều....
Mất thêm một người mẹ, kiệt khóc thét vòi cha đi tìm. Anh biết mình cũng đã yêu cô mất rồi. Chỉ là quá mù quán tình xưa sợ xcó lỗi với nàngnàng
Anh và cô đã có 1đêm bên nhau...coi như đã là vợ chồng..hay ít nhiều là tình nhân....không được...không để kiệt lại mất mẹ....không để anh lại mất vợ.... Anh phải đi tìm cô.....
Người đàn ông mang tên Hà Đình Dũng yêu say đắm cô vũ nữ Dival...nhiều lần cô đã từ chối anh ta vì anh ta đã có gia đình, vậy mà vẫn ngoan cố.
Cô nghỉ làm ở bar coi như để trốn tránh. Hắn điên tiết lên truy lùng
Ngày xy tháng yy(5 năm sau)
Cô trốn ở vùng quê hẻo lánh nuôi dạy con
Cô đã đẻ một đứa con gái. Đặc tên là Hùynh Ngọc Vy. Ngọc trong ngọc lam. Cái tên coi như là tưởng nhớ nàng.
5tuổi vy xinh đẹp lạ thường. Đặc biệt mái tóc hung đỏ lạ mất rất giống kiệt, giống..anh Phong!.
"Vy...là con của phong sao?' đó là câu hỏi cô tự dằn vặt mình nhiều năm qua. Nhưng có ích gì. Phải thì sao không phải thì sao?? Dival vũ nữ như cô ai tin chứ!!!!
1mình nuôi con khiến cô sa vào lối cũ. Vũ nữ bar một lần nữa.....
Vy chứng kiến hằng ngày mẹ mình bị nhiều thành phần chà đạpp thể xác lẫn tinh thần, mới 5tuổi nhỏ có thể hiểu đơn giản những xâu nói:" Em là của anj đêm nay"..."anh có thể lo cho em, bỏ con nhỏ con đi"....." phục vụ khách đi không tao bỏ đói con mày"/........ Nhỏ căm ghét bọn đàn ông khốn nạn, chà đạpp hành hạ mẹ nhỏ, cá chị, các cô làm nghề giống mẹ....
Mỗi khi mẹ không đón cũng biết mẹ phải làm gì, nhỏ cũng muốn gíup mẹ.. Ước gì được làm thay mẹ..(>< làm thế nào....???)
Cuộc sống làm thiên thần 5tuổi thờ ơ với mọi thứ. Trở nên hổ báo, ngang tàn, dữ dằn,...... Nhỏ muốn mạnh mẹ để bảo vệ mẹ!
Một ngày đẹp trời bọn người nào đó dụ dỗ bắt nhỏ đi. Cho nhỏ kẹo, nhỏ không ăn, cho bánh không thèm, cho tiền không lấy, dỗ ngọt không nghe...thế là chúng đành dùng vũ lực bắt nhỏ. 5tuổi thì vẫn là đứa trẻ, nhỏ không chống nỗi đám người này.....tuy vậy, tuyệt nhiên không rơi một giọng nước mắt. Nhìn bọn chúng với ánh mắt khinh khỉnh.....
Cô tình cờ gặp lại anh trên đường, anh nói đả điều tra cô đã có con, gặng hỏi có phải con anh??, cố tình chạy khỏi nhưng sau những câu nói của anh cô thấm thía ra nhiều điềuu:
"Em đành lòng cho con em không cha?"
"Em tuyệt tình quên lời hứa chăm sóc kiệt với Lam??"
" Em nhẫn tâm bỏ lại anh với tình yêu và chạy trốn lí trí??"
" Em không muốn con chúng ta có cả cha lẫn mẹ???"
Cô thật là ngu ngốc mù quá khi bỏ đi. Cô hối hận...
Cô...là cô đả là khỗ cả hai đứa con mình.....
Nghe tin Vy bị bắt bởi Đình Dũng, cô anh vội chạy đến điểm hẹn
Vy bị trói tronh nhà kho cũ kĩ còn Dũng cười khẩy ra điều kiện. Nhờ có anh mà cô giải bọn chúng dễ dàng. Đình Dũng dí sát dao vào cổ Vy. Nhỏ chỉ bảo:" mặc con, chạy mau!"
Đứa trẻ 5tuổi đây sao, nó nói câu đó ngang tàn như vậy...đúng là rất giống anh
Trên bãi cổ hỗn loạn tiếng dành dao từ 3con người diễn ra cùng con bé 5tuổi
Phập...cuối cùng người phụ nữ ngã xuống
Đứa trẻ oà khóc
Hai người đàn ông bất động
- Con gái , nghe mẹ nói.... *nếu...nếu một ngay con chỉ có hai con đường để đi. Một là làm sát thủ,h..ai là làm vũ nữ. Hãy chọn sát thủ, thà làm sát thủ chết trong vinh quang còn hơn là sống như vũ nữ cả đời ô nhục*....kia là cha con...hãy sống tốt với anh hai và cha....mẹ...xin...lỗ...i....hức...h.ứ.......c
Cánh tay một lần nữa rơi tự do....
Một lần nữa anh mất vợ!
Một lần nữa con anh mất mẹ......
....................................
Nhỏ về ở với kiệt và anh. Ban đầu rất ngỗ ngược nhưng dần về sau thì cảm thấy thương cha và anh rất nhiều...
Anh kiệt cũng mất mẹ như nhỏ, kiệtnói anh mất cả hai mẹ, nhỏ chỉ có một mẹ, vậy anh buồn hơn nhỏ nhiều!
Cha mất hai vợ chắc cũng buồn lắm...
Ba cha con từ đó dựa nhau mà sống....
Đến năm nhỏ 6tuổi, anh 8tuổii cả hai chúng nó đòi học làm sát thủ, đúng vậy, không cần hai con đường như mẹ Súng nói, làm sát thủ, trở nên mạnh mẽ, sẽ trả thù được cho mẹ...hai anh em thủ thỉ với nhau câu nói trước lúc mất của mẹDương đem nói cho cha nghe. Huỳnh Phong khẽ đánh rơi dòng nước từ kẽ mắt....anh em nhỏ chẳng hiểu gì cả. Còn chọc cha mít ướt hơn hai anh em....
Cuối cùng thuyết phục cha cũng chấp thuận nhưng ông bảo:" vy phải theo papa ra nước ngoài học còn Kiệt phải ở lại đây với người quen papa. Vì người thầy dạy 2con ở hai nơi khác nhau. Và còn một số lí do riêng của papa.." những tưởng hai anh em sợ xa nhau...không đi nữa...vậy mà chúng gật đầu các rụp. Chúng nó bảo:" chúng con nhất định làm sát thủ tiêu diệt kẻ xấu và khônf để papa phảii trốn vào đất như 2mẹ đâu"
Câu nó ngô nghê khiến ông lại khóc
Hai anh em nghéo tay hứa sẽ gặp lạii. Trước khi đi nhỏ đã nói với kiệt
- Em muốn giết hết loại đàn ông chiếm đoạt phụ nữ. Em hận bọn nó
Và thế là thời giann đào tạo 1Đặng Huỳng Ngọc Vy như ngày hôm nay.......//."
Nhỏ tỉnh dậy sau giấc mơ dài, nước mắt rơi lã chã, nhớ về kỉ niệm xưa khóc nức nở.....
Tập thể 12a1 ngạc nhiên....nước mắt của Nhỏ kiêu mgạo?????
Nó, Ngọc, My, Lâm lo lắng, nhưng không thể nói gì...tất cả hướng ánh mắt bất lực nhìn Kiệt
Anh nhìn nhỏ.....
Em gái bé bỏng của anh....
- Cô giáo, anh em tôi muốn ra lớp- kiệt gằn giọng
- A...nhưng đang là giờ học.. kiệtt thiếu gia à- bà cô lắp bắp
- CHÚNG TÔI MUỐN RA NGOÀI!!!!
Rầm....cái bàn học đã gãy là đôi. Một con dao mini sượt qua mặt bà cô cấm vào tấm bản...
Cả lớp sửng sốt...... Angel boy đã nổi giận....chính là biến thành Devilby có thể giết người bất cứ lúc nào....ôi thật khủng khiếp, còn đáng sợ hơn lần trước vụ Thảo My. Anh.........đang lo lắng cho em gái của mình sao??????
Có ai hiểu...ai thấu...nhỏ...là 1phần sinh mạng của anh. Đứa em bất hạnh....... ĐỨA EM GÁI CÙNG CHA KHÁC MẸ!
- Anh.. Hai!!- vy khẽ nấc lên
Huhuhuhu....nhỏ ôm chầm lấy anh hay bậc khóc nức nở. Tại sao chứ!?? Tại sao bao năm qua mà kỉ niệm vẫn không phai nhoà. Cứ như mới hôm qua..... ...
Bế thốc đứa em gái bé bỏng bước ra khỏi lớpp, gương mặt anh sa sầm lại....chỉ đúng 1giọt pha lê rơi xuống từ kẻ mắtt. Kiệt lạnh câm ôm chặt lấy em gái đang run bây bẩy
+----------------+
Hắnvà cậu không hiểu chuyện gì đang diễn ra....
Cậu như chế trân tại chỗ....con tim như hoang lạnh hoàn toàn.... Nhỏ khóc sao??? Khóc??? Khóc?? Khóc???
Nhỏ vì chuyện gì mà lại mềm yếu như th?ế??? Cậu muốm biết....muốn biết....muốn hỏi....nhưng làm sao hỏi đầy??? Lấy tư cách gì để hỏi?? Nhỏ đã hiểu lầm cậu 2ngày nay thì làm sao có thể????
Nhỏ khóc...tim cậu như vỡ vụn....đừng mà....sao lại khóc chứ...cậu đau...lòng cậu đau quá!
"Đầu gấu.......em rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?"
Việt Nam 1997
Pằng___phát súng chí mạng từ 1cô gái bịt khẩu trang đen
Thân hình cuối cùng cũng ngã xuống
1Cô gái khác bị tên đó dí dao vào đầu nhẹ nhõm buông tiếng thở dài lặng người khuỵ xuống giữa tàn cuộc.
Cô gái bịt mặt chạy đến gần cô:
- Có sao không Dương????- cô gái bịt mặt hỏi, với tay cởi khăn bịt mặt của mình ra. Một khuôn mặt xinh đẹp
- Không sao... Lam, ngại quá...lại để cậu cứu mình- cô gái tên Dương vừa sợ hãi vừa mệt mỏi nhưng vẫn không quên nhìn bạn mình cảm kích
- Ây có gì chứ....bạn bè mà!- lam cười hiền nhìn Dương
- Tại mình cả....bạn thì ít, thù thì nhiều. Hại cậu...- Dương thở dài nhìn lam
- Thôi....có trách thì trách dung mạo phi phàm của cậu làm người khác ghét đến mức truy sát!- Lam bĩu môi hiền hậu
- Mình...
- Thôi thôi. Chúng ta nên đi thôi, không thìkhốn.... Mình đưa cậu đến chỗ làm
-... Ừ..m..
-------------
Tại bar Silak
Quán bar được xem là ăn khách nhất thế giới ngầm. Không mờ ám hay nhờ quyền thế gì cả. Đơn giản là do nhân viên ở đây trẻ đẹp và chiều khách!
Hôm nay đông khách hơn cả mọi khi, đặc biệt toàn là nam. Trẻ có già có trung niên có. Ai ai cũng rất háo hức, luôn hướng mắt ra sàn nhảy.
Chả là hôm nay Dival_vũ nữ nổi tiếng nhất sẽ biễu diễn.....
Cứ mỗi ly sambanh, cooktail của nữ batender vừa chế biến xong giao cho nhân viên đưa đến tay khách, chủ quán lại càng lo sợ, phập phồng...
Ông ta cứ đi qua đi lại suốt. Khách vip thì cứ hối liên tục mà Dival vẫn chưa đến, ôi trời, khách nổi giận thì toi....
Vừa lúc đó, con audi sang trọng phanh gấp thu hút ánh nhìn của bao người
Ánh Dương bước xuống, không quên cảm ơn cô bạn thân:
- Mình vào nha...cảm ơn cậu, nhất định có dịp mình sẽ trả
- Nhỏ này...thôi mình về, bảo trọng nha.- Ngọc Lam nhìn dương rồi lái xe đi thẳng
Ánh Dương lẻn vào cửa sau bar vào trong gặp ngay chủ quán. Ông ta mừng rỡ
- Dival...tôi chờ cô sáng giờ. Cô làm gì mà giờ mới đến
- Ông chủ, xin lỗi tôi có chút việc riêng...
- Thôi thôi được rồii! không nói nữa, khách đang chờ. Trang điểm rồi lên sàn mau
- vâng!
...
-Không để các quý ông chờ lâu.....sau đây là Dival.......
Không khí sôi nổi lên hẳn, Dival trong bộ váy đen hai dây huyền bí ôm cơ thể chuẩn từng milimet một. Mái tóc màu cafe suông mượt óng ả. Làn da cô trắng như tuyết. Bước lên sân khấn uyển chuyển và bắt đầu những điệu nhảy đẹp mê hồn
Những con mắt nam nhân không rời Dival, thèm khác có, chiếm hữu có, khinh moệt có, ghen ghét có...
Và yêu say đắm cũng có
Sau khi nhìn đồng hồ đã đỉnh điểm 12 trưa. Ámh Dương trong chiếc áo sơmi trắng hơi rộng và quần jean xanh đón taxi từ bar đi đển nhà cô bạn thân
Kinh koong.....
- A...mẹ Dương, mẹ Dương tới! - Cậu nhóc kháu kỉnh với đôi đồng tử xanh bích long lanh cùng mái tỏc hung đỏ mượt mà nhìn cô mừng rỡ
- Ôi...tiểu Kiệt! Ngoan quá- Dương bé thốc bế lên cùng đi vào nhà
Đây là bé Tuấn Kiệt. Con của Ngọc Lam bạn cô. Bé đã được 2tuổi rồi. Nó từ nhỏ rất mến cô và gọi cô là mẹ Dương luôn. Ngọc Lam mừng lắm khi có thằng cu này!
- Mẹ ơi mẹ ơi. Mẹ Dương tới nè!- kiệt lon ton từ tay cô chạy xuống tuôn vào bếp gọi Lam.
- Ôn con. Mẹ bảo không được chạy nhanh có nghe không- Lam từ bếp đi lên mắng yêu con trai
- Hix...con biết rồiiiXin mẹ đừng phạt roi nha!- cậu đưa ánh mắt cún con nhìn mẹ.
Cái mặt kháo khỉnh y hệt cha. Ngọc Lam kìm lòng không xuể đành lắc đầu. Mới 2tuổi đầu đã thế,mai mốt lớn lớn làm sao con gái chịu mỗi đây???!
( shin: chí lý chí lý. Bác này tiên đoán như thần
Kiệt 2tuổi: chị nói sao ạ?*mắt long lanh*
Shin:* xịt máu mũi* khuôn mặt có tính sát thương level Max
Kiệt 18tuổi: cưng nói sao? *cười nửa miệng
Shin: *xịt sạch máu* khuôn mặt có tính sát thương level Max Max Max)
Sau khi uống hết ly sữaa mẹ giao. Kiệt ngoan ngoãn ngủ trên đùi Ánh Dương
- Chồng cậu đâu?- dương hỏi, tay mân mê lọm tóc bé kiệt
- Anh Phong hả? Hai hôm nữa cơ.- Lam vừa gọt trái cây vừa trả lời
- Ừ
- À. Hay là cậu sang ở với mình vài hôm đi. Ở nhà làm hòng vọng phu1mình chán quá- lam nói
- Thôi đi. Mình ở đây tổ nguy hiểm cho mẹ con cậu thì nguy- cô e dè
- Thôi đi. Cậu làm như mình không có kẻ thù không bằng- nàng lam bĩu môi
- Rồi rồi...ai không biểt cậu là đệ nhất sát thủ Death chứ- dương Cười nhẹ
- Hừm......tốt- nàng nhếch môi
- Phải chi được như cậu cũng đỡ. Vũ nữ như mình..năm lần bảy lượt bị bắt suốt. Hại cậu mệt mỏi......
- Nói nhiều quá! Bạn bè khách khí, tớ giận đấy
- Thôi thôi...tớ xin lỗi được chưa!!
- hihi. Phải vậy chứ.....
Lê Ngọc Lam. Nàng là một sát thủ
Còn Huỳnh Ánh Dương. Cô là một vũ nữ
Cả hai tình cờ gặp nhau trong 1lần. Cô bị bắt cóc và nàng với người yêu có công việc phải thanh toán một lão gian thương. Chiếc xe chở cô và xe chở xác lão gian thương đi phi tan bị nhầm lẩn ở cây xăng. Đến khi xuống xe Đặng Hùynh Phong mới phát hiện. Cùng lúc đó Ngọc Lam đau bụng dữ dội, cái thai mới 7tháng của nàng hìmh mhư có dấu hiệu sinh non. Nàng học ngành y thì đã học nhưng làm sao tự đỡ đẻ cho mình
Ánh Dương do từng thi vào bác sĩ sinh sản nhưng không có tiền để học tiếp phải đi làm gái vũ trường nên ngay lập tức giúp đỡ
Khó khăn lắm mới giúp mẹ con Ngọc Lam bình an sống sót. Từ đó Dương như ân nhân của vợ chồng ngọc Lam. Cô làm mẹ nuôi của kiệt và làm bạn thân với hai vợ chồng nàng
Lam những tưởng nghề sát thủ đã đủ nguy hiểm không ngờ cô bạn vũ nữ này đối đầu với cái chết hàng ngày hàng giờ như vậy
Nàng chiu ơn sinh mạng với cô. Nhất định sẽ bảo vệ cô!
Nói đến Đặng Huỳnh Phong chồng nàng anh ta cũng là 1sát thủ. Từ khi nàng sinh kiệt ra thì chỉ còn anh làm nhiệm vụ gì gì đó. Nàng phải ở nhà để bảo vệ con
Cô nghe loáng thoáng cái gì đó mà anh nằm ở trong Sat- 6tđoàn lớn nhất châu á. Đúng là đáng nể phục!
Anh thì đi suốt ít khi gặp mặt, cô thường đến nhà chơi với nàng khi làm xong việc. Cả hai dần trở thành bạn thân đến giờ...
Và rồi 1 ngày..
Nhìn túi đồ chơi siêu nhân trên tay nhóc kiệt mừng rơn làm các bé nhà trẻ ngất ngây
- Chảm ơn má Dươn~~~- cu cậu bặp bẹ nói
- Thôi về nào con. Các bạn nữ xỉu vì con mất..- mặt dương ngệt mặt ra nhìn các bé nữ bây giờ
Mau chóng xàch đít xu cậu lên taxi
..
Hôm nay Lam bận việc nhà, nhờ cô rước kiệt giúp mình. Thôi kệ dù gì cũng rảnh. Đón thằng bé con này. Cô thương nó như con ruột vậy. Sau này cũng phải đẻ 1đứa thật baby mới được.
Nghĩ cũng ngộ, 1 vũ nữ ước có con. Trên thế giới chắc có duy mình cô...
...
....
Nhìn cảnh tượng tan hoang mà Ánh Dương đứng hình
Vội vã lôi kiệt vào lòng trốn sau cánh cửa.
Lam một tay ôm bụng gỉ máu. Tay kia là cây súng giảm thanh. Một tên. Hai tên. .ba tên ..5tên đang nhắm súng đứng quanh nàng
Dưới đất xác người lên lán ít nhiẻu hơn hai trăm tên . . ..ngọc lam. Một mình nàng chóng chọi bao nhiêu đây sao...sao có thể???
- Mẹ kiếp, nằm trong biệt đội Death có khác- một têm cằm dao bất giác chửi
- ..hừm...muốn bắt gia đình tao..còn lâu!- nàng cười khẩy. Vẻ mặt tái nhợt thấy rõ. Vết thương có vẻ rất sâu
5tên to con lao vào Lam, nhanh như cắt nàng lao vào cuộc chiến
Một tên toi với đường đạn của nàng. Một tên chết dưới ám khí dao găm
Còn 3tên, Lam dường như kiệt sức
Bỗng từ phía sau lam...
Phập.........
- Lam- cô hét lên
Tên đó đâm nàng rồi. Phằng..... Cố sức cho hắn một viên kẹo đồng. Nàng bất động từ từ ngã xuống..
.
Máu tuông ra.....
- Mày là ai??!- một tên nhìn cô hét
Hai tên đó thấy vậy tiến lại chỗ cô và bé
Cô lùi....lùi dần
Làm sao đây? Thoát khỏi hoàng cảnh này, gọi cấp cứuu, gọi cho anh Phong, phải cứu nàng, phải bảo vệ kiệt!
Cộp..
Một khẩu súng lục được dúi vào tay cô, là kiệtt. Bé kiệt.
....nó nhặt được của cái xác dưới đất
Hay quá. Súng! Cô bết bắn súng
...tuy không học nhưng 20tuổi đầu bị bắt cóc bao lần! Kinh nghiệm bắn súng không tồi chút nào!!!
- Hừm..mặc kệ la ai. Xía vào thì đều lãnh hậu quả- tên đó nhếch môi tàn ác. Giương con dao sắc bén lên
Không nghĩ nhiều..va.... Pằng pằng...
Hai tên ngã xuống tại chỗ......
Vứt súng thật nhanh!
Dẫn kiệt lại cạnh nàng..
- Lam... Lam. Cố lên, mình gọi anh phong ngay..huhu
- Mẹ...mẹ sao vậy- bé kiệt mếu máu
Cố gắng vuốt ve bờ má con trai... Lam thều thào:
- Con trai....mẹ...có lỗi với con....
- Cậu đừng nói vậy...mình xin cậu..
Lam à!- cô ngẹn ngào
- Dương .....hứa với mình...chăm sóc kioệt... Chăm sóc phong...mình...mình....hức...hức
..- Nàng nằm thoi thóp như muốn nói điều gì đó.
.sau đó cánh tay rơi tự do xuống sàn!
- LAM!!!!!!!!!!!!!!!
- Mẹ..............................................................................................................................................................................................................................
"
Sau đám tan Ngọc Lam, Hùynh Thanh Phong đau đớn tột cùng, cô và bé kiệt khóc rất nhiều không ai bảo ai quỳ suốt dưới mộ nàng mãi gần 8tiếng
Kiệt khóc suýt ngất, cô ôm con trai nuôi vào lòng đau xót....
Ngày y tháng x năm đó, cô bỏ nghề ở bar sang làm nhân viên tiếp thị
Cứ mỗi khi làm về lại ghé thăng con trai. Phong rời ghế Death và về chăm sóc đồng thời bảo vệ con trai anh hơn! Sau thời gian dằn vặt lí trí, anh đã suy nghĩ thông chấp nhận sự thật....
Kiệt cũng dần vui tươi trở lại, dù gì nó mới 2tuổi đầu, ba Phong nói:" ngoan ngoãn thì mẹ mới vui" là bé tin ngay.
Nhưng mới hai tuổi đầu thì làm sao không cần mẹ, Nên ngày nào dương cũng ghé qua ở cùng cha con Phong rất lâu.
Bé kiệt nó gọi cô là mẹ. Anh là cha. Tuy ngượng nhưng anh và cô vẫn cố gắng coi như cho bé một gia đình đầy đủ cha mẹ!
Dần về sau cô phát hiện mình yêu người đàn ông mang tên Đặng Huỳnh phong mất rồi. Cô cảm thấy vô cùng có lỗi với Lam!
Một lần đi gặp đối tác. Anh uống say, anh thấy nàng về bên anh, anh cùng nàng say đắm như xưa. ...anh đã nói:" anh nhớ em, lam!"
Cô đã hết sức ngăn cản cũng không ngăn nỗi Phong. Không muốn làm kiệt thức giấcc. Cô chỉ biết cố giãy giục....
- Anh nhớ em, lam!
Cô khựng người, anh lầm cô với nàng ư?
Ch" thay! Đời thật như phim....
Anh trao cô nụ hôn nồng cháy, cô như bị mê hoặc.....đêm đó, đôi trai tài gái sắt bên nhau!
Sáng hôm sau anh hối hận tột cùng, cô chua xót cố nén cười bảoo:"không sao, dù gì...em cũng là một con điếm!"
Rồi 1ngày, cô phát hiện mình có thai.....
Liệt kê tất cả những thứ cho kiệt có thể xài hơn 3năm. Cô quyết đnh ra đi. Cô có lỗi với nàng quá nhiều....
Mất thêm một người mẹ, kiệt khóc thét vòi cha đi tìm. Anh biết mình cũng đã yêu cô mất rồi. Chỉ là quá mù quán tình xưa sợ xcó lỗi với nàngnàng
Anh và cô đã có 1đêm bên nhau...coi như đã là vợ chồng..hay ít nhiều là tình nhân....không được...không để kiệt lại mất mẹ....không để anh lại mất vợ.... Anh phải đi tìm cô.....
Người đàn ông mang tên Hà Đình Dũng yêu say đắm cô vũ nữ Dival...nhiều lần cô đã từ chối anh ta vì anh ta đã có gia đình, vậy mà vẫn ngoan cố.
Cô nghỉ làm ở bar coi như để trốn tránh. Hắn điên tiết lên truy lùng
Ngày xy tháng yy(5 năm sau)
Cô trốn ở vùng quê hẻo lánh nuôi dạy con
Cô đã đẻ một đứa con gái. Đặc tên là Hùynh Ngọc Vy. Ngọc trong ngọc lam. Cái tên coi như là tưởng nhớ nàng.
5tuổi vy xinh đẹp lạ thường. Đặc biệt mái tóc hung đỏ lạ mất rất giống kiệt, giống..anh Phong!.
"Vy...là con của phong sao?' đó là câu hỏi cô tự dằn vặt mình nhiều năm qua. Nhưng có ích gì. Phải thì sao không phải thì sao?? Dival vũ nữ như cô ai tin chứ!!!!
1mình nuôi con khiến cô sa vào lối cũ. Vũ nữ bar một lần nữa.....
Vy chứng kiến hằng ngày mẹ mình bị nhiều thành phần chà đạpp thể xác lẫn tinh thần, mới 5tuổi nhỏ có thể hiểu đơn giản những xâu nói:" Em là của anj đêm nay"..."anh có thể lo cho em, bỏ con nhỏ con đi"....." phục vụ khách đi không tao bỏ đói con mày"/........ Nhỏ căm ghét bọn đàn ông khốn nạn, chà đạpp hành hạ mẹ nhỏ, cá chị, các cô làm nghề giống mẹ....
Mỗi khi mẹ không đón cũng biết mẹ phải làm gì, nhỏ cũng muốn gíup mẹ.. Ước gì được làm thay mẹ..(>< làm thế nào....???)
Cuộc sống làm thiên thần 5tuổi thờ ơ với mọi thứ. Trở nên hổ báo, ngang tàn, dữ dằn,...... Nhỏ muốn mạnh mẹ để bảo vệ mẹ!
Một ngày đẹp trời bọn người nào đó dụ dỗ bắt nhỏ đi. Cho nhỏ kẹo, nhỏ không ăn, cho bánh không thèm, cho tiền không lấy, dỗ ngọt không nghe...thế là chúng đành dùng vũ lực bắt nhỏ. 5tuổi thì vẫn là đứa trẻ, nhỏ không chống nỗi đám người này.....tuy vậy, tuyệt nhiên không rơi một giọng nước mắt. Nhìn bọn chúng với ánh mắt khinh khỉnh.....
Cô tình cờ gặp lại anh trên đường, anh nói đả điều tra cô đã có con, gặng hỏi có phải con anh??, cố tình chạy khỏi nhưng sau những câu nói của anh cô thấm thía ra nhiều điềuu:
"Em đành lòng cho con em không cha?"
"Em tuyệt tình quên lời hứa chăm sóc kiệt với Lam??"
" Em nhẫn tâm bỏ lại anh với tình yêu và chạy trốn lí trí??"
" Em không muốn con chúng ta có cả cha lẫn mẹ???"
Cô thật là ngu ngốc mù quá khi bỏ đi. Cô hối hận...
Cô...là cô đả là khỗ cả hai đứa con mình.....
Nghe tin Vy bị bắt bởi Đình Dũng, cô anh vội chạy đến điểm hẹn
Vy bị trói tronh nhà kho cũ kĩ còn Dũng cười khẩy ra điều kiện. Nhờ có anh mà cô giải bọn chúng dễ dàng. Đình Dũng dí sát dao vào cổ Vy. Nhỏ chỉ bảo:" mặc con, chạy mau!"
Đứa trẻ 5tuổi đây sao, nó nói câu đó ngang tàn như vậy...đúng là rất giống anh
Trên bãi cổ hỗn loạn tiếng dành dao từ 3con người diễn ra cùng con bé 5tuổi
Phập...cuối cùng người phụ nữ ngã xuống
Đứa trẻ oà khóc
Hai người đàn ông bất động
- Con gái , nghe mẹ nói.... *nếu...nếu một ngay con chỉ có hai con đường để đi. Một là làm sát thủ,h..ai là làm vũ nữ. Hãy chọn sát thủ, thà làm sát thủ chết trong vinh quang còn hơn là sống như vũ nữ cả đời ô nhục*....kia là cha con...hãy sống tốt với anh hai và cha....mẹ...xin...lỗ...i....hức...h.ứ.......c
Cánh tay một lần nữa rơi tự do....
Một lần nữa anh mất vợ!
Một lần nữa con anh mất mẹ......
....................................
Nhỏ về ở với kiệt và anh. Ban đầu rất ngỗ ngược nhưng dần về sau thì cảm thấy thương cha và anh rất nhiều...
Anh kiệt cũng mất mẹ như nhỏ, kiệtnói anh mất cả hai mẹ, nhỏ chỉ có một mẹ, vậy anh buồn hơn nhỏ nhiều!
Cha mất hai vợ chắc cũng buồn lắm...
Ba cha con từ đó dựa nhau mà sống....
Đến năm nhỏ 6tuổi, anh 8tuổii cả hai chúng nó đòi học làm sát thủ, đúng vậy, không cần hai con đường như mẹ Súng nói, làm sát thủ, trở nên mạnh mẽ, sẽ trả thù được cho mẹ...hai anh em thủ thỉ với nhau câu nói trước lúc mất của mẹDương đem nói cho cha nghe. Huỳnh Phong khẽ đánh rơi dòng nước từ kẽ mắt....anh em nhỏ chẳng hiểu gì cả. Còn chọc cha mít ướt hơn hai anh em....
Cuối cùng thuyết phục cha cũng chấp thuận nhưng ông bảo:" vy phải theo papa ra nước ngoài học còn Kiệt phải ở lại đây với người quen papa. Vì người thầy dạy 2con ở hai nơi khác nhau. Và còn một số lí do riêng của papa.." những tưởng hai anh em sợ xa nhau...không đi nữa...vậy mà chúng gật đầu các rụp. Chúng nó bảo:" chúng con nhất định làm sát thủ tiêu diệt kẻ xấu và khônf để papa phảii trốn vào đất như 2mẹ đâu"
Câu nó ngô nghê khiến ông lại khóc
Hai anh em nghéo tay hứa sẽ gặp lạii. Trước khi đi nhỏ đã nói với kiệt
- Em muốn giết hết loại đàn ông chiếm đoạt phụ nữ. Em hận bọn nó
Và thế là thời giann đào tạo 1Đặng Huỳng Ngọc Vy như ngày hôm nay.......//."
Nhỏ tỉnh dậy sau giấc mơ dài, nước mắt rơi lã chã, nhớ về kỉ niệm xưa khóc nức nở.....
Tập thể 12a1 ngạc nhiên....nước mắt của Nhỏ kiêu mgạo?????
Nó, Ngọc, My, Lâm lo lắng, nhưng không thể nói gì...tất cả hướng ánh mắt bất lực nhìn Kiệt
Anh nhìn nhỏ.....
Em gái bé bỏng của anh....
- Cô giáo, anh em tôi muốn ra lớp- kiệt gằn giọng
- A...nhưng đang là giờ học.. kiệtt thiếu gia à- bà cô lắp bắp
- CHÚNG TÔI MUỐN RA NGOÀI!!!!
Rầm....cái bàn học đã gãy là đôi. Một con dao mini sượt qua mặt bà cô cấm vào tấm bản...
Cả lớp sửng sốt...... Angel boy đã nổi giận....chính là biến thành Devilby có thể giết người bất cứ lúc nào....ôi thật khủng khiếp, còn đáng sợ hơn lần trước vụ Thảo My. Anh.........đang lo lắng cho em gái của mình sao??????
Có ai hiểu...ai thấu...nhỏ...là 1phần sinh mạng của anh. Đứa em bất hạnh....... ĐỨA EM GÁI CÙNG CHA KHÁC MẸ!
- Anh.. Hai!!- vy khẽ nấc lên
Huhuhuhu....nhỏ ôm chầm lấy anh hay bậc khóc nức nở. Tại sao chứ!?? Tại sao bao năm qua mà kỉ niệm vẫn không phai nhoà. Cứ như mới hôm qua..... ...
Bế thốc đứa em gái bé bỏng bước ra khỏi lớpp, gương mặt anh sa sầm lại....chỉ đúng 1giọt pha lê rơi xuống từ kẻ mắtt. Kiệt lạnh câm ôm chặt lấy em gái đang run bây bẩy
+----------------+
Hắnvà cậu không hiểu chuyện gì đang diễn ra....
Cậu như chế trân tại chỗ....con tim như hoang lạnh hoàn toàn.... Nhỏ khóc sao??? Khóc??? Khóc?? Khóc???
Nhỏ vì chuyện gì mà lại mềm yếu như th?ế??? Cậu muốm biết....muốn biết....muốn hỏi....nhưng làm sao hỏi đầy??? Lấy tư cách gì để hỏi?? Nhỏ đã hiểu lầm cậu 2ngày nay thì làm sao có thể????
Nhỏ khóc...tim cậu như vỡ vụn....đừng mà....sao lại khóc chứ...cậu đau...lòng cậu đau quá!
"Đầu gấu.......em rốt cuộc đã trải qua chuyện gì?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.