Tiểu Thư Siêu Quậy Xuyên Không
Chương 49: Qua Đau Khổ Sẽ Là Hạnh Phúc
Bắp Cải Ngọt
01/01/2016
"Bác sĩ, cô ấy không sao chứ ạ"- nó đang xem cuốn nhật kí thì bị tiếng của cô y tá gọi mà ngẩng đầu lên. "Không sao hết, cô có thể vào chăm sóc bệnh nhân rồi"
Nghe được câu nói ngàn vàng ấy nó như vừa trộm được vàng. Nó muốn hỏi cô một điều từ nãy đến giờ rồi, lòng cũng không yên một chút gì hết.
Nó kéo ghế lại cạnh cô rồi ngồi xuống. Khuôn mặt nó nghiêm nghị đến lạ thường nhìn chằm chằm vào mắt cô.
Có một chút không thoải mái, cô nói thẳng :" Mày bị làm sao đấy, sao cứ nhìn chằm chằm mắt tao vậy, bộ lạ lắm à"
"Đúng. Rất lạ là đằng khác. Tao không ngờ mày chính là đứa bạn thân nhất đã chết của tao cơ đấy" - nó tức giận mà nói luôn.
Cô tròn xoe mắt ra nhìn nó, chắc chắn cô đang mơ rồi chứ làm sao mà nó biết được chuyện đó chứ.
"Không phải ngạc nhiên đâu. Tao biết hết mọi chuyện rồi"- nói xong nó vất quyển sổ nhật kí lên người cô không chút kiêng nể hét lên :" Tại sao mày lại nói dối tao chứ. Tại sao??" - nói đến đây nó cũng không kìm được nước mắt mà khóc lên.
Khóe mắt cô cũng đang đọng nước mắt, cô không ngờ bí mật mình dấu bấy lâu nay cuối cùng cũng bị phát hiện. Cô không muốn nói vì nói ra chỉ sợ anh sẽ càng khinh bỉ mình mà thôi. Cô nghĩ rằng nếu cô nói với anh nhất định là anh sẽ nói với mình rằng :" Bây giờ tôi giàu rồi nên cô muốn làm bạn gái tôi?". Câu nói đó thật sự cô không muốn nghe và do một số chuyện khác nữa nên cô đã dấu đến tận bây giờ.
"Mày đã xem cuốn nhật kí rồi thì tao cũng không dấu mày làm gì nữa. Đúng, tao là đứa bạn đã chết của mày đây"
"Tại sao mày còn sống hả ?"- nhận được câu trả lời của cô ,nó mừng lắm , mừng khôn xiết .
" Thực ra lúc tao chết bảy năm về trước có một người đã cho tao sống lại nhưng nhập hồn sang thân thể khác. Tao không muốn nói với Vy và mày còn Hoàng Khánh Nam kia đã có người yêu nên tao cũng từ bỏ luôn. Nào ngờ bây giờ lại gặp lại và mày biết được bí mật đó"
"Khoan. Mày nói cái gì cơ, hóa ra lí do chính là bởi vì anh Nam có người yêu hả?"
Cô thờ ơ đáp lại :" Cứ cho là vậy đi"
Nó bỗng dưng cười lên một trận phá rang. Khuôn mặt vừa khóc xong bây giờ đang vật lộn với cái bụng dưới sàn :" Hóa ra là vậy. Để tao nói cho mày biết. Anh Nam không hề có người yêu nào , khi mày chết đi anh ấy đã chán đời và muốn chết đi nhưng chính Vy đã khuyên anh Nam ra nước ngoài để quên đi chuyện đó còn về việc người yêu chỉ là tin đồn mà thôi".
Từng chữ một cô nuốt hết vào trong đầu. Chuyện này không phải đùa chứ, tất cả chỉ do sự hiểm lầm mà cuộc đời cô và anh bị đong đưa đến bây gờ ư? Cô không thể tin được, một chuyện vui nhất đã xảy ra với cuộc đời cô trong hôm nay....
"Thật sao?"- cô vẫn muốn hỏi lại cho chắc chắn.
Nó lắc đầu tươi cười :"Tao nói chỉ là sự thật không sai một câu"
********************************
" Vy à tới bệnh viện trung ương phòng 301 đi"- nó ra khỏi phòng liền gọi cho Vy ngay.
Tắt máy với Vy, nó lại kéo tay gọi điện cho anh :" Anh Nam, anh đến ngay bệnh viện trung ương phòng 301 đi, có điều bất ngờ cho anh đó, hihi".
(Còn tiếp...)
Nghe được câu nói ngàn vàng ấy nó như vừa trộm được vàng. Nó muốn hỏi cô một điều từ nãy đến giờ rồi, lòng cũng không yên một chút gì hết.
Nó kéo ghế lại cạnh cô rồi ngồi xuống. Khuôn mặt nó nghiêm nghị đến lạ thường nhìn chằm chằm vào mắt cô.
Có một chút không thoải mái, cô nói thẳng :" Mày bị làm sao đấy, sao cứ nhìn chằm chằm mắt tao vậy, bộ lạ lắm à"
"Đúng. Rất lạ là đằng khác. Tao không ngờ mày chính là đứa bạn thân nhất đã chết của tao cơ đấy" - nó tức giận mà nói luôn.
Cô tròn xoe mắt ra nhìn nó, chắc chắn cô đang mơ rồi chứ làm sao mà nó biết được chuyện đó chứ.
"Không phải ngạc nhiên đâu. Tao biết hết mọi chuyện rồi"- nói xong nó vất quyển sổ nhật kí lên người cô không chút kiêng nể hét lên :" Tại sao mày lại nói dối tao chứ. Tại sao??" - nói đến đây nó cũng không kìm được nước mắt mà khóc lên.
Khóe mắt cô cũng đang đọng nước mắt, cô không ngờ bí mật mình dấu bấy lâu nay cuối cùng cũng bị phát hiện. Cô không muốn nói vì nói ra chỉ sợ anh sẽ càng khinh bỉ mình mà thôi. Cô nghĩ rằng nếu cô nói với anh nhất định là anh sẽ nói với mình rằng :" Bây giờ tôi giàu rồi nên cô muốn làm bạn gái tôi?". Câu nói đó thật sự cô không muốn nghe và do một số chuyện khác nữa nên cô đã dấu đến tận bây giờ.
"Mày đã xem cuốn nhật kí rồi thì tao cũng không dấu mày làm gì nữa. Đúng, tao là đứa bạn đã chết của mày đây"
"Tại sao mày còn sống hả ?"- nhận được câu trả lời của cô ,nó mừng lắm , mừng khôn xiết .
" Thực ra lúc tao chết bảy năm về trước có một người đã cho tao sống lại nhưng nhập hồn sang thân thể khác. Tao không muốn nói với Vy và mày còn Hoàng Khánh Nam kia đã có người yêu nên tao cũng từ bỏ luôn. Nào ngờ bây giờ lại gặp lại và mày biết được bí mật đó"
"Khoan. Mày nói cái gì cơ, hóa ra lí do chính là bởi vì anh Nam có người yêu hả?"
Cô thờ ơ đáp lại :" Cứ cho là vậy đi"
Nó bỗng dưng cười lên một trận phá rang. Khuôn mặt vừa khóc xong bây giờ đang vật lộn với cái bụng dưới sàn :" Hóa ra là vậy. Để tao nói cho mày biết. Anh Nam không hề có người yêu nào , khi mày chết đi anh ấy đã chán đời và muốn chết đi nhưng chính Vy đã khuyên anh Nam ra nước ngoài để quên đi chuyện đó còn về việc người yêu chỉ là tin đồn mà thôi".
Từng chữ một cô nuốt hết vào trong đầu. Chuyện này không phải đùa chứ, tất cả chỉ do sự hiểm lầm mà cuộc đời cô và anh bị đong đưa đến bây gờ ư? Cô không thể tin được, một chuyện vui nhất đã xảy ra với cuộc đời cô trong hôm nay....
"Thật sao?"- cô vẫn muốn hỏi lại cho chắc chắn.
Nó lắc đầu tươi cười :"Tao nói chỉ là sự thật không sai một câu"
********************************
" Vy à tới bệnh viện trung ương phòng 301 đi"- nó ra khỏi phòng liền gọi cho Vy ngay.
Tắt máy với Vy, nó lại kéo tay gọi điện cho anh :" Anh Nam, anh đến ngay bệnh viện trung ương phòng 301 đi, có điều bất ngờ cho anh đó, hihi".
(Còn tiếp...)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.