Chương 45
Thục Quốc Thập Tam Huyền
06/09/2022
Nàng tức giận rất nhiều, cơ hồ xấu hổ muốn chết, chỉ có thể kiên trì cùng hắn giải thích: “Cái này không phải bị thương… Chỉ là nguyệt sự của ta đến, có lẽ là vài ngày trước bị rơi xuống nước, hàn khí ngấm vào thân thể, cho nên mới đau nhiều như vậy, chảy máu là vì… Cho dù là ai, đã là nữ hài tử đều sẽ chảy máu mỗi khi đến tháng…”
Thẩm Vãn Tịch không dám ngẩng đầu nhìn, nàng cảm thấy trên đầu như có một núi băng đang đứng, hàn ý lạnh thấu xương.
“Nàng không gạt ta chứ?” Vân Hoành cúi người ngồi xổm trước mặt nàng, âm thanh ngoài ý muốn mềm xuống.
Mũi Thẩm Vãn Tịch đau xót, nhẹ nhàng gật đầu.
Hồi lâu, giọng nói hắn hơi trầm xuống, mang theo một tia khàn khàn: “Xin lỗi, ta không biết cái này, hiện tại nên làm như thế nào?”
Thẩm Vãn Tịch nghĩ đến trong nhà sẽ không có băng vệ sinh, thoáng suy nghĩ một hồi, nhẹ giọng nói: “Huynh giúp ta đun chút nước nóng, lại tìm một miếng vải bông sạch sẽ có được không?”
“Ừ”.
Vân Hoành không có hỏi gì nhiều liền xoay người đi phòng bếp, hắn đều không biết những phương diện sự tình kia của nữ tử, nếu là a Tịch không có lừa hắn, tất cả nữ tử đều như vậy, vì sao nàng lại đau thành như vậy?
Rơi xuống sông… Đến cùng là ai hạ độc làm hỏng mặt nàng, còn vứt xuống sông?
Lúc bưng chậu nước nóng đi vào, sắc mặt Vân Hoành âm trầm trước sau như một, thậm chí còn nhiều thêm vài phần hung ác nham hiểm.
Thẩm Vãn Tịch sợ tới mức hãi hùng, sau khi đón lấy miếng vải nàng thẹn thùng một hồi, thật lâu sau mới ngẩng đầu sợ hãi nói: “Chính ta làm là được, huynh có thể ra ngoài chờ ta một lát được không?”
Vân Hoành mày nhăn lại cực kì khẩn trương: “Chính nàng có thể xử lý vết thương? Không cần ta hỗ trợ sao?”
“… Khụ khụ khụ, không… Không cần, huynh mau đi đi”.
Thẩm Vãn Tịch nguyên bản che bụng, hiện tại còn phải đưa tay ra che lại miệng nhỏ, nàng nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, cẩn thận thúc giục hắn, thân thể nguyên bản ứa ra mồ hôi lạnh giờ lại có chút nóng lên.
Hóa ra hắn cho rằng nơi đó là miệng vết thương, miệng vết thương đang chảy máu, cho nên bị đau.
Tuy nhiên nguyên lý cũng gần giống như vậy.
Thẩm Vãn Tịch không dám ngẩng đầu nhìn, nàng cảm thấy trên đầu như có một núi băng đang đứng, hàn ý lạnh thấu xương.
“Nàng không gạt ta chứ?” Vân Hoành cúi người ngồi xổm trước mặt nàng, âm thanh ngoài ý muốn mềm xuống.
Mũi Thẩm Vãn Tịch đau xót, nhẹ nhàng gật đầu.
Hồi lâu, giọng nói hắn hơi trầm xuống, mang theo một tia khàn khàn: “Xin lỗi, ta không biết cái này, hiện tại nên làm như thế nào?”
Thẩm Vãn Tịch nghĩ đến trong nhà sẽ không có băng vệ sinh, thoáng suy nghĩ một hồi, nhẹ giọng nói: “Huynh giúp ta đun chút nước nóng, lại tìm một miếng vải bông sạch sẽ có được không?”
“Ừ”.
Vân Hoành không có hỏi gì nhiều liền xoay người đi phòng bếp, hắn đều không biết những phương diện sự tình kia của nữ tử, nếu là a Tịch không có lừa hắn, tất cả nữ tử đều như vậy, vì sao nàng lại đau thành như vậy?
Rơi xuống sông… Đến cùng là ai hạ độc làm hỏng mặt nàng, còn vứt xuống sông?
Lúc bưng chậu nước nóng đi vào, sắc mặt Vân Hoành âm trầm trước sau như một, thậm chí còn nhiều thêm vài phần hung ác nham hiểm.
Thẩm Vãn Tịch sợ tới mức hãi hùng, sau khi đón lấy miếng vải nàng thẹn thùng một hồi, thật lâu sau mới ngẩng đầu sợ hãi nói: “Chính ta làm là được, huynh có thể ra ngoài chờ ta một lát được không?”
Vân Hoành mày nhăn lại cực kì khẩn trương: “Chính nàng có thể xử lý vết thương? Không cần ta hỗ trợ sao?”
“… Khụ khụ khụ, không… Không cần, huynh mau đi đi”.
Thẩm Vãn Tịch nguyên bản che bụng, hiện tại còn phải đưa tay ra che lại miệng nhỏ, nàng nhẹ nhàng ho khan hai tiếng, cẩn thận thúc giục hắn, thân thể nguyên bản ứa ra mồ hôi lạnh giờ lại có chút nóng lên.
Hóa ra hắn cho rằng nơi đó là miệng vết thương, miệng vết thương đang chảy máu, cho nên bị đau.
Tuy nhiên nguyên lý cũng gần giống như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.