Chương 31:
Nhị Khiêm
16/08/2023
Đây…
Rõ ràng canh lê vẫn còn chưa có nấu, bà đã có chút muốn thử rồi.
Không được như vậy!
Nhưng mà cảm giác này, lại không đáng ghét chút nào.
Vu cô cô khẽ hé mở đôi môi mỏng, gật gật đầu: “Vậy thì nếm thử đi.”
Lo sợ tiểu cô nương Tiêu Niệm Chức này nửa đêm nửa hôm sẽ đến khu ký túc xá của các phu tử, lúc đó lại xuất hiện những tin đồn thất thiệt, Vu cô cô liền vội vàng nhắc nhở nàng: “Buổi tối có học tử đến ăn khuya, hãy nhờ bọn họ đưa canh lê cho Tư Nghiệp đại nhân, như vậy là tốt nhất, ngươi đừng có đi qua bên đó, nếu không sẽ làm ảnh hưởng xấu đến thanh danh của ngươi.”
Tiêu Niệm Chức đột nhiên nhớ đến chuyện này, suy nghĩ một lúc, nếu như tối nay không có học tử nào đến ăn khuya thì nàng sẽ đưa canh lê cho Tiêu Tư Nghiệp vào một ngày khác vậy.
Lời nhắc nhở của Vu cô cô rất đúng, Tiêu Niệm Chức ngoan ngoan nghe theo.
Sau đó, Vu cô cô lại nói đến thân phận của thư sinh mặt tròn và thư sinh mặt vuông.
Phải nói rằng Quốc Tử Giám không hổ là trường học bậc nhất kinh thành, tùy tiện chọn đại một người ở đây thì cũng đều là thế tử của Hầu phủ, công tử của Bá phủ.
Trong lòng Tiêu Niệm Chức âm thầm ghi nhớ thân phận của hai thư sinh này.
Đối với những nghi hoặc của Tiêu Niệm Chức ở trước cửa nhà ăn trước đó, đều được Vu cô cô giải thích qua: “Lần đầu tiên ngươi nấu bữa ăn khuya, bọn người Thôi thẩm có thu tiền nguyên liệu, là muốn nói cho ngươi biết rằng nhà ăn này cũng có quy tắc. Lần này không thu tiền của ngươi, một là do nhận ân tình của ngươi, hai là quy tắc là do con người quy định, tiền phí ăn khuya vốn dĩ là những đồng tiền cực khổ mới kiếm được, nên thư viện đối với việc này cũng nhắm mắt làm ngơ, trả hay không trả tiền nguyên liệu nấu bữa ăn khuya, bọn họ đều là có ý tốt, ngươi ghi nhớ là được.”
Sau khi nghe hết những lời này, Tiêu Niệm Chức gật đầu coi như đã hiểu.
Hai người họ nhanh chóng trở về ký túc xá, bởi vì buổi tối còn phải nấu canh lê nữa, vì vậy Tiêu Niệm Chức không vội tắm rửa thay quần áo làm gì.
Nàng vào Phòng Bếp Mĩ Vị tìm nguyên liệu trước.
Nguyên liệu chính của canh lê chính là lê tuyết, chỉ có điều quả lê tuyết ấy cho nàng nhìn có vẻ không giống lê tuyết lắm, nhưng cũng không quá tệ, dù sao cũng đều là lê, nấu lên chắc cũng không khác biệt lắm.
Khi thiếu nguyên liệu, cũng không thể lựa chọn quá nhiều.
Ngoài lê tuyết ra, còn có nấm tuyết, đường phèn, ô mai, sơn tra và kỳ tử.
Đường phèn, ô mai đều là đồ gia vị, hiện nay mặc dù trong Phòng Bếp Mĩ Vị không có nhiều đồ lắm, nhưng nấu một bát canh lê nhỏ thì cũng có thể.
Rõ ràng canh lê vẫn còn chưa có nấu, bà đã có chút muốn thử rồi.
Không được như vậy!
Nhưng mà cảm giác này, lại không đáng ghét chút nào.
Vu cô cô khẽ hé mở đôi môi mỏng, gật gật đầu: “Vậy thì nếm thử đi.”
Lo sợ tiểu cô nương Tiêu Niệm Chức này nửa đêm nửa hôm sẽ đến khu ký túc xá của các phu tử, lúc đó lại xuất hiện những tin đồn thất thiệt, Vu cô cô liền vội vàng nhắc nhở nàng: “Buổi tối có học tử đến ăn khuya, hãy nhờ bọn họ đưa canh lê cho Tư Nghiệp đại nhân, như vậy là tốt nhất, ngươi đừng có đi qua bên đó, nếu không sẽ làm ảnh hưởng xấu đến thanh danh của ngươi.”
Tiêu Niệm Chức đột nhiên nhớ đến chuyện này, suy nghĩ một lúc, nếu như tối nay không có học tử nào đến ăn khuya thì nàng sẽ đưa canh lê cho Tiêu Tư Nghiệp vào một ngày khác vậy.
Lời nhắc nhở của Vu cô cô rất đúng, Tiêu Niệm Chức ngoan ngoan nghe theo.
Sau đó, Vu cô cô lại nói đến thân phận của thư sinh mặt tròn và thư sinh mặt vuông.
Phải nói rằng Quốc Tử Giám không hổ là trường học bậc nhất kinh thành, tùy tiện chọn đại một người ở đây thì cũng đều là thế tử của Hầu phủ, công tử của Bá phủ.
Trong lòng Tiêu Niệm Chức âm thầm ghi nhớ thân phận của hai thư sinh này.
Đối với những nghi hoặc của Tiêu Niệm Chức ở trước cửa nhà ăn trước đó, đều được Vu cô cô giải thích qua: “Lần đầu tiên ngươi nấu bữa ăn khuya, bọn người Thôi thẩm có thu tiền nguyên liệu, là muốn nói cho ngươi biết rằng nhà ăn này cũng có quy tắc. Lần này không thu tiền của ngươi, một là do nhận ân tình của ngươi, hai là quy tắc là do con người quy định, tiền phí ăn khuya vốn dĩ là những đồng tiền cực khổ mới kiếm được, nên thư viện đối với việc này cũng nhắm mắt làm ngơ, trả hay không trả tiền nguyên liệu nấu bữa ăn khuya, bọn họ đều là có ý tốt, ngươi ghi nhớ là được.”
Sau khi nghe hết những lời này, Tiêu Niệm Chức gật đầu coi như đã hiểu.
Hai người họ nhanh chóng trở về ký túc xá, bởi vì buổi tối còn phải nấu canh lê nữa, vì vậy Tiêu Niệm Chức không vội tắm rửa thay quần áo làm gì.
Nàng vào Phòng Bếp Mĩ Vị tìm nguyên liệu trước.
Nguyên liệu chính của canh lê chính là lê tuyết, chỉ có điều quả lê tuyết ấy cho nàng nhìn có vẻ không giống lê tuyết lắm, nhưng cũng không quá tệ, dù sao cũng đều là lê, nấu lên chắc cũng không khác biệt lắm.
Khi thiếu nguyên liệu, cũng không thể lựa chọn quá nhiều.
Ngoài lê tuyết ra, còn có nấm tuyết, đường phèn, ô mai, sơn tra và kỳ tử.
Đường phèn, ô mai đều là đồ gia vị, hiện nay mặc dù trong Phòng Bếp Mĩ Vị không có nhiều đồ lắm, nhưng nấu một bát canh lê nhỏ thì cũng có thể.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.