Chương 272: Muốn được gọi là dũng sĩ, đến ma quỷ cũng không tha
Tề Lan
02/10/2023
Cố Thất Thất không khỏi bật cười: “Chị nói đùa với em đó! Nhóc mê tiền ơi, sau này nếu có người nói muốn mua em thì em phải nói không được, biết chưa nào?”
Thật là, cô bé con đáng yêu quá, bị người ta bán còn giúp người ta tính tiền!
Một lát sau, hai người đã lau mặt sạch sẽ.
Bà cụ Tô nhìn đồng hồ và nói đã đến giờ về nhà.
Túc Bảo sớm có thắc mắc trong lòng nên tranh thủ thời gian hỏi luôn: “Chị Thất Thất ơi, quỷ mà các chị nói không phải ma quỷ thật đúng không ạ?”
Cố Thất Thất đáp: “Đương nhiên rồi, đó chỉ là cách gọi khác đối với kẻ thù của chúng ta thôi!”
Cô ấy nói tiếp: “Trên đời này nào có quỷ đâu em!”
Nghe vậy, Tô Lạc không hề chớp mắt!
Tô Tử Du trầm mặc.
Túc Bảo muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng hỏi: “Vậy nếu trông thấy quỷ thì chị Thất Thất có sợ không?”
Cố Thất Thất: “Vậy phải xem là quỷ gì!”
Túc Bảo nói: “Nữ quỷ thì sao?”
Cố Thất Thất: “Chị sẽ huýt sáo rồi nhào tới!”
Túc Bảo: “??”
Tô Lạc: “…”
Tô Tử Du: Muốn được gọi là dũng sĩ, đến ma quỷ cũng không tha!
Bà cụ Tô bước tới nắm tay Túc Bảo, khẽ mỉm cười: “Đã làm phiền cháu rồi!”
Cố Thất Thất vội vàng đứng dậy, cười nói: "Không phiền, không phiền, con cũng rất thích cô bé này!"
Bà cụ Tô gật đầu: “Vậy chúng ta về trước nhé.”
Cố Thất Thất vẫy tay, nhìn cục bột nhỏ lên xe rời đi.
Cô ấy bỗng nhớ ra mình chưa trao đổi phương thức liên lạc với Túc Bảo.
Cố Thất Thất: Hỏng bét, không ngờ cô ấy lại quên chụp hình chung với cục bột nhỏ siêu dễ thương.
Hoặc chụp riêng một tấm hình của cô bé con cũng được!
Cố Thất Thất dời mắt nhìn về phía Tô Lạc.
Cô ấy cầm điện thoại chạy tới, cười híp mắt nói: "Thầy Tô, thầy có thể add wechat với tôi không? Tôi và thầy làm việc cùng nhau lâu như vậy mà ngay cả thông tin liên lạc của thầy tôi cũng không có!"
Tổ phim có một group riêng, bình thường có gì cần hỏi thì Tô Lạc và Cố Thất Thất đều trao đổi trên group này.
Đến giờ vẫn chưa kết bạn trên wechat!
Tô Lạc đang ngồi đọc kịch bản, nghe vậy, anh đẩy gọng kính trên sống mũi lên, nói: "Được."
Tít….thêm bạn thành công.
Cố Thất Thất lịch sự nói cảm ơn rồi ngồi sang một bên.
Lấy được tài khoản WeChat của Tô Lạc, Cố Thất Thất lập tức vào xem vòng kết nối bạn bè của anh.
Lướt cả chục tin mà chỉ thấy quảng cáo hợp tác kinh doanh.
Cố Thất Thất không cam lòng, nhà Tô Lạc có một em bé đáng yêu như vậy mà anh có thể kìm lòng không đăng hình bé lên vòng kết nối bạn bè ư?
Cùng lúc đó, Tô Lạc cũng lướt điện thoại.
Ngón tay thon dài ‘lơ đễnh’ bấm vào vòng bạn bè của Cố Thất Thất.
Thật không ngờ, người con gái có thù tất báo, người con gái nếu bị người khác cho hai cái bạt tai mà chỉ có thể tát lại một cái sẽ cảm thấy bản thân thiệt thòi như Cố Thất Thất lại gần như chỉ đăng những hình ảnh dễ thương trên vòng bạn bè.
Chỉ lướt vài bài đăng cũng có thể thấy được, Cố Thất Thất rất thích những thứ mềm mại dễ thương, nhà cô ấy nuôi 7-8 con mèo, đen, vàng, trắng, hoa đều có.
Cô ấy còn là một thiếu nữ thích anime và truyện tranh, hai mắt luôn lấp lánh ánh sao khi ngắm các nam thần trong hoạt hình.
Ghế sofa ở nhà cô ấy giống như một đám mây, thoạt nhìn rất mềm mại, đến đôi dép cũng giống những quả bóng bông...
Chả trách Cố Thất Thất thích Túc Bảo đến vậy!
Tô Lạc không bận tâm lắm, cất điện thoại rồi đứng dậy chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
Lúc này anh nhìn thấy Cố Thất Thất đang vùi đầu, lén lút lướt xem vòng bạn bè của anh?
Tô Lạc "..."
**
Vừa về tới nhà, Túc Bảo đã trông thấy Tô Tử Tích đi từ trên lầu xuống.
Cậu làm bộ vô tình đi lấy nước, sau đó ngồi bên cạnh Túc Bảo trên sofa.
Túc Bảo hồ nghi hỏi: “Anh Tử Tích, sao vậy ạ?”
Tô Tử Tích đáp: “Anh vừa cân nhắc rồi, anh thích một cái mộ hình tháp làm bằng pha lê.”
Im lặng một hồi, cậu lại bổ sung thêm: "Tốt nhất là khắc chữ V lên đó."
Túc Bảo "Hả?"
Tô Tử Du: “?”
Không phải chứ, cung phản xạ của người em họ này…. dài như vậy ư?
Thật là, cô bé con đáng yêu quá, bị người ta bán còn giúp người ta tính tiền!
Một lát sau, hai người đã lau mặt sạch sẽ.
Bà cụ Tô nhìn đồng hồ và nói đã đến giờ về nhà.
Túc Bảo sớm có thắc mắc trong lòng nên tranh thủ thời gian hỏi luôn: “Chị Thất Thất ơi, quỷ mà các chị nói không phải ma quỷ thật đúng không ạ?”
Cố Thất Thất đáp: “Đương nhiên rồi, đó chỉ là cách gọi khác đối với kẻ thù của chúng ta thôi!”
Cô ấy nói tiếp: “Trên đời này nào có quỷ đâu em!”
Nghe vậy, Tô Lạc không hề chớp mắt!
Tô Tử Du trầm mặc.
Túc Bảo muốn nói gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng hỏi: “Vậy nếu trông thấy quỷ thì chị Thất Thất có sợ không?”
Cố Thất Thất: “Vậy phải xem là quỷ gì!”
Túc Bảo nói: “Nữ quỷ thì sao?”
Cố Thất Thất: “Chị sẽ huýt sáo rồi nhào tới!”
Túc Bảo: “??”
Tô Lạc: “…”
Tô Tử Du: Muốn được gọi là dũng sĩ, đến ma quỷ cũng không tha!
Bà cụ Tô bước tới nắm tay Túc Bảo, khẽ mỉm cười: “Đã làm phiền cháu rồi!”
Cố Thất Thất vội vàng đứng dậy, cười nói: "Không phiền, không phiền, con cũng rất thích cô bé này!"
Bà cụ Tô gật đầu: “Vậy chúng ta về trước nhé.”
Cố Thất Thất vẫy tay, nhìn cục bột nhỏ lên xe rời đi.
Cô ấy bỗng nhớ ra mình chưa trao đổi phương thức liên lạc với Túc Bảo.
Cố Thất Thất: Hỏng bét, không ngờ cô ấy lại quên chụp hình chung với cục bột nhỏ siêu dễ thương.
Hoặc chụp riêng một tấm hình của cô bé con cũng được!
Cố Thất Thất dời mắt nhìn về phía Tô Lạc.
Cô ấy cầm điện thoại chạy tới, cười híp mắt nói: "Thầy Tô, thầy có thể add wechat với tôi không? Tôi và thầy làm việc cùng nhau lâu như vậy mà ngay cả thông tin liên lạc của thầy tôi cũng không có!"
Tổ phim có một group riêng, bình thường có gì cần hỏi thì Tô Lạc và Cố Thất Thất đều trao đổi trên group này.
Đến giờ vẫn chưa kết bạn trên wechat!
Tô Lạc đang ngồi đọc kịch bản, nghe vậy, anh đẩy gọng kính trên sống mũi lên, nói: "Được."
Tít….thêm bạn thành công.
Cố Thất Thất lịch sự nói cảm ơn rồi ngồi sang một bên.
Lấy được tài khoản WeChat của Tô Lạc, Cố Thất Thất lập tức vào xem vòng kết nối bạn bè của anh.
Lướt cả chục tin mà chỉ thấy quảng cáo hợp tác kinh doanh.
Cố Thất Thất không cam lòng, nhà Tô Lạc có một em bé đáng yêu như vậy mà anh có thể kìm lòng không đăng hình bé lên vòng kết nối bạn bè ư?
Cùng lúc đó, Tô Lạc cũng lướt điện thoại.
Ngón tay thon dài ‘lơ đễnh’ bấm vào vòng bạn bè của Cố Thất Thất.
Thật không ngờ, người con gái có thù tất báo, người con gái nếu bị người khác cho hai cái bạt tai mà chỉ có thể tát lại một cái sẽ cảm thấy bản thân thiệt thòi như Cố Thất Thất lại gần như chỉ đăng những hình ảnh dễ thương trên vòng bạn bè.
Chỉ lướt vài bài đăng cũng có thể thấy được, Cố Thất Thất rất thích những thứ mềm mại dễ thương, nhà cô ấy nuôi 7-8 con mèo, đen, vàng, trắng, hoa đều có.
Cô ấy còn là một thiếu nữ thích anime và truyện tranh, hai mắt luôn lấp lánh ánh sao khi ngắm các nam thần trong hoạt hình.
Ghế sofa ở nhà cô ấy giống như một đám mây, thoạt nhìn rất mềm mại, đến đôi dép cũng giống những quả bóng bông...
Chả trách Cố Thất Thất thích Túc Bảo đến vậy!
Tô Lạc không bận tâm lắm, cất điện thoại rồi đứng dậy chuẩn bị cho cảnh quay tiếp theo.
Lúc này anh nhìn thấy Cố Thất Thất đang vùi đầu, lén lút lướt xem vòng bạn bè của anh?
Tô Lạc "..."
**
Vừa về tới nhà, Túc Bảo đã trông thấy Tô Tử Tích đi từ trên lầu xuống.
Cậu làm bộ vô tình đi lấy nước, sau đó ngồi bên cạnh Túc Bảo trên sofa.
Túc Bảo hồ nghi hỏi: “Anh Tử Tích, sao vậy ạ?”
Tô Tử Tích đáp: “Anh vừa cân nhắc rồi, anh thích một cái mộ hình tháp làm bằng pha lê.”
Im lặng một hồi, cậu lại bổ sung thêm: "Tốt nhất là khắc chữ V lên đó."
Túc Bảo "Hả?"
Tô Tử Du: “?”
Không phải chứ, cung phản xạ của người em họ này…. dài như vậy ư?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.