Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 438: Quỷ ngụy thiện

Tề Lan

22/02/2024

Tô Nhất Trần về muộn còn không được ngủ yên, sáng hôm sau anh không dậy sớm nên không ai biết anh đã về.

Sau khi tỉnh giấc, Túc Bảo lại ngồi ngơ ngác một lúc theo thường lệ.

Kỷ Trường viết gì đó vào sách như mọi ngày, thấy bé con tỉnh giấc, hắn gấp sách lại hỏi: “Con dậy rồi à? Cậu cả của con về rồi.”

Túc Bảo: "...dạ?"

Cô bé vẫn chưa tỉnh táo hẳn.

Một số trẻ sẽ có khoảng thời gian đầu óc gần như trống rỗng khi thức dậy, tức là chúng sẽ không nghe thấy bạn nói gì mà cứ lơ mơ, cực kỳ dễ thương.

Kỷ Trường hất cằm, đôi mắt dài hẹp nhìn chằm chằm vào nhúm tóc nhô lên của Túc Bảo.

Tiểu Ngũ bay ra, lại bắt đầu lời yêu trần tục: "Bảo ~ chị có ngửi thấy mùi gì không?"

Túc Bảo bối rối, vô thức khịt mũi: "Không..."

Tiểu Ngũ mổ nhẹ vào nhúm tóc của Túc Bảo: "Thật ngọt ngào, chị vừa xuất hiện, không khí liền trở nên ngọt ngào!"

Túc Bảo "Ồ⊙⊙..."

Kỷ Trường dở khóc dở cười, nói: “Hôm qua mấy quỷ hồn đã bắt được quỷ ngụy thiện…”

Lời còn chưa dứt, đã thấy quỷ xui xẻo lôi quỷ ngụy thiện đi vào, hưng phấn đòi công: "Túc Bảo! Chúng ta..."

Quỷ đào hoa trả lời: “Chúng ta đã bắt được quỷ ngụy thiện”.

Quỷ nhu nhược mỉm cười ấm áp: “Nó chống cự rất quyết liệt nên chúng ta đã tốn không ít công sức.”

Quỷ hồ đồ ló mặt ra nói: "Đúng vậy, nó còn móc cả con ngươi của ta ra."

Quỷ ngụy thiện: "?"

Nó chưa từng phản kháng, bọn quỷ kia nói bậy mà không cắn rứt lương tâm hả?

Quỷ xui xẻo ngơ ngác: "Không, không phải các ngươi nói không cướp công của ta sao?"

Nói gì mà nhường hết công lao và cơ hội cho nó!

Nói gì mà cứ chém một đao nếu cướp công của nó!

Mẹ kiếp!

Túc Bảo vừa mới tỉnh lại, khẽ chớp đôi mắt to rồi nói nhẹ nhàng: "Các quỷ đã vất vả rồi!"

Cô bé leo lên đầu giường và nhấc chiếc gối lên.

Bên dưới có một gói kẹo mút mà hôm qua bé đã chuẩn bị sẵn, nhưng trước khi đám quỷ quay lại, bé đã ngủ quên.

Đôi mắt của quỷ xui xẻo sáng lên: "Của ta của ta!"

Túc Bảo ngồi xổm trên giường, đếm từng cái một như giáo viên mẫu giáo phát kẹo.

"Dì đào hoa có 8 cái."



"Bác hồ đồ 8 cái."

"Dì xấu xí 8 cái."

"Anh Phan, 10 cái."

"Tiểu Đinh Đang 8 cái."

Tiểu Đinh Đang trong hồ lô mừng rơn, nó cũng có phần ư?

Túc Bảo đưa tám cái kẹo cuối cùng cho quỷ xui xẻo: “Chú xui xẻo 8 cái!”

Quỷ xui xẻo phản đối: “Sao quỷ nhu nhược được 10 cái?”

Đáy mắt quỷ nhu nhược lấp lánh ý cười, nó nói giọng êm tai: "Bởi vì ta là anh trai, còn các ngươi là cô chú, sao bậc cô chú lại so đo với một đứa trẻ chứ?"

Chúng quỷ: "..."

Lúc này ai lại không biết ngượng mà nhận mình là trẻ con chứ?

“Tiểu Đinh Đang còn trẻ hơn ngươi!” Quỷ xui xẻo chỉ vào lệ quỷ nhỏ.

Tiểu Đinh Đang lập tức che vội mấy cái kẹo rồi trốn vào hồ lô.

Thứ khác thì nó không biết.

Nhưng sau khi trở thành quỷ, nó không thể ăn được những món ngon của thế giới loài người.

Cho dù có người cúng bái thì thứ chúng “ăn” cũng chỉ là mùi hương và luôn có cảm giác thiếu thiếu một điều gì đó.

Nhưng viên kẹo Túc Bảo đưa cho Tiểu Đinh Đang lại khác, ngọt ngào như viên kẹo nó từng ăn khi còn sống!

Vì vậy, quỷ xui xẻo luôn không cam lòng. Lần nào nó cũng chưa kịp ăn quá hai viên kẹo đã lập tức bị chúng quỷ lừa lấy hết số còn lại, chúng bắt nạt nó vì nó là kẻ xui xẻo mà.

Quỷ nhu nhược mỉm cười.

Đây là chiếc kẹo mà Túc Bảo Bối đã tặng nó.

Nó không thể nhường kẹo cho quỷ khác được!

Thay vào đó... Quỷ nhu nhược nhìn viên kẹo trên tay quỷ xui xẻo.

Quỷ xui xẻo sợ kẹo của mình lại bị trộm lần nữa nên liền mở cả tám chiếc kẹo mút ra và liếm từng chiếc một.

Sau đó đắc ý cất kẹo đi.

Tiểu Ngũ trợn mắt: "Ồ! Hảo hán! Ngươi đã làm chuyện mà ta chưa bao giờ dám làm, thật không biết xấu hổ!"

Quỷ nhu nhược nói: "Anh có nghe thấy không? Thật là vô liêm sỉ! Rõ ràng là anh nhất quyết muốn chơi bài với chúng ta, nhưng sau khi thua vẫn không trả nợ."

Quỷ xui xẻo nhìn quỷ đào hoa và những quỷ khác, nó cứ thích nhây đấy, làm gì được nó nào?

Chấy rận nhiều thì không cần ngứa ngáy, nợ nần nhiều cũng không cần lo lắng!

Đám quỷ đang chuẩn bị “đòi nợ” lập tức không nói nên lời.



Bọn chúng rất muốn giật lấy viên kẹo, kẹo Túc Bảo cho không chỉ ngọt ngào mà còn có những công dụng khác, tỷ như sau khi ăn, chúng luôn cảm thấy linh hồn mình càng ngày càng thuần túy và mạnh mẽ.

Nhưng quỷ xui xẻo đã liếm rồi... không thể lấy lại được.

Quỷ đào hoa nói: "Chơi không nổi thì lần sau đừng chơi mạt chược với chúng ta nữa."

Mấy quỷ cãi cọ ầm ĩ.

Nhìn đám quỷ ấu trĩ tranh nhau vài cái kẹo, quỷ ngụy thiện rất khó hiểu.

Chẳng phải chỉ là một viên kẹo thôi sao.

Túc Bảo nhìn quỷ ngụy thiện, ngáp một cái, hứng thú hỏi: "Ngươi tên quỷ ngụy thiện à! Sao lại chết?"

Quỷ đào hoa bóc chiếc kẹo ra và vừa ăn vừa hỏi: "Tên gì? Ngày sinh và bát tự?"

Quỷ nhu nhược quen đường thuộc lối hỏi tiếp: "Sống ở đâu? Chết như thế nào?"

Tiểu Ngũ đột nhiên vỗ cánh: "Chờ chút! Đợi chút! Đi gọi anh trai nhỏ đã chứ!"

Quỷ ngụy thiện: "..."

Túc Bảo quả nhiên chạy đi tìm Tô Tử Du, cô bé đã hình thành thói quen này.

Mỗi lần tra hỏi quỷ, Tô Tử Du đều ghi chép vào sổ như đang phát minh ra điều gì đó.

Một lúc sau Tô Tử Du đến.

Một đám quỷ cùng hai đứa trẻ ngồi trên chiếc ghế nhỏ chờ nghe kể chuyện, điều này khiến cho quỷ ngụy thiện hơi bối rối.

Tô Tử Du liếc nhìn camera để xác nhận rằng quỷ ngụy thiện vẫn còn ở đó, thúc giục: "Mau lên, hôm nay chúng ta phải đón Tử Tích ở bệnh viện!"

Túc Bảo thúc giục: "Nhanh lên, nhanh lên! Nghe xong chuyện, chúng ta còn phải đi đón anh Tử Tích ở bệnh viện!"

Quỷ ngụy thiện liếc nhìn người đàn ông mặc áo trắng ở nơi xa nhất, hít một hơi thật sâu và nói: “Ta là Triệu Đương Không… ta ở thôn Chó Rơi Chết thuộc thành phố Z tỉnh Y."

Túc Bảo sửng sốt: "Thôn Chó Rơi Chết?"

Quỷ ngụy thiện: “Làng chúng ta bị gọi cái tên đó.”

Vừa dễ hiểu vừa dễ nhớ.

quỷ ngụy thiện tiếp tục: “ta sinh vào những năm 1960, chết vào đầu những năm 1990”.

Tô Tử Du hỏi: "Chú chết như thế nào?" Hỏi xong cậu tiếp tục ghi chépvào sổ tay.

Mất năm 1990, tính đến nay đã hai mươi bảy, hai mươi tám năm trôi qua.

Quỷ ngụy thiện tiếp tục nói: “Ta bị bà quả phụ hàng xóm giết chết…”

Quỷ đào hoa đột nhiên trở nên hưng phấn và nói: "Hả? Góa phụ? Giết chết thế nào? Kể thêm cho ta biết đi!"

Lời tán tỉnh của quỷ đào hoa vừa thốt ra đã lập tức nghẹn lại.

Quỷ ngụy thiện: "..."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook