Tiểu Tỷ, Bất Hung

Chương 99

Minh Dã

27/03/2021

“Mạc Tử Sinh, mạc cùng sinh người, ý tứ ngươi là như vậy đúng không?” Quân Tiếu Cẩn cười lạnh hỏi.

Quân Tử Mạc không có trả lời, xem như cam chịu.

“Quân gia đều là nam nhi xương cốt tranh đấu, chết trận sa trường đôi mắt cũng không nháy một cái, mà lại có người nhu nhược như ngươi vậy, ngươi đúng là uổng làm người Quân gia.” Quân Tiếu Cẩn tức giận nói.

“Tử Mạc không xứng sinh ở Quân gia, càng không xứng trở thành nhi tử của phụ thân. Ta cũng từng hy vọng mình có thể giống như phụ thân, là hùng ưng trêи bầu trời, võ công cái thế, thiên hạ vô địch, chỉ mong có một nửa tư chất luyện võ như phụ thân và Nhàn nhi là được, vì sao cố tình ta lại không thể được, bất luận ta có nỗ lực như thế nào, đều không thể tránh khỏi việc ta là trò cười của Quân gia. Tử Mạc cũng không hối hận khi rời khỏi Quân gia, ta ở Nam Triệu, không ai miệt thị hay giễu cợt ta vì ta không thể luyện võ được, ta chỉ cần có thể luyện được đan dược là được, ta luyện đan dược, phu nhân nói có thể cứu người, có thể cứu rất nhiều người. Ta có thiên phú luyện dược, có người thưởng thức tài hoa của ta, rốt cuộc ta cũng có giá trị của mình, rốt cuộc ta cũng có thể sống được như một người bình thường, chứ không phải canh cánh trong lòng vì chuyện mình cầu vĩnh viễn mà không thể có được. Phụ thân, từ trước đến giờ người chưa biết cảm giác bất lực này có bao nhiêu tuyệt vọng, người không biết mỗi ngày ta ở Quân gia có bao nhiêu thống khổ, người không hiểu, từ nhỏ đến lớn người là thiên chi kiêu tử, sao có thể hiểu được loại thống khổ của phàm phu tục tử như ta………” Rốt cuộc Quân Tử Mạc cũng đem những lời đè nặng trong lòng mình nói ra, những lời này, hai mươi năm trước hắn đã muốn nói cho phụ thân nghe, hắn đã nghẹn rất lâu rồi.

Mạc Nhàn trước giờ chưa từng thấy cha nàng lại có thể giống người bình thường đến như vậy, Mạc Nhàn giống như có thể tưởng tượng được sự bất lực và bất đắc dĩ của cha nàng, đột nhiên nàng cũng không còn oán hắn như trước nữa.

“Ngươi không thích hợp tập võ, ta cũng không có bức ngươi tập võ, ta sẽ tự an bài thỏa đáng cho ngươi!” Quân Tiếu Cẩn cảm thấy cho dù có bất cứ lý do gì đều không phải để Quân Tử Mạc trốn tránh trách nhiệm thuộc về mình.

“Phụ thân, ngươi có tự hỏi chính mình, thật sự đối với nhi tử không thể tập võ hoàn toàn không chú ý sao? Sau trăm năm, ngươi thật sự có thể tin tưởng người trói gà không chặt, không thể trấn được kiêu binh hãn tướng ở Quân gia mà yên tâm sao?” Quân Tử Mạc hỏi.

Quân Tiếu Cẩn nghe vậy liền trầm mặc.

“Phụ thân, người rõ ràng có nhiều lựa chọn tốt hơn, ví như Quân Tử Thành, hắn có thiên phú võ học, cũng có tâm cơ, hoàn toàn có thể đảm đương được Quân gia. Nhất định cũng không phải là ta hay Nhàn nhi, ngài coi như không sinh ra đứa con trai này, cũng xem như không có cháu gái này được không?” Hắn muốn làm Mạc Tử Sinh, không muốn làm Quân Tử Mạc, trước đó hắn hy vọng Nhàn nhi có thể thay mình trở về Quân gia, nhưng khi đến một bước này, nội tâm hắn lại lắc lư không chừng, hắn biết suy nghĩ của mình quả thật quá ích kỷ, chưa bao giờ chân chính suy xét qua ý nguyện của Nhàn nhi.

“Những người kia đều là tiểu thiếp sinh, không xứng đáng trở thành gia chủ Quân gia!” Đối với đề nghị của Quân Tử Mạc Quân Tiếu Cẩn lập tức phủ quyết.

Trong lòng Mạc Nhàn nghĩ, lão già cuồng ngạo đáng ghét này đúng là cổ lỗ sỉ, tỳ nữ sinh thì sao, còn không phải là con hắn sao, còn ngại nhi tử xuất thân không tốt, hóa ra một hai phải bắt cha nàng làm thế tử chỉ là bởi vì nãi nãi nàng là công chúa, thân phận cao quý sao? Dù sao đối với Quân Tiếu Cẩn hiện tại, Mạc Nhàn không có hảo cảm. Mà nói, nãi nãi nàng là công chúa, còn gia gia lại là Quân chủ quân gia.

“Mạc Nhàn, đỡ cha ngươi về phòng tu dưỡng, cẩu này trước mắt vẫn là Tạ gia nuôi, có phải của Quân gia không còn chưa quyết, hy vọng Quân gia chủ, lần sau đánh chó còn phải nể mặt chủ!” Lúc này Tạ Cẩn Ngưng đã đi đến nói.

Tuy rằng Mạc Nhàn cũng biết phu nhân bây giờ là đang đau lòng che che cha nàng, nhưng lại đem cha nàng so thành cẩu, thật sự đúng là độc miệng, thì ra Tạ Đạo Vi độc miệng đều kế thừa từ phu nhân, trước kia thật đúng là không nhìn ra được.

Quân Tử Mạc nhìn Tạ Cẩn Ngưng, từ khi thân phận của hắn bị vạch trần xong, Tạ Cẩn Ngưng tát hắn một cái xong vẫn luôn không quan tâm đến hắn, cho nên giờ phút này Tạ Cẩn Ngưng ra mặt che chở cho mình, vẫn làm hắn cảm thấy ấm áp, lại cảm thấy cực kỳ hổ thẹn.

Quân Tiếu Cẩn nghe Tạ Cẩn Ngưng nói, cực kỳ không vui, nhưng hắn trước giờ không chấp nhất với nữ nhân, cũng liền bỏ qua, hơn nữa hắn cũng biết rõ lực đạo cái tát vừa rồi gần như không nhẹ, tất nhiên sẽ khiến Quân Tử Mạc bị thương, cần phải chữa trị. Hắn muốn dùng nội lực của mình chữa thương cho Quân Tử Mạc, nhưng lại không muốn xuống nước, cũng nghĩ đây là Tạ gia, chút nội thương này hẳn là không làm khó được Tạ gia.

Mạc Nhàn nhanh chóng nghe lời đỡ cha nàng lên, cũng đưa trở về.

Tạ Cẩn Ngưng tuy rằng biết Quân Tiếu Cẩn xuống tay sẽ có chừng mực, nhưng vẫn có chút không yên tâm sờ mạch đập của Quân Tử Mạc một cái, quả nhiên không tính là nhẹ, nhưng cũng không quá nghiêm trọng.

“Phu nhân……..” Quân Tử Mạc thấy Tạ Cẩn Ngưng lo lắng cho mình, nhịn không được mở miệng kêu, trong lòng có vô vàn lời muốn nói.

Gương mặt Tạ Cẩn Ngưng vẫn đông lạnh, hiển nhiên là vẫn còn chưa hết tức giận.

Mạc Nhàn thấy thế, nhanh chóng lui ra, nàng biết phu nhân là thật sự thích cha nàng, trong lòng vậy mà có chút vui vẻ thay cha, cũng có chút phiền muộn không hiểu được, đột nhiên, nàng rất muốn nhìn thấy Tạ Đạo Vi, liền lập tức cất bước đi tìm Tạ Đạo Vi.

Trong thời gian cực ngắn, Mạc Nhàn đi đến bên cạnh Tạ Đạo Vi.

“Tạ Đạo Vi.” Mạc Nhàn nhẹ nhàng kêu, có đôi khi, nàng thật thích kêu thẳng tên Tạ Đạo Vi, cảm giác như vậy là mình với nàng đang đứng trêи quan hệ bình đẳng.



Tạ Đạo Vi chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, cũng không có phản ứng nàng.

“Lão già đáng ghét kia, võ công thật đúng là lợi hại, ta thấy hắn còn lợi hại hơn cả Quỷ Bà Bà.” Kỳ thật Mạc Nhàn rất muốn nói cái gì đó dịu dàng, nhưng là lời nói ra miệng, lại nói thành nghĩa khác nhau.

“Thì sao?” Tạ Đạo Vi không quan tâm hỏi ngược lại.

“Ngươi không lo lắng sao, lỡ như chúng ta đánh với bọn họ, chúng ta không có phần thắng thì làm sao giờ?” Mạc Nhàn hỏi, nàng thực sự rất lo lắng, lỡ như bàn không xong, đánh nhau Tạ gia không thắng được làm sao giờ?

“Có câu cường long không áp được rắn độc, không có gì phải lo lắng.” Tạ Đạo Vi không quá lo lắng nói.

Mạc Nhàn nghe Tạ Đạo Vi nói như vậy, liền tin tưởng Tạ gia hẳn là có cách đối phó.

“Ta cũng cha ta thực sự phải có một người về với bọn họ sao?” Mạc Nhàn hỏi.

“Trong lòng ngươi không phải có đáp án rồi sao, còn hỏi ta làm gì?” Tạ Đạo Vi nhíu mày hỏi.

“Vậy ngươi hy vọng là ai ở lại?” Tuy rằng biết, nhưng Mạc Nhàn vẫn muốn hỏi, nàng muốn chính miệng Tạ Đạo Vi nói.

Tạ Đạo Vi nhìn về phía Mạc Nhàn, rõ ràng vấn đề này, nàng cảm thấy Mạc Nhàn căn bản không tất yếu phải hỏi ra miệng, đáp án này trong lòng Mạc Nhàn là biết rõ.

“Để xem trong lòng ngươi, cha ngươi quan trọng hay là ta quan trọng hơn.” Tạ Đạo Vi nhàn nhạt nói.

“Ta cảm thấy tỷ tỷ quan trọng hơn!” Mạc Nhàn không chút do dự nói, trong lòng nàng, tất nhiên là người nàng thích, cũng chính là Tạ Đạo Vi càng quan trọng hơn.

Đối với câu trả lời của Mạc Nhàn, Tạ Đạo Vi giống như cũng không chấp nhận.

“Tỷ tỷ không tin?” Mạc Nhàn thấy bộ dáng thờ ở của Tạ Đạo Vi, cho rằng Tạ Đạo Vi không tin.

“Lời nói có thể gạt người, quyết định sẽ không, trực tiếp xem kết quả là được.” Tạ Đạo Vi nói với Mạc Nhàn.

Mạc Nhàn nghẹn lời, nhưng cũng không có gì để phản bác, chỉ là nàng cũng cảm thấy không nhất định phải là như vậy.

“Nếu có những quyết định, giống như ép buộc mà không phải xuất phát từ nội tâm thì sao?” Mạc Nhàn ngừng một lát, giả định hỏi.

Tạ Đạo Vi cũng không có trả lời.

“Ta nói là nếu, chỉ là nếu…..” Mạc Nhàn giải thích nói.

Tạ Đạo Vi chỉ mỉm cười nhìn Mạc Nhàn, chỉ là ý cười kia rất nhạt, rất nhạt.

“Tiểu thư, phu nhân cho truyền ngài và Mạc Nhàn đêm nay đến phủ phu nhân dùng bữa.” Bạch Thuật nói với Tạ Đạo Vi và Mạc Nhàn.



“Đã biết.” Tạ Đạo Vi nhàn nhạt trả lời.

Mạc Nhàn vừa nghe, trong lòng căng thẳng, nàng biết đêm nay mẹ con Tạ gia hiển nhiên sẽ quyết định xem Tạ gia sẽ giữ ai lại, không thể nghi ngờ phu nhân chắc chắn muốn giữ lại phụ thân, Tạ Đạo Vi chắc là muốn giữ mình lại, rốt cuộc ai có thể ở lại đây? Trong lòng Mạc Nhàn cũng không rõ.

Mạc Nhàn ngẩng đầu nhìn về phía Tạ Đạo Vi, Tạ Đạo Vi giống như không có bất luận cái gì khác thường, sắc mặt vẫn rất nhạt nhẽo đọc sách.

Rất nhanh, đã đến thời gian dùng bữa tối, Tạ Đạo Vi và Mạc Nhàn cùng nhau đi đến phủ Tạ Cẩn Ngưng. Bình thường bữa tối ở Tạ gia đều mỗi người ăn một mình, rất nhạt nhẽo, hôm nay lại ăn một bàn, cực kỳ phong phú nhưng cũng lộ ra chút cảm giác khác thường.

Bàn hình vuông 4 góc, mỗi người ngồi một bên, vừa vặn tốt.

“Mẹ con chúng ta, cha con các người, còn chưa bao giờ ăn cơm như người một nhà.” Tạ Cẩn Ngưng mở miệng nói.

“Đứng nói những lời vô dụng như vậy, mẫu thân vẫn là nói thẳng đi.” Tạ Đạo Vi nhàn nhạt nói, hiển nhiên cũng không thích câu này của Tạ Cẩn Ngưng, người nhà làm sao lại tính kế người nhà, quân tử còn không xứng làm!

“Được rồi, Tạ gia chỉ có thể chọn một người ở lại, là Mạc Tử Sinh hay Mạc Nhàn, Vi nhi muốn ai ở lại?” Tạ Cẩn Ngưng mở miệng hỏi, nàng kêu là Mạc Tử Sinh, thái độ rất rõ ràng, nàng muốn giữ lại Mạc Tử Sinh.

“Mẫu thân dùng thân phận mẫu thân dò hỏi ta, hay là xem ta như gia chủ tân nhiệm mà đưa ra quyết định đây?” Tạ Đạo Vi nhướng mày hỏi.

Mạc Nhàn thấy thái độ Tạ Đạo Vi đối với Tạ Cẩn Ngưng chưa từng cứng rắn như vậy, cũng cực kỳ ngạc nhiên.

“Có cái gì khác biệt đâu?” Tạ Cẩn Ngưng ôn nhu hỏi, hiển nhiên nàng cũng không dự đoán được thái độ Tạ Đạo Vi sẽ kiên quyết và cứng rắn như vậy.

“Đáp án sẽ không có khác biệt, nhưng quyết định sẽ có khác biệt. Nếu mẫu thân xem ta là gia chủ tân nhiệm, thì để ta ra quyết định, ta muốn giữ Mạc Nhàn, mẫu thân không thể can thiệp. Nếu mẫu thân lấy thân phận mẫu thân hy vọng giữ Mạc Tử Sinh lại, như vậy ta cũng chỉ có thể lấy thân phận nữ nhi tôn trọng sự lựa chọn của mẫu thân. Nếu gia chủ không làm chủ được, mẫu thân vẫn là thu hồi lại chức vị gia chủ này đi, làm trò thật sự không có ý tứ!” Thái độ Tạ Đạo Vi cứng rắn cho thấy lập trường của mình.

Mạc Nhàn nhìn về phía Tạ Đạo Vi cứng rắn muốn giữ mình lại, thậm chí không tiếc dùng chức vị gia chủ uy hiếp Tạ Cẩn Ngưng, Mạc Nhàn nhịn không được đỏ hốc mắt, giờ khắc này, so với bất luận thời điểm nào nàng đều phải thích Tạ Đạo Vi, không, so với thích còn nhiều hơn rất nhiều, hẳn là yêu đi, mãnh liệt như muốn trào ra khỏi lòng ngực.

Tạ Cẩn Ngưng nghe sắc mặt khẽ biến, nhưng rất nhanh chóng khôi phục lại sắc mặt bình thường.

“Vi nhi, ngươi biết Quân gia muốn Mạc Nhàn…..” Tạ Cẩn Ngưng không dám nói ra lời giữ Mạc Tử Sinh, dù sao tất cả những chuyện này cũng là do Mạc Tử Sinh khởi xướng.

“Ta mặc kệ Quân gia chọn thế nào, chúng ta đã đã nhượng cho họ một Mạc Tử Sinh, xem như là tận tình tận nghĩa, Tạ gia sẽ không nhượng bộ.” Tạ Đạo Vi rất cứng rắn nói.

Tạ Cẩn Ngưng không hề hé răng, nữ nhi và Mạc Tử Sinh, ai quan trọng hơn, về tình về lý, Tạ Cẩn Ngưng cũng chỉ có thể chọn người trước.

“Quyết định như vậy đi, ta về Quân gia, phu nhân không cần khó xử vì ta.” Lúc này, Quân Tử Mạc hiểu rõ lòng người nói xen vào.

Tạ Cẩn Ngưng chưa nói cái gì, hiển nhiên là ngầm đồng ý quyết định của Tạ Đạo Vi.

Mạc Nhàn cũng không hé răng, trong lòng nàng tất nhiên muốn ở lại một vạn lần, đặc biệt là khi Tạ Đạo Vi nghĩa vô phản cố lựa chọn giữ lại mình, nàng thật sự thật sự rất muốn ở lại, xứng đáng bên người Tạ Đạo Vi.

…..//…..

Mạc Nhàn: Vì Tạ Đạo Vi trong lòng nhúc nhích một vạn thứ!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Tỷ, Bất Hung

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook