Tiểu Vương Tử

Chương 15

Dạ Mạc Hạ Đích Tạp Đa Lôi

07/03/2017

Mười lăm, cũng đủ

Snape chưa từng ngủ an ổn như vậy — trong giấc mơ anh luôn đi trong sương mù, chung quanh là những cơn gió lạnh như băng bao vây lấy anh làm cho anh không có cách nào lao ra, đồng dạng cũng làm cho người khác không có cách nào đi tới, chính là chỗ sâu trong nội tâm anh cũng không thích như vậy, anh muốn có ánh mặt trời ấm áp, cũng muốn có tầm mắt sáng ngời, càng muốn…… Có một gia đình ấm áp, chính là điều đó so với nằm mơ còn khó, hơn nữa…… Anh cũng không cho phép chính mình có mặt mềm mại như vậy…… Không, bây giờ là mơ, cho nên anh có thể đạt được thứ anh muốn! Cho nên…… Anh cảm thấy ấm áp và sáng ngời, thật giống như khi còn bé vụng trộm nuôi một con mèo nhỏ, mềm, nhẹ nhàng liếm tay anh…… Trong khi mơ Snape khép cánh tay, ôm lất thứ ấm áp trong lòng, rất tốt, anh yêu giấc mơ này.

Harry vẫn dùng một loại tư thế ngủ không có cảm giác an toàn, Harry cuộn thành một hình tròn — tư thế như vậy có thể tận khả năng tiết kiệm không gian khi ngủ có thể làm cho cậu càng thêm an toàn, nếu như…… Dudley từ bên ngoài mạnh mẽ kéo cậu ra đạp thì từ phía sau lưng nhận mà không cần làm cho bụng hoặc là mặt chịu tội. Mà cậu vô luận ở đâu Harry cũng cuộn mình lại làm cho mình nhỏ hơn — phải biết rằng nguyên bản cậu cũng nhỏ, co lên thì giống một con mèo, đương nhiên, so với mèo thì lớn hơn một chút nhưng là cái này cũng đủ để nói rõ cậu…… bé? Được rồi , xác thực rất nhỏ. Nhỏ đến mức Harry có thể bị Snape đơn giản ôm vào ngực.

Thời gian trôi qua luôn rất nhanh, nhiều khi ở bạn không chú ý nó liền chạy trốn, không tin bạn có thể tại lúc trăng sáng nhô lên nhắm mắt lại nằm xuống sau đó chờ đến khi bạn mở to mắt, ban đêm không thấy tăm hơi.

Cho nên, nhà ba người cuối Đường Bàn Xoay cũng vậy, trăng ôn nhu sáng lên, nó còn chưa nghênh đón bao nhiêu người ngưỡng mộ thì mặt trời đi ra, vì vậy nó chỉ có thể không thấy bóng dáng — đương nhiên, ngoại trừ trăng sáng không thấy bóng dáng, đối với nhà Snape cuối Đường Bàn Xoay còn có chuyện đáng sợ hơn……

“Oa a!”

“Đáng chết!”

Đương nhiên, tiếng thứ nhất là tới từ cứu thế chủ kêu sợ hãi, tiếng thứ hai là giáo sư độc dược rít gào.

Đồng hồ sinh vật của Harry rất đúng giờ làm cho cậu ở 6h mở mắt ra sau đó…… Harry hét lên — Merlin gối đầu! Mình ngủ ở trong ngực Snape!

Snape một sáng sớm đã bị một tiếng sư tử rống đánh thức, mở mắt ra sau đó…… Anh mắng một câu — Merlin chăn bông! Mình ôm cứu thế chủ vĩ đại ngủ một đêm!

“P…… P…… Prince đâu?!” Harry chuyển người cố gắng co lại nhỏ hơn…… Nhỏ hơn một chút.

“Chết tiệt!” Snape chỉnh lại tóc,“Princw khẳng định ở trong phòng mình.” Chết tiệt anh không nên dung túng tiểu hỗn đản này! Tốt, tốt! Tiểu vương tử của hắn xác thực là một Slytherin!

“Princw…… Không phải tại……” Harry cúi đầu nhìn giường, lại nhìn nhìn Snape, lại nhìn cửa,“A…… Prince trở về phòng thay quần áo? Nha, Prince thức dậy thật là sớm.” Harry bĩu môi sau đó dùng cả tay cả chân bò xuống giường,“Cái kia…… Em dùng phòng tắm……”



“Hừ.” Nặng nề phun ra, Snape không đáp lại Harry, anh tính toán đến phòng ngủ tìm Prince hỏi một chút…… Được rồi, không thể nói là hỏi, hẳn là — cảnh cáo, không sai, anh muốn đi cảnh cáo tiểu hỗn đản này! Nha, được rồi, có lẽ thủ đoạn phi thường Slytherin, nhưng là…… nội dung…… Thật sự là quá Gryffindor!

Harry cầm quần áo đi vào phòng tắm, cậu cảm giác mình phải suy nghĩ một chút — không, hẳn là thôi miên, không sai, chính là thôi miên! Harry cố gắng làm cho mình quên mất buổi sáng hỗn loạn này, cái gì ôm vẫn là bị ôm ngủ các loại, không cần nhớ kỹ — đúng! Mình không cần phải nhớ kỹ cái này!

Đánh răng, rửa mặt, thay quần áo…… Sau đó lại nhìn gương…… Có thể tiến hành coi như là khá lắm rồi, sẽ không quá mất mặt…… Đúng, nhất định phải để Prince đem mình thành đối tượng sùng bái mới đúng! Harry Potter nắm tay gào rú trong lòng.

“Nha! Nha nha! Cái kính thật đáng sợ a! Trời ạ trời ạ! Mái tóc không xong kia a!” Đột nhiên, một cái thét lên vang lên, Harry lại càng hoảng sợ.

“Uy! Nam hài, cậu xem chỗ nào đó!” Thanh âm lại vang lên, Harry nhìn xung quanh, rốt cục, ánh mắt nhìn lên gương,“Đúng! Nam hài, nhìn ta, ta chính là cái gương trước mặt cậu! Hắc, cậu có thể gọi ta ‘Mật Noel’, đương nhiên cậu muốn gọi ta là ‘Mật đường thân ái’ cũng được.”

“Ách……” Harry nuốt nước bọt, cậu trừng cái gương — được rồi, mặc dù cậu biết rõ cái gương có thể nói, chính là cái này…… Harry cảm thấy…… Đáng sợ?“Xin chào Mật Noel.”

“Nha, xin chào cậu bé, cậu tên gì?” Cái gương cười hắc hắc nói,“Ta ngày hôm qua bị cấm nói, cậu biết đây nó chính là một chú ngữ thật đáng sợ, nha, ngài Snape lúc ở nhà ta cũng không dám nói, cậu biết không, nói chuyện với Snape ta sẽ bị chia năm xẻ bảy! Đương nhiên…… Ta biết rõ ngài ấy còn có thể khôi phục ta như lúc ban đầu, chính là rất khó tiếp thu a…… Nha! Ô ô ô…… Nam hài, đến đây đi, tóc cậu, đúng, dùng một bùa chú thuận hoạt được không? Van cậu, khiến chúng nó thành thật một chút!”

“Ách…… Tôi không biết dùng……” Không thể không thừa nhận, cậu cũng không phải là một học sinh tốt, Harry có điểm hổ thẹn.

“Hắc! Cậu chính là một phù thủy a nam hài!” Cái gương Mật Noel hét rầm lêm,“Cái chú ngữ này ta nghe nói qua, đúng vậy, là Prince dùng, cậu bé nói…… Nói cái gì a…… Ta…… Ta đã quên! Trời ạ! Ta quên…… Nha — không –”

Harry đột nhiên bắt đầu đồng tình Snape. Đối mặt một cái gương có tố chất thần kinh như vậy…… Anh ta rốt cuộc chịu được như thế nào? Chẳng lẽ mỗi ngày nghe cái gương thét lên? Thật sự là rất đáng sợ!

Cho nên Harry thật là một cậu bé đáng yêu và đơn thuần. Cái gương nếu không phải mỗi ngày bị Snape giày vò đến một câu cũng không nói được, như thế nào lại…… Gặp một người liền bắt đầu thét lên a?

Bất quá, xem ra trong một thời gian ngắn, Harry sẽ không biết thấy rõ vấn đề này .

“Chết tiệt!” Cửa phòng tắm bị mở ra, Snape lành lạnh nói,“Nếu như ngươi tính toán theo cái gương của ta có thể so sánh với Mandrake, ngươi đại khái có thể biến mình thành một cái gương thích hợp thét lên, ta sẽ để ngươi ở bên cạnh nó.”

“Nha! Không……” Cái gương Mật Noel nếu có tay, hiện tại nó nhất định bưng kín miệng của mình.



“Không…… Giáo sư, em…… Không.” Harry lập tức mở miệng, cậu cũng hiểu được đề tài kia…… Không thích hợp tiếp tục, thật sự, cậu cũng không thích nghe một cái gương thét lên.

Kỳ thật…… Tin tưởng không có người nào nguyện ý nghe một cái gương thét lên.

Snape tiện tay ném một cấm nói chú cho cái gương, anh tin tưởng, cái gương này từ nay về sau không dám lại dùng tiếng kêu chói tai đến tra tấn màng nhĩ của anh — cho dù cách một phòng anh vẫn nghe thấy cái gương đáng sợ này thét lên, quả thực có thể xuyên qua đại não một người!

Harry nhìn Snape, cái này có thể là lần đầu tiên cậu từ đáy lòng sùng bái nam nhân tối như mực này — quả nhiên, tính cách âm u tối như mực cũng có chỗ tốt. Vô luận là vật phẩm hay là người sẽ sợ hãi anh ra, dù cho người cường đại hơn như Dumbledore cũng sẽ không tùy tiện xung đột với Snape– nhưng là Harry biết rõ, Snape là tôn kính Dumbledore , phải biết rằng, dù cho Snape châm chọc khiêu khích, chính là Dumbledore đề nghị đại đa số anh ta vẫn đồng ý và cũng chấp hành mệnh lệnh của giáo sư — đương nhiên, nhấm nháp đồ ngọt không ở trong.

Nhún vai, Harry dùng nước vuốt vuốt tóc sau đó đi ra, cậu cảm thấy mình nên làm cái gì đó — tỷ như…… Làm bữa sáng? Đúng vậy, tại sao lại không chứ? Cậu hẳn là chuẩn bị bữa sáng cho con mình, chân giò hun khói thơm ngào ngạt cùng bánh nướng đến mềm, còn có…… Một ly sữa ngon miệng hẳn là lựa chọn không sai, có lẽ thêm một quả trứng!

Nói làm liền làm! Harry chạy xuống phòng bếp — ngày hôm qua tới cậu đã gặp phòng bếp không phù hợp nhu cầu của cậu, đồ làm bếp quá mức đơn giản, cũng không có nhiều bất quá cũng không có sao – cậu có thể dùng pháp thuật!

Từ trong tủ tìm ra chân giò hun khói cùng bánh mì — có chút cứng, bất quá không sao, cậu hoàn toàn có bản lĩnh cho bánh mì cứng ngắc xốp lại, trứng gà cùng một hộp sữa lớn, thật sự là quá tốt! Harry chưa bao giờ cảm thấy Snape là người hiểu được sinh hoạt, hiển nhiên cậu sai rồi — nha, Harry hiển nhiên quên, kỳ thật trong phòng còn có một tiểu vương tử chân chính hiểu được sinh hoạt.

Tay nghề được huấn luyện ở nhà Dursley, Harry hoàn toàn phô bày ra.

“Ba ba!” Prince ngáp đi vào phòng bếp,“Ba đang ở làm điểm tâm sao?”

“Đúng vậy, lập tức có thể ăn, đi rửa mặt đi.” Nha, thật đúng là đẹp trai a! Harry cậu thật sự là quá tuyệt vời! Cứu thế chủ tuổi trẻ gầm thét với mình như vậy, cậu cảm thấy như vậy rất tuyệt — Arthur chính là nói với Ron, Fred, Geogre.. như vậy, còn có Molly, bọn họ chính là gia đình hạnh phúc nhất!

“Nha…… Ba ba, chúng ta không có đầy đủ bát đĩa!” Prince duỗi người, nghĩ tới vấn đề này,“Làm sao bây giờ?”

“Làm sao bây giờ?” Harry sững sờ, đúng a, cậu không nghĩ tới vấn đề này — đồ làm bếp không đủ, cậu đã vụng trộm dùng một cái vạc mới …… Chẳng lẽ làm cho Snape ôm vạc ăn? Nha, không đúng! Mình sao lại nghĩ đến chuẩn bị bữa sáng cho Snape? được rồi, được rồi! Không cần phải nghĩ quá nhiều! Harry lắc đầu, vấn đề này còn là cần chủ nhân đến giải quyết,“Đi tìm cha con để anh ấy đến nghĩ biện pháp!”

Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Tiểu Vương Tử

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook