Chương 33
Dạ Mạc Hạ Đích Tạp Đa Lôi
07/03/2017
33
Peter đào tẩu
Sau khi bị Hermione mắng trên lớp học, Draco vẫn không nguyện ý nói chuyện với Harry — cũng không phải lúc trước cậu nguyện ý nói chuyện với cứu thế chủ nhưng là sau buổi đầu lớp Chăm sóc sinh vật huyền bí, quan hệ của bọn họ đã được cải thiện, mà bây giờ, tuy không giương cung bạt kiếm nhưng Draco trốn tránh Harry – chính xác hơn là đang tránh Hermione.
Đương nhiên Hermione không chú ý tới điểm này, cô quá bận, loay hoay nhanh không có thời gian ăn cơm mà Harry cả ngày tự giam mình ở trong hầm bằng không ở lớp độc dược đến cạnh Prince — điều này làm Ron rất bất mãn — cuối cùng Harry lại đề nghị muốn hợp tác với Prince mà Snape nhìn Harry chừng nửa phút rồi đồng ý!
Vì vậy Ron cũng buông bất mãn, tại sao phải bất mãn, nhìn Snape không có biến hóa gì chính cậu cảm thấy tâm tình Snape không được tốt, hơn nữa…… Con dơi còn không trừ điểm! Tất cả những chuyện làm cho Slytherin mất hứng đều có thể làm Ron cao hứng.
Bất quá bởi vì có tiểu vương tử, thành tích độc dược của Harry cũng bắt đầu tốt hơn — cũng không phải cậu thích độc dược mà là cậu không thể không học thuộc trình tự điều chế, cẩn thận xử lý trước khi cho vào vạc, không sai, nếu như chế tác độc dược ra một ít sai lầm làm nổ vạc, xui xẻo là cậu thì không lo, nhưng nếu để Prince bị tí xíu thương tổn cậu rất đau lòng — hơn nữa, Prince học độc dược rất tốt, Harry nghĩ, cậu cũng không thể quá mất mặt trước mặt con trai, bất quá, xét về thiên phú, cậu cũng chỉ là từng bước một dựa theo sách vở làm ra thành phẩm chấp nhận được mà thôi.
Khi Harry và Hermione học tập, chớp mắt nửa tháng đã trôi qua, Sirius đã sớm rửa sạch tội đem Peter Pettigrew vào Azkaban, để làm cho con chuột dơ bẩn chết tiệt không thể trốn thoát, Sirius còn dặn Fudge chú ý Animagus — Fudge nói mình sẽ chuẩn bị.
“Fudge nói cũng có thể tin?” Draco nghe bọn họ thảo luận thì cũng không quản hành vi có phù hợp tiêu chuẩn quý tộc không mà chen vào nói,“Ba ba của ta nói cho ta biết, Fudge bộ trưởng cũng không phải…… Sáng rọi, lời của lão ta, mười câu có chín câu không thế nào tin, sẹo — Harry, cậu hãy bảo cha đỡ đầu của mình chú ý a.”
“Hắc! Ai cho phép mày gọi Harry Malfoy!?” Ron vừa thấy Draco liền táo bạo, bất quá Hermione kéo Ron lại, điều này làm cho Ron mất hứng,“Mione, sao cậu kéo mình!?”
“Được rồi, cậu không thấy cậu ta nhắc nhở Harry sao?” Hermione cười cười làm cho mặt Draco đỏ lên một chút — đúng vậy, đỏ lên, nếu như cho rằng đó là thẹn thùng vậy bạn đã sai hoàn toàn, cậu ta là tức giận điên người.
“Granger, ai cho cô nói?” Những lời này nói có nghĩa khác, Draco lập tức ý thức được điểm này,“Ai nói ta nhắc nhở đầu sẹo Harry, ta chỉ là…… Khiêu khích!”
“Được rồi Draco, cảm tạ cậu khiêu khích.” Harry cảm giác mình rất bao dung, hơn nữa…… Nếu như không để ý tới cách nói thì cũng sẽ không tức giận vì vậy khả năng chọc giận của Slytherin — Draco nên học Snape, Harry không chịu trách nhiệm nghĩ rồi cười chân thành,“Mình muốn đi tìm Prince, có đi không? Nghe nói Hagrid mang đến mấy Độc Giác Thú con, Prince muốn đi chăm sóc chúng nó, đi không Draco?”
“Nếu như…… cậu mời…… Mặc dù không sớm thông tri chủ nhân rất thất lễ, bất quá Malfoy không cự tuyệt lời mời thiện ý.” Cái cằm cao cao, biểu tình của Draco thành công làm ba cái Gryffindor sung sướng, mà Ron tuy trong lòng vẫn không yêu mến nhưng nghe những câu không được tự nhiên như thế nào, cậu bé tóc đỏ cũng thấy không cần cãi nhau nhưng cậu cũng không biết ở chung với Slytherin cho nên chỉ có thể không nói thêm gì, cũng không biểu hiện chán ghét.
Tổ hợp kỳ quái gồm ba Gryffindor và một Slytherin đứng ở nhà gỗ của Hagrid, Hagrid vẫn bị dọa mặc dù họ đều cười rất tươi — đương nhiên, Slytherin không cười, cậu chỉ mỉm cười, dù cho gặp được Độc Giác Thú ánh mắt tỏa sáng, cậu vẫn duy trì thần thái ngạo mạn.
“Harry! Draco! Hermione!” Prince thấy mọi người tới thì ném quả táo trong tay xuống chạy tới,“Hi, Ron.”
“Xin chào.” Ron khô cằn nói, có thành kiến với cha người ta lớn như vậy nhưng trông thấy người ta cười vui vẻ làm cho Gryffindor tóc đỏ rất không thoải mái — đúng vậy, rất không thoải mái, cậu cảm giác thành kiến với Prince thật sự là rất xấu, nhất là khi cậu ta nhiệt tình như vậy, nếu là cậu tiếp tục bảo trì thái độ căm thù thì ngay cả cậu cũng muốn khinh bỉ mình.
Kỳ thật Gryffindor chính là như vậy, bọn họ yêu mọi thứ nhiệt tình, nếu như quá khách khí, Gryffindor sẽ cảm thấy cậu xem thường Gryffindor, mà bộ phận Gryffindor trong Prince làm cho cậu không còn ngăn cách với Gryffindor.
Có lẽ là vì có Prince, Hagrid cũng không nói gì không tốt chuyện Malfoy gia nhập nhưng lão rất xấu hổ, mất tự nhiên, so với Draco thì kém hơn nhiều — xem a, Malfoy rất tự nhiên, bàn tay tinh xảo được tu bổ sạch sẽ không có một chút tỳ vết chầm chậm gọt táo, cắt một khối táo cẩn thận cho Độc Giác Thú nhỏ…… Không sai, rất cẩn thận, biểu tình trên mặt cũng không phải vội vã nóng nảy, trong mắt tràn đầy khát vọng và yêu thích.
“Thật không dám tin tưởng!” Ron dụi dụi mắt, hình như cậu thấy ảo giác, Malfoy bị Hagrid nhập vào thân — chẳng lẽ…… Slytherin tà ác này không chán ghét sinh vật huyền bí sao?
“Người Độc Giác Thú yêu mến là người thiện lương……” Hermione bắt đầu,“Độc Giác Thú nguyện ý tiếp cận người thuần khiết thiện lương, cho dù là Độc Giác Thú nhỏ cũng sẽ cự tuyệt tà ác bại hoại……” Cô vuốt tóc, hô hấp bắt đầu tăng thêm,“Nếu như một linh hồn thật sự đen tối, Độc Giác Thú sẽ không tiếp cận……” Mà bây giờ, Độc Giác Thú đang cướp một khối táo trong tay Draco – hình như, bọn họ đang chơi.
“Có lẽ cậu ta không phải là người xấu.” Ron thì thào,“Chúng ta cũng đi qua đi, không thể để cho Slytherin đoạt trước!”
“Sao, buổi học sau chúng ta học Độc Giác Thú a?” Sắc mặt Hagrid cũng tốt hơn rất nhiều.
“Không thể không nói, lần này thưởng thức, rất tốt.” Mặt Draco màu hồng phấn, cậu vừa bị Độc Giác Thú liếm gò má, bây giờ còn cảm thấy ướt át ấm áp trên mặt — nếu như là một con ngựa liếm thì nhất định cậu sẽ nổi giận nhưng…… Đây chính là Độc Giác Thú nhỏ a, thuần khiết, xinh đẹp, không thể tưởng tượng nổi! Độc Giác Thú chưa trưởng thành lông màu vàng, gần như giống màu tóc của cậu – màu bạc kim xinh đẹp, điều này làm cho mặt của Draco càng đỏ — cậu không thể không nói, màu này thật sự rất đẹp.
Chơi một cái buổi chiều, Hermione nghĩ đến mình còn có luận văn cần viết mà Draco cũng không còn bài xích cô như vậy, thậm chí còn tham thảo phương pháp cùng trình tự hạ bút về cổ đại ma văn mà Hermione cũng phát hiện tiểu quý tộc bạc kim xác thực không hổ là ở ma pháp thế gia – cậu ta thật sự biết rõ một ít nội dung cô không biết, rất đáng tiếc, thứ này không ở trong phạm vi thi.
Cảm giác mình thành công làm cho con cùng cháu trai dung nhập vào cuộc sống của mình, Harry hiện tại rất vui vẻ, cậu lâng lâng ở hầm pha hồng trà, hương vị ngọt ngào lan ra khắp phòng khách.
“Cái này thật là ngon!” Uống một ngụm hồng trà cho thêm sữa, Prince hạnh phúc nheo mắt,“Ba ba, ngày mai con muốn đi cùng ba nghe cổ đại ma văn……”
“Không được.” Harry bác bỏ đề nghị của Prince,“Cổ đại ma văn trở thành môn học chọn cũng là bởi vì khi chế tác cùng với sử dụng ma pháp trận sẽ phát sinh nhất định nguy hiểm, còn đáng sợ hơn độc dược,” Harry bỏ thêm một ít đường vào trà sữa cho Prince,“Con còn quá nhỏ, khi vẽ ma văn nếu như khí lực và ma lực phát ra không đều thì sẽ tạo thành thương tổn.”
“Con không nhỏ!” Tiểu vương tử đứng lên, kéo ba ba mới mười ba tuổi của mình,“Xem, con không thấp!”
“Đương nhiên,” Snape phê xong luận văn, quay đầu nhìn hai cha con,“Prince, con phải biết rõ thân cao không phải là dung lượng đầu óc, nếu như con muốn học cổ đại ma văn, ta đề nghị con nhìn giới thiệu về cổ đại ma văn.” Snape tùy ý triệu hoán đến một quyển sách dày,“Đọc hết rồi làm một luận văn dài hai thước Anh cho cha — khởi nguyên ma văn và lợi ích thiết thực.”
“Nha, Severus, anh quá nghiêm khắc!” Harry trừng Snape, ở trước mặt Prince, cậu không thể không gọi Snape là “Severus”, mà Snape cũng không được tự nhiên uốn éo gọi cậu là “Harry”.
“Ân…… Ba ba, đừng giận cha……” Prince bắt đầu khuyên can — Albus nói cho cậu biết không thể luôn dùng khóc lớn, lăn, xấu lắm uy hiếp hai ba ba, còn cần dùng một ít thủ đoạn nhỏ, ví dụ như về vấn đề giáo dục, hoặc là…… vấn đề tình cảm của cậu? Nha, cậu mới chỉ có chín tuổi, đừng nói yêu cô bé nào, ngay cả yêu bề trên nào cũng cần bắt bẻ rất nhiều – Cậu có thẩm mỹ quan hoàn mỹ của Slytherin! Nếu không phải từng thấy Albus uống giảm linh tề, cậu mới không thân cận Albus như vậy đâu! Vừa nghĩ tới mình khi còn bé bị Albus uống giảm linh tề trực tiếp bắt chạy, tiểu vương tử đã khóc không ra nước mắt…… Quả nhiên…… Độc dược là tồn tại để làm bừa!
Hai ba ba đang tranh luận về vấn đề giáo dục Prince — ở điểm này, Snape hoàn toàn không lấy ra thái độ bình thường với Harry khi Prince không nhìn thấy, anh hoàn toàn đặt Harry ở một vị trí ngang hàng — xuất phát từ kinh nghiệm bản thân cùng với người đối diện từng bị bạo lực gia đình, Snape không cho phép mình trở thành một Tobias Snape, nhất là trên phương diện giáo dục con, anh lại càng không cho phép.
Ngay khi hai người tranh luận khí thế ngất trời mà Prince nhàm chán lại lấy thêm trà sữa, lò sưởi bốc lên một ngọn lửa xanh, đầu Dumbledore chui ra: “Severus, Harry, thật vui khi hai người đều ở!” Jiệu trưởng lớn tiếng hô,“Quá tệ, Peter Pettigrew vượt ngục — ở trên đường bị mang đến Azkaban!”
Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin
Peter đào tẩu
Sau khi bị Hermione mắng trên lớp học, Draco vẫn không nguyện ý nói chuyện với Harry — cũng không phải lúc trước cậu nguyện ý nói chuyện với cứu thế chủ nhưng là sau buổi đầu lớp Chăm sóc sinh vật huyền bí, quan hệ của bọn họ đã được cải thiện, mà bây giờ, tuy không giương cung bạt kiếm nhưng Draco trốn tránh Harry – chính xác hơn là đang tránh Hermione.
Đương nhiên Hermione không chú ý tới điểm này, cô quá bận, loay hoay nhanh không có thời gian ăn cơm mà Harry cả ngày tự giam mình ở trong hầm bằng không ở lớp độc dược đến cạnh Prince — điều này làm Ron rất bất mãn — cuối cùng Harry lại đề nghị muốn hợp tác với Prince mà Snape nhìn Harry chừng nửa phút rồi đồng ý!
Vì vậy Ron cũng buông bất mãn, tại sao phải bất mãn, nhìn Snape không có biến hóa gì chính cậu cảm thấy tâm tình Snape không được tốt, hơn nữa…… Con dơi còn không trừ điểm! Tất cả những chuyện làm cho Slytherin mất hứng đều có thể làm Ron cao hứng.
Bất quá bởi vì có tiểu vương tử, thành tích độc dược của Harry cũng bắt đầu tốt hơn — cũng không phải cậu thích độc dược mà là cậu không thể không học thuộc trình tự điều chế, cẩn thận xử lý trước khi cho vào vạc, không sai, nếu như chế tác độc dược ra một ít sai lầm làm nổ vạc, xui xẻo là cậu thì không lo, nhưng nếu để Prince bị tí xíu thương tổn cậu rất đau lòng — hơn nữa, Prince học độc dược rất tốt, Harry nghĩ, cậu cũng không thể quá mất mặt trước mặt con trai, bất quá, xét về thiên phú, cậu cũng chỉ là từng bước một dựa theo sách vở làm ra thành phẩm chấp nhận được mà thôi.
Khi Harry và Hermione học tập, chớp mắt nửa tháng đã trôi qua, Sirius đã sớm rửa sạch tội đem Peter Pettigrew vào Azkaban, để làm cho con chuột dơ bẩn chết tiệt không thể trốn thoát, Sirius còn dặn Fudge chú ý Animagus — Fudge nói mình sẽ chuẩn bị.
“Fudge nói cũng có thể tin?” Draco nghe bọn họ thảo luận thì cũng không quản hành vi có phù hợp tiêu chuẩn quý tộc không mà chen vào nói,“Ba ba của ta nói cho ta biết, Fudge bộ trưởng cũng không phải…… Sáng rọi, lời của lão ta, mười câu có chín câu không thế nào tin, sẹo — Harry, cậu hãy bảo cha đỡ đầu của mình chú ý a.”
“Hắc! Ai cho phép mày gọi Harry Malfoy!?” Ron vừa thấy Draco liền táo bạo, bất quá Hermione kéo Ron lại, điều này làm cho Ron mất hứng,“Mione, sao cậu kéo mình!?”
“Được rồi, cậu không thấy cậu ta nhắc nhở Harry sao?” Hermione cười cười làm cho mặt Draco đỏ lên một chút — đúng vậy, đỏ lên, nếu như cho rằng đó là thẹn thùng vậy bạn đã sai hoàn toàn, cậu ta là tức giận điên người.
“Granger, ai cho cô nói?” Những lời này nói có nghĩa khác, Draco lập tức ý thức được điểm này,“Ai nói ta nhắc nhở đầu sẹo Harry, ta chỉ là…… Khiêu khích!”
“Được rồi Draco, cảm tạ cậu khiêu khích.” Harry cảm giác mình rất bao dung, hơn nữa…… Nếu như không để ý tới cách nói thì cũng sẽ không tức giận vì vậy khả năng chọc giận của Slytherin — Draco nên học Snape, Harry không chịu trách nhiệm nghĩ rồi cười chân thành,“Mình muốn đi tìm Prince, có đi không? Nghe nói Hagrid mang đến mấy Độc Giác Thú con, Prince muốn đi chăm sóc chúng nó, đi không Draco?”
“Nếu như…… cậu mời…… Mặc dù không sớm thông tri chủ nhân rất thất lễ, bất quá Malfoy không cự tuyệt lời mời thiện ý.” Cái cằm cao cao, biểu tình của Draco thành công làm ba cái Gryffindor sung sướng, mà Ron tuy trong lòng vẫn không yêu mến nhưng nghe những câu không được tự nhiên như thế nào, cậu bé tóc đỏ cũng thấy không cần cãi nhau nhưng cậu cũng không biết ở chung với Slytherin cho nên chỉ có thể không nói thêm gì, cũng không biểu hiện chán ghét.
Tổ hợp kỳ quái gồm ba Gryffindor và một Slytherin đứng ở nhà gỗ của Hagrid, Hagrid vẫn bị dọa mặc dù họ đều cười rất tươi — đương nhiên, Slytherin không cười, cậu chỉ mỉm cười, dù cho gặp được Độc Giác Thú ánh mắt tỏa sáng, cậu vẫn duy trì thần thái ngạo mạn.
“Harry! Draco! Hermione!” Prince thấy mọi người tới thì ném quả táo trong tay xuống chạy tới,“Hi, Ron.”
“Xin chào.” Ron khô cằn nói, có thành kiến với cha người ta lớn như vậy nhưng trông thấy người ta cười vui vẻ làm cho Gryffindor tóc đỏ rất không thoải mái — đúng vậy, rất không thoải mái, cậu cảm giác thành kiến với Prince thật sự là rất xấu, nhất là khi cậu ta nhiệt tình như vậy, nếu là cậu tiếp tục bảo trì thái độ căm thù thì ngay cả cậu cũng muốn khinh bỉ mình.
Kỳ thật Gryffindor chính là như vậy, bọn họ yêu mọi thứ nhiệt tình, nếu như quá khách khí, Gryffindor sẽ cảm thấy cậu xem thường Gryffindor, mà bộ phận Gryffindor trong Prince làm cho cậu không còn ngăn cách với Gryffindor.
Có lẽ là vì có Prince, Hagrid cũng không nói gì không tốt chuyện Malfoy gia nhập nhưng lão rất xấu hổ, mất tự nhiên, so với Draco thì kém hơn nhiều — xem a, Malfoy rất tự nhiên, bàn tay tinh xảo được tu bổ sạch sẽ không có một chút tỳ vết chầm chậm gọt táo, cắt một khối táo cẩn thận cho Độc Giác Thú nhỏ…… Không sai, rất cẩn thận, biểu tình trên mặt cũng không phải vội vã nóng nảy, trong mắt tràn đầy khát vọng và yêu thích.
“Thật không dám tin tưởng!” Ron dụi dụi mắt, hình như cậu thấy ảo giác, Malfoy bị Hagrid nhập vào thân — chẳng lẽ…… Slytherin tà ác này không chán ghét sinh vật huyền bí sao?
“Người Độc Giác Thú yêu mến là người thiện lương……” Hermione bắt đầu,“Độc Giác Thú nguyện ý tiếp cận người thuần khiết thiện lương, cho dù là Độc Giác Thú nhỏ cũng sẽ cự tuyệt tà ác bại hoại……” Cô vuốt tóc, hô hấp bắt đầu tăng thêm,“Nếu như một linh hồn thật sự đen tối, Độc Giác Thú sẽ không tiếp cận……” Mà bây giờ, Độc Giác Thú đang cướp một khối táo trong tay Draco – hình như, bọn họ đang chơi.
“Có lẽ cậu ta không phải là người xấu.” Ron thì thào,“Chúng ta cũng đi qua đi, không thể để cho Slytherin đoạt trước!”
“Sao, buổi học sau chúng ta học Độc Giác Thú a?” Sắc mặt Hagrid cũng tốt hơn rất nhiều.
“Không thể không nói, lần này thưởng thức, rất tốt.” Mặt Draco màu hồng phấn, cậu vừa bị Độc Giác Thú liếm gò má, bây giờ còn cảm thấy ướt át ấm áp trên mặt — nếu như là một con ngựa liếm thì nhất định cậu sẽ nổi giận nhưng…… Đây chính là Độc Giác Thú nhỏ a, thuần khiết, xinh đẹp, không thể tưởng tượng nổi! Độc Giác Thú chưa trưởng thành lông màu vàng, gần như giống màu tóc của cậu – màu bạc kim xinh đẹp, điều này làm cho mặt của Draco càng đỏ — cậu không thể không nói, màu này thật sự rất đẹp.
Chơi một cái buổi chiều, Hermione nghĩ đến mình còn có luận văn cần viết mà Draco cũng không còn bài xích cô như vậy, thậm chí còn tham thảo phương pháp cùng trình tự hạ bút về cổ đại ma văn mà Hermione cũng phát hiện tiểu quý tộc bạc kim xác thực không hổ là ở ma pháp thế gia – cậu ta thật sự biết rõ một ít nội dung cô không biết, rất đáng tiếc, thứ này không ở trong phạm vi thi.
Cảm giác mình thành công làm cho con cùng cháu trai dung nhập vào cuộc sống của mình, Harry hiện tại rất vui vẻ, cậu lâng lâng ở hầm pha hồng trà, hương vị ngọt ngào lan ra khắp phòng khách.
“Cái này thật là ngon!” Uống một ngụm hồng trà cho thêm sữa, Prince hạnh phúc nheo mắt,“Ba ba, ngày mai con muốn đi cùng ba nghe cổ đại ma văn……”
“Không được.” Harry bác bỏ đề nghị của Prince,“Cổ đại ma văn trở thành môn học chọn cũng là bởi vì khi chế tác cùng với sử dụng ma pháp trận sẽ phát sinh nhất định nguy hiểm, còn đáng sợ hơn độc dược,” Harry bỏ thêm một ít đường vào trà sữa cho Prince,“Con còn quá nhỏ, khi vẽ ma văn nếu như khí lực và ma lực phát ra không đều thì sẽ tạo thành thương tổn.”
“Con không nhỏ!” Tiểu vương tử đứng lên, kéo ba ba mới mười ba tuổi của mình,“Xem, con không thấp!”
“Đương nhiên,” Snape phê xong luận văn, quay đầu nhìn hai cha con,“Prince, con phải biết rõ thân cao không phải là dung lượng đầu óc, nếu như con muốn học cổ đại ma văn, ta đề nghị con nhìn giới thiệu về cổ đại ma văn.” Snape tùy ý triệu hoán đến một quyển sách dày,“Đọc hết rồi làm một luận văn dài hai thước Anh cho cha — khởi nguyên ma văn và lợi ích thiết thực.”
“Nha, Severus, anh quá nghiêm khắc!” Harry trừng Snape, ở trước mặt Prince, cậu không thể không gọi Snape là “Severus”, mà Snape cũng không được tự nhiên uốn éo gọi cậu là “Harry”.
“Ân…… Ba ba, đừng giận cha……” Prince bắt đầu khuyên can — Albus nói cho cậu biết không thể luôn dùng khóc lớn, lăn, xấu lắm uy hiếp hai ba ba, còn cần dùng một ít thủ đoạn nhỏ, ví dụ như về vấn đề giáo dục, hoặc là…… vấn đề tình cảm của cậu? Nha, cậu mới chỉ có chín tuổi, đừng nói yêu cô bé nào, ngay cả yêu bề trên nào cũng cần bắt bẻ rất nhiều – Cậu có thẩm mỹ quan hoàn mỹ của Slytherin! Nếu không phải từng thấy Albus uống giảm linh tề, cậu mới không thân cận Albus như vậy đâu! Vừa nghĩ tới mình khi còn bé bị Albus uống giảm linh tề trực tiếp bắt chạy, tiểu vương tử đã khóc không ra nước mắt…… Quả nhiên…… Độc dược là tồn tại để làm bừa!
Hai ba ba đang tranh luận về vấn đề giáo dục Prince — ở điểm này, Snape hoàn toàn không lấy ra thái độ bình thường với Harry khi Prince không nhìn thấy, anh hoàn toàn đặt Harry ở một vị trí ngang hàng — xuất phát từ kinh nghiệm bản thân cùng với người đối diện từng bị bạo lực gia đình, Snape không cho phép mình trở thành một Tobias Snape, nhất là trên phương diện giáo dục con, anh lại càng không cho phép.
Ngay khi hai người tranh luận khí thế ngất trời mà Prince nhàm chán lại lấy thêm trà sữa, lò sưởi bốc lên một ngọn lửa xanh, đầu Dumbledore chui ra: “Severus, Harry, thật vui khi hai người đều ở!” Jiệu trưởng lớn tiếng hô,“Quá tệ, Peter Pettigrew vượt ngục — ở trên đường bị mang đến Azkaban!”
Điều hướng bài viết Đăng bởi: admin
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.