Chương 46: Kích thích
Nguyenphuongacb
03/08/2024
-Tên khốn, thả tôi ra!!!
Ngữ Tịch hét lên, anh nhếch môi như đạt được thứ mình muốn. Hàn Phong giơ ngón tay lên đếm.
- Một.....Hai....Ba
'Cộc cộc"
-Ngữ Tịch, em có sao không?
Là tiếng của Đặng Dương, cô trừng mắt nhìn anh. Nghe được tiếng bên ngoài anh hài lòng cúi xuống từ tốn gỡ khăn tắm trên người cô ra.
Ngữ Tịch bây giờ câm như hến, không dám phát ra bất kì tiếng động nào, sợ người bên ngoài mà xông vào thì chỉ có mười cái miệng cũng không giải thích được.
-Ngữ Tịch, em có đó không..?
Hàn Phong được đà lấn tới mà gặm nhấm bộ ngực cô mặc cho bên ngoài đang gõ cửa, giống như nó đã nằm trong dự định của anh vậy. Người bên ngoài thật sự rất dai, gọi không thấy ai mà vẫn ở đó, cô cũng thẩm bái phục tên này luôn đấy, lúc cần xuất hiện thì chả thấy đâu đến lúc không cần thì....
-U~ưm...
Ngữ Tịch không chịu được sự kích thích này, rên nhẹ một tiếng. Bàn tay của anh không yên phận mà lần mò xuống vùng nhạy cảm đó, xoa xoa phía bên ngoài. Nói khẽ vào tai cô
-Em có thể rên lớn thêm chút không, rên lớn cho em trai tôi nghe nữa, chứ nó chờ em nãy giờ rồi đấy
Hàn Phong vừa nói tay vừa ra vào mãnh liệt, nếu để người bên ngoài nghe thấy được chắc xấu hổ chết mất.
-Ngữ Tịch, em bị sao vậy, em không trả lời là anh phá cửa đấy nhé!!
Giọng Đặng Dương mất kiên nhẫn. Hàn Phong nói giọng trêu trọc
-Ha, để nó nhìn thấy cảnh này chắc thú vị lắm đây
Ngữ Tịch uất ức nhìn anh, cô cẵn chặt môi để không phải kêu lên những âm thanh ghê tởm ấy. Tốc độ tay càng lúc càng nhanh. Người bên ngoài vẫn không buông tha tiếp tục đập cửa
Em không trả lời, anh xông vào thật đấy!!Em...không.... sao...ưmCô khó khăn lên tiếng, bên ngoài cũng nghe thấy tiếng nói nhưng tiếng rên thì hoàn toàn không nghe được. Đặng Dương đứng ngoài cửa nói vọng vào
Vừa nãy em làm gì mà hét lớn vậy?Không sao...ư, con gián.... thôi...Em không sao chứ?Em...ưm....không sao, anh...đi điVậy anh về trước, em ngủ ngon!Bên trong không nói gì, Đặng Dương đứng chờ một lúc cũng không thấy đáp lại, hơi thât vọng rời đi.
Khi nghe được tiếng bước chân rời đi, cô mới không kìm nén nữa mà bật hơi ra.
Tên chó má...tất cả là tại anh!!Oan cho tôi quá, em chẳng phải đang rất thích sao....Câm!! Thả tôi ra mau!!Không thả đấy, làm sao? Có giỏi thì hét lên điAnh, anh....a~ưmTay anh ra vào nhanh hơn, cô cũng từ đó mà cao trao. Hàn Phong rút tay ngón tay ướt đắm ra quệt lên môi mình, cúi xuống hôn cô, trao cho cô chút mật ngọt đó. Ngữ Tịch né tránh nụ hôn của anh, nhưng anh đã giữ chặt đầu cô lại, hai cái lưỡi bên trong cứ rượt đuổi nhau mãi.
Đến khi cô sắp không thở được mới luyến tiếc buông môi. Hàn Phong ngồi dậy cởi bỏ hết thứ vướng víu trên người mình, đồng thời giải phóng cây gậy thịt đang cương cứng kia.
Lần này anh không vội vàng đâm vào lỗ huyệt như mấy lần trước, anh tiến lên cầm cây gậy đó đến trước mặt cô
Ngữ Tịch thấy cái thứ khổng lồ ngay trước mắt thì hãi vô cùng. Lần đầu tiền nhìn nó với khoảng cách gần như vậy, gần đến nỗi nhìn rõ được cả những đường gân trên đó, còn hơi nóng nữa.
Hàn Phong bóp miệng cô rồi đặt cái thứ đó vào, cô không phản ứng kịp thế nên bây giờ một nửa của nó đã nằm trọn trong họng cô. Hàn Phong nâng đầu cô dậy một chút. Cảm giác khi đầu quy vừa chạm vào cái mõ hồn này thật sự rất sướng.
-Ahh ~~ Đồ tiểu yêu nhà em
Anh rên khẽ một tiếng, không biết do khoang miệng cô ngắn hay do cái đó của anh khủng quá mà nhét mãi mới chỉ được một nửa.
Ngữ Tịch bị anh ra vào liên tục trong miệng làm cô không tài nào nói được chỉ biết rên lên như kêu anh dừng lại.
-Um....ưm....
Hàn Phong nào có để ý, vả lại những âm thanh đó càng khiến anh kích thích hơn, anh vừa giữ đầu cô vừa ra vào bên trong.
Ngữ Tịch thật sự muốn ho nhưng cơn ho vừa đến họng đã bị cái đó dồn xuống. Cô khó thở nhìn anh với anh mắt cầu cứu.
Anh cũng cảm nhận được hơi thở yếu dần của cô, đẩy hông thêm vài cái nữa mới rút nó ra.
Khi cổ họng vừa được giải thoát Ngữ Tịch liền ho sặc sụa, hít thở vô cùng khó khăn. Hàn Phong nhìn cô ho như vậy thì cười một cách mãn nguyện, còn trơ trẽn hỏi một câu.
-Em thấy sao? Vị nó ngon đúng chứ ?
Ngữ Tịch hét lên, anh nhếch môi như đạt được thứ mình muốn. Hàn Phong giơ ngón tay lên đếm.
- Một.....Hai....Ba
'Cộc cộc"
-Ngữ Tịch, em có sao không?
Là tiếng của Đặng Dương, cô trừng mắt nhìn anh. Nghe được tiếng bên ngoài anh hài lòng cúi xuống từ tốn gỡ khăn tắm trên người cô ra.
Ngữ Tịch bây giờ câm như hến, không dám phát ra bất kì tiếng động nào, sợ người bên ngoài mà xông vào thì chỉ có mười cái miệng cũng không giải thích được.
-Ngữ Tịch, em có đó không..?
Hàn Phong được đà lấn tới mà gặm nhấm bộ ngực cô mặc cho bên ngoài đang gõ cửa, giống như nó đã nằm trong dự định của anh vậy. Người bên ngoài thật sự rất dai, gọi không thấy ai mà vẫn ở đó, cô cũng thẩm bái phục tên này luôn đấy, lúc cần xuất hiện thì chả thấy đâu đến lúc không cần thì....
-U~ưm...
Ngữ Tịch không chịu được sự kích thích này, rên nhẹ một tiếng. Bàn tay của anh không yên phận mà lần mò xuống vùng nhạy cảm đó, xoa xoa phía bên ngoài. Nói khẽ vào tai cô
-Em có thể rên lớn thêm chút không, rên lớn cho em trai tôi nghe nữa, chứ nó chờ em nãy giờ rồi đấy
Hàn Phong vừa nói tay vừa ra vào mãnh liệt, nếu để người bên ngoài nghe thấy được chắc xấu hổ chết mất.
-Ngữ Tịch, em bị sao vậy, em không trả lời là anh phá cửa đấy nhé!!
Giọng Đặng Dương mất kiên nhẫn. Hàn Phong nói giọng trêu trọc
-Ha, để nó nhìn thấy cảnh này chắc thú vị lắm đây
Ngữ Tịch uất ức nhìn anh, cô cẵn chặt môi để không phải kêu lên những âm thanh ghê tởm ấy. Tốc độ tay càng lúc càng nhanh. Người bên ngoài vẫn không buông tha tiếp tục đập cửa
Em không trả lời, anh xông vào thật đấy!!Em...không.... sao...ưmCô khó khăn lên tiếng, bên ngoài cũng nghe thấy tiếng nói nhưng tiếng rên thì hoàn toàn không nghe được. Đặng Dương đứng ngoài cửa nói vọng vào
Vừa nãy em làm gì mà hét lớn vậy?Không sao...ư, con gián.... thôi...Em không sao chứ?Em...ưm....không sao, anh...đi điVậy anh về trước, em ngủ ngon!Bên trong không nói gì, Đặng Dương đứng chờ một lúc cũng không thấy đáp lại, hơi thât vọng rời đi.
Khi nghe được tiếng bước chân rời đi, cô mới không kìm nén nữa mà bật hơi ra.
Tên chó má...tất cả là tại anh!!Oan cho tôi quá, em chẳng phải đang rất thích sao....Câm!! Thả tôi ra mau!!Không thả đấy, làm sao? Có giỏi thì hét lên điAnh, anh....a~ưmTay anh ra vào nhanh hơn, cô cũng từ đó mà cao trao. Hàn Phong rút tay ngón tay ướt đắm ra quệt lên môi mình, cúi xuống hôn cô, trao cho cô chút mật ngọt đó. Ngữ Tịch né tránh nụ hôn của anh, nhưng anh đã giữ chặt đầu cô lại, hai cái lưỡi bên trong cứ rượt đuổi nhau mãi.
Đến khi cô sắp không thở được mới luyến tiếc buông môi. Hàn Phong ngồi dậy cởi bỏ hết thứ vướng víu trên người mình, đồng thời giải phóng cây gậy thịt đang cương cứng kia.
Lần này anh không vội vàng đâm vào lỗ huyệt như mấy lần trước, anh tiến lên cầm cây gậy đó đến trước mặt cô
Ngữ Tịch thấy cái thứ khổng lồ ngay trước mắt thì hãi vô cùng. Lần đầu tiền nhìn nó với khoảng cách gần như vậy, gần đến nỗi nhìn rõ được cả những đường gân trên đó, còn hơi nóng nữa.
Hàn Phong bóp miệng cô rồi đặt cái thứ đó vào, cô không phản ứng kịp thế nên bây giờ một nửa của nó đã nằm trọn trong họng cô. Hàn Phong nâng đầu cô dậy một chút. Cảm giác khi đầu quy vừa chạm vào cái mõ hồn này thật sự rất sướng.
-Ahh ~~ Đồ tiểu yêu nhà em
Anh rên khẽ một tiếng, không biết do khoang miệng cô ngắn hay do cái đó của anh khủng quá mà nhét mãi mới chỉ được một nửa.
Ngữ Tịch bị anh ra vào liên tục trong miệng làm cô không tài nào nói được chỉ biết rên lên như kêu anh dừng lại.
-Um....ưm....
Hàn Phong nào có để ý, vả lại những âm thanh đó càng khiến anh kích thích hơn, anh vừa giữ đầu cô vừa ra vào bên trong.
Ngữ Tịch thật sự muốn ho nhưng cơn ho vừa đến họng đã bị cái đó dồn xuống. Cô khó thở nhìn anh với anh mắt cầu cứu.
Anh cũng cảm nhận được hơi thở yếu dần của cô, đẩy hông thêm vài cái nữa mới rút nó ra.
Khi cổ họng vừa được giải thoát Ngữ Tịch liền ho sặc sụa, hít thở vô cùng khó khăn. Hàn Phong nhìn cô ho như vậy thì cười một cách mãn nguyện, còn trơ trẽn hỏi một câu.
-Em thấy sao? Vị nó ngon đúng chứ ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.