Chương 46: Chương 46
Tô Thủ Chiết Chi
04/08/2018
Editor: Nguyễn Thủy
" Đóng máy!"
Trong giây phút ấy, tất cả mọi người đỡ lấy Chung Tình tung cô lên.
Căng thẳng trong mấy tháng liền mọi người được giải phóng, sôi nổi thả lỏng.
Chung Tình thật vất vả được thả xuống liền nghe thấy bên cạnh yên lặng xuống.
Cô dường như có linh cảm nhìn sang một bên.
Người đàn ông mặc áo khoác màu đen, trên cổ quấn chiếc khăn màu xám, dáng người thon dài đang cười nhìn cô.
Vì vậy cô nở nụ cười nói với mọi người xung quanh: " Tôi đi trước, xin lỗi vì không đi cùng mọi người được."
Trên mặt mọi người liền lộ ra vẻ mặt tôi hiểu mà, mang theo nụ cười ám muội đẩy Chung Tình qua.
Liền trang phục đóng phim Chung Tình cũng chưa kịp thay, đi đến bên người Thường Tranh.
Nói đến cũng trùng hợp, nhân vật cô đóng trong bộ phim này chính là nữ thần Hoa Đào của tiên giới.
Chung Tình lúc này mặc trên người váy dài bằng tơ lụa màu hồng nhạt, tay áo rộng, hoa văn được thêu trên váy sinh động như bông hoa thật, khóe mắt cô phiếm hồng, lại không khiến người ta cảm thấy mị tục, mà cảm thấy diễm lệ như ánh mặt trời.
Thường Tranh ngẩn người.
Hắn đứng đằng xa nhìn bóng dáng màu hồng nhạt kia, dẫm lên lá rụng đi đến bên cạnh mình, bỗng có một loại cảm giác cô vốn là dáng vẻ này.
Hắn há miệng thở dốc câu đầu tiên nói với Chung Tình là: " Có lạnh không?"
Bây giờ đã là cuối thu, trang phục trên người Chung Tình tất nhiên không đủ giữ ấm.
Chung Tình muốn nói không lạnh, trên thực tế đối với khí hậu cô cũng không mẫn cảm giống như người thường.
Nhưng mà cô còn chưa nói về liền cảm giác trên người trầm xuống, sự ấm áp của Thường Trang cùng hơi thở tươi mát vây quanh cô --- Thường Tranh cởi áo khoác trên người dùng cho cô.
Cách đó không xa A Lam ôm áo khoác của Chung Tình đang định đi đến: "........"
Cô yên lặng ôm quần áo lui trở về.
" Sao cậu lại đến đây?" Chung Tình có chút ngạc nhiên.
Hắn không phải đang đóng phim sao?
" Kết thúc." Thường Tranh mỉm cười nhìn cô.
Hắn không nói rõ, vì có thể gặp cô sớm hơn, hắn cố gắng đem phần diễn còn lại chụp nốt, suốt mấy đêm ngồi máy bay trở về nước.
" Tình cảm giữa Đào Yêu nữ thần cùng ảnh đế Thường Tranh thật tốt."
A Lam nghe mọi người nói chuyện phiếm.
" Đúng vậy, ở trong Showbiz mà còn có tình cảm bạn bè chân thành như vậy, thật khiến người ta hâm mộ."
A Lam im lặng không nói gì.
Tình bạn?
Ai mà biết được?
Làm trợ lý của Đào Yêu, cô biết quan hệ giữa hai người kia không phải là người yêu, chính là cô cũng không phải người mù.
Tình yêu của Thường Tranh đối với Đào Yêu, cho dù là người thường cũng cảm nhận được.
Hai người kia ở trong mắt mọi người đều là kim đồng ngọc nữ, hai người cũng không có scandal gì, không biết vì sao còn không ở bên nhau.
A Lam không hiểu.
Nhưng mà cô chỉ là trợ lý bé nhỏ, những việc này không liên quan đến cô.
Tự mình hiểu lấy là nguyên nhân lớn nhất cô có thể ở bên cạnh Đào Yêu.
" Đào Yêu, ngày hôm qua Quách Đạo liên hệ em." Thường Tranh nhìn Chung Tình.
Quách Đạo bây giờ cũng là đạo diễn số 1 số 2 trong nước.
Chung Tình ngẩng đầu nhìn hắn.
Thường Tranh nói: " Quách Đạo nói, cho dù cả đời này ông quay nhiều bộ phim, cũng vẫn không quên được « Khúc ca cát vàng», ông ấy hỏi em, có hứng thú cùng với chị, ba người hợp tác một lần nữa."
Trong lòng Chung Tình ngạc nhiên.
Tuy rằng vẫn duy trì liên hệ, nhưng mà năm đó ba người đều có sự nghiệp riêng, mấy năm nay cô cùng Quách đạo đều không có cơ hội hợp tác lần nữa.
Thường Tranh nói như vậy, trong lòng cô có chút dao động.
Mặc kệ đối với Quách đạo, Chung Tình hay Thường Tranh, lần hợp tác này vô cùng quan trọng.
" Đóng máy!"
Trong giây phút ấy, tất cả mọi người đỡ lấy Chung Tình tung cô lên.
Căng thẳng trong mấy tháng liền mọi người được giải phóng, sôi nổi thả lỏng.
Chung Tình thật vất vả được thả xuống liền nghe thấy bên cạnh yên lặng xuống.
Cô dường như có linh cảm nhìn sang một bên.
Người đàn ông mặc áo khoác màu đen, trên cổ quấn chiếc khăn màu xám, dáng người thon dài đang cười nhìn cô.
Vì vậy cô nở nụ cười nói với mọi người xung quanh: " Tôi đi trước, xin lỗi vì không đi cùng mọi người được."
Trên mặt mọi người liền lộ ra vẻ mặt tôi hiểu mà, mang theo nụ cười ám muội đẩy Chung Tình qua.
Liền trang phục đóng phim Chung Tình cũng chưa kịp thay, đi đến bên người Thường Tranh.
Nói đến cũng trùng hợp, nhân vật cô đóng trong bộ phim này chính là nữ thần Hoa Đào của tiên giới.
Chung Tình lúc này mặc trên người váy dài bằng tơ lụa màu hồng nhạt, tay áo rộng, hoa văn được thêu trên váy sinh động như bông hoa thật, khóe mắt cô phiếm hồng, lại không khiến người ta cảm thấy mị tục, mà cảm thấy diễm lệ như ánh mặt trời.
Thường Tranh ngẩn người.
Hắn đứng đằng xa nhìn bóng dáng màu hồng nhạt kia, dẫm lên lá rụng đi đến bên cạnh mình, bỗng có một loại cảm giác cô vốn là dáng vẻ này.
Hắn há miệng thở dốc câu đầu tiên nói với Chung Tình là: " Có lạnh không?"
Bây giờ đã là cuối thu, trang phục trên người Chung Tình tất nhiên không đủ giữ ấm.
Chung Tình muốn nói không lạnh, trên thực tế đối với khí hậu cô cũng không mẫn cảm giống như người thường.
Nhưng mà cô còn chưa nói về liền cảm giác trên người trầm xuống, sự ấm áp của Thường Trang cùng hơi thở tươi mát vây quanh cô --- Thường Tranh cởi áo khoác trên người dùng cho cô.
Cách đó không xa A Lam ôm áo khoác của Chung Tình đang định đi đến: "........"
Cô yên lặng ôm quần áo lui trở về.
" Sao cậu lại đến đây?" Chung Tình có chút ngạc nhiên.
Hắn không phải đang đóng phim sao?
" Kết thúc." Thường Tranh mỉm cười nhìn cô.
Hắn không nói rõ, vì có thể gặp cô sớm hơn, hắn cố gắng đem phần diễn còn lại chụp nốt, suốt mấy đêm ngồi máy bay trở về nước.
" Tình cảm giữa Đào Yêu nữ thần cùng ảnh đế Thường Tranh thật tốt."
A Lam nghe mọi người nói chuyện phiếm.
" Đúng vậy, ở trong Showbiz mà còn có tình cảm bạn bè chân thành như vậy, thật khiến người ta hâm mộ."
A Lam im lặng không nói gì.
Tình bạn?
Ai mà biết được?
Làm trợ lý của Đào Yêu, cô biết quan hệ giữa hai người kia không phải là người yêu, chính là cô cũng không phải người mù.
Tình yêu của Thường Tranh đối với Đào Yêu, cho dù là người thường cũng cảm nhận được.
Hai người kia ở trong mắt mọi người đều là kim đồng ngọc nữ, hai người cũng không có scandal gì, không biết vì sao còn không ở bên nhau.
A Lam không hiểu.
Nhưng mà cô chỉ là trợ lý bé nhỏ, những việc này không liên quan đến cô.
Tự mình hiểu lấy là nguyên nhân lớn nhất cô có thể ở bên cạnh Đào Yêu.
" Đào Yêu, ngày hôm qua Quách Đạo liên hệ em." Thường Tranh nhìn Chung Tình.
Quách Đạo bây giờ cũng là đạo diễn số 1 số 2 trong nước.
Chung Tình ngẩng đầu nhìn hắn.
Thường Tranh nói: " Quách Đạo nói, cho dù cả đời này ông quay nhiều bộ phim, cũng vẫn không quên được « Khúc ca cát vàng», ông ấy hỏi em, có hứng thú cùng với chị, ba người hợp tác một lần nữa."
Trong lòng Chung Tình ngạc nhiên.
Tuy rằng vẫn duy trì liên hệ, nhưng mà năm đó ba người đều có sự nghiệp riêng, mấy năm nay cô cùng Quách đạo đều không có cơ hội hợp tác lần nữa.
Thường Tranh nói như vậy, trong lòng cô có chút dao động.
Mặc kệ đối với Quách đạo, Chung Tình hay Thường Tranh, lần hợp tác này vô cùng quan trọng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.