Chương 59
Tô Thủ Chiết Chi
04/09/2019
Từ sau hôm đó, hai bên chính thức đạt thành hiệp nghị.
Chung Tình sống trong tòa viện rách nát này.
Trừ bỏ Yến Việt, không có ai biết trong hoàng cung này còn sự tồn tại thần bí.
Một tháng sau.
" Chỉ ăn một bát!"
Trong phòng tối tăm như cũ nhưng đã có phần sạch sẽ hơn, Chung Tình nhìn Yến Việt ăn ngấu nghiến, giọng nói nghiêm khắc.
Đứa nhỏ này đã nhiều năm không được ăn đồ ăn bình thường, thân thể suy yếu, dạ dày cũng có vẫn đề lớn, cô chậm rãi điều trị cho hắn.
Nếu như mặc kệ cách ăn này của hắn, phỏng chừng gây ra chuyện.
Yến Việt nghe vậy, chỉ mở to đôi mắt đen nháy long lanh, không chớp mắt nhìn Chung Tình: " Mẫu đơn tỷ tỷ đệ đói......"
Trên người hắn thay đổi xiêm y sạch sẽ, gương mặt nhỏ nhắn cũng được rửa sạch.
Hiển Đức đế nổi tiếng mỹ nam tử, Trương hoàng hậu cũng là mỹ nhân nổi tiếng, Yến Việt tuy rằng gầy yếu, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phi phàm, khiến người ta nhìn yêu thích.
Mẫu Đơn là tên của Chung Tình ở thế giới này.
Ngày đó, Yến Việt muốn gọi cô là sư phụ, nhưng Chung Tình cảm giác cách gọi này không tự nhiên nên bảo hắn gọi tỷ tỷ.
Dáng vẻ Yến Việt như vậy Chung Tình khó có thể từ chối.
Nhìn thấy bộ dạng con sói nhỏ đề phòng hung dữ, bây giờ gương mặt nhỏ làm nũng, Chung Tình không thể hngăn cản được.
Cô đánh giá cẩn thận bát cơm trong tay hắn, quyết đoán nói: " Chỉ có thể ăn nửa bát!"
Yến Việt nghe vậy nheo đôi mắt mỉm cười.
Một lần nữa yến Việt cúi đầu ăn cơm trong bát, ý cười lại không tới đáy mắt. Hắn biết đối phương không thể từ chối được bộ dạng này.
Từ rất sớm hắn liền biết dùng tổn thất nhỏ nhất đổi lấy kết quả mình muốn.
Chung Tình không cần ăn thức ăn nhân giới, cô chống má nhìn đồ vật Yến Việt ăn.
Tuy rằng không có bản lĩnh gì lớn, dùng vài kiểu pháp thuật lấy đồ vật ở trong ngự thiện phòng ra vẫn là không có vấn đề.
Bị phát hiện ư?
Trong Ngự Thiện phòng mỗi một ngày làm ra bao nhiều đồ ăn như vậy, ai sẽ biết thiếu mất mấy cái màn thầu với thịt?
Ăn cơm chiều nghỉ ngơi nữa canh giờ, lúc sau dùng một canh giờ học tứ thư Ngũ kinh, tiếp theo học binh pháp mưu lược.
Mỗi buổi tối, Chung Tình sẽ cho Yến Việt uống bát thuốc nồng đậm mùi hương ------ đây là chuẩn bị riêng cho thân thể của hắn, cường gân kiện cốt.
Cơ bản mỗi ngày, thời gian Yên Việt đều được sắp xếp.
Nhưng hắn chưa từng oán giận một câu nào ----- đối với Yến Việt, so với những ngày trước ăn không đủ no, cuộc sống bây giờ, quá tốt.
Còn việc Chung Tình dạy dỗ Yến Việt?
Có những thứ cô cũng không hiểu, nhưng mà không sao, cô không hiểu, hệ thống hiểu.
Ngộ tính của yến Việt rất cao, có những thứ vừa học đã hiểu.
Cho dù chậm hơn người khác 5 năm, chính là hắn thông minh, lại có Chung Tình cùng bàn tay vàng, Chung Tình chắc chắn, dạy dỗ ra đức trí thể mỹ.... Ừ, là dạy dỗ đế vương văn võ song toàn, trí kế vô song.
Lâu ngày thấy rõ lòng người.
Thời gian dài, Yến Việt cũng cảm nhận được nữ nhân gọi Mẫu đơn thật sự chỉ đơn thuần như lời nói, đến báo ân.
Tuy rằng với loại chuyện báo ân này, hắn khinh thường, nhưng không thể phủ nhận, từ lúc Mẫu hậu qua đời chưa ai quan tâm hắn một lần, khiến hắn có chút tham luyến phần ấm áp này.
Thái độ hắn mềm xuống, Chung Tình tự nhiên cũng cảm nhận được.
Trong lòng cô nhẹ nhàng thở ra, đứa nhỏ này lòng phòng bị quá nặng, cô đi đến bước này, thật sự lãng phí không ít tâm tư.
Chung Tình sống trong tòa viện rách nát này.
Trừ bỏ Yến Việt, không có ai biết trong hoàng cung này còn sự tồn tại thần bí.
Một tháng sau.
" Chỉ ăn một bát!"
Trong phòng tối tăm như cũ nhưng đã có phần sạch sẽ hơn, Chung Tình nhìn Yến Việt ăn ngấu nghiến, giọng nói nghiêm khắc.
Đứa nhỏ này đã nhiều năm không được ăn đồ ăn bình thường, thân thể suy yếu, dạ dày cũng có vẫn đề lớn, cô chậm rãi điều trị cho hắn.
Nếu như mặc kệ cách ăn này của hắn, phỏng chừng gây ra chuyện.
Yến Việt nghe vậy, chỉ mở to đôi mắt đen nháy long lanh, không chớp mắt nhìn Chung Tình: " Mẫu đơn tỷ tỷ đệ đói......"
Trên người hắn thay đổi xiêm y sạch sẽ, gương mặt nhỏ nhắn cũng được rửa sạch.
Hiển Đức đế nổi tiếng mỹ nam tử, Trương hoàng hậu cũng là mỹ nhân nổi tiếng, Yến Việt tuy rằng gầy yếu, khuôn mặt nhỏ tinh xảo phi phàm, khiến người ta nhìn yêu thích.
Mẫu Đơn là tên của Chung Tình ở thế giới này.
Ngày đó, Yến Việt muốn gọi cô là sư phụ, nhưng Chung Tình cảm giác cách gọi này không tự nhiên nên bảo hắn gọi tỷ tỷ.
Dáng vẻ Yến Việt như vậy Chung Tình khó có thể từ chối.
Nhìn thấy bộ dạng con sói nhỏ đề phòng hung dữ, bây giờ gương mặt nhỏ làm nũng, Chung Tình không thể hngăn cản được.
Cô đánh giá cẩn thận bát cơm trong tay hắn, quyết đoán nói: " Chỉ có thể ăn nửa bát!"
Yến Việt nghe vậy nheo đôi mắt mỉm cười.
Một lần nữa yến Việt cúi đầu ăn cơm trong bát, ý cười lại không tới đáy mắt. Hắn biết đối phương không thể từ chối được bộ dạng này.
Từ rất sớm hắn liền biết dùng tổn thất nhỏ nhất đổi lấy kết quả mình muốn.
Chung Tình không cần ăn thức ăn nhân giới, cô chống má nhìn đồ vật Yến Việt ăn.
Tuy rằng không có bản lĩnh gì lớn, dùng vài kiểu pháp thuật lấy đồ vật ở trong ngự thiện phòng ra vẫn là không có vấn đề.
Bị phát hiện ư?
Trong Ngự Thiện phòng mỗi một ngày làm ra bao nhiều đồ ăn như vậy, ai sẽ biết thiếu mất mấy cái màn thầu với thịt?
Ăn cơm chiều nghỉ ngơi nữa canh giờ, lúc sau dùng một canh giờ học tứ thư Ngũ kinh, tiếp theo học binh pháp mưu lược.
Mỗi buổi tối, Chung Tình sẽ cho Yến Việt uống bát thuốc nồng đậm mùi hương ------ đây là chuẩn bị riêng cho thân thể của hắn, cường gân kiện cốt.
Cơ bản mỗi ngày, thời gian Yên Việt đều được sắp xếp.
Nhưng hắn chưa từng oán giận một câu nào ----- đối với Yến Việt, so với những ngày trước ăn không đủ no, cuộc sống bây giờ, quá tốt.
Còn việc Chung Tình dạy dỗ Yến Việt?
Có những thứ cô cũng không hiểu, nhưng mà không sao, cô không hiểu, hệ thống hiểu.
Ngộ tính của yến Việt rất cao, có những thứ vừa học đã hiểu.
Cho dù chậm hơn người khác 5 năm, chính là hắn thông minh, lại có Chung Tình cùng bàn tay vàng, Chung Tình chắc chắn, dạy dỗ ra đức trí thể mỹ.... Ừ, là dạy dỗ đế vương văn võ song toàn, trí kế vô song.
Lâu ngày thấy rõ lòng người.
Thời gian dài, Yến Việt cũng cảm nhận được nữ nhân gọi Mẫu đơn thật sự chỉ đơn thuần như lời nói, đến báo ân.
Tuy rằng với loại chuyện báo ân này, hắn khinh thường, nhưng không thể phủ nhận, từ lúc Mẫu hậu qua đời chưa ai quan tâm hắn một lần, khiến hắn có chút tham luyến phần ấm áp này.
Thái độ hắn mềm xuống, Chung Tình tự nhiên cũng cảm nhận được.
Trong lòng cô nhẹ nhàng thở ra, đứa nhỏ này lòng phòng bị quá nặng, cô đi đến bước này, thật sự lãng phí không ít tâm tư.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.