Chương 81: Khuynh thành Mẫu đơn hoa yêu
Tô Thủ Chiết Chi
08/02/2022
Edit: Diệc Linh
Chung Tình là bị một trận sương khói làm sặc tỉnh.
Từ khi Yến Việt rời khỏi, thỉnh thoảng nàng sẽ hóa thành hình người ra bên ngoài xem xét một chút, nhưng đa số thời gian đều là biến thành bản thể đặt ở bên trong chậu hoa.
Nàng dù sao cũng là một hoa yêu, biến thành bản thể đối với nàng mới là trạng thái thoải mái nhất.
Nhưng đây...... Là tình huống gì?
Một tia sáng hiện lên, Chung Tình xuất hiện ở bên trong tẩm cung.
Nàng híp mắt đánh giá một chút, lúc này đêm đã khuya, toàn bộ Khang Ninh Cung đều bị ánh lửa bao phủ, may mắn còn chưa vào tới trong tẩm cung.
Có lẽ là do thủ vệ bên trong nội điện canh phòng nghiêm ngặt, kẻ phóng hỏa không có cách lẻn vào.
Dù vậy, Chung Tình vẫn cảm thấy không thoải mái, che miệng lại ho khan vài tiếng.
Trên người còn có cảm giác nóng rực đau đớn.
Lửa là khắc tinh của cây cối.
Phải nhanh rời khỏi đây.
Chung Tình nhìn xung quanh, giờ phút này trong Khang Ninh Cung đã ầm ĩ lên, những cái đó thái giám cung nhân đó đều tìm cách giúp chính mình chạy trốn, không có khả năng nhớ tới một gốc Mẫu đơn bình thường.
Chỉ có thể dựa vào chính mình.
Chung Tình phất tay một cái, hoa Mẫu Đơn đang nằm trên giường thu nhỏ rồi dần xoay tròn, bằng mắt thường có thể thấy nó tiến vào trong tay áo Chung Tình.
Thật ra lời nàng nói với Yến Việt có chỗ không đúng, nàng không thể rời xa bản thể nhưng cái này cũng không thể trói buộc nàng, bởi vì nàng có thể tùy thời mang theo nó rời đi.
Chỉ là nàng sinh ra bên trong hoàng cung, lại chịu ơn tiên hoàng hậu dốc lòng chăm sóc, sau lại được Yến Việt tỉ mỉ nuôi dưỡng, có thể nói, số phận nàng đã gắn chặt với hoàng cung, căn bản không có cách nào rời khỏi nơi này.
Đây cũng là nguyên nhân nàng không thể cùng Yến Việt đi Tây Bắc.
Chung Tình một tay sử dụng pháp lực tránh đi khói bụi, hướng về phía cửa điện.
Nhưng nàng không ngờ ...
Lúc đi ra khỏi tâm cung, lửa lớn bao vây toàn bộ Khang Ninh Cung.
Bên ngoài nghe thấy động tĩnh vội vàng tới dập lửa.
Cả người Chung Tình nóng rực, đau đớn càng ngày càng mãnh liệt, nàng không hề do dự, đem linh khí trong cơ thể trải rộng toàn thân, tiếp tục hướng ra ngoài.
Nhưng dù sao nàng cũng chỉ là một gốc cây vừa mới hóa hình không lâu, thực lực còn quá yếu, gặp lửa lớn như vậy chẳng khác nào tìm đường chết.
Chung Tình chỉ cảm thấy làn da giống như bị thiêu đốt, đau đến khó thở.
Tốt xấu gì cũng ra được bên ngoài.
Cuối cùng Chung Tình ngã xuống đất, da thịt vẫn còn cảm giác bỏng rát.
"Hệ thống, không phải ngươi có thể giúp ta che chắn cảm giác đau sao?" Chung Tình hỏi.
"Ký chủ, đúng là ta có thể che chắn cảm giác, nhưng dưới tình huống vừa rồi, làm như vậy sẽ vô cùng bất lợi với ký chủ trong việc phán đoán tình hình."
Chung Tình: "......"
Dù sao ngươi nói cái gì đều có đạo lý.
Đầu óc đột nhiên choáng váng, vừa rồi tiêu hao quá nhiều linh lực, lúc này có chút mệt mỏi.
Âm thanh hệ thống giờ phút này lại truyền tới: "Ký chủ, có một việc ta cần phải nhắc nhở ngươi một chút."
Chung Tình vô lực nói: "Cái gì?"
Hệ thống bình tĩnh nói: "Lúc ngươi vừa ra khỏi, thuật ẩn thân đã mất đi hiệu lực."
Chung Tình: "!!!"
Nàng ngẩng đầu, đưa mắt nhìn lại, đối diện là một khuôn mặt đang dại ra vì kinh diễm, tất nhiên đó là Hiển Đức Đế cùng Quý phi vừa chạy tới.
Chung Tình: "......"
Nàng nhắm mắt, dứt khoát hôn mê bất tỉnh.
Chung Tình là bị một trận sương khói làm sặc tỉnh.
Từ khi Yến Việt rời khỏi, thỉnh thoảng nàng sẽ hóa thành hình người ra bên ngoài xem xét một chút, nhưng đa số thời gian đều là biến thành bản thể đặt ở bên trong chậu hoa.
Nàng dù sao cũng là một hoa yêu, biến thành bản thể đối với nàng mới là trạng thái thoải mái nhất.
Nhưng đây...... Là tình huống gì?
Một tia sáng hiện lên, Chung Tình xuất hiện ở bên trong tẩm cung.
Nàng híp mắt đánh giá một chút, lúc này đêm đã khuya, toàn bộ Khang Ninh Cung đều bị ánh lửa bao phủ, may mắn còn chưa vào tới trong tẩm cung.
Có lẽ là do thủ vệ bên trong nội điện canh phòng nghiêm ngặt, kẻ phóng hỏa không có cách lẻn vào.
Dù vậy, Chung Tình vẫn cảm thấy không thoải mái, che miệng lại ho khan vài tiếng.
Trên người còn có cảm giác nóng rực đau đớn.
Lửa là khắc tinh của cây cối.
Phải nhanh rời khỏi đây.
Chung Tình nhìn xung quanh, giờ phút này trong Khang Ninh Cung đã ầm ĩ lên, những cái đó thái giám cung nhân đó đều tìm cách giúp chính mình chạy trốn, không có khả năng nhớ tới một gốc Mẫu đơn bình thường.
Chỉ có thể dựa vào chính mình.
Chung Tình phất tay một cái, hoa Mẫu Đơn đang nằm trên giường thu nhỏ rồi dần xoay tròn, bằng mắt thường có thể thấy nó tiến vào trong tay áo Chung Tình.
Thật ra lời nàng nói với Yến Việt có chỗ không đúng, nàng không thể rời xa bản thể nhưng cái này cũng không thể trói buộc nàng, bởi vì nàng có thể tùy thời mang theo nó rời đi.
Chỉ là nàng sinh ra bên trong hoàng cung, lại chịu ơn tiên hoàng hậu dốc lòng chăm sóc, sau lại được Yến Việt tỉ mỉ nuôi dưỡng, có thể nói, số phận nàng đã gắn chặt với hoàng cung, căn bản không có cách nào rời khỏi nơi này.
Đây cũng là nguyên nhân nàng không thể cùng Yến Việt đi Tây Bắc.
Chung Tình một tay sử dụng pháp lực tránh đi khói bụi, hướng về phía cửa điện.
Nhưng nàng không ngờ ...
Lúc đi ra khỏi tâm cung, lửa lớn bao vây toàn bộ Khang Ninh Cung.
Bên ngoài nghe thấy động tĩnh vội vàng tới dập lửa.
Cả người Chung Tình nóng rực, đau đớn càng ngày càng mãnh liệt, nàng không hề do dự, đem linh khí trong cơ thể trải rộng toàn thân, tiếp tục hướng ra ngoài.
Nhưng dù sao nàng cũng chỉ là một gốc cây vừa mới hóa hình không lâu, thực lực còn quá yếu, gặp lửa lớn như vậy chẳng khác nào tìm đường chết.
Chung Tình chỉ cảm thấy làn da giống như bị thiêu đốt, đau đến khó thở.
Tốt xấu gì cũng ra được bên ngoài.
Cuối cùng Chung Tình ngã xuống đất, da thịt vẫn còn cảm giác bỏng rát.
"Hệ thống, không phải ngươi có thể giúp ta che chắn cảm giác đau sao?" Chung Tình hỏi.
"Ký chủ, đúng là ta có thể che chắn cảm giác, nhưng dưới tình huống vừa rồi, làm như vậy sẽ vô cùng bất lợi với ký chủ trong việc phán đoán tình hình."
Chung Tình: "......"
Dù sao ngươi nói cái gì đều có đạo lý.
Đầu óc đột nhiên choáng váng, vừa rồi tiêu hao quá nhiều linh lực, lúc này có chút mệt mỏi.
Âm thanh hệ thống giờ phút này lại truyền tới: "Ký chủ, có một việc ta cần phải nhắc nhở ngươi một chút."
Chung Tình vô lực nói: "Cái gì?"
Hệ thống bình tĩnh nói: "Lúc ngươi vừa ra khỏi, thuật ẩn thân đã mất đi hiệu lực."
Chung Tình: "!!!"
Nàng ngẩng đầu, đưa mắt nhìn lại, đối diện là một khuôn mặt đang dại ra vì kinh diễm, tất nhiên đó là Hiển Đức Đế cùng Quý phi vừa chạy tới.
Chung Tình: "......"
Nàng nhắm mắt, dứt khoát hôn mê bất tỉnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.