Tìm Anh Trong Giao Diện Game Online
Chương 58: Đánh thì đánh, offline vẫn offline.
Nguyệt Cầm Ỷ Mộng
29/07/2024
Hai người Mục - Dương lại ăn ý nhìn nhau không nói gì, sau đó anh nắm tay em rời khỏi chỗ đó. *
"Này, cứ thế mà đi à?" C
Sênh Tiêu đuổi theo ríu rít hỏi.
"Hóng hớt thế đủ rồi, không khéo lại làm hư chuyện của Cố Hoài, anh ta sẽ đánh cậu đó." C°
Trác Mục liếc hắn.
Sênh Tiêu rụt cổ, sau đó cam chịu: "Được rồi, không xem nữa."
Cả ba hoàn toàn quên mất ban đầu bọn họ mang theo lý do gì tới đây.
Cho nên tất cả chỉ là cái cớ, hóng hớt mới là lý do thật sự. Ai biết chừng lúc cần thiết họ còn giúp Cố Hoài một tay chứ nói gì là cản hắn.
Không cùng một ruột là không chơi với nhau được mà. (2
Chuyện sau đó họ chỉ biết anh Cá dùng hết mọi thử đoạn lừa gạt, uy hiếp, dụ lợi, cuối cùng cũng khiến Nhất Ky.
online. Nhưng bao giờ có thể tóm được người về làm bang chủ phu nhân thì không biết.
Sau quốc khánh, rất nhanh lại đến nghỉ đông, rồi tết. Không biết là ai nhắc đến, chỉ biết có nhóm người nhỏ trong bang tỏ vẻ muốn đi họp offline với nhau sau một thời gian quen biết gắn bó trong game nhân dịp nghỉ đông. Rồi có người cảm thấy offline rất hay, ồn ào kêu gọi người trong bang bảo hay là offline cả bang cho đông vui.
Nhạc Dương không có tham gia, bình thường cậu cũng ít khi tương tác với người trong bang, mọi người cũng giữ thái độ không xa không gần với cậu, Nhạc Dương nghĩ có lẽ là do nguyên nhân cậu là gay, cậu cũng không cưỡng cầu. Trước đây họ cũng không quá thân thiết với Trác Mục cho nên đừng nói tới lạnh nhạt, thật ra cũng chẳng khác gì bình thường cả.
Chỉ là cậu nhìn bọn họ gọi cả Cá ra, còn có phó bang chủ Thái Phó ý đồ muốn thương lượng chuyện này, cậu không nhịn được mật âm cho Trác Mục.
Bạn nói với Gặp Thần Giết Thần: [Chuyện offline, anh thấy sao?)
Gặp Thần Giết Thần nói với bạn: (Cũng bình thường, em không cần đặt nặng trong lòng. Giống như buổi cắm trại ở trường thôi, là cơ hội cho mọi người tụ tập ăn chơi, không nhất định sau đó sẽ thân với nhau.)
Trác Mục đã nói như vậy chứng tỏ không hề bài xích việc offline với bang.
Hỏi cảm nhận của Nhạc Dương, thật ra cậu cũng không biết. Nhưng mà nếu Trác Mục đi thì chắc cậu sẽ đi cùng.
Một bang phái lớn như Cá Không Ăn Muối Cá Ương đã không dễ bàn giao. Rất nhiều người đưa ra ý kiến, lộn hết cả lên. Sau đó không biết vì sao mà bang đối địch của họ là Nhất Tuyến Thiên cũng muốn góp vui.
Nói nôm na là đánh nhau lâu như vậy rồi, cũng xem như thân.
Nhạc Dương cười ngã xuống ghế.
Này là không đánh không giết thì không thân mà. (2)
Nhưng có thể dùng ở trường hợp của họ sao?
Thật ra Nhạc Dương biết có nhiều người chỉ là muốn kiếm chuyện để làm chứ không phải thật sự có thù oán gì với nhau.
Đương nhiên cũng không thiếu người cố ý muốn mượn cơ hội nước đục mà làm trò con bò.
Gặp Thần Giết Thần: (Em đi cùng với Lá, cố gắng đừng tách lẽ.)
Dương Dương Khoái Nhạc: [Em không sao.]
Mỗi lần đánh boss đều không tránh khỏi đánh nhau lộn ì xèo lên. Rõ ràng trước đó còn nói bắt tay chuẩn bị đi chơi, thế nhưng nên đánh thì vẫn phải đánh, Nhạc Dương vừa bất lực vừa buồn cười.
Nhạc Dương vừa dứt tay gửi tin nhắn đi liền thấy màn hình đỏ lên.
Có người đánh cậu.
Dưới góc màn hình hiển thị tên của kẻ địch nhưng Nhạc Dương không có nhận ra ai với ai. Cậu cũng không nghĩ gì nhiều, hai bang đánh nhau nào có đạo lý chừa cậu ra. (2)
Nhưng Nhạc Dương không phải bình hoa ngồi yên cho người ta đánh, cậu né trái né phải, vừa giương nỏ bắn tạch tạch vào người tên kia. Vừa bắn vài cái, thấy sát thương mình đánh lên người đối phương Nhạc Dương liền biết mình không thể giết được liền bỏ chạy về phía đồng đội.
Gặp Thần Giết Thần: (Anh về ngay.)
Dương Dương Khoái Nhạc: (Không cần đâu, anh cứ đánh boss đi.)
Quả thật Nhạc Dương không để ý mình bị giết một vài lần, đây là chuyện thường, không đáng nhắc đến. Pk mà không chết thì cũng hơi chán đó. Nó khác hẳn với việc đơn phương bị giết lần trước nhiều. Bởi vì lúc này cả bang đều bị giống vậy, hoặc là mình giết đối phương, hai là đối phương giết mình, ngược lại không tồn tại thù sâu hận biến gì.
Đương nhiên cái đó chỉ nói riêng Nhạc Dương, còn bên đối địch có thật sự gặp ai thì đánh người đó hay có chủ đích từ đầu thì khó mà nói.
Chỉ là cậu không biết cái người mà cậu vốn nghĩ rằng đang đánh boss kia lại đang đi giết người, còn không phải mới đây.
Nhìn xác Mẫu Đơn Khai Đường nằm dưới chân mình, Trác Mục không nhìn một cái, cũng đừng nói đến việc để ý xem cô ta vừa nói cái gì trên kênh lân cận anh đã quay lưng rời đi, chạy về phía chấm xanh đại biểu cho Dương Dương Khoái Nhạc trên bản đồ đang không ngừng mất máu.
Trước khi cậu mất đi giọt máu cuối cùng anh liền đem kẻ đang đánh cậu giết chết. (°
Lá nhanh chóng buff cho cậu mấy cái Thanh Tâm Phổ Diện Chú, đem máu cậu kéo lên đầy cây.
Hòa Thượng Muốn Phá Giới nói với bạn: (Cô ta sống lại rồi.)
Trác Mục không trả lời mà chạy đến chỗ của Hòa Thượng, trong khi đó còn không quên nhắc Nhạc Dương: (Lần sau nếu bị đánh em liền chạy, bọn họ sẽ không đuổi kịp đâu.]
Dương Dương Khoái Nhạc: (Em biết rổi.)
Boss chỉ còn một phần năm máu, Nhạc Dương không quá để ý liền nhắm vào nó đánh.
Trong khi bên kia Mẫu Đơn Khai Đường lại chẳng hề sung sướng gì, khóc lóc trong đội ngũ: (Em lại bị giết, hu hu.]
Người trong đội ngũ của cô ta liền an ủi: (Đại thần làm sao vậy, cứ nhắm vào một cô gái, không có phong độ gì cả.] (1
Nếu Hòa Thượng mà nghe thấy thì đảm bảo sẽ nói: Buồn cười thiệt, pk không giết Nga Mi trước thì còn giết ai nữa.
Cho dù nguyên nhân Trác Mục muốn giết Mẫu Đơn Khai Đường chẳng phải vì thế.
(Bên các anh thì sao?)
(Mẹ nó đại thần quả nhiên là gay, anh ta bảo vệ Dương Dương Khoái Nhạc kín như bưng. Dương Dương Khoái Nhạc cũng không phải đứng yên cho chúng ta đánh, mà một chút Gặp Thần Giết Thần lại chạy tới.]
(Không phải nói hắn giết em sao? Sao hắn chạy đến nhanh vậy?)
(Thật không biết bọn họ chỉ chơi gay trên này hay sao. Đừng nói đến lúc đi offline lại thấy hai tên đàn ông xà nẹo với nhau!]
Mẫu Đơn Khai Đường nhìn không chịu nổi, đính chính lại: [Không có đâu! Chơi đùa trên này thì được.)
Cô ta vừa nói xong màn hình trước mặt đã đỏ lên dồn dập, cô ta lại bị Gặp Thần Giết Thần đánh.
Bạn đã bị giết.
".."
Hu hu hu!
Cho đến lúc này Mẫu Đơn Khai Đường không thể không tin mình thật sự bị Trác Mục nhầm vào. Nhưng cô ta lại không muốn chấp nhận cái nguyên nhân trong đó. Một tên đàn ông thúi sao có thể so sánh với cô ta. Cô ta chơi game bao lâu nay chưa từng chịu oan ức như lần này.
Rốt cuộc cô ta vẫn không tin Gặp Thần Giết Thần thật sự chơi gay.
Lần này offline Gặp Thần Giết Thần nhất định sẽ đi, cô ta có thể chứng mình cô ta không hề sai.
Trong lúc đó Nhạc Dương còn không biết Mẫu Đơn Khai Đường đã chạy qua bang Nhất Tuyến Thiên làm mưa làm gió trong đó.
Cậu chỉ biết sau đó hai bên bang phái vẫn thống nhất là đi cùng nhau. Chỉ là số lượng không nhiều như Nhạc Dương đã nghĩ. Có phần lớn nguyên nhân là do thời gian không tiện, hay địa điểm chơi bời quá xa. Đại đa số mọi người đều ở đế đô nên từ đầu đã có đề xuất đi offline ở đây. Nhưng nhiều người ở xa hơn, vào thời điểm đó mua vé không tiện, có người tài chính cũng không dày nên không đi.
Thành ra những người đi toàn là ở đế đô, hoặc là gần đế đô, cảm thấy đi lại thuận tiện mới đi.
"Này, cứ thế mà đi à?" C
Sênh Tiêu đuổi theo ríu rít hỏi.
"Hóng hớt thế đủ rồi, không khéo lại làm hư chuyện của Cố Hoài, anh ta sẽ đánh cậu đó." C°
Trác Mục liếc hắn.
Sênh Tiêu rụt cổ, sau đó cam chịu: "Được rồi, không xem nữa."
Cả ba hoàn toàn quên mất ban đầu bọn họ mang theo lý do gì tới đây.
Cho nên tất cả chỉ là cái cớ, hóng hớt mới là lý do thật sự. Ai biết chừng lúc cần thiết họ còn giúp Cố Hoài một tay chứ nói gì là cản hắn.
Không cùng một ruột là không chơi với nhau được mà. (2
Chuyện sau đó họ chỉ biết anh Cá dùng hết mọi thử đoạn lừa gạt, uy hiếp, dụ lợi, cuối cùng cũng khiến Nhất Ky.
online. Nhưng bao giờ có thể tóm được người về làm bang chủ phu nhân thì không biết.
Sau quốc khánh, rất nhanh lại đến nghỉ đông, rồi tết. Không biết là ai nhắc đến, chỉ biết có nhóm người nhỏ trong bang tỏ vẻ muốn đi họp offline với nhau sau một thời gian quen biết gắn bó trong game nhân dịp nghỉ đông. Rồi có người cảm thấy offline rất hay, ồn ào kêu gọi người trong bang bảo hay là offline cả bang cho đông vui.
Nhạc Dương không có tham gia, bình thường cậu cũng ít khi tương tác với người trong bang, mọi người cũng giữ thái độ không xa không gần với cậu, Nhạc Dương nghĩ có lẽ là do nguyên nhân cậu là gay, cậu cũng không cưỡng cầu. Trước đây họ cũng không quá thân thiết với Trác Mục cho nên đừng nói tới lạnh nhạt, thật ra cũng chẳng khác gì bình thường cả.
Chỉ là cậu nhìn bọn họ gọi cả Cá ra, còn có phó bang chủ Thái Phó ý đồ muốn thương lượng chuyện này, cậu không nhịn được mật âm cho Trác Mục.
Bạn nói với Gặp Thần Giết Thần: [Chuyện offline, anh thấy sao?)
Gặp Thần Giết Thần nói với bạn: (Cũng bình thường, em không cần đặt nặng trong lòng. Giống như buổi cắm trại ở trường thôi, là cơ hội cho mọi người tụ tập ăn chơi, không nhất định sau đó sẽ thân với nhau.)
Trác Mục đã nói như vậy chứng tỏ không hề bài xích việc offline với bang.
Hỏi cảm nhận của Nhạc Dương, thật ra cậu cũng không biết. Nhưng mà nếu Trác Mục đi thì chắc cậu sẽ đi cùng.
Một bang phái lớn như Cá Không Ăn Muối Cá Ương đã không dễ bàn giao. Rất nhiều người đưa ra ý kiến, lộn hết cả lên. Sau đó không biết vì sao mà bang đối địch của họ là Nhất Tuyến Thiên cũng muốn góp vui.
Nói nôm na là đánh nhau lâu như vậy rồi, cũng xem như thân.
Nhạc Dương cười ngã xuống ghế.
Này là không đánh không giết thì không thân mà. (2)
Nhưng có thể dùng ở trường hợp của họ sao?
Thật ra Nhạc Dương biết có nhiều người chỉ là muốn kiếm chuyện để làm chứ không phải thật sự có thù oán gì với nhau.
Đương nhiên cũng không thiếu người cố ý muốn mượn cơ hội nước đục mà làm trò con bò.
Gặp Thần Giết Thần: (Em đi cùng với Lá, cố gắng đừng tách lẽ.)
Dương Dương Khoái Nhạc: [Em không sao.]
Mỗi lần đánh boss đều không tránh khỏi đánh nhau lộn ì xèo lên. Rõ ràng trước đó còn nói bắt tay chuẩn bị đi chơi, thế nhưng nên đánh thì vẫn phải đánh, Nhạc Dương vừa bất lực vừa buồn cười.
Nhạc Dương vừa dứt tay gửi tin nhắn đi liền thấy màn hình đỏ lên.
Có người đánh cậu.
Dưới góc màn hình hiển thị tên của kẻ địch nhưng Nhạc Dương không có nhận ra ai với ai. Cậu cũng không nghĩ gì nhiều, hai bang đánh nhau nào có đạo lý chừa cậu ra. (2)
Nhưng Nhạc Dương không phải bình hoa ngồi yên cho người ta đánh, cậu né trái né phải, vừa giương nỏ bắn tạch tạch vào người tên kia. Vừa bắn vài cái, thấy sát thương mình đánh lên người đối phương Nhạc Dương liền biết mình không thể giết được liền bỏ chạy về phía đồng đội.
Gặp Thần Giết Thần: (Anh về ngay.)
Dương Dương Khoái Nhạc: (Không cần đâu, anh cứ đánh boss đi.)
Quả thật Nhạc Dương không để ý mình bị giết một vài lần, đây là chuyện thường, không đáng nhắc đến. Pk mà không chết thì cũng hơi chán đó. Nó khác hẳn với việc đơn phương bị giết lần trước nhiều. Bởi vì lúc này cả bang đều bị giống vậy, hoặc là mình giết đối phương, hai là đối phương giết mình, ngược lại không tồn tại thù sâu hận biến gì.
Đương nhiên cái đó chỉ nói riêng Nhạc Dương, còn bên đối địch có thật sự gặp ai thì đánh người đó hay có chủ đích từ đầu thì khó mà nói.
Chỉ là cậu không biết cái người mà cậu vốn nghĩ rằng đang đánh boss kia lại đang đi giết người, còn không phải mới đây.
Nhìn xác Mẫu Đơn Khai Đường nằm dưới chân mình, Trác Mục không nhìn một cái, cũng đừng nói đến việc để ý xem cô ta vừa nói cái gì trên kênh lân cận anh đã quay lưng rời đi, chạy về phía chấm xanh đại biểu cho Dương Dương Khoái Nhạc trên bản đồ đang không ngừng mất máu.
Trước khi cậu mất đi giọt máu cuối cùng anh liền đem kẻ đang đánh cậu giết chết. (°
Lá nhanh chóng buff cho cậu mấy cái Thanh Tâm Phổ Diện Chú, đem máu cậu kéo lên đầy cây.
Hòa Thượng Muốn Phá Giới nói với bạn: (Cô ta sống lại rồi.)
Trác Mục không trả lời mà chạy đến chỗ của Hòa Thượng, trong khi đó còn không quên nhắc Nhạc Dương: (Lần sau nếu bị đánh em liền chạy, bọn họ sẽ không đuổi kịp đâu.]
Dương Dương Khoái Nhạc: (Em biết rổi.)
Boss chỉ còn một phần năm máu, Nhạc Dương không quá để ý liền nhắm vào nó đánh.
Trong khi bên kia Mẫu Đơn Khai Đường lại chẳng hề sung sướng gì, khóc lóc trong đội ngũ: (Em lại bị giết, hu hu.]
Người trong đội ngũ của cô ta liền an ủi: (Đại thần làm sao vậy, cứ nhắm vào một cô gái, không có phong độ gì cả.] (1
Nếu Hòa Thượng mà nghe thấy thì đảm bảo sẽ nói: Buồn cười thiệt, pk không giết Nga Mi trước thì còn giết ai nữa.
Cho dù nguyên nhân Trác Mục muốn giết Mẫu Đơn Khai Đường chẳng phải vì thế.
(Bên các anh thì sao?)
(Mẹ nó đại thần quả nhiên là gay, anh ta bảo vệ Dương Dương Khoái Nhạc kín như bưng. Dương Dương Khoái Nhạc cũng không phải đứng yên cho chúng ta đánh, mà một chút Gặp Thần Giết Thần lại chạy tới.]
(Không phải nói hắn giết em sao? Sao hắn chạy đến nhanh vậy?)
(Thật không biết bọn họ chỉ chơi gay trên này hay sao. Đừng nói đến lúc đi offline lại thấy hai tên đàn ông xà nẹo với nhau!]
Mẫu Đơn Khai Đường nhìn không chịu nổi, đính chính lại: [Không có đâu! Chơi đùa trên này thì được.)
Cô ta vừa nói xong màn hình trước mặt đã đỏ lên dồn dập, cô ta lại bị Gặp Thần Giết Thần đánh.
Bạn đã bị giết.
".."
Hu hu hu!
Cho đến lúc này Mẫu Đơn Khai Đường không thể không tin mình thật sự bị Trác Mục nhầm vào. Nhưng cô ta lại không muốn chấp nhận cái nguyên nhân trong đó. Một tên đàn ông thúi sao có thể so sánh với cô ta. Cô ta chơi game bao lâu nay chưa từng chịu oan ức như lần này.
Rốt cuộc cô ta vẫn không tin Gặp Thần Giết Thần thật sự chơi gay.
Lần này offline Gặp Thần Giết Thần nhất định sẽ đi, cô ta có thể chứng mình cô ta không hề sai.
Trong lúc đó Nhạc Dương còn không biết Mẫu Đơn Khai Đường đã chạy qua bang Nhất Tuyến Thiên làm mưa làm gió trong đó.
Cậu chỉ biết sau đó hai bên bang phái vẫn thống nhất là đi cùng nhau. Chỉ là số lượng không nhiều như Nhạc Dương đã nghĩ. Có phần lớn nguyên nhân là do thời gian không tiện, hay địa điểm chơi bời quá xa. Đại đa số mọi người đều ở đế đô nên từ đầu đã có đề xuất đi offline ở đây. Nhưng nhiều người ở xa hơn, vào thời điểm đó mua vé không tiện, có người tài chính cũng không dày nên không đi.
Thành ra những người đi toàn là ở đế đô, hoặc là gần đế đô, cảm thấy đi lại thuận tiện mới đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.