Chương 2
Dòng Sông Nhỏ
14/02/2021
" Không"
Hắn lạnh nhạt trả lời rồi lướt qua đứa bé đi thẳng xuống cầu thang
"Thôi mà baba cho Tiểu Vệ đi với, đi mà, đi mà"
Hắn không trả lời tiếp tục đi mặc kệ đứa nhóc líu ríu bên cạnh, có điên mới cho nó đi để nó quậy banh công ty, Tiểu Vệ không chịu thua liền ôm lấy chân baba mình đưa đôi mắt long lanh lên làm nũng như cún con, Lý Doãn nhìn xuống con cún đang ôm chân mình mặt không biểu cảm vẫn câu trả lời cũ tiếp tục bước đi kéo theo cả Tiểu Vệ dưới chân, đến cửa hắn không chịu được nữa liền lên tiếng
"Con bỏ ta ra được chưa"
"Không bỏ, con sẽ ôm cho tới khi baba cho con đi"
"Con...."
"Hứ"
Tiểu Vệ ôm chân Lý Doãn chặt hơn khiến hắn di chuyển khó khăn cuối cùng vẫn là chịu thua, hắn thở dài
"Được rồi baba cho con đi "
"Thật ạ ? Người không được lừa Tiểu Vệ"
"Ừ ừ không lừa con giờ thả chân ta ra được chưa"
"Baba là người lớn nên không được nói dối nha, bà nội kêu người lớn mà nói dối sẽ thành con cún đó"
"....." mẹ à
"Được rồi baba thật không lừa con nên con thả ra đi"
"Hì hì vâng ạ"
Tiểu Vệ thả chân hắn ra rồi đứng dậy tươi cười nhìn hắn
"Con đã ăn sáng chưa ? Nếu chưa thì...."
Hắn định mở lời nói Tiểu Vệ ở nhà ăn sáng thì đã bị cắt ngang
"Sáng sớm con đã nhờ bà Trần làm sandwich, nấu một ly sữa nóng và ăn no luôn rồi nên baba khỏi lo, còn nữa con còn nhờ bà làm thêm một phần cho baba nữa nè nên baba cứ từ từ ăn không sợ muộn đâu hì hì"
( Dì Trần là người giúp việc đã chăm sóc hắn từ nhỏ nên hắn luôn coi bà như mẹ mình)
Nói xong cậu đung đưa chiếc hộp đựng bánh trước mặt cho hắn xem
"........"
Thấy baba mình im lặng cậu híp mắt hỏi
"Người sao vậy ? Hay người định nuốt lời"
"......."
" Đâu có, đi thôi"
Nói rồi hắn cầm lấy hộp bánh rồi bỏ đi, Tiểu Vệ liền chạy theo sau, sau khi ổn định chiếc xe chạy thẳng đến tập đoàn Lý thị. Đến giữa sảnh công ty Tiểu Vệ đột nhiên đứng lại, hắn quay đầu lại nhìn đôi mày nhíu lại không biết thằng con hắn định giở trò gì đây
"Con lại dở chứng gì ?"
" Con muốn ăn kem"
Tưởng gì thì ra là muốn ăn kem
" Mới sáng sớm ăn kem không tốt cho bao tử nhưng nếu con muốn thì để ta kêu thư ký Lâm mua để vào tủ lạnh cho con"
" Không cần không cần để con tự đi mua là được, hồi nãy đi ngang con thấy tiệm kem kia trông ngon lắm mà nó cũng không có xa nên không cần phiền chị Lâm đâu ạ"
Hắn biết là thằng nhóc này không ngoan ngoãn như vậy mà, chắc chắn là giở trò để trốn ra ngoài
" Không được, thư ký Lâm sẽ không thấy phiền đâu"
"Baba à, này là người đang bóc lột sức lao động người khác đó"
"....."
Nhân viên ở sảnh trong lòng thầm đưa ngón cái hướng về tiểu thiếu gia nhà họ "Tiểu thiếu gia thiệt là giỏi khi nói lên được nổi khổ của chúng tôi"
" Cứ để con tự đi mua là được, con nhất định sẽ không chạy loạn đâu"
Nhìn vẻ mặt của đứa con Lý Doãn cảm thán một câu "có trời mới tin nó", thấy vẻ mặt "không thể tin" của baba mình Tiểu Vệ tiếp tục đưa ra điều kiện
" Vậy baba cứ cho thêm mấy chú vệ sĩ theo con là được, chả lẽ họ không trông được một đứa con nít như con"
Suy nghĩ một hồi Lý Doãn cảm thấy có phần không khả thi lắm nhưng cũng bỏ qua, hắn gọi năm người vệ sĩ đến, hắn không tin với năm người này mà Tiểu Vệ có thể bỏ trốn nhưng hắn đã quên mất một điều là đứa con của hắn rất thông minh
"Được rồi con đi đi"
"Cám ơn baba nhiều, con đi đây"
Cậu cười toe toét rồi quay lưng bước đi ra khỏi sảnh, hắn cũng bước vào thang máy lên phòng làm việc của mình. Đứng trước sảnh đợi xe Tiểu Vệ bắt đầu suy nghĩ về việc thực hiện mục đích cao cả của mình, cậu sợ baba mình sẽ cô đơn vì quá ế giống như mấy nhân vật trong phim mà cậu coi trên ti vi, cậu thấy họ dần dần sẽ trở nên cảm thấy cuộc đời không có gì tốt đẹp rồi từ từ già đi tóc từ từ rụng xuống rồi họ chết trong đơn độc, cậu không muốn baba của mình bị như vậy nha lỡ baba chết rồi thì ai nuôi cậu vì baba và vì tương lai ấm no của mình Tiểu Vệ quyết tìm vợ cho baba, nhưng qua nhiều lần cậu phát hiện ra baba cậu không hề hứng thú với họ vì vậy cậu đưa ra kết luận - Baba cậu không hề thích nữ nhân - vì thế lần này cậu liền đổi mục tiêu, không tìm những cô dì xinh đẹp nữa mà sẽ tìm một chú xinh đẹp về làm vợ.... à không đúng vì là nam nhân nên cậu nghĩ gọi là chồng mới thích hợp vì thế mục đích của Tiệu Vệ cuối cùng sẽ là tìm chồng cho baba.
Đến tiệm kem Tiểu Vệ nhìn ngó xung quanh xong nhìn đến năm người vệ sĩ trước mặt, suy nghĩ một hồi cậu nảy ra một ý kiến, cười thầm rồi ngước gương mặt hết sức ngây thơ của mình lên kéo tay người vệ sĩ bên tay phải mình
" Chú ơi Tiểu Vệ muốn đi vệ sinh"
" Để chúng tôi đưa cậu đi"
" A không cần chỉ cần chú này đi theo là được rồi, mấy chú ở đây đợi lấy kem đi ạ"
Nói rồi cậu kéo tay người vệ sĩ đi, đi được một quãng đường cậu thốt lên
" A vợ chú đang nói chuyện với ai kìa"
Hắn lập tức quay qua nhìn ơ mà khoan hắn có vợ lúc nào nhỉ, nghỉ rồi liền quay lại thì bên cạnh hắn chỉ là một khoảng trống, quay qua quay lại thấy cậu đã từ đám đông lẻn từ cửa sau ra ngoài từ bao giờ
"Thiếu gia chạy rồi mau đuổi theo"
____________
"Này này nhóc còn nhỏ không được nói bậy nha, ai là ba của nhóc chứ"
Đừng đùa như vậy chứ Triệu An Thành cậu đây trải qua 23 năm độc thân chưa được nắm tay cô gái nào một lần tự nhiên lòi đâu ra đứa nhóc gọi mình là ba cậu không hoảng hốt mới là chuyện lạ
" Cháu không nói bậy chú rất thích hợp làm chồng baba cháu "
Có phải đứa bé này có vấn đề về não không "chồng baba cháu" là ý gì chứ, hôm nay cậu đúng là xui xẻo mà đã xin việc không được lại còn rước thêm cục nợ này, ông trời đúng là trêu cậu mà
" Cháu có nhớ tên ba mẹ và số ba mẹ mình không ?"
"Tiểu Vệ không có mẹ chỉ có baba thôi....nhưng nếu chú về làm chồng baba của cháu rồi làm mami cháu thì cũng được"
Nếu chú không muốn làm baba thì làm mami cũng được, dù sao chỉ là cách gọi khác nhau, nghĩ rồi Tiểu Vệ ngước khuôn mặt tươi cười lên
"......" một tia thương cảm trước đó của cậu liền bị dập tắt
"Mami ơi"
"Cốc"
"không được gọi chú như vậy"
"Sao chú nỡ đánh Tiểu Vệ chứ"
Tiểu Vệ vừa xoa cục u trên đầu mình vừa ủy khuất mà nói
" Vậy chắc nhóc nhớ số của baba nhóc nhỉ, đọc để chú gọi cho"
" Không được baba sẽ cho người bắt cháu nhốt ở nhà mất, hay chú dẫn cháu về đi, nha nha"
Tiểu Vệ vừa chớp chớp mắt vừa đưa tay cầm kéo kéo tay áo cậu, bộ dạng có bao nhiêu dễ thương đều bày ra hết.
" Phụt " cậu đưa tay che mũi mình "dễ thương quá đi" không được phải kiềm chế cậu đưa tay lên miệng hắng giọng
" Khụ...... nhưng chú đang đi xin việc không có thời gian để dẫn nhóc về"
"Không sao chú cứ dẫn con đi chắc chắn sẽ có việc"
Đó là làm chồng baba cháu, Nghĩ rồi Tiểu Vệ kéo tay cậu đi
Đứng trước tập đoàn lớn cậu vô thức nuốt một ngụm nước miếng
"Ực.....Tiểu Vệ à, cháu có chắc là ở đây không?"
" Chắc chắn ạ"
Nói rồi cậu bé cười thầm dắt An Thành vào trong, baba à con mang chồng về cho người rồi đây
Hắn lạnh nhạt trả lời rồi lướt qua đứa bé đi thẳng xuống cầu thang
"Thôi mà baba cho Tiểu Vệ đi với, đi mà, đi mà"
Hắn không trả lời tiếp tục đi mặc kệ đứa nhóc líu ríu bên cạnh, có điên mới cho nó đi để nó quậy banh công ty, Tiểu Vệ không chịu thua liền ôm lấy chân baba mình đưa đôi mắt long lanh lên làm nũng như cún con, Lý Doãn nhìn xuống con cún đang ôm chân mình mặt không biểu cảm vẫn câu trả lời cũ tiếp tục bước đi kéo theo cả Tiểu Vệ dưới chân, đến cửa hắn không chịu được nữa liền lên tiếng
"Con bỏ ta ra được chưa"
"Không bỏ, con sẽ ôm cho tới khi baba cho con đi"
"Con...."
"Hứ"
Tiểu Vệ ôm chân Lý Doãn chặt hơn khiến hắn di chuyển khó khăn cuối cùng vẫn là chịu thua, hắn thở dài
"Được rồi baba cho con đi "
"Thật ạ ? Người không được lừa Tiểu Vệ"
"Ừ ừ không lừa con giờ thả chân ta ra được chưa"
"Baba là người lớn nên không được nói dối nha, bà nội kêu người lớn mà nói dối sẽ thành con cún đó"
"....." mẹ à
"Được rồi baba thật không lừa con nên con thả ra đi"
"Hì hì vâng ạ"
Tiểu Vệ thả chân hắn ra rồi đứng dậy tươi cười nhìn hắn
"Con đã ăn sáng chưa ? Nếu chưa thì...."
Hắn định mở lời nói Tiểu Vệ ở nhà ăn sáng thì đã bị cắt ngang
"Sáng sớm con đã nhờ bà Trần làm sandwich, nấu một ly sữa nóng và ăn no luôn rồi nên baba khỏi lo, còn nữa con còn nhờ bà làm thêm một phần cho baba nữa nè nên baba cứ từ từ ăn không sợ muộn đâu hì hì"
( Dì Trần là người giúp việc đã chăm sóc hắn từ nhỏ nên hắn luôn coi bà như mẹ mình)
Nói xong cậu đung đưa chiếc hộp đựng bánh trước mặt cho hắn xem
"........"
Thấy baba mình im lặng cậu híp mắt hỏi
"Người sao vậy ? Hay người định nuốt lời"
"......."
" Đâu có, đi thôi"
Nói rồi hắn cầm lấy hộp bánh rồi bỏ đi, Tiểu Vệ liền chạy theo sau, sau khi ổn định chiếc xe chạy thẳng đến tập đoàn Lý thị. Đến giữa sảnh công ty Tiểu Vệ đột nhiên đứng lại, hắn quay đầu lại nhìn đôi mày nhíu lại không biết thằng con hắn định giở trò gì đây
"Con lại dở chứng gì ?"
" Con muốn ăn kem"
Tưởng gì thì ra là muốn ăn kem
" Mới sáng sớm ăn kem không tốt cho bao tử nhưng nếu con muốn thì để ta kêu thư ký Lâm mua để vào tủ lạnh cho con"
" Không cần không cần để con tự đi mua là được, hồi nãy đi ngang con thấy tiệm kem kia trông ngon lắm mà nó cũng không có xa nên không cần phiền chị Lâm đâu ạ"
Hắn biết là thằng nhóc này không ngoan ngoãn như vậy mà, chắc chắn là giở trò để trốn ra ngoài
" Không được, thư ký Lâm sẽ không thấy phiền đâu"
"Baba à, này là người đang bóc lột sức lao động người khác đó"
"....."
Nhân viên ở sảnh trong lòng thầm đưa ngón cái hướng về tiểu thiếu gia nhà họ "Tiểu thiếu gia thiệt là giỏi khi nói lên được nổi khổ của chúng tôi"
" Cứ để con tự đi mua là được, con nhất định sẽ không chạy loạn đâu"
Nhìn vẻ mặt của đứa con Lý Doãn cảm thán một câu "có trời mới tin nó", thấy vẻ mặt "không thể tin" của baba mình Tiểu Vệ tiếp tục đưa ra điều kiện
" Vậy baba cứ cho thêm mấy chú vệ sĩ theo con là được, chả lẽ họ không trông được một đứa con nít như con"
Suy nghĩ một hồi Lý Doãn cảm thấy có phần không khả thi lắm nhưng cũng bỏ qua, hắn gọi năm người vệ sĩ đến, hắn không tin với năm người này mà Tiểu Vệ có thể bỏ trốn nhưng hắn đã quên mất một điều là đứa con của hắn rất thông minh
"Được rồi con đi đi"
"Cám ơn baba nhiều, con đi đây"
Cậu cười toe toét rồi quay lưng bước đi ra khỏi sảnh, hắn cũng bước vào thang máy lên phòng làm việc của mình. Đứng trước sảnh đợi xe Tiểu Vệ bắt đầu suy nghĩ về việc thực hiện mục đích cao cả của mình, cậu sợ baba mình sẽ cô đơn vì quá ế giống như mấy nhân vật trong phim mà cậu coi trên ti vi, cậu thấy họ dần dần sẽ trở nên cảm thấy cuộc đời không có gì tốt đẹp rồi từ từ già đi tóc từ từ rụng xuống rồi họ chết trong đơn độc, cậu không muốn baba của mình bị như vậy nha lỡ baba chết rồi thì ai nuôi cậu vì baba và vì tương lai ấm no của mình Tiểu Vệ quyết tìm vợ cho baba, nhưng qua nhiều lần cậu phát hiện ra baba cậu không hề hứng thú với họ vì vậy cậu đưa ra kết luận - Baba cậu không hề thích nữ nhân - vì thế lần này cậu liền đổi mục tiêu, không tìm những cô dì xinh đẹp nữa mà sẽ tìm một chú xinh đẹp về làm vợ.... à không đúng vì là nam nhân nên cậu nghĩ gọi là chồng mới thích hợp vì thế mục đích của Tiệu Vệ cuối cùng sẽ là tìm chồng cho baba.
Đến tiệm kem Tiểu Vệ nhìn ngó xung quanh xong nhìn đến năm người vệ sĩ trước mặt, suy nghĩ một hồi cậu nảy ra một ý kiến, cười thầm rồi ngước gương mặt hết sức ngây thơ của mình lên kéo tay người vệ sĩ bên tay phải mình
" Chú ơi Tiểu Vệ muốn đi vệ sinh"
" Để chúng tôi đưa cậu đi"
" A không cần chỉ cần chú này đi theo là được rồi, mấy chú ở đây đợi lấy kem đi ạ"
Nói rồi cậu kéo tay người vệ sĩ đi, đi được một quãng đường cậu thốt lên
" A vợ chú đang nói chuyện với ai kìa"
Hắn lập tức quay qua nhìn ơ mà khoan hắn có vợ lúc nào nhỉ, nghỉ rồi liền quay lại thì bên cạnh hắn chỉ là một khoảng trống, quay qua quay lại thấy cậu đã từ đám đông lẻn từ cửa sau ra ngoài từ bao giờ
"Thiếu gia chạy rồi mau đuổi theo"
____________
"Này này nhóc còn nhỏ không được nói bậy nha, ai là ba của nhóc chứ"
Đừng đùa như vậy chứ Triệu An Thành cậu đây trải qua 23 năm độc thân chưa được nắm tay cô gái nào một lần tự nhiên lòi đâu ra đứa nhóc gọi mình là ba cậu không hoảng hốt mới là chuyện lạ
" Cháu không nói bậy chú rất thích hợp làm chồng baba cháu "
Có phải đứa bé này có vấn đề về não không "chồng baba cháu" là ý gì chứ, hôm nay cậu đúng là xui xẻo mà đã xin việc không được lại còn rước thêm cục nợ này, ông trời đúng là trêu cậu mà
" Cháu có nhớ tên ba mẹ và số ba mẹ mình không ?"
"Tiểu Vệ không có mẹ chỉ có baba thôi....nhưng nếu chú về làm chồng baba của cháu rồi làm mami cháu thì cũng được"
Nếu chú không muốn làm baba thì làm mami cũng được, dù sao chỉ là cách gọi khác nhau, nghĩ rồi Tiểu Vệ ngước khuôn mặt tươi cười lên
"......" một tia thương cảm trước đó của cậu liền bị dập tắt
"Mami ơi"
"Cốc"
"không được gọi chú như vậy"
"Sao chú nỡ đánh Tiểu Vệ chứ"
Tiểu Vệ vừa xoa cục u trên đầu mình vừa ủy khuất mà nói
" Vậy chắc nhóc nhớ số của baba nhóc nhỉ, đọc để chú gọi cho"
" Không được baba sẽ cho người bắt cháu nhốt ở nhà mất, hay chú dẫn cháu về đi, nha nha"
Tiểu Vệ vừa chớp chớp mắt vừa đưa tay cầm kéo kéo tay áo cậu, bộ dạng có bao nhiêu dễ thương đều bày ra hết.
" Phụt " cậu đưa tay che mũi mình "dễ thương quá đi" không được phải kiềm chế cậu đưa tay lên miệng hắng giọng
" Khụ...... nhưng chú đang đi xin việc không có thời gian để dẫn nhóc về"
"Không sao chú cứ dẫn con đi chắc chắn sẽ có việc"
Đó là làm chồng baba cháu, Nghĩ rồi Tiểu Vệ kéo tay cậu đi
Đứng trước tập đoàn lớn cậu vô thức nuốt một ngụm nước miếng
"Ực.....Tiểu Vệ à, cháu có chắc là ở đây không?"
" Chắc chắn ạ"
Nói rồi cậu bé cười thầm dắt An Thành vào trong, baba à con mang chồng về cho người rồi đây
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.