Chương 7
Dòng Sông Nhỏ
14/02/2021
Minh Nguyệt bước vào để ý thấy cái người hồi nãy gặp ở dưới sảnh liền nhíu mày, nhưng lập tức liền mặc kệ hướng về Lý Doãn nói chào Lý tổng một tiếng, bộ dạng hết sức ngoan hiền khác xa với lúc dưới sảnh làm An Thành không khỏi choáng 'bộ cô ta có hai tính cách hả?'
Nhưng Lý Doãn không hề để ý đến cô ta chỉ chuyên tâm ngắm người nào đó đến khi An Thanh xấu hổ hắng giọng một tiếng nhắc nhở mới quay qua nói một tiếng chào
"Khương tiểu thư mời ngồi"
"Đây là..."
"Là trợ lý của tôi"
À một tiếng Minh Nguyệt hướng An Thành gật đầu chào làm như lần đầu, An Thành tất nhiên cũng hiểu ý tứ của cô nên cũng lịch sự gật đầu đáp lại
Hai người bàn về sản phẩm của lần này một hồi lâu thì hắn có buổi họp nên ngưng lại buổi nói chuyện này, hắn cùng thư ký Lâm đi ra ngoài trước còn An Thành vì phải sắp xếp tài liệu nên theo sau, vừa bước ra khỏi cửa liền bị Minh Nguyệt chặn ngang ném cho cậu một ánh mắt không mấy thiện cảm, từ lúc nãy khi nói chuyện với cô hắn không thèm để ý đến cô mà lại lâu lâu nhìn con người này với một ánh mắt khác thường mà cô không thể diễn tả được, sự ôn nhu hiện lên trong ánh mắt trước đây chưa từng có của hắn khiến cho cô ngạc nhiên, cô đã từng nghe rằng hắn không thích phụ nữ nhưng không tin, qua lần này cô nghĩ rằng phải xem lại nhưng cô tuyệt đối sẽ không chùn bước
"Tôi không thua anh đâu"
Nói xong liền đi khỏi bỏ lại cậu ngơ ngác không biết rốt cuộc mình đã làm gì mà bị người ta nhìn như nhìn tình địch vậy, cậu đâu có cướp Lý tổng của cô ta đâu, đúng là không hiểu nỗi phụ nữ, gạt bỏ những suy nghĩ ra khỏi đầu An Thành tiến đến phòng họp
Cứ thế lâu lâu vị Khương tiểu thư kia lại đến kiếm cớ công việc để gặp Lý Doãn và dĩ nhiên hắn không để ý vì vậy mà mỗi lần thấy cậu liền ném cho ánh mắt thù địch khiến cậu cảm thấy cuộc sống nơi làm việc của mình sao mà khổ vậy nè, nhưng cậu có thể làm gì đây cũng tại tên ông chủ của cậu người đẹp thế kia lại không để ý người ta cứ thấy người ta đến liền lấy cậu ra làm lá chắn, nào là nắm tay rồi ôm eo toàn lợi dụng mọi thời cơ để ăn đậu hũ cậu nhiều lần, cậu hỏi tại sao thì lại bảo làm như vậy cho cô ta nhụt trí, bảo nói thẳng ra thì hắn lại bảo làm vậy người ta đau lòng rồi bỏ dự án này thì sẽ rất bất lợi cho công ty nên cậu phải đành cam chịu để cho ông chủ mình ăn đậu hũ cậu một cách công khai, huhu phận làm trợ lý cũng đâu dễ dàng gì
Hôm nay là chủ nhật không phải đi làm nên An Thành quyết định ở nhà ngủ cho đã trên chiếc giường thân yêu nào ngờ ông chủ của cậu lại dở chứng gọi điện bắt cậu đi công viên giải trí với cái lý do Tiểu Vệ đòi đi, ủa ủa muốn đi thì cha con hai người đi đi tự nhiên kêu cậu làm gì, oán hận trong lòng mà không dám nói ra đành chấp nhận rời giường lết cái thân đi
Hiện tại An Thành đang đứng trước cửa nhà đợi Lý Doãn đến đón, cậu đã từ chối bảo rằng có thể tự đến nhưng hắn không đồng ý với lại tiện đường nên chở cậu đi luôn, vì hôm nay đi chơi chứ không làm việc nên cậu mặc đồ hết sức thoải mái, một chiếc áo thun trắng bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác màu xanh nhạt kết hợp với chiếc quần jean đen và một đôi giày sneaker màu trắng khiến cậu như một thiếu niên mới lớn vậy, các cô gái đi ngang đều quay đầu nhìn anh chàng đẹp trai này.
Đợi khoảng năm phút thì có một chiếc xe màu đen dừng trước mặt cậu, vừa hạ cửa kính xuống Tiểu Vệ đã ríu rít vẫy tay chào cậu
"Chào ba nhỏ"
"Chào buổi sáng trợ lý Triệu"
"Chào chủ tịch, Tiểu Vệ à không được gọi chú như vậy"
An Thành vẫn là cảm thấy bất ngờ khi Tiểu Vệ gọi mình là ba nhỏ, mà lại còn gọi trước mặt ba ruột của mình, nên liền quay qua nhắc nhở, cậu sợ bị đuổi việc lắm nha
Nghe An Thành bảo không được gọi Tiểu Vệ liền bày ra bộ dạng sầu thảm hướng về cậu trưng đôi mắt long lanh như sắp khóc
"Sao vậy ạ? Người không thích Tiểu Vệ gọi vậy ư?"
"Không phải không thích, chỉ là.....không thích hợp lắm"
Nhìn bộ dạng kia An Thành không khỏi khó xử đành đưa mắt sang hắn cầu cứu 'chủ tịch à dù gì cũng là con anh nên anh nói gì đi a', nào ngờ hắn chỉ dửng dưng đáp
"Không sao, cứ để Tiểu Vệ gọi vậy"
"......"
Nếu hắn đã nói vậy thì An Thành cũng cho qua. Lý Doãn định mở miệng kêu cậu ngồi ghế phụ ở trên này thì đã thấy cậu mở cửa xe ngồi ở phía sau với Tiểu Vệ khiến người nào đó ngồi một mình ở trên uất ức tại sao cậu lại ngồi dưới đó với thằng con hắn chứ, trầm mặt quay đầu lại thì liền bắt gặp gương mặt hả hê đầy khiêu khích của thằng con mình
"Người nhìn cái gì, mau lái xe đi kìa"
"......"
"Con ngồi xa ra chút đừng làm cậu ấy khó chịu"
"À không sao chủ tịch ngài cứ lái xe đi"
An Thành bình tĩnh trả lời khiến hắn câm lặng, Tiểu Vệ tiếp tục được phen hả hê, Lý Doãn trầm mặc quay đầu lên khởi động cho xe chạy đi, được lắm nhóc con mi đợi đấy
Đến công viên giải trí M, hắn bảo cậu và Tiểu Vệ đứng trước cổng đợi hắn cất xe rồi cùng vào
Tiến vào bên trong Tiểu Vệ dắt An Thành đi từ khu này đến khu khác không có chỗ nào bỏ lỡ, chơi đủ loại trò chơi mặc kệ baba mình ở phía sau mặc dù hắn là người trả tiền, cuối cùng Tiểu Vệ cũng yên phận trên con ngựa gỗ trong vòng quay, tất nhiên cái này là do hắn chọn bởi vì đây là vòng quay dành cho trẻ con nên An Thành không thể cùng chơi, điều này khiến hắn rất hài lòng về công viên này, cuối cùng cũng đuổi được thằng quỷ nhỏ đi
Nhìn mỹ thiếu niên bên cạnh đang vẫy tay tươi cười với đứa bé khiến cả không gian như bừng sáng, trong đầu Lý Doãn vẽ ra khung cảnh của một gia đình nhỏ, nếu đây là sự thật thì thật là tốt
Nhưng Lý Doãn không hề để ý đến cô ta chỉ chuyên tâm ngắm người nào đó đến khi An Thanh xấu hổ hắng giọng một tiếng nhắc nhở mới quay qua nói một tiếng chào
"Khương tiểu thư mời ngồi"
"Đây là..."
"Là trợ lý của tôi"
À một tiếng Minh Nguyệt hướng An Thành gật đầu chào làm như lần đầu, An Thành tất nhiên cũng hiểu ý tứ của cô nên cũng lịch sự gật đầu đáp lại
Hai người bàn về sản phẩm của lần này một hồi lâu thì hắn có buổi họp nên ngưng lại buổi nói chuyện này, hắn cùng thư ký Lâm đi ra ngoài trước còn An Thành vì phải sắp xếp tài liệu nên theo sau, vừa bước ra khỏi cửa liền bị Minh Nguyệt chặn ngang ném cho cậu một ánh mắt không mấy thiện cảm, từ lúc nãy khi nói chuyện với cô hắn không thèm để ý đến cô mà lại lâu lâu nhìn con người này với một ánh mắt khác thường mà cô không thể diễn tả được, sự ôn nhu hiện lên trong ánh mắt trước đây chưa từng có của hắn khiến cho cô ngạc nhiên, cô đã từng nghe rằng hắn không thích phụ nữ nhưng không tin, qua lần này cô nghĩ rằng phải xem lại nhưng cô tuyệt đối sẽ không chùn bước
"Tôi không thua anh đâu"
Nói xong liền đi khỏi bỏ lại cậu ngơ ngác không biết rốt cuộc mình đã làm gì mà bị người ta nhìn như nhìn tình địch vậy, cậu đâu có cướp Lý tổng của cô ta đâu, đúng là không hiểu nỗi phụ nữ, gạt bỏ những suy nghĩ ra khỏi đầu An Thành tiến đến phòng họp
Cứ thế lâu lâu vị Khương tiểu thư kia lại đến kiếm cớ công việc để gặp Lý Doãn và dĩ nhiên hắn không để ý vì vậy mà mỗi lần thấy cậu liền ném cho ánh mắt thù địch khiến cậu cảm thấy cuộc sống nơi làm việc của mình sao mà khổ vậy nè, nhưng cậu có thể làm gì đây cũng tại tên ông chủ của cậu người đẹp thế kia lại không để ý người ta cứ thấy người ta đến liền lấy cậu ra làm lá chắn, nào là nắm tay rồi ôm eo toàn lợi dụng mọi thời cơ để ăn đậu hũ cậu nhiều lần, cậu hỏi tại sao thì lại bảo làm như vậy cho cô ta nhụt trí, bảo nói thẳng ra thì hắn lại bảo làm vậy người ta đau lòng rồi bỏ dự án này thì sẽ rất bất lợi cho công ty nên cậu phải đành cam chịu để cho ông chủ mình ăn đậu hũ cậu một cách công khai, huhu phận làm trợ lý cũng đâu dễ dàng gì
Hôm nay là chủ nhật không phải đi làm nên An Thành quyết định ở nhà ngủ cho đã trên chiếc giường thân yêu nào ngờ ông chủ của cậu lại dở chứng gọi điện bắt cậu đi công viên giải trí với cái lý do Tiểu Vệ đòi đi, ủa ủa muốn đi thì cha con hai người đi đi tự nhiên kêu cậu làm gì, oán hận trong lòng mà không dám nói ra đành chấp nhận rời giường lết cái thân đi
Hiện tại An Thành đang đứng trước cửa nhà đợi Lý Doãn đến đón, cậu đã từ chối bảo rằng có thể tự đến nhưng hắn không đồng ý với lại tiện đường nên chở cậu đi luôn, vì hôm nay đi chơi chứ không làm việc nên cậu mặc đồ hết sức thoải mái, một chiếc áo thun trắng bên ngoài khoác thêm một chiếc áo khoác màu xanh nhạt kết hợp với chiếc quần jean đen và một đôi giày sneaker màu trắng khiến cậu như một thiếu niên mới lớn vậy, các cô gái đi ngang đều quay đầu nhìn anh chàng đẹp trai này.
Đợi khoảng năm phút thì có một chiếc xe màu đen dừng trước mặt cậu, vừa hạ cửa kính xuống Tiểu Vệ đã ríu rít vẫy tay chào cậu
"Chào ba nhỏ"
"Chào buổi sáng trợ lý Triệu"
"Chào chủ tịch, Tiểu Vệ à không được gọi chú như vậy"
An Thành vẫn là cảm thấy bất ngờ khi Tiểu Vệ gọi mình là ba nhỏ, mà lại còn gọi trước mặt ba ruột của mình, nên liền quay qua nhắc nhở, cậu sợ bị đuổi việc lắm nha
Nghe An Thành bảo không được gọi Tiểu Vệ liền bày ra bộ dạng sầu thảm hướng về cậu trưng đôi mắt long lanh như sắp khóc
"Sao vậy ạ? Người không thích Tiểu Vệ gọi vậy ư?"
"Không phải không thích, chỉ là.....không thích hợp lắm"
Nhìn bộ dạng kia An Thành không khỏi khó xử đành đưa mắt sang hắn cầu cứu 'chủ tịch à dù gì cũng là con anh nên anh nói gì đi a', nào ngờ hắn chỉ dửng dưng đáp
"Không sao, cứ để Tiểu Vệ gọi vậy"
"......"
Nếu hắn đã nói vậy thì An Thành cũng cho qua. Lý Doãn định mở miệng kêu cậu ngồi ghế phụ ở trên này thì đã thấy cậu mở cửa xe ngồi ở phía sau với Tiểu Vệ khiến người nào đó ngồi một mình ở trên uất ức tại sao cậu lại ngồi dưới đó với thằng con hắn chứ, trầm mặt quay đầu lại thì liền bắt gặp gương mặt hả hê đầy khiêu khích của thằng con mình
"Người nhìn cái gì, mau lái xe đi kìa"
"......"
"Con ngồi xa ra chút đừng làm cậu ấy khó chịu"
"À không sao chủ tịch ngài cứ lái xe đi"
An Thành bình tĩnh trả lời khiến hắn câm lặng, Tiểu Vệ tiếp tục được phen hả hê, Lý Doãn trầm mặc quay đầu lên khởi động cho xe chạy đi, được lắm nhóc con mi đợi đấy
Đến công viên giải trí M, hắn bảo cậu và Tiểu Vệ đứng trước cổng đợi hắn cất xe rồi cùng vào
Tiến vào bên trong Tiểu Vệ dắt An Thành đi từ khu này đến khu khác không có chỗ nào bỏ lỡ, chơi đủ loại trò chơi mặc kệ baba mình ở phía sau mặc dù hắn là người trả tiền, cuối cùng Tiểu Vệ cũng yên phận trên con ngựa gỗ trong vòng quay, tất nhiên cái này là do hắn chọn bởi vì đây là vòng quay dành cho trẻ con nên An Thành không thể cùng chơi, điều này khiến hắn rất hài lòng về công viên này, cuối cùng cũng đuổi được thằng quỷ nhỏ đi
Nhìn mỹ thiếu niên bên cạnh đang vẫy tay tươi cười với đứa bé khiến cả không gian như bừng sáng, trong đầu Lý Doãn vẽ ra khung cảnh của một gia đình nhỏ, nếu đây là sự thật thì thật là tốt
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.