Chương 57: Ngoại truyện: Đón Tết
Dòng Sông Nhỏ
15/02/2021
Hôm nay là 22, còn mấy ngày nữa là Tết rồi, An Thành bận bịu lau dọn
nhà cửa, tuy Lý Doãn bảo để người làm làm nhưng cậu nhất quyết không
chịu còn bảo với hắn
"Anh không biết à, dọn dẹp nhà cửa đón Tết tuy mệt nhưng nó là một niềm vui nho nhỏ của gia đình đấy, khi đó cả nhà sẽ cùng nhau dọn dẹp không phải rất vui sao"
Cậu đã nói thế nên hắn cũng chả dám nói gì thêm, chỉ kêu người có gì thì phụ cậu đừng để cậu làm quá mệt
Cũng vào ngày hôm nay, Lý tổng nhà ta mới biết dọn dẹp nhà là như thế nào, nhìn hắn cầm cái máy hút bụi đi tới đi lui mà cậu vuốt mặt bất lực
"Em hỏi thật là anh làm được không đấy?"
"Tất nhiên là được, em chỉ cần đứng đó nhìn"
Tiểu Vệ đứng bên cạnh An Thành cầm bàn chải chà cái ghế cũng bĩu môi nhìn
"Con không tin baba làm được đâu, đi tới đâu mà bụi vẫn còn ở đó là còn hiểu cái trình độ của người rồi"
"Này....con thử qua làm xem"
"Ơ việc của người người làm đi chứ, con bận chà cái ghế này rồi"
"....."
An Thành bất lực đứng nhìn, làm chưa xong mà hai cha con này cứ chí chóe với nhau thì chừng nào mới xong đây
Hôm nay là ngày 23, ngày đưa ông Táo về trời, An Thành hí hứng dắt hai người đi mua cá chép về thả
Hắn nói để hắn mua cho lẹ, cậu cũng tin tưởng giao cho hắn, thế mà khi đưa cá về nhà An Thành thật sự tin rằng mình tin tưởng lầm người rồi
Đã bảo là mua cá chép bình thường thôi, thế mà hắn lại mua nguyên con cá chép rồng to đùng đặt trong bể cá, tất nhiên là hắn bị cậu đập cho một trận
"Ông nghĩ sao mà mua con này về vậy hả, rồi thả kiểu gì? Kêu xe cẩu cái bể đổ xuống hồ hay gì?"
Bực mình, cuối cùng quyết định là để cậu dắt đi mua
Nhìn từng con cá bơi trong bể, Tiểu Vệ thích thú cười
"Con muốn con nào?"
"Con này, con này"
Tiểu Vệ chỉ vào một con cá chép vàng bóng đầy sức sống quẩy đuôi trong nước, An Thành mỉm cười dùng vợt vớt ra bỏ vào chậu rồi đưa cho nhân viên bỏ vào bịch rồi đưa cho Tiểu Vệ cầm
Ngồi trên xe Tiểu Vệ không ngừng ngắm nghía con cá mà cười, đôi khi con dùng tay chọc chọc vào bịch
Nơi họ đến là một cái hồ lớn, ở đó cũng có rất nhiều người đang thả cá
An Thành để Tiểu Vệ dùng tay vớt cá ra, nhìn con cá gần bằng bàn tay đang quẩy đuôi làm Tiểu Vệ cười khúc khích, chợt con cá quẩy đuôi mạnh xem rớt ra ngoài may là cậu nhóc bắt kịp
Ba người thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Vệ quay đầu nhìn cậu cười nói
"Chúng ta phải thả nó đúng không ạ?"
"Đúng rồi"
Tiểu Vệ hí hứng đi đến bên bờ hồ và ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt tay vào trong làn nước và thả cá đi, cá vẫy đuôi trong nước như nói lời tạm biệt với cậu nhóc, Tiểu Vệ vui vẻ vẫy tay
"Tạm biệt"
Cậu nhóc đứng dậy ngước đôi mắt ngây thơ lên nhìn hai người thắc mắc
"Tại sao chúng ta phải thả cá chép vào ngày này ạ?"
Hai người nhìn nhau cười, An Thành cúi xuống xoa đầu cậu nhóc và nói
"Khi chúng ta thả cá đi, thì cá sẽ chở ông Táo về trời và ông Táo sẽ báo cáo cho trời biết về những việc tốt và chưa tốt ta đã làm trong năm qua"
"À vậy ông Táo sẽ nói về những việc tốt mà Tiểu Vệ đã làm đúng không? Lỡ đâu ông trời thấy con chăm ngoan nên cho Tiểu Ninh lấy con luôn thì sao hí hí"
"....."
Hai người thật sự bó tay rồi, Lý Doãn bất lực ẩm thằng con mình lên cốc cho một cái
"Con chỉ được có thế"
Rồi một nhà ba người vui vẻ bước về nhà
Hôm nay là ngày 28, còn hai ngày nữa là Tết rồi, trong nhà đầy không khí của Tết, người làm trong nhà hắn đã cho nghỉ để về ăn Tết với gia đình chỉ còn dì Trần thì ở lại hết ngày hôm nay
Vừa mới bước xuống nhà hắn đã bị cậu kéo xuống nhà bếp, khi hắn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì An Thành lần lượt đặt lên bàn nào là nếp, đậu xanh, thịt,...
Hắn hỏi có chuyện gì thì cậu chỉ mỉm cười nói ngắn gọn ba từ
"Gói bánh tét"
"Nhưng anh làm gì biết gói"
"Yên tâm em và dì Trần sẽ chỉ cho anh"
An Thành kéo dì Trần qua đứng cạnh và mỉm cười nhìn hắn
"Anh không làm đâu"
Hắn đứng dậy chuẩn bị trốn thì An Thành bỗng cất giọng
"Ông xã à~"
Một, hai bước hắn yên vị về chỗ cũ, đưa tay lên mặt đã đỏ hắng giọng
"Ba thứ này anh làm được"
Bên này An Thành cười đắc ý, còn Tiểu Vệ thì nhìn với ánh mắt khinh bỉ 'người là đồ không có nghị lực'
"Bây giờ em sẽ làm mẫu cho anh nhìn"
"Um"
Lý Doãn kiên định gật đầu rồi chăm chú xem cậu làm
An Thành nhanh nhẹn xếp lá, dì Trần múc nếp bỏ vào An Thành bắt đầu dàn nếp ra rồi bỏ đậu xanh lên, tiếp theo bỏ thịt rồi lại một lớp đậu xanh rồi cuối cùng là một lớp nếp
Cậu bắt đầu gói một cách thuần thục, rồi sau đó lấy lạt buộc lại, sau một lúc cũng xong được một cái bánh
Lý Doãn và Tiểu Vệ vỗ tay không ngớt
"Wow ba nhỏ giỏi quá đi"
"Được rồi, giờ tới anh"
"À...ờ"
Lý Doãn vừa nghe chỉ dẫn của cậu và dì Trần vừa vụng về gói từng cái bánh
Tiểu Vệ bên này nhìn đống đậu xanh ở trước mặt mà mắt lóe sáng, ba nhỏ hình như nói cái này chín rồi nhỉ
Thế là Tiểu Vệ đưa tay quẹt một miếng cho vào miệng
'Oa ngọt quá'
Tiểu Vệ thích thú quẹt thêm một lần nữa, không may lần này lại bị hắn bắt gặp
"Con ăn vụng à?"
Tiểu Vệ nhanh chóng quay mặt đi và đưa ngón tay vào miệng
"Người nhìn nhầm rồi"
"....."
"Này này anh quên bỏ đậu kìa"
"Này bỏ nếp vừa vừa thôi, anh định nấu xôi hay gì"
"Này lấy miếng thịt kia kìa"
"Này...."
Sau ba tiếng đống hồ vật lộn cuối cùng cũng xong, Tiểu Vệ nhìn những cái bánh của An Thành và dì Trần gói sau đó nhìn qua những cái bánh hắn gói thì mặt vô cùng ba chấm ngước lên nhìn hắn
"Baba à, mặc dù người đã rất cố gắng nhưng thứ lỗi cho con nói thẳng, người chỉ nên làm chủ tịch thôi"
"....."
"Hahahahaahhaaaa"
An Thành cười phá lên, Lý Doãn thì mặt xị ra thấy thế An Thành cúi xuống hôn vào má hắn
"Em thấy nó ăn được chỉ là hình dáng hơi khác lạ xíu thôi"
"Thấy chưa"
Lý Doãn ngồi thẳng dậy hướng mắt con trai tự hào
Tiểu Vệ bất lực, chán chả muốn nói, chồng chồng hai người cứ tiếp tục phát cẩu lương đi
Cuối cùng là mang bánh đi nấu, Tiểu Vệ hí hứng mỗi tay một đòn, trên cổ cũng đeo một cặp chạy ra sân
Cậu nhẹ nhàng đặt từng cái vào nồi đã được lót một lớp lá chuối ở dưới, hắn xách từng thùng nước bỏ vào, rồi bắt đầu nhóm lửa
An Thành từ bên trong mang ra một khay thịt đã ướp gia vị, khi thấy hai cha con nọ quay mặt lại thì cậu xém té xỉu
"Hahahaha mặt...mặt hai người, buồn cười chết mất"
Lý Doãn và Tiểu Vệ khó hiểu nhìn nhau rồi cũng phá lên cười
"Baba à người gia nhập vào bộ tộc nào trên rừng à hahaha"
"Đừng có cười ta, mặt con cũng không khác gì đâu"
An Thành tiến đến lấy khăn lau mặt cho hai người rồi họ bắt đầu vui vẻ nướng thịt với nhau
Đêm giao thừa, tất cả mọi người gia đình hắn, Minh Thiên, Chiêu Minh, Lâm Thư, Minh Nguyệt, Minh Lâm và An Mễ quây quần bên mâm cơm ấm cúng cùng nhau đón giao thừa
Sáng mùng Một, hắn chở cậu và Tiểu Về về nhà ba mẹ hắn, mùng hai thì về nhà ba mẹ cậu, Tiểu Vệ chuyến này được rất nhiều tiền lì xì nên cười toe toét
Điều làm hắn bất mãn nhất là cậu dám đưa bánh hắn gói sang nhà mẹ vợ để khoe, khiến hắn bị ông anh vợ chọc tơi tả
"Ai cha em rễ gói bánh khéo ghê ta"
Tất nhiên đêm đó cậu liệt giường
Mùng Ba, họ về nhà, và ngày này hắn cực kỳ bận rộn khi tiếp mấy vị khách đến để chúc Tết hắn
Cứ như vậy, gia đình hắn trải qua một kỳ nghỉ Tết đầy vui vẻ, hạnh phúc nhưng không kém phần bận rộn. Hy vọng rằng năm sau, năm sau nữa, nữa, nữa và mãi vẫn được cùng đón Tết với nhau như vậy
"Anh không biết à, dọn dẹp nhà cửa đón Tết tuy mệt nhưng nó là một niềm vui nho nhỏ của gia đình đấy, khi đó cả nhà sẽ cùng nhau dọn dẹp không phải rất vui sao"
Cậu đã nói thế nên hắn cũng chả dám nói gì thêm, chỉ kêu người có gì thì phụ cậu đừng để cậu làm quá mệt
Cũng vào ngày hôm nay, Lý tổng nhà ta mới biết dọn dẹp nhà là như thế nào, nhìn hắn cầm cái máy hút bụi đi tới đi lui mà cậu vuốt mặt bất lực
"Em hỏi thật là anh làm được không đấy?"
"Tất nhiên là được, em chỉ cần đứng đó nhìn"
Tiểu Vệ đứng bên cạnh An Thành cầm bàn chải chà cái ghế cũng bĩu môi nhìn
"Con không tin baba làm được đâu, đi tới đâu mà bụi vẫn còn ở đó là còn hiểu cái trình độ của người rồi"
"Này....con thử qua làm xem"
"Ơ việc của người người làm đi chứ, con bận chà cái ghế này rồi"
"....."
An Thành bất lực đứng nhìn, làm chưa xong mà hai cha con này cứ chí chóe với nhau thì chừng nào mới xong đây
Hôm nay là ngày 23, ngày đưa ông Táo về trời, An Thành hí hứng dắt hai người đi mua cá chép về thả
Hắn nói để hắn mua cho lẹ, cậu cũng tin tưởng giao cho hắn, thế mà khi đưa cá về nhà An Thành thật sự tin rằng mình tin tưởng lầm người rồi
Đã bảo là mua cá chép bình thường thôi, thế mà hắn lại mua nguyên con cá chép rồng to đùng đặt trong bể cá, tất nhiên là hắn bị cậu đập cho một trận
"Ông nghĩ sao mà mua con này về vậy hả, rồi thả kiểu gì? Kêu xe cẩu cái bể đổ xuống hồ hay gì?"
Bực mình, cuối cùng quyết định là để cậu dắt đi mua
Nhìn từng con cá bơi trong bể, Tiểu Vệ thích thú cười
"Con muốn con nào?"
"Con này, con này"
Tiểu Vệ chỉ vào một con cá chép vàng bóng đầy sức sống quẩy đuôi trong nước, An Thành mỉm cười dùng vợt vớt ra bỏ vào chậu rồi đưa cho nhân viên bỏ vào bịch rồi đưa cho Tiểu Vệ cầm
Ngồi trên xe Tiểu Vệ không ngừng ngắm nghía con cá mà cười, đôi khi con dùng tay chọc chọc vào bịch
Nơi họ đến là một cái hồ lớn, ở đó cũng có rất nhiều người đang thả cá
An Thành để Tiểu Vệ dùng tay vớt cá ra, nhìn con cá gần bằng bàn tay đang quẩy đuôi làm Tiểu Vệ cười khúc khích, chợt con cá quẩy đuôi mạnh xem rớt ra ngoài may là cậu nhóc bắt kịp
Ba người thở phào nhẹ nhõm, Tiểu Vệ quay đầu nhìn cậu cười nói
"Chúng ta phải thả nó đúng không ạ?"
"Đúng rồi"
Tiểu Vệ hí hứng đi đến bên bờ hồ và ngồi xuống, nhẹ nhàng đặt tay vào trong làn nước và thả cá đi, cá vẫy đuôi trong nước như nói lời tạm biệt với cậu nhóc, Tiểu Vệ vui vẻ vẫy tay
"Tạm biệt"
Cậu nhóc đứng dậy ngước đôi mắt ngây thơ lên nhìn hai người thắc mắc
"Tại sao chúng ta phải thả cá chép vào ngày này ạ?"
Hai người nhìn nhau cười, An Thành cúi xuống xoa đầu cậu nhóc và nói
"Khi chúng ta thả cá đi, thì cá sẽ chở ông Táo về trời và ông Táo sẽ báo cáo cho trời biết về những việc tốt và chưa tốt ta đã làm trong năm qua"
"À vậy ông Táo sẽ nói về những việc tốt mà Tiểu Vệ đã làm đúng không? Lỡ đâu ông trời thấy con chăm ngoan nên cho Tiểu Ninh lấy con luôn thì sao hí hí"
"....."
Hai người thật sự bó tay rồi, Lý Doãn bất lực ẩm thằng con mình lên cốc cho một cái
"Con chỉ được có thế"
Rồi một nhà ba người vui vẻ bước về nhà
Hôm nay là ngày 28, còn hai ngày nữa là Tết rồi, trong nhà đầy không khí của Tết, người làm trong nhà hắn đã cho nghỉ để về ăn Tết với gia đình chỉ còn dì Trần thì ở lại hết ngày hôm nay
Vừa mới bước xuống nhà hắn đã bị cậu kéo xuống nhà bếp, khi hắn đang ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì thì An Thành lần lượt đặt lên bàn nào là nếp, đậu xanh, thịt,...
Hắn hỏi có chuyện gì thì cậu chỉ mỉm cười nói ngắn gọn ba từ
"Gói bánh tét"
"Nhưng anh làm gì biết gói"
"Yên tâm em và dì Trần sẽ chỉ cho anh"
An Thành kéo dì Trần qua đứng cạnh và mỉm cười nhìn hắn
"Anh không làm đâu"
Hắn đứng dậy chuẩn bị trốn thì An Thành bỗng cất giọng
"Ông xã à~"
Một, hai bước hắn yên vị về chỗ cũ, đưa tay lên mặt đã đỏ hắng giọng
"Ba thứ này anh làm được"
Bên này An Thành cười đắc ý, còn Tiểu Vệ thì nhìn với ánh mắt khinh bỉ 'người là đồ không có nghị lực'
"Bây giờ em sẽ làm mẫu cho anh nhìn"
"Um"
Lý Doãn kiên định gật đầu rồi chăm chú xem cậu làm
An Thành nhanh nhẹn xếp lá, dì Trần múc nếp bỏ vào An Thành bắt đầu dàn nếp ra rồi bỏ đậu xanh lên, tiếp theo bỏ thịt rồi lại một lớp đậu xanh rồi cuối cùng là một lớp nếp
Cậu bắt đầu gói một cách thuần thục, rồi sau đó lấy lạt buộc lại, sau một lúc cũng xong được một cái bánh
Lý Doãn và Tiểu Vệ vỗ tay không ngớt
"Wow ba nhỏ giỏi quá đi"
"Được rồi, giờ tới anh"
"À...ờ"
Lý Doãn vừa nghe chỉ dẫn của cậu và dì Trần vừa vụng về gói từng cái bánh
Tiểu Vệ bên này nhìn đống đậu xanh ở trước mặt mà mắt lóe sáng, ba nhỏ hình như nói cái này chín rồi nhỉ
Thế là Tiểu Vệ đưa tay quẹt một miếng cho vào miệng
'Oa ngọt quá'
Tiểu Vệ thích thú quẹt thêm một lần nữa, không may lần này lại bị hắn bắt gặp
"Con ăn vụng à?"
Tiểu Vệ nhanh chóng quay mặt đi và đưa ngón tay vào miệng
"Người nhìn nhầm rồi"
"....."
"Này này anh quên bỏ đậu kìa"
"Này bỏ nếp vừa vừa thôi, anh định nấu xôi hay gì"
"Này lấy miếng thịt kia kìa"
"Này...."
Sau ba tiếng đống hồ vật lộn cuối cùng cũng xong, Tiểu Vệ nhìn những cái bánh của An Thành và dì Trần gói sau đó nhìn qua những cái bánh hắn gói thì mặt vô cùng ba chấm ngước lên nhìn hắn
"Baba à, mặc dù người đã rất cố gắng nhưng thứ lỗi cho con nói thẳng, người chỉ nên làm chủ tịch thôi"
"....."
"Hahahahaahhaaaa"
An Thành cười phá lên, Lý Doãn thì mặt xị ra thấy thế An Thành cúi xuống hôn vào má hắn
"Em thấy nó ăn được chỉ là hình dáng hơi khác lạ xíu thôi"
"Thấy chưa"
Lý Doãn ngồi thẳng dậy hướng mắt con trai tự hào
Tiểu Vệ bất lực, chán chả muốn nói, chồng chồng hai người cứ tiếp tục phát cẩu lương đi
Cuối cùng là mang bánh đi nấu, Tiểu Vệ hí hứng mỗi tay một đòn, trên cổ cũng đeo một cặp chạy ra sân
Cậu nhẹ nhàng đặt từng cái vào nồi đã được lót một lớp lá chuối ở dưới, hắn xách từng thùng nước bỏ vào, rồi bắt đầu nhóm lửa
An Thành từ bên trong mang ra một khay thịt đã ướp gia vị, khi thấy hai cha con nọ quay mặt lại thì cậu xém té xỉu
"Hahahaha mặt...mặt hai người, buồn cười chết mất"
Lý Doãn và Tiểu Vệ khó hiểu nhìn nhau rồi cũng phá lên cười
"Baba à người gia nhập vào bộ tộc nào trên rừng à hahaha"
"Đừng có cười ta, mặt con cũng không khác gì đâu"
An Thành tiến đến lấy khăn lau mặt cho hai người rồi họ bắt đầu vui vẻ nướng thịt với nhau
Đêm giao thừa, tất cả mọi người gia đình hắn, Minh Thiên, Chiêu Minh, Lâm Thư, Minh Nguyệt, Minh Lâm và An Mễ quây quần bên mâm cơm ấm cúng cùng nhau đón giao thừa
Sáng mùng Một, hắn chở cậu và Tiểu Về về nhà ba mẹ hắn, mùng hai thì về nhà ba mẹ cậu, Tiểu Vệ chuyến này được rất nhiều tiền lì xì nên cười toe toét
Điều làm hắn bất mãn nhất là cậu dám đưa bánh hắn gói sang nhà mẹ vợ để khoe, khiến hắn bị ông anh vợ chọc tơi tả
"Ai cha em rễ gói bánh khéo ghê ta"
Tất nhiên đêm đó cậu liệt giường
Mùng Ba, họ về nhà, và ngày này hắn cực kỳ bận rộn khi tiếp mấy vị khách đến để chúc Tết hắn
Cứ như vậy, gia đình hắn trải qua một kỳ nghỉ Tết đầy vui vẻ, hạnh phúc nhưng không kém phần bận rộn. Hy vọng rằng năm sau, năm sau nữa, nữa, nữa và mãi vẫn được cùng đón Tết với nhau như vậy
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.