Chương 7: Mối Nguy Hiểm Của Mèo Con
Tử Yên
03/05/2017
*Tỉnh giấc sau một giấc mơ đặc biệt...Giấc mơ có người con trai ấy ở bên...Nhưng sau tất cả, Ed đã quên giấc mơ đó. Hiện bây giờ, cậu đang chuẩn bị đối mặt với mối nguy hiểm trước mắt...Vậy, trước mối nguy hiểm đó...Anh có thể cứu người mình yêu không? Sian?*Chương 7: Mối nguy hiểm của Mèo Con
"Ed, em tỉnh rồi. Em có thấy bất ổn ở đâu không?"-Chuyện gì thế này, người con trai tuấn mĩ trước hỏi dồn lấy tôi. Anh hỏi với gương mặt xinh đẹp nhễ nhại mồ hôi. Anh lo sợ tôi có chuyện gì sao?
Trong lúc đó, Ed sực nhớ đến vòng tay người đã ôm mình lúc ngất. Cậu đã hỏi, thay vì là câu hỏi bao người đặt ra như 'Tôi đang ở đâu?', 'Tại sao tôi lại ở đây?',...Câu hỏi đặc thù:
"Người đã ôm tôi, lúc tôi ngất...Là anh sao?"-Câu hỏi thờ ơ lạnh lùng.
"Em thật không thể nhớ bất kỳ thứ gì nữa rồi. Kể cả việc trước đó, việc tôi là ai sao?
Ed tỏ vẻ bất ngờ, ngạc nhiên sau câu nói đó. Cậu nghiên đầu nhìn anh ta. Anh ta biết đó là hành động thay cho lời nói: "Đó là gì?"-Cử điệu quen thuộc Ed hay làm trước đây! Anh ấy cười, nụ cười có nắng, nụ cười hạnh phúc trên gương mặt đẹp ấy:
"Thôi không sao cả! Mà anh chưa hề nghĩ em có gương mặt đáng yêu như vầy đó Ed. Vẻ mặt lúc nào cũng lạnh như băng, nhưng cũng có lúc để lộ nét dễ thương như con Mèo Con ấy. Há...há...há!"-Ed nghe hắn nói rồi bắt đầu nổi điên, đỏ cả mặt. "Anh im ngayyyyy"-Cậu hét, cậu làm như thế càng khiến hắn vui hơn thôi! Và hắn cũng vội 'bày' vẻ mặt đáng thương nhìn Ed, đôi mắt tím như rung rinh ánh sương. "Anh xin lỗi mà!"-Câu nói muôn thuở của các chàng trai đang yêu nhỉ?
Bỗng dưng Ed nghe tiếng nói vang trong đầu:
"Em hãy cứ như vậy đi Ed, cứ vui đùa, cứ giữ nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của em. Đừng vì tôi mà rơi nước mắt thêm lần nào nữa, nhìn em như thế. Tôi rất hạnh phúc. Hãy đợi tôi, sẽ sớm thôi, chúng ta sẽ lại được gặp nhau. Tôi sẽ làm em lại yêu tôi, làm em trở về bên tôi. Sớm thôi, Ed!"-Giọng nói gợi cảm và thật ấm áp.
Ed đang bị giọng nói ấy lay động. Cậu ngẩng người, có vẻ thẫn thờ. Gương mặt xinh đẹp lúc này đang đỏ ửng hai bên má, mái tóc vàng đang rung nhẹ dưới luồng gió từ cửa sổ thoảng qua, đôi môi nhỏ hồng hé mở. Một thiên thần ngồi dưới ánh nắng, rất đẹp!
Gương mặt và cơ thể Ed lúc này như bị...Động tình. Đứa con trai ngồi trước cậu tròn mắt. Cậu không hề biết được, cậu lúc này đang kích động một con Quỷ trong thời gian bị kích dục. Và...
"Oi! Anh làm gì thế hả Vlad? Sao tự dưng lại đè tôi xuống thế này?..."-Ed bị người con trai ấy đè xuống giường.
"....."-Hắn không trả lời. Vẻ mặt tươi cười giờ không thấy, chỉ còn vẻ lạnh nhạt nhưng quyến rũ và gợi cảm.
"Thả ra...Anh làm tôi đau đó...Haa...Ư!"-Ed hoàn toàn không còn sức chống lại.
Hắn nghe Ed nói đau, cũng thả lỏng đôi tay đang nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Ed! Hắn dịu dàng nói, lời nói ẩn ý và như chứa đầy nguy hiểm phía sau:
"Ổn rồi, Ed 'CỦA' anh!"
"Huh? Của...Của anh?"-Anh ta nói cái quái gì thế này. Mình là của anh ta hồi nào?
Cậu lại tiếp tục giãy giụa...
Người con trai xinh đẹp ấy tự dưng hé đôi môi gợi cảm...Hắn cười...Nụ cười xuyên thấu bao người nhìn thấy. Ed đỏ bừng mặt, cậu ngừng vùng vẫy và chính cậu không biết tại sao!
Anh ta tiến gần, gần hơn nữa đến gương mặt xinh đẹp như đoá hoa kiêu sa của Ed. Nhẹ nhàng đặt lên trán Ed nụ hôn. Sau đó trượt bờ môi mềm mại của hắn đến với đôi môi đỏ hoa hồng của Ed, hắn dừng ở đó...Và hắn hôn Ed. Một nụ hôn lôi cuốn...Không muốn dứt ra.
Vlad bắt đầu đưa lưỡi vào khuôn miệng nhỏ xinh của Ed. Ed giật nảy. Anh ta...Anh ta đưa lưỡi vào miệng mình sao? Ed đang tự hỏi tại sao mình không chịu CẮN anh ta một phát? Tại sao lại đáp ứng lại hành động của anh ta?
"Ahah...D...Dừ...ng lại đi!"-Tiếng rên nóng bỏng của Ed chỉ càng làm Vlad như cuồng điên. Ed cảm nhận được, lúc này...Tim cả hai đập như loạn nhịp. Hắn bắt đầu dùng tay phải nâng cằm Ed lên, tay trái trượt dài đến vòng eo nhỏ của Ed. Ed bắt đầu khó chịu, cậu thấy như mình đang làm một điều có lỗi vô cùng với ai đó...
Ed khóc...Nước mắt tuông dài trên đôi má hồng mịn.
Tiếng khóc của Ed như vò xé trong lòng Vlad. Anh ta dừng lại, nhìn thấy gương mặt ướt đẫm nước mắt của Ed. Anh ôm chặt Ed vào lòng. Ed đang run. Anh ta đã dịu dàng ôm Ed, trân trọng Ed đang nằm trong vòng tay mình.
"Xin lỗi em, Ed! Anh đã làm gì thế này? Anh hứa rằng mình sẽ không bao giờ muốn làm hay nhìn em rơi nước mắt. Nhưng tại sao chứ...?"-Anh ta nói với Ed, lời nói có chút run rẩy. Lời nói đó là thật lòng. Làm Ed như bị lung lay...Trước con người có vẻ nguy hiểm chết người này.
...........Còn Tiếp..........
Chương 8: Sao lúc đó anh không cứu em?
*Em tự hỏi, nếu em bị Vlad chiếm trọn...Anh sẽ làm gì? Tại sao không ở bên em lúc đó?*
-Lời tác giả: Bìa chương tôi đã làm xong bìa chương 6 rồi, tối nay sẽ làm tiếp bìa chương 7 này. Ai muốn xem thì kết bạn với Nick VinyA Tịch Nam của tôi để xem nhé! Cảm ơn các bạn đã đọc!
*VinyA*
"Ed, em tỉnh rồi. Em có thấy bất ổn ở đâu không?"-Chuyện gì thế này, người con trai tuấn mĩ trước hỏi dồn lấy tôi. Anh hỏi với gương mặt xinh đẹp nhễ nhại mồ hôi. Anh lo sợ tôi có chuyện gì sao?
Trong lúc đó, Ed sực nhớ đến vòng tay người đã ôm mình lúc ngất. Cậu đã hỏi, thay vì là câu hỏi bao người đặt ra như 'Tôi đang ở đâu?', 'Tại sao tôi lại ở đây?',...Câu hỏi đặc thù:
"Người đã ôm tôi, lúc tôi ngất...Là anh sao?"-Câu hỏi thờ ơ lạnh lùng.
"Em thật không thể nhớ bất kỳ thứ gì nữa rồi. Kể cả việc trước đó, việc tôi là ai sao?
Ed tỏ vẻ bất ngờ, ngạc nhiên sau câu nói đó. Cậu nghiên đầu nhìn anh ta. Anh ta biết đó là hành động thay cho lời nói: "Đó là gì?"-Cử điệu quen thuộc Ed hay làm trước đây! Anh ấy cười, nụ cười có nắng, nụ cười hạnh phúc trên gương mặt đẹp ấy:
"Thôi không sao cả! Mà anh chưa hề nghĩ em có gương mặt đáng yêu như vầy đó Ed. Vẻ mặt lúc nào cũng lạnh như băng, nhưng cũng có lúc để lộ nét dễ thương như con Mèo Con ấy. Há...há...há!"-Ed nghe hắn nói rồi bắt đầu nổi điên, đỏ cả mặt. "Anh im ngayyyyy"-Cậu hét, cậu làm như thế càng khiến hắn vui hơn thôi! Và hắn cũng vội 'bày' vẻ mặt đáng thương nhìn Ed, đôi mắt tím như rung rinh ánh sương. "Anh xin lỗi mà!"-Câu nói muôn thuở của các chàng trai đang yêu nhỉ?
Bỗng dưng Ed nghe tiếng nói vang trong đầu:
"Em hãy cứ như vậy đi Ed, cứ vui đùa, cứ giữ nụ cười trên gương mặt xinh đẹp của em. Đừng vì tôi mà rơi nước mắt thêm lần nào nữa, nhìn em như thế. Tôi rất hạnh phúc. Hãy đợi tôi, sẽ sớm thôi, chúng ta sẽ lại được gặp nhau. Tôi sẽ làm em lại yêu tôi, làm em trở về bên tôi. Sớm thôi, Ed!"-Giọng nói gợi cảm và thật ấm áp.
Ed đang bị giọng nói ấy lay động. Cậu ngẩng người, có vẻ thẫn thờ. Gương mặt xinh đẹp lúc này đang đỏ ửng hai bên má, mái tóc vàng đang rung nhẹ dưới luồng gió từ cửa sổ thoảng qua, đôi môi nhỏ hồng hé mở. Một thiên thần ngồi dưới ánh nắng, rất đẹp!
Gương mặt và cơ thể Ed lúc này như bị...Động tình. Đứa con trai ngồi trước cậu tròn mắt. Cậu không hề biết được, cậu lúc này đang kích động một con Quỷ trong thời gian bị kích dục. Và...
"Oi! Anh làm gì thế hả Vlad? Sao tự dưng lại đè tôi xuống thế này?..."-Ed bị người con trai ấy đè xuống giường.
"....."-Hắn không trả lời. Vẻ mặt tươi cười giờ không thấy, chỉ còn vẻ lạnh nhạt nhưng quyến rũ và gợi cảm.
"Thả ra...Anh làm tôi đau đó...Haa...Ư!"-Ed hoàn toàn không còn sức chống lại.
Hắn nghe Ed nói đau, cũng thả lỏng đôi tay đang nắm chặt lấy bàn tay nhỏ nhắn của Ed! Hắn dịu dàng nói, lời nói ẩn ý và như chứa đầy nguy hiểm phía sau:
"Ổn rồi, Ed 'CỦA' anh!"
"Huh? Của...Của anh?"-Anh ta nói cái quái gì thế này. Mình là của anh ta hồi nào?
Cậu lại tiếp tục giãy giụa...
Người con trai xinh đẹp ấy tự dưng hé đôi môi gợi cảm...Hắn cười...Nụ cười xuyên thấu bao người nhìn thấy. Ed đỏ bừng mặt, cậu ngừng vùng vẫy và chính cậu không biết tại sao!
Anh ta tiến gần, gần hơn nữa đến gương mặt xinh đẹp như đoá hoa kiêu sa của Ed. Nhẹ nhàng đặt lên trán Ed nụ hôn. Sau đó trượt bờ môi mềm mại của hắn đến với đôi môi đỏ hoa hồng của Ed, hắn dừng ở đó...Và hắn hôn Ed. Một nụ hôn lôi cuốn...Không muốn dứt ra.
Vlad bắt đầu đưa lưỡi vào khuôn miệng nhỏ xinh của Ed. Ed giật nảy. Anh ta...Anh ta đưa lưỡi vào miệng mình sao? Ed đang tự hỏi tại sao mình không chịu CẮN anh ta một phát? Tại sao lại đáp ứng lại hành động của anh ta?
"Ahah...D...Dừ...ng lại đi!"-Tiếng rên nóng bỏng của Ed chỉ càng làm Vlad như cuồng điên. Ed cảm nhận được, lúc này...Tim cả hai đập như loạn nhịp. Hắn bắt đầu dùng tay phải nâng cằm Ed lên, tay trái trượt dài đến vòng eo nhỏ của Ed. Ed bắt đầu khó chịu, cậu thấy như mình đang làm một điều có lỗi vô cùng với ai đó...
Ed khóc...Nước mắt tuông dài trên đôi má hồng mịn.
Tiếng khóc của Ed như vò xé trong lòng Vlad. Anh ta dừng lại, nhìn thấy gương mặt ướt đẫm nước mắt của Ed. Anh ôm chặt Ed vào lòng. Ed đang run. Anh ta đã dịu dàng ôm Ed, trân trọng Ed đang nằm trong vòng tay mình.
"Xin lỗi em, Ed! Anh đã làm gì thế này? Anh hứa rằng mình sẽ không bao giờ muốn làm hay nhìn em rơi nước mắt. Nhưng tại sao chứ...?"-Anh ta nói với Ed, lời nói có chút run rẩy. Lời nói đó là thật lòng. Làm Ed như bị lung lay...Trước con người có vẻ nguy hiểm chết người này.
...........Còn Tiếp..........
Chương 8: Sao lúc đó anh không cứu em?
*Em tự hỏi, nếu em bị Vlad chiếm trọn...Anh sẽ làm gì? Tại sao không ở bên em lúc đó?*
-Lời tác giả: Bìa chương tôi đã làm xong bìa chương 6 rồi, tối nay sẽ làm tiếp bìa chương 7 này. Ai muốn xem thì kết bạn với Nick VinyA Tịch Nam của tôi để xem nhé! Cảm ơn các bạn đã đọc!
*VinyA*
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.