Chương 26
Xóm Lá
13/04/2023
mẹ Ngọc Mây thấy cô ngủ ngon như sợ cô đói nên kêu cô dậy
" Ngọc Mây dậy ăn chút gì đó đi con "
Ngọc Mây tỉnh dậy trong mơ màng, đứng dậy rửa mặt cho tỉnh táo rồi ngồi xuống ăn cơm, mẹ nhìn Ngọc Mây lo lắng nói ra nỗi lòng mình
" con đừng làm nghề này nữa "
Ngọc Mây nhìn mẹ thấy mẹ lo lắng nên cô nắm chặt tay mẹ an ủi
" con không mà mẹ yên tâm đi "
mẹ cô biết sự cứng đầu của không thay đổi được người im lặng nhìn con gật đầu, ăn xong cô đứng dậy bước vào trong phòng nằm trên giường cô uể oải nằm ngủ,
...----------------...
Sáng hôm sau Ngọc Mây tỉnh dậy bước ra ngoài đi làm như lạ là không thấy mẹ,trên bàn có 1 giấy ghi chú và hộp cơm cô bước cầm tờ giấy lên thì là nét chữ của mẹ
" mẹ đi chơi với vài người bạn cơm mẹ đã chuẩn bị sẵn con chứ mang đi nhé "
Ngọc Mây mỉm cười rồi cầm hộp cơm đi tới trụ sở vừa bước vào đã thấy Thế Nam đứng đó trên tay cầm 1 ly nước và thuốc ở đó, Ngọc Mây chạy tới chỗ anh
" anh tới đây chỉ để đưa em ly nước thôi sao"
Thế Nam nhìn vết thương trên cổ rồi nắm tay cô kéo vào trong phòng làm việc của Ngọc Mây kéo cô ngồi vào ghế rồi nhẹ nhàng xử lý vết thương cho cô
" tối qua em chưa lau vết thương sao "
Ngọc Mây thấy anh nghiêm túc như vậy cô chỉ ngồi yên cho anh làm, Thế Nam vừa tha thuốc vừa thở nhè nhẹ vào cổ cô vẻ nghiên túc cô muốn chọc ghẹo Thế Nam
" a da đau quá ".
Thế Nam nghe Ngọc Mây liền hoảng loạn tay chân cuốn cả lên anh hỏi dồn dập
" anh làm em đau à, đau lắm không, đau ở đâu"
Ngọc Mây phì cười lớn, Thế Nam nhận ra cô chọc anh, anh cười theo
" em thật là làm anh như đứa con nít vậy em thấy vui lắm sao"
Ngọc Mây cười nhẹ, đầu cô chạm nhẹ vào đầu anh 4 mắt nhìn nhau, Thế Nam không nhịn được khi nhìn thấy miệng cô nên anh đã hôn cô, tiếng mở cửa Ngọc Mây liền lấy chấn đá Thế Nam, anh té xuống đất, Người gõ cửa là Nguyệt Ánh, Nguyệt Ánh thấy làm phiền 2 người ta nên liền cúi đầu đóng cửa
" em xin lỗi lần sau em sẽ gõ cửa "
Ngọc Mây mặt đã đỏ phừng phừng liếc Thế Nam đang ngồi dưới đất tức giận
" tất cả là do anh đó bây giờ sao nhìn em ấy đây "
Thế Nam nhìn mặt cô đã đỏ như trái cà chua liền phì cười đứng dậy tiến lại gần hôn lên trán cô
" vậy coi em dám trêu chọc anh nữa không "
Ngọc Mây phồng má lên rồi chỉ tay về phía cửa
" mới anh cảnh sát đi về cho tôi làm việc "
Thế Nam cười rồi đi tới cảnh cửa quay đầu nói
" vâng thưa nữ pháp y tôi về đây "
dù không nói ra như trên mặt 2 người là vẻ hạnh phúc khó tả, Thiên đi tới phòng Ngọc Mây như thường lệ gặp Thế Nam bước từ phòng ra, Thế Nam đi ngang qua để lại 1 lời cảnh
" từ bỏ ý định đi Ngọc Mây giờ là của tôi rồi "
Thiên cũng không chịu thua đáp trả
" chưa kết hôn thì chưa chắc đâu "
Thế Nam đi như nở nụ cười khó hiểu, Thiên tới phòng làm việc của Ngọc Mây gõ cửa vẫn như thường ngày 2 người ngồi nói chuyện 1 tiếng rồi ai làm việc người đó Nguyệt Ánh chạy vào với vẻ mặt hớn hở
" chị ơi chị chúng ta có chuyến đi huấn luyện hè của các cảnh sát đó "
Ngọc Mây bình thường vẫn lật đống tài liệu coi xét Nguyệt Ánh lại nói tiếp
" chúng ta cũng có coi như là nghỉ ngơi sau những vụ án "
Ngọc Mây bấm máy tính nói
" có gì mà vui tới vậy chứ mỗi năm đều đi huấn luyện mà "
Nguyệt Ánh chạy tới ngồi bên cạn Ngọc Mây mỉm cười gian ác
" có cả pháp chứng và cảnh sát điều tra đi nữa em thật sự muốn thấy tài bắn súng của chị và chị Mỹ Kỳ "
Ngọc Mây thở dài
" cậu ấy bắn súng thì khỏi bàn cãi là tay bắn súng nữ cừ khôi nhất khối của chị đấy, chị chỉ đứng thứ 3 thôi "
Nguyệt Ánh thắc mắc lại thêm tính tò mò nên hỏi cô người thứ 2 là ai cô chỉ còn biết cách nói
" đó là 1 cô con gái rất giỏi nha bây giờ cô gái đó đang là cảnh sát của 1 vùng mà sắp tới em có 1 cuộc huấn luyện ngay đó "
Nguyệt Ánh nắm tay cô ánh mắt long lanh lên
" chị có thể mời chị ấy bắn súng cho. em. xem không "
Ngọc Mây đành phải gật đầu với sự dễ thương này nên cô lấy điện thoại lên gọi thử cho cô gái đó tiếng chuông vang lên tiếng của người con gái phát ra
" Ngọc Mây đấy à "
Ngọc Mây vui vẻ trả lời rồi hỏi thăm sức khỏe cô gái
" Giao Á cậu có khỏe không, sắp tới tớ có 1 cuộc huấn luyện tại khu vực cậu trách nhiệm cậu có thể tới và bắn súng cho 1 bạn fan cuồng coi được không "
Giao Á cười nhẹ rồi trả lời trong vui vẻ
" ok lúc đó tớ muốn thi với cậu và cả Mỹ Kỳ nữa "
Ngọc Mây vui vẻ nhận lời sau cuộc gọi thì cũng phải kết thúc Nguyệt Ánh vui vẻ bước ra phòng đi làm việc
" Ngọc Mây dậy ăn chút gì đó đi con "
Ngọc Mây tỉnh dậy trong mơ màng, đứng dậy rửa mặt cho tỉnh táo rồi ngồi xuống ăn cơm, mẹ nhìn Ngọc Mây lo lắng nói ra nỗi lòng mình
" con đừng làm nghề này nữa "
Ngọc Mây nhìn mẹ thấy mẹ lo lắng nên cô nắm chặt tay mẹ an ủi
" con không mà mẹ yên tâm đi "
mẹ cô biết sự cứng đầu của không thay đổi được người im lặng nhìn con gật đầu, ăn xong cô đứng dậy bước vào trong phòng nằm trên giường cô uể oải nằm ngủ,
...----------------...
Sáng hôm sau Ngọc Mây tỉnh dậy bước ra ngoài đi làm như lạ là không thấy mẹ,trên bàn có 1 giấy ghi chú và hộp cơm cô bước cầm tờ giấy lên thì là nét chữ của mẹ
" mẹ đi chơi với vài người bạn cơm mẹ đã chuẩn bị sẵn con chứ mang đi nhé "
Ngọc Mây mỉm cười rồi cầm hộp cơm đi tới trụ sở vừa bước vào đã thấy Thế Nam đứng đó trên tay cầm 1 ly nước và thuốc ở đó, Ngọc Mây chạy tới chỗ anh
" anh tới đây chỉ để đưa em ly nước thôi sao"
Thế Nam nhìn vết thương trên cổ rồi nắm tay cô kéo vào trong phòng làm việc của Ngọc Mây kéo cô ngồi vào ghế rồi nhẹ nhàng xử lý vết thương cho cô
" tối qua em chưa lau vết thương sao "
Ngọc Mây thấy anh nghiêm túc như vậy cô chỉ ngồi yên cho anh làm, Thế Nam vừa tha thuốc vừa thở nhè nhẹ vào cổ cô vẻ nghiên túc cô muốn chọc ghẹo Thế Nam
" a da đau quá ".
Thế Nam nghe Ngọc Mây liền hoảng loạn tay chân cuốn cả lên anh hỏi dồn dập
" anh làm em đau à, đau lắm không, đau ở đâu"
Ngọc Mây phì cười lớn, Thế Nam nhận ra cô chọc anh, anh cười theo
" em thật là làm anh như đứa con nít vậy em thấy vui lắm sao"
Ngọc Mây cười nhẹ, đầu cô chạm nhẹ vào đầu anh 4 mắt nhìn nhau, Thế Nam không nhịn được khi nhìn thấy miệng cô nên anh đã hôn cô, tiếng mở cửa Ngọc Mây liền lấy chấn đá Thế Nam, anh té xuống đất, Người gõ cửa là Nguyệt Ánh, Nguyệt Ánh thấy làm phiền 2 người ta nên liền cúi đầu đóng cửa
" em xin lỗi lần sau em sẽ gõ cửa "
Ngọc Mây mặt đã đỏ phừng phừng liếc Thế Nam đang ngồi dưới đất tức giận
" tất cả là do anh đó bây giờ sao nhìn em ấy đây "
Thế Nam nhìn mặt cô đã đỏ như trái cà chua liền phì cười đứng dậy tiến lại gần hôn lên trán cô
" vậy coi em dám trêu chọc anh nữa không "
Ngọc Mây phồng má lên rồi chỉ tay về phía cửa
" mới anh cảnh sát đi về cho tôi làm việc "
Thế Nam cười rồi đi tới cảnh cửa quay đầu nói
" vâng thưa nữ pháp y tôi về đây "
dù không nói ra như trên mặt 2 người là vẻ hạnh phúc khó tả, Thiên đi tới phòng Ngọc Mây như thường lệ gặp Thế Nam bước từ phòng ra, Thế Nam đi ngang qua để lại 1 lời cảnh
" từ bỏ ý định đi Ngọc Mây giờ là của tôi rồi "
Thiên cũng không chịu thua đáp trả
" chưa kết hôn thì chưa chắc đâu "
Thế Nam đi như nở nụ cười khó hiểu, Thiên tới phòng làm việc của Ngọc Mây gõ cửa vẫn như thường ngày 2 người ngồi nói chuyện 1 tiếng rồi ai làm việc người đó Nguyệt Ánh chạy vào với vẻ mặt hớn hở
" chị ơi chị chúng ta có chuyến đi huấn luyện hè của các cảnh sát đó "
Ngọc Mây bình thường vẫn lật đống tài liệu coi xét Nguyệt Ánh lại nói tiếp
" chúng ta cũng có coi như là nghỉ ngơi sau những vụ án "
Ngọc Mây bấm máy tính nói
" có gì mà vui tới vậy chứ mỗi năm đều đi huấn luyện mà "
Nguyệt Ánh chạy tới ngồi bên cạn Ngọc Mây mỉm cười gian ác
" có cả pháp chứng và cảnh sát điều tra đi nữa em thật sự muốn thấy tài bắn súng của chị và chị Mỹ Kỳ "
Ngọc Mây thở dài
" cậu ấy bắn súng thì khỏi bàn cãi là tay bắn súng nữ cừ khôi nhất khối của chị đấy, chị chỉ đứng thứ 3 thôi "
Nguyệt Ánh thắc mắc lại thêm tính tò mò nên hỏi cô người thứ 2 là ai cô chỉ còn biết cách nói
" đó là 1 cô con gái rất giỏi nha bây giờ cô gái đó đang là cảnh sát của 1 vùng mà sắp tới em có 1 cuộc huấn luyện ngay đó "
Nguyệt Ánh nắm tay cô ánh mắt long lanh lên
" chị có thể mời chị ấy bắn súng cho. em. xem không "
Ngọc Mây đành phải gật đầu với sự dễ thương này nên cô lấy điện thoại lên gọi thử cho cô gái đó tiếng chuông vang lên tiếng của người con gái phát ra
" Ngọc Mây đấy à "
Ngọc Mây vui vẻ trả lời rồi hỏi thăm sức khỏe cô gái
" Giao Á cậu có khỏe không, sắp tới tớ có 1 cuộc huấn luyện tại khu vực cậu trách nhiệm cậu có thể tới và bắn súng cho 1 bạn fan cuồng coi được không "
Giao Á cười nhẹ rồi trả lời trong vui vẻ
" ok lúc đó tớ muốn thi với cậu và cả Mỹ Kỳ nữa "
Ngọc Mây vui vẻ nhận lời sau cuộc gọi thì cũng phải kết thúc Nguyệt Ánh vui vẻ bước ra phòng đi làm việc
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.